Đồ Đệ Của Ta Đều Là Nhân Vật Chính (Dịch)

Chương 40: Sư Phụ Vĩnh Viễn Thần Tích Như Vậy



“Tốt, Tần công tử, ta sẽ nghiêm túc ứng phó ngươi!”

“Được!”

Tần Công hét lớn một tiếng, tay ôm quyền, lấy một tư thế vô cùng quái dị, đánh ra tuyệt học tất sát của hắn !

Đúng là Thiên Công Quyền Pháp!

“Hóa Lôi Chưởng!”

Tần Lôi đột nhiên song chưởng cùng đánh ra, phảng phất như thiên la địa vòng có thể bắt giữ lôi đình, toàn lực ngăn cản một kích bá đạo này của Tần Công!

Oanh!

Tần Công một quyền này đánh ra đã dùng bảy tám phần sức mạnh!

Nhưng chưởng thế của Tần Lôi phảng phất như một làn gió xuyên qua, nháy mắt quyền kình ập đến, đột nhiên hướng hai nên sườn, khiến không khí bị phá rách tạo ra âm thanh ……

Đùng!

“Ân?”

Tần Công cảm giác lực lượng của chính mình bị tách ra làm 2, đánh về phía hai bên sườn Tần Lôi , xé toạc không khí.

Nhưng Tần Lôi cảm giác tiếp một quyền này xong, khí huyết sôi trào, nhất thời cũng cảm giác cả người tê mỏi vô lực.

“ Công thúc thật lợi hại, không đánh không đánh nữa…… Lục phẩm võ giả, quả nhiên lợi hại a……”

Tần Công: “……”

“Ta một Lục phẩm đánh ngươi là một Nhị phẩm, còn được ngươi khen quả nhiên lợi hại, mặt mũi ta để chỗ nào?”

Tần Chinh Tần Thái Thượng nhìn nhau, mừng rỡ như điên.

“Không nghĩ Lôi Nhi ngắn ngủn một tháng đã đột phá Nhị phẩm võ giả. Càng đáng sợ chính là sức chiến đấu của hắn…… Chỉ sợ đủ khả năng sánh với Tứ phẩm võ giả! Thậm chí gặp cao thủ Ngũ phẩm ít nhất cũng có thể giữ được tánh mạng!”

Tần Tích Vũ cũng vội tiến lên, quan tâm hỏi: “Không sao chứ?”

“Yên tâm đi, ta không sao”

Tần Tích Vũ cười: “Thật là lợi hại……”

Tần Lôi cũng hắc hắc cười: “Đều là sư phụ dạy dỗ tốt……”

“Sư phụ, vĩnh viễn thần tích như vậy!”

Tần Tích Vũ: “Hừ.”

Tần Lôi: “Ân?”

Mọi người Tần gia liếc nhìn nhau, đều hướng về phía Lý Thiên Sinh , cung kính cúi người nói: “Đa tạ Tiên Sư đại nhân!”

Lý Thiên Sinh: “Không cần khách khí, không phải đều là người trong nhà sao……”

Tần Chinh và Tần Thái Thượng vui mừng không thôi , thầm nghĩ trong lòng: “Tiên Sư đại nhân đã coi chúng ta thành người trong nhà, tương lai về sau của Tần gia không cần lo rồi !”

Đúng lúc này, bỗng nhiên có người tới báo: “Gia chủ đại nhân, Thái Thượng trưởng lão, không hay rồi……”

“Không cần hoảng loạn! Tiên Sư đại nhân ở đây, hoang mang cái gì, bình tĩnh nói chuyện!”

“Vâng, Tiên Sư đại nhân thứ tội!”

Lý Thiên Sinh tùy ý vẫy tay.

Tần Chinh: “Nói đi!”

Người nọ vội nói: “Vâng, Lôi…… Lôi Đình sơn trang bị người vây công rồi!”

“Cái gì?”

Lý Thiên Sinh nghe xong cũng sửng sốt,sau đó liền giận tím mặt.

“Lôi Đình sơn trang? Kia chính là căn cứ địa của lão tử , cư nhiên dám khi dễ đại bản doanh của ta, con mẹ nó chán sống rồi ?!”

“Đồ nhi !”

“Có đệ tử!”

“ Đi cùng sư phụ !”

“Vâng, sư phụ!”

Tần Chinh và Tần Thái thượng liếc nhìn nhau, âm thầm cười.

“Có Tiên Sư đại nhân ra mặt, việc này đương nhiên không cần lo lắng, Tần Công, ngươi mang đoàn bạch y tử sĩ hỗ trợ Tiên Sư đại nhân và Lôi Nhi, có chuyện gì lập tức báo với ta!”

“Vâng, gia chủ!”

Vì thế, Lý Thiên Sinh, Tần Lôi, đoàn người Tần Công nhanh chóng xuất phát hướng tới Lôi Đình sơn trang.

Vừa mới tới gần sơn trang đã nghe thấy bên trong truyền đến tiếng đánh nhau kịch liệt leng keng leng keng ding ding dang , mọi người vội vã vọt vào.

Vừa vào cửa đã nhìn thấy rất nhiều người đang đánh Lai Phúc……

Lai Phúc một mình dẫn đầu đám thị vệ, đã không thể chống đỡ nổi nữa, vết thương cũ ở đầu gối tái phát, vừa đánh vừa lui……

Nhìn thấy Lý Thiên Sinh đã đến, Lai Phúc khóc kêu lên: “Tiên Sư đại nhân, cứu mạng a!”

Lý Thiên Sinh giận dữ: “Lai Phúc chớ hoảng sợ, là kẻ nào to gan lớn mật cư nhiên dám đến địa bàn bổn tọa giương oai!”

Tần Công nhìn một cái, cau mày lại: “Hắc y, đầu hổ, đoạn môn đao…… Các ngươi là người Ngũ Hổ Bang?!”

Sắc mặt Tần Lôi cũng hơi đổi.

Lý Thiên Sinh: “Ngũ Hổ Bang là cái gì?”

Tần Công vội nói: “Bẩm Tiên Sư đại nhân, Ngũ Hổ Bang là Thanh Dương Thành…… Không, không chỉ là Thanh Dương Thành, là một thế lực lớn trong phạm vi mấy trăm dặm. Tổng thể lực lượng có lẽ không bằng Huyền Âm Đường nhưng bọn hắn độc ác hơn rất nhiều !”

“Huyền Âm Bang có rất nhiều nơi buôn bán làm ăn như Lục Hợp Đường, Thất Tinh Điện cho nên cho dù xung đột cũng phải cân nhắc một chút xem sẽ ảnh hưởng chính mình hay không.”

“Nhưng Ngũ Hổ Bang này……phương thức làm ăn của bọn họ chỉ có một, nhận tiền, giết người!”

“Chỉ cần cho bọn hắn đủ tiền, bất kể chuyện gì chúng cũng làm, cướp của giết người đều làm!”

Tần Lôi gật đầu: “Ta từ nhỏ cũng từng nghe phụ thân nói qua. Lúc trước mấy thế lực lớn ở Thanh Dương Thành phân tranh không ngừng, có một lần, có một thế lực âm thầm mời Ngũ Hổ Bang ra tay, kết quả……”

“Ngũ Hổ Bang trong một đêm liền tiêu diệt địch nhân bọn họ, nhưng sau đó…… Bởi vì muốn nhiều thù lao hơn , ngày hôm sau tiện tay giết luôn bang phái thuê bọn hắn làm nhiệm vụ đó, toàn bộ giết sạch, chó gà không tha! Thanh danh Ngũ Hổ Đoạn Môn Đao từ đây không ai không biết, không người không hiểu, trẻ con nghe tên nửa đêm cũng không dám khóc!”

“Cho nên, từ đó về sau, các thế lực lớn ở Thanh Dương Thành đều cam chịu một luật rừng……”

“Tuyệt đối không động đếm Ngũ Hổ Bang!”

Lý Thiên Sinh: “Thế sao lần này lại động đến ?”

Tần Công thận trọng nhìn Lý Thiên Sinh một cái: “…… Tiên Sư đại nhân, chỉ sợ là vì đối phó ngài.”

Tần Lôi cũng gật đầu nói: “Đúng vậy, Ngũ Hổ Bang ương ngạnh không việc ác nào không làm, chính là một con chó điên cắn người. Các thế lực trong Thanh Dương Thành không dám động tới ngài, bọn họ lại không thể để yên, làm Ngũ Hổ Bang xuất thủ, chúng ta cũng không tra được rốt cuộc là ai sai khiến. Dù lão nhân gia động thủ diệt Ngũ Hổ Bang cũng không chắc có thể tra ra……”

Lý Thiên Sinh: “Thì ra là thế……”

Lai Phúc vẻ mặt đưa đám, múa may đao: “Đừng ở đó giải thích cho người đọc nữa, mau lên đi, ta thật sự chịu không nổi nữa rồi……”

“Đồ nhi, lên!”

Tần Lôi vội nói: “Vâng, sư phụ!”

Hắn gầm lên giận dữ, thúc giục Thiên Lôi Củu Biến, công pháp Địa cấp cao giai!

Ở Thanh Dương Thành tuyệt đối là võ học cao cấp nhất.

“Kinh Lôi Bộ, Tấn Lôi Thân, Oanh Lôi Quyền!”

Bá!

Tần Lôi như một đạo điện quang phút chốc liền bay vút tới, nháy mắt trong đám hỗn chiến có thêm một bóng người.

Mà tên địch nhân Ngũ Hổ Bang đối diện Lai Phúc, ánh mắt hoa lên, bỗng nhiên một nắm đấm xuất hiện trước mắt hắn!

Ầm ầm ầm!

Nắm tay đột nhiên đánh trúng trán hắn!

Răng rắc!

Phảng phất như xương cốt đều nát bấy. Người nọ hét thảm một tiếng, không còn động tĩnh……

Mọi người kinh sợ thất sắc.

Lai Phúc cũng khiếp sợ.

“…… Đối diện là Tam phẩm Võ Giả ngay cả ta cũng không phải đối thủ, Tần Lôi công tử sao có thể……”

Lý Thiên Sinh thấy một cảnh này người cũng run lên : “ Con mẹ nó , đồ nhi ta ra tay thật quá độc ác……”

Tần Lôi không hề tạm dừng. Oanh Lôi Quyền, Hóa Lôi Chưởng liên tiếp thi triển ra . Thiên địa chi gian, sét đánh nổ vang không ngừng, không khí bạo liệt, minh kính ám kình ngang nhiên xuất kích, đánh những kẻ Ngũ Hổ Bang rơi rớt tan tác……

Sau một lát, chỉ còn một mình Tần Lôi đã chém giết mười mấy huynh đệ Ngũ Hổ Bang!

Ba vị thủ lĩnh Ngũ Hổ Bang kia còn ở một bên xem trận hỗn chiến , không xem thủ vệ Lôi Đình sơn trang để vào mắt, tức khắc trắng bệch, trong lòng rỉ máu……

“Dừng tay!”

Tần Lôi cười lạnh một tiếng, răng rắc một chưởng ra, xương ngực một tiểu lâu la của Ngũ Hổ Bang đứt đoạn, lục phủ ngũ tạng tan vỡ, một mồm máu tươi liền phun ra như suối ……

Lý Thiên Sinh che mắt: “Con mẹ nó, quá vô tình, quá tàn nhẫn……”

Mọi người: “……”
Chương trước Chương tiếp
Loading...