Đồ Đệ Của Ta Đều Là Nhân Vật Chính (Dịch)

Chương 23: Sủng Vật Của Tiên Sư Không Ngờ Cũng Lợi Hại Như Vậy



Lý Thiên Sinh cũng há hốc mồm.

Tuy rằng hắn biết mình đã thay đổi cốt truyện nhưng vị lão gia này cũng quá thảm đi?

Ngẫm lại thì Dược lão, Thiên Yêu Điêu gia, Đức Lâm gia gia, ai không phải vẻ vang cơ chứ, đi theo một đường trưởng thành của nhân vật chính, nghịch tập mà đi lên, hô mưa gọi gió……

Thế nào mình tới nơi này, vị lão gia tử này không thu được đồ đệ đã đành, linh hồn thiếu chút thì tan thành mây khói, bất đắc dĩ phải đoạt xá một ấu hổ, trở thành sủng vật?

Mọi chuyện sao lại phát triển như thế này, không phải thế này a……

Lý Thiên Sinh không khỏi thở dài một tiếng, ngồi xổm xuống sờ đầu tiểu lão hổ.

“Ngươi sao lại ra nông nỗi này tiểu lão đệ?”

Hư Không Lôi trong thú ấu tức khắc giận tím mặt: “Còn không phải nhờ ngươi ban tặng sao! Lão tử không có chỗ ở, linh hồn suýt nữa hồn bay phách tán ! Hiện giờ linh hồn ta đã tàn, căn bản không thể bám vào pháp bảo , chỉ có yêu thú linh hồn yếu ớt này……”

Tần Lôi lại vô cùng mừng rỡ : “Thật tốt quá, vòng tay tổ truyền của ta rốt cuộc cũng sạch sẽ rồi!”

Vạn Cổ Kiếp: “…… Con mẹ nó ta có độc sao?”

Tần Lôi cũng không để ý tới hắn, tay cầm vòng tay đưa cho Tần Tích Vũ: “Tích Vũ, vòng tay này …… Là của muội.”

Tần Tích Vũ cười e lệ, nhận lấy, nhẹ nhàng đeo vào cổ tay, vô cùng vui vẻ, thỏa mãn.

Lý Thiên Sinh nghĩ một hồi, sau đó bế Hư Không Lôi thú, vuốt đầu nói: “Được rồi, về sau ngươi đi theo ta đi, nếu có vận khí tốt, ta sẽ giúp ngươi khôi phục hình người.”

“Thật…… Thật sao?”

“Ân”

“Đa tạ!”

Lý Thiên Sinh gãi đầu: “Nếu ngươi đã hóa thân thành lôi thú, ta đặt cho ngươi một cái tên mới đi……”

“Tên Vạn Cổ Kiếp này không tốt sao?”

“Quá khí phách, cướp sự nổi bật của ta.”

“……”

“ Ngươi tu luyện chính là cấm pháp thuộc tính Lôi, hiện tại lại chuyển sang kiếp Lôi thú, đều có quan hệ với lôi điện……

“Ai! Đúng rồi, kêu Franklin đi!”

( Theo tên của Benjamin Franklin, nhà vật lý học nổi tiếng với những khám phá về sấm sét, điện

Tên này phiên âm sang tiếng trung là Phú Lan Khắc Lâm sau này trong xưng hô giữa các nhân vật mình sẽ dịch tắt là lão Phú nhé)

Vạn Cổ Kiếp: “…… Đó là cái quỷ gì !”

Lý Thiên Sinh: “Khụ khụ, đây là tên một vị tông sư khống chế lôi điện chi lực mạnh nhất, ngầu nhất từng tồn tại!”

“Rất lợi hại sao?”

“Rất lợi hại!”

“Vậy cũng được……”

Tần Công hoàn toàn không hiểu chuyện gì: “Cái kia ...., tiên sư đại nhân, công tử, nếu không có việc gì ta xin phép đi xuống.”

“Ân ân ngươi vất vả rồi, ngày mai đừng quên đi bắt Sí Liệt Hỏa Ngưu nhé……”

“…… Vâng, tiên sư đại nhân!”

Tần Lôi: “Tích Vũ, ta đưa muội về nhà……”

Tần Tích Vũ lắc đầu: “Sao vậy , sợ ta ở chỗ này ảnh hưởng huynh tu hành à ? Yên tâm đi, muội cũng đang chuẩn bị về, huynh an tâm tu luyện đi, ba tháng sau gặp lại !”

Nàng giơ vòng tay trên cổ tay lên, xinh đẹp cười, xoay người rời đi.

“Sư phụ, đồ nhi đi luyện chế Bá Vương đan!”

“Ân, ngươi có phải đã quên cái gì hay không?”

“Ách? Luyện chế xong Bá Vương đan đồ đệ nhất định sẽ toàn lực tu luyện!”

“Không phải chuyện này!”

“Đó là……”

“Hôm nay đã bắt được Sí Liệt Hỏa Ngưu , còn không mau xuống bếp nấu cơm?”

Tần Lôi: “…… Vâng, sư phụ!”

Mọi người rời đi, trong phòng chỉ còn lại Lý Thiên Sinh và Hư Không Lôi thú Franklin.

“Lão Phú , hiện giờ ngươi chuyển sang thành kiếp yêu thú. Tuy là số mệnh nhưng dường như cũng có một chút quan hệ với ta ……”

“Khụ khụ, vì thế, để ta chỉ điểm ngươi chút vậy……”

Đã từng là lão gia gia, hiện giờ là yêu thú Franklin hừ lạnh một tiếng: “Ngươi chỉ điểm ta?”

“Hư Không Lôi thú vừa sinh ra có thể so sánh Cửu phẩm võ đồ, mang thiên phú thần thông khống lôi thuật, nhưng thao túng nguyên khí lôi điện trong thiên địa, phát ra công kích thuộc tính lôi; nhưng đại đa số yêu thú cũng không thể khống chế tốt vì không có cao nhân chỉ điểm tu luyện……”

“Ta liền truyền cho ngươi một đạo thần thông thích hợp cho yêu thuật của Hư Không Lôi thú, tên là Vạn Hóa Yêu lôi pháp, ngươi hãy nghe cho kỹ……”

Lý Thiên Sinh lập tức đem《 Vạn Hóa Yêu lôi pháp 》 truyền thụ cho Franklin. Ban đầu vị lão gia tử này còn chưa tin, rốt cuộc Nhân tộc căn bản hoàn toàn không biết gì về công pháp tu luyện của yêu thú. Nhưng nghe Lý Thiên Sinh nói xong không khỏi sợ hãi dung động……

“Đây đây thực sự là yêu thuật thần thông của Yêu tộc, không thể ngờ ngươi cư nhiên thông hiểu cả công pháp thần thông bực này ?!”

Lý Thiên Sinh: “Khụ khụ, ngươi tu luyện cho tốt, tuy ngươi là bị bắt chuyển sang kiếp yêu thú, nhưng Hư Không Lôi thú cũng không phải sinh vật cấp thấp, ngược lại là thượng cổ dị thú. Được bổn tiên sư chỉ đạo, thành tựu tương lai không kém lúc ngươi sinh thời……”

“Nói không chừng có một ngày, ngươi sẽ cảm thấy may mắn vì lựa chọn hôm nay, hô to một tiếng ta không muốn làm người nữa……”

Franklin: “……”

Ba tháng sau.

Yêu Ma cốc sâu trong Vạn Quân Sơn.

Tần Công thống lĩnh 24 bạch y tử sĩ Tần gia tinh nhuệ, bạch y tử sĩ đoàn, bay nhanh mà đi, đuổi theo một đàn yêu thú.

Thiên Linh Tuyết Dương!

Yêu thú này chỉ là Cửu giai, còn chưa hung mãnh bá đạo như Sí Liệt Hỏa Ngưu nhưng là lại là yêu thú quần cư, thường là hàng trăm hàng ngàn con cùng nhau hành động, bắt được chúng vô cùng khó khăn!

Đến đám người Tần Công chỉ bắt một tiểu đội dương 30-40 con nhưng lơ đãng một chút cũng sẽ bị thương, tay không mà về.

Trải qua mấy ngày huấn luyện, quen tay hay việc, đoàn tử sĩ của Tần Công đã có kinh nghiệm vô cùng phong phú. Bọn họ từ bốn phương tám hướng tiến công, kinh hách đàn dương, làm chúng nó chạy trốn tứ tán . Trong hoảng loạn sẽ có vài con bị tách khỏi đội ngũ, trở thành con mồi.

“Phía Đông, ngoài hai mươi trượng, cánh trái xông lên, tách con mồi ra!”

“Vâng!”

Đội ngũ chín người lập tức chạy như bay, nháy mắt liền đem ba con Thiên Linh Tuyết Dương từ đàn tách ra. Tần Công theo sau, nhân mã còn thừa đã sớm xúm lại, phòng ngừa con mồi chạy trốn.

Ba con Tuyết Dương yêu thú lập tức chạy loạn lên , muốn thoát khỏi vòng vây nhưng Tần Công sớm đã vọt tới, một kiếm chém xuống như sấm sét đâm tới!

Xuy!

Không khí bị xé rách.

Tuyết Dương yêu thú đột nhiên nổi giận gầm lên một tiếng, hai tròng mắt đỏ lên , vươn trảo sắc nhọn hung hăng đánh tới, ngăn cản được trường kiếm của Tần Công, tuy rằng cũng bị đánh trúng bay ngược về phía sau.

“Hả?”

Tần Công lắp bắp kinh hãi, vốn tưởng rằng yêu thú lạc đàn là yếu nhất, cho nên không dùng toàn lực, kết quả con này lại có chút cổ quái……

Còn không kịp nghĩ nhiều, hai con yêu thú khác đang bỏ chạy đột nhiên thay đổi phương hướng, hướng tới chỗ ít người mà chạy.

Oanh!

Ba con yêu thú đột nhiên cùng nhau tiến tới, lực lượng tự nhiên dung hợp thành một, thế không thể đỡ. Năm sáu võ đồ đỉnh phong chặn phía trước bị đâm bay, bọn chúng chạy thoát!

“Mẹ nó!”

Tần Công giận dữ, mắng một tiếng.

Đúng lúc này, bỗng nhiên một đạo thân ảnh từ hơn mười trượng bay nhanh đến.

Không phải một đạo thân ảnh, mà là một tia điện quang!

Phảng phất như lôi đình xé rách hư không, trong phút chốc uốn lượn xuyên đến. Mọi người hoa cả mắt, điện quang kia đã ập tới trước mặt ba con yêu thú, cả người phát ra ánh sáng lôi điện, bạo liệt như sấm, hung hăng mà đâm tới yêu thú cầm đầu!

Ầm ầm ầm!

Yêu thú kia hét thảm một tiếng, lập tức bị đâm bay ngược, cả người tràn ngập điện quang, tựa hồ bị thiêu cháy……

Hai yêu thú còn lại giận dữ, lập tức phân thành hai đường tả hữu bất ngờ đánh đến.

Lại nghe một tiếng cười lạnh, đột nhiên đạo điện quang hóa thành hàng rào điện, vờn quanh thân hắn, phảng phất như bảo vệ hắn ở trung tâm, sau đó hắn đột nhiên duỗi tay ta!

Xoèn xoẹt!

Hai tia lôi điện hóa thành mũi tên nhọn, chứa đầy kính thế, tách ra một phải một trái , nổ bắn ra!

Xuy! Xuy!

Hai đạo mũi tên lôi điện nháy mắt bắn trúng hai con yêu thú. Chúng chỉ kịp kêu thảm thiết một tiếng, thình thịch ,ngã quỵ ở trên mặt đất, không thể động đậy.

Tần Công sắc mặt trắng nhợt, lắc đầu cười khổ không ngừng.

“Không hổ là tiên sư đại nhân! Đến sủng vật vừa mới thu phục, cũng uy mãnh như vậy. Thật là sâu không lường được, khủng bố,quá khủng bố!”

Hư Không Lôi thú Franklin, tiền nhiệm là lão gia gia Vạn Cổ Kiếp giận tím mặt: “Ngươi nói ai là sủng vật? Có tin ta cắn chết ngươi không ?!”

Tần Công cũng không dám phản bác.

Tuy là yêu thú nhưng cũng là tiên sư đại nhân tự mình nuôi dưỡng, tục ngữ có câu……

Đánh chó phải ngó mặt chủ?

Tần Công vội nói: “Vâng, vâng, đa tạ tiên sủng đại nhân trợ giúp.”

“Ân, thế còn tạm được…… Từ từ, không phải vẫn là sủng vật sao?!”

Mọi người thu thập chiến lợi phẩm, đang muốn thắng lợi trở về, bỗng nhiên dãy núi xa xa rung lên, phảng phất trời đất xuống . Một tiếng rống to khủng bố chấn phá thiên địa, không biết cách mọi người bao xa nhưng cảm giác màng nhĩ muốn bị chọc thủng !

Sắc mặt Tần Công tức khắc trắng bệch, sợ tới mức hồn phi phách tán.

“Không ổn rồi ! Là cự yêu sống sâu trong Yêu Ma Cốc, Vạn Quân Sơn. Sức mạnh vô cùng đáng sợ , lần này chúng ta chết chắc rồi...!
Chương trước Chương tiếp
Loading...