Đồ Nhi, Buông Tha Vi Sư Đi

Q.1 - Chương 46: Hồi Cốc



Chạng vạng, rốt cục cũng chạy dọc theo giữa sườn núi vòng về cơ bản đều đã hoàn thành , một đám đồ đệ giống như lợn chết dường như xụi lơ ở trên mặt đất, trong lòng ân cần thăm hỏi mười tám đời tổ tông nhà Mộ Thiên Dao. Nhưng đồng thời cũng thầm oán đại sư huynh Thương Hàn lạm dụng uy quyền, một đám giận mà không dám nói gì ——

Buổi tối, Mộ Thiên Dao buồn bực nằm ở trên đệm êm trong phòng, trên môi sưng đỏ đắp chút thuốc mỡ lạnh lẽo, bị thànhcái dạng này, nàng cũng không dám ra cửa gặp người khác.

“Sư phụ…” Tiếng đập cửa trước cùng với thanh âm ôn hòa của Thương Hàn vang lên làm cho Mộ Thiên Dao sửng sốt một chút, sau đó liền gắt gao nhíu mày lại.

“Chuyện gì vậy?” Mộ Thiên Dao thật sự không hiểu, buổi sáng còn làm một bộ bộ dáng ái muội đến cực điểm, hiện tại ngay cả thanh âm cũng biến ôn nhu , chẳng lẽ… Tiểu tử này thật là gay? Tuy nàng biết bộ dạng của mình xác tực có lực sát thương rất lớn, hơn nữa lại là một bộ dạng tiểu thụ yếu đuối, không thể, mình còn là sư phụ của bọn hắn, làm sao có thể để bọn hắn ăn sạch sẽ chứ? ?

“Khụ khụ…” Mộ Thiên Dao nhẹ nhàng khụ một chút: “Vi sư đã đi ngủ, có chuyện gì ngày mai rồi nói sau! !”

“Sư phụ, hôm nay nội lực của ngươi bị hao tổn, ta nấu chút canh bổ đem cho ngươi…” Thương Hàn tựa hồ không chút cảm giác được ngữ khí xa cách của Mộ Thiên Dao,vẫn ôn hòa như trước nói: “Cơm chiều sư phụ cũng chưa ăn, chẳng lẽ nội lực còn không có khôi phục qua? ?” Trong giọng nói còn mang theo nồng đậm lo lắng.

“Vi sư không đói bụng! !” Mộ Thiên Dao đảo cặp mắt trắng dã, sờ sờ cái bụng đang thầm thì kêu gọi: haiz, ai nói không đói bụng a, nhưng là, đói thế chứ đói nữa cũng không thể ăn đồ hắn đưa tới được——

Bên ngoài đột nhiên trầm mặc , ngay khi Mộ Thiên Dao cho rằng Thương Hàn đã đi rồi, đột nhiên ——

Bên ngoài đột nhiên trầm mặc , ngay khi Mộ Thiên Dao cho rằng Thương Hàn đã đi rồi, đột nhiên ——

“Thiếu gia…” Ngữ khí của Từ bá có chút lo lắng: “Thiếu gia, Thương Uyên thiếu gia đã trở lại…”

Ánh mắt của Từ bá mang theo chút kinh ngạc nhìn Thương Hàn đang đứng một bên, sau đó lại chuyển thành hiểu rõ nhìn nhìn khay bữa tối phong phú trong tay hắn, khóe miệng khó được cầm được ái muội tươi cười một chút, ánh mắt cũng có chút bát quái nhíu nhíu.

“Thương Uyên thiếu gia?” Mộ Thiên Dao nghi hoặc hỏi lại, lập tức đầu đầy hắc tuyến nhớ tới, rõ ràng mình đã quên còn một Thập Lục đồ đệ, âm thầm xấu hổ, suýt chút nữa quên tiệt có một người như vậy tồn tại —— “Nga, ta đã biết, Từ bá ngươi cứ đi an bài là được ——” dù sao bất quá là chuyện hồi sư môn mà thôi, trước nay có chuyện phải báo lại sao?

“Dạ…” Từ bá nghĩ nghĩ, sau đó hơi hơi lo lắng nói: “Nhưng là, lão nô phát hiện bên ngoài cốc đột nhiên xuất hiện rất nhiều nhân sĩ không rõ, những người đó giống như là đi theo đuôi phía sau Thương Uyên thiếu gia mà đến , chỉ là Thương Uyên thiếu gia cũng không có phát giác ra—— “

” Thanh danh Ác Ma cốc ở trên giang hồ cũng không tốt, phỏng chừng là bọn hắn nghe được tin tức gì đó, đã biết Thương Uyên là người Ác Ma cốc, cho nên mới đem chủ ý đánh tới trên thân của hắn đi! !” Mộ Thiên Dao hơi nhíu mày, không để ý lắm, dù sao, nàng còn biết trong cốc này lão nhân kia đã thiết kế nhiều cơ quan trận pháp rất đáng tin tưởng! !”Bất quá, Từ bá chắc là muốn có biện pháp nào đó đối phó với bọn chúng, muốn cho khi bọn hắn có xúc động muốn vào trong cốc, liền khởi động mê tung trận bên ngoài, chỉ cần bọn hắn không có hành động thiếu suy nghĩ, chúng ta cũng không cần gây thù hằn thêm làm gì! !”

“Dạ, cái này lão nô đi làm ngay! !” Nói xong, Từ bá lại hướng về phía Thương Hàn một bên đứng yên tĩnh cười cười, sau đó có chút lời nói thấm thía vỗ vỗ bờ vai của hắn, bày ra một bộ: ta rất xem trọng biểu tình của ngươi, sau đó rời khỏi rất nhanh.

Thương Hàn híp đôi mắt, nhìn phương hướng Từ bá ly khai, suy nghĩ một chút, lập tức nói: “Sư phụ, ta đem đồ ăn để trước cửa, sư phụ tự mình ra lấy đồ đi, đồ nhi xin phép đi xuống trước a ——” nói xong liền vội vàng tiêu sái rời đi .

Thương Hàn híp đôi mắt, nhìn phương hướng Từ bá ly khai, suy nghĩ một chút, lập tức nói: “Sư phụ, ta đem đồ ăn để trước cửa, sư phụ tự mình ra lấy đồ đi, đồ nhi xin phép đi xuống trước a ——” nói xong liền vội vàng tiêu sái rời đi .

“Chi nha…” Thương Hàn mới vừa đi, Mộ Thiên Dao liền nhanh chóng mở cửa phòng ra, như một trận cơn lốc, thổi cuốn cái khay trên mặt đất “Phanh ——” rất nhanh đem đóng cửa lại.

Vừa ăn bữa tối phong phú, trong não Mộ Thiên Dao bắt đầu rất nhanh xoay chuyển.

Ở trên giang hồ Thương Hàn sẽ có cái địa vị gì, hoặc là, rốt cuộc hắn mang lai lịch gì? ? Cho tới nay, Mộ Thiên Dao cũng chưa bao giờ quan tâm đến lai lịch hoặc là thế lực sau lưng đám đồ đệ này, nhưng hiện tại, chính nàng đã bị cuốn vào trong hoàn cảnh phức tạp này, nguy hiểm tùy thời rình rập chung quanh, cho nên,nàng cũng bắt đầu trở nên đa nghi rồi ——

Vừa mới, Từ bá ra vẻ nói bên ngoài có rất nhiều người lai lịch không rõ, thời điểm đó, nàng mẫn cảm phát giác ra được, hô hấp của Thương Hàn có chút biến hóa,sau đó hắn lập tức đem khay để ở trên mặt đất liền vội vàng tiêu sái quay đi .

Mộ Thiên Dao nheo hai mắt lại, Thương Uyên trở về, đột nhiên xuất hiện một ít nhân sĩ không rõ lại lịch… Giang hồ có vẻ không yên ổn a, còn nhớ rõ, lần trước có cái gì Bạch Lăng… Mộ Thiên Dao không khỏi làm một cái giả thiết dũng cảm đem hết thảy sự tình xâu chuỗi lại với nhau——
Chương trước Chương tiếp
Loading...