Đoạt Thế Tranh Thiên

Chương 45: Âm Ma Pháp Chú



Tên phục vụ cong mày cười toe toét, dường như khi nãy chỉ đoán định hai thiếu niên trước mặt không đáng tiền khoảng năm phần mà thôi, lúc này thành ra mười phần nắm chắc rồi, hắn nhìn đã quá quen mắt cái bộ dáng giả vờ giả vịt của bao kẻ đi qua đây, mà mỗi ngày hắn thường xuyên tiếp xúc nhận diện, ngạo khí của hắn từ đó vụt tăng, lớn giọng giảng dạy:

- Ở đây nghiêm cấm người với người truyền nhau tin tức, nếu các ngươi muốn tìm hiểu có thể đến trạm thông tin. Thế nhưng vẫn phải là có giấy giới thiệu của tửu lầu mới được.

Đan Đồng như mở rộng tâm trí:

- Các ngươi thật biết làm sinh ý. Vậy bọn ta nên làm sao để có giấy giới thiệu đây?

Phục vụ khí độ sảng khoái tăng cười ha hả thật lớn, xém chút văng cả nước bọt ra ngoài, dứt qua mấy tràng, mới thu hơi nói:

- Các ngươi chỉ cần là khách của tửu lầu ta là được.

- Nào nào hai ngươi mau chọn thẻ, còn khách phía sau đang xếp hàng.

Đan Đồng thoáng nghĩ gì đó, liền xuất 3000 kim tệ đưa tới nhận hai thẻ tháng. Bình thường Y tính khí hà tiện, thấy hành động kia Hàn phi ném ánh mắt lạ lẫm đến.

Đan Đồng nhíp mắt cười gượng, hắn còn nghĩ đồng bọn nhận ra bản tính tiết kiệm của mình, vì mua thẻ tháng nếu lấy số ngày mà tính thì rẻ hơn nhiều so với mua từng ngày, hắn bối rối xấu hổ chẳng kiệp ứng phó hoàn cảnh, liền vội nói:

- Chúng ta vào uống trà thôi cũng được.

Nói xong kéo tay Hàn Phi đi vào. Tên phục vụ thoáng chút mờ mịt, song cũng cười xoà, tự tán dương mình có tài thuyết phục khách nhân.

Không khí trong ngoài khác biệt rõ rệt,

Mấy cây cột nhà lớn buộc lụa đỏ phấp phới tung bay, trầm hương phảng phức dịu lòng người. Gian phòng rộng lớn mấy trăm bàn để cách nhau mấy thước một khoảng trống, người người cười nói mỹ tửu thơm ngát thoang thoảng đung đưa, trung tâm gian phòng là một cái bệ đài bên trên đang đàn hát múa ca.

Ở các góc tường đều có phục vụ tu vi Luyện Thể Cảnh hậu kì. Góc cầu thang đi lên lầu 2, một quầy thu ngân có tới thủ vệ tu vi Luyện Khí Cảnh. Đan Đồng ngắm nghía một lúc, không có tìm chỗ ngồi mà lên thẳng lầu 2.

Lầu 2 này diện tích nhỏ hơn, chỉ khoảng trăm bàn, các tấm lụa trên cột lớn đổi thành màu xanh thêu hoa, mùi đồ ăn thơm phức bay xộc vào mũi như muốn nhanh lấp đầy bao tử, cảm giác cho người ngửi thấy chỉ muốn gọi món ăn ngay.

Mĩ tửu tầng này càng đậm đà hương nồng, chỉ ngửi thôi đã thấy lâng lâng rồi, trên khán đài trung tâm, mười mấy thiếu nữ lắc lư nhảy múa theo tiếng trống. Đan Đồng say mê ngắm người ta, máu mũi còn muốn chảy ra. Một thiếu niên phục vụ trạc tuổi họ, đến mời vào bàn:

- Hai vị tiểu ca, mời gọi đồ ăn.

Đan Đồng ngượng nghịu tay lau nước rãi, chuyển sắc độ tỉnh táo nói:

- Đem đến cho ta bình trà nguyệt quế.

Hàn phi thoáng đánh giá tửu lâu:

“không nghĩ đến nay nời cũng biết cách dùng Thảo Dược nấu ăn, ủ rượu, thay thế Dược Dịch, mà bán buôn theo phương thức này cũng nhanh hơn.

Đan Đồng còn đang đắn đo, thói quen tiết kiệm chi tiêu hàng ngày khiến Y làm việc gì cũng phải suy xét thật kĩ. Hàn phi liếc nhẹ liền rành mạch, không muốn để đồng bọn khổ tâm, Y nói lớn:

- Linh Thực mỗi món một loại, mĩ tửu mỗi loại hai bình.

Mấy bàn bên cạnh trước đó còn xì xầm nói xéo, nghe đến Hàn phi gọi món, tất cả đều im phắt lại.

Phục vụ cũng đổi thái độ cung kính hơn:

- Tiểu ca thật sảng khoái!

Đan Đồng cảm giác tâm tư như vừa rơi xuống vực, lỉ rỉ thân vãn:

- Nơi này ăn một bữa bằng ta vất vả không biết bao lâu.

Hàn phi cười cười khích lệ:

- Ha ha, Đan huynh chúng ta còn bận rộn tham quan thưởng thức, tiên thực mĩ tửu đều là đại bổ, không nên để ý vật ngoài thân.

Đan Đồng miễn cưỡng gật đầu:

- Được được ta nghe đệ!

Thức ăn 10 đĩa lớn màu sắc đẹp mắt, 3 bình ngọc tửu hoa văn đẹp đẽ đã dọn lên bàn, phục vụ hỏi:

- Hai vị khách quan có cần thêm gì nữa không?

Hàn phi hiểu ý, đưa cho phục vụ 11 ngàn kim tệ, nói:

- Ta thanh toán trước, cần thêm ta sẽ gọi, ngươi có biết giấy giới thiệu trạm thông tin là gì không?

Phục vụ nhìn tiền thừa 1000 kim tệ hiểu ý, đỏ mặt cúi đầu nhiệt thành:

- Ta sẽ đi lấy cho hai vị, sẽ nhanh trở lại.

Tên phục vụ rời đi, 1 khắc sau quay lại đưa cho bọn Hàn phi 4 tấm thẻ, nói:

- Đều là phiếu giới thiệu và giảm giá các tiệm thuộc chi quản của tửu lâu là quầy quán tri ân thêm cho các ngươi.

Mặt sau thẻ còn vẽ rõ đường đi đến.

Hàn Phi đón lấy ôm quyền:

- Ồ, vậy thì thay ta đa tạ trưởng quầy.

Hàn Phi, Đan Đồng dùng xong linh thực bên trong cơ thể từng tép cơ thịt thúc động, kinh mạch vận chuyển lại uống thêm mấy vò rượu, từng ngụm lớn nốc vào, lực lượng cơ thể theo đó dâng lên, toàn thân sảng khoái chỉ tiếc thực lực tu vi không có tăng thêm tầng nào. Có lẽ, cả hai bọn hắn thể chất đặc biệt nếu không hấp thụ sinh khí gấp trăm người bình thường, thì cũng như hòn đá nhỏ ném xuống hồ lớn, tác động gợn sóng chẳng được bao nhiêu.

Đan Đồng mặt ửng hồng ôm bầu rượu, đung đưa nói:

- Cảm giác không thể tốt hơn, giá thành cao nhưng cũng đáng giá. Nếu có thể mỗi ngày đều được hưởng lạc cảnh này thì tốt biết bao.

Hàn Phi cười cười, gọi thêm mấy bình rượu tới nhấp nháp. Sau đó hai người lại lên lầu 3, chân vừa đến cửa âm thanh “tằng.. tắng tăng.. tăng..tằng tắng tăng” tiếng đàn tranh vang vọng đánh tới mọi men say trước đó đều tan mất. Lầu 3 diện tích thu nhỏ nhưng thoáng đãng, lụa trên cột nhà cũng đổi màu vàng nhạt, chỉ có khoảng mấy chục cái bàn đặt cách xa nhau, người ở tầng này quần áo sạch đẹp, mặt mũi sáng sủa.

Trên bàn mỗi người chỉ có đĩa trái cây và bộ ấm tách trà, người nhấm nháp kẻ dưỡng thần ánh mắt hài hòa hưởng thụ. Trên bệ gỗ có rèm mỏng che, bóng dáng hai người đang gảy đàn nhè nhẹ, âm điệu êm tai, nhưng nghe đến thì huyết nhục bên trong nhảy nhót. Sinh cơ không ngừng sinh trưởng.

Vị trí Tửu Lâu không xa tường thành lắm, độ cao lầu ba này đã cách mặt đất mấy chục trượng, đứng ở nơi này ngửa cổ nhìn lên còn chưa thấy đỉnh của tường thành. Nhìn thẳng qua liền thấy một đường hành lang tưởng như kéo dài đến mấy dặm, có mấy ngàn binh sĩ giáp sắt giáo nhọn, tới lui hai hàng sâm nghiêm canh gác.

Hàn Phi kéo Đan Đồng đến một bàn thoáng đãng ngồi cách xa đám đông một chút, thoáng nghĩ:

“Âm điệu này có chút bất thường, nghe rất giống Thượng Cổ Chú Âm, loại Tà Âm tác động linh hồn vật sống.”

Trong ký ức hắn từng đối diện một vài lần tại chiến trường diện rộng hai phe đông đủ chiến giả, phe đối địch có mấy tên ma đầu sử dụng qua, trong tình cảnh số đông vài ngàn người vây một, tên ma đầu năm đó sài bảo khí dạng âm điệu khí cụ, lực lượng đánh lên, âm ba tản, đung đưa mềm mại thanh thuý.

Nhưng những kẻ đứng gần tu vi dưới Thần cấp, không có khả năng đối kháng, Địa Vương Cảnh tan nát linh hồn gục ngã tại chỗ, Đế Cảnh điên loạn, Đại Đế trọng thương, thẩm chí còn vài kẻ Bán Thần Cảnh mới đột phá phải toàn lực phòng thủ.

Muốn thoát, trừ khi chạy thật nhanh tránh đi giới hạn khu vực ảnh hưởng. Mà lực truy linh năm đó hắn từng gặp nghe nói địch thủ còn chưa phát huy được mấy điểm cường đại cổ xưa. Loại Đạo Pháp này cũng có nhiều ẩn Cốc kì nhân tu luyện, chia ra nhiều phái, chung quy là một vài bộ Tà Âm nào đó

“Tác dụng số đông trên phạm vi gần, có điều âm điệu hiện tại chưa phát huy được phần trăm vạn uy lực của âm điệu kia”

“Âm điệu này chỉ có thể kích thích sinh cơ thúc đẩy lực lượng võ giả cấp thấp, như một loại đạo pháp dùng trong tu luyện căn bản của “Đạo Âm Sư”. Đan Đồng hắn thể chất đặc thù phương pháp tu luyện kiểu này nếu nghe thường xuyên sẽ ảnh hưởng đến căn cơ, không thể phát triển đến đỉnh cấp.”
Chương trước Chương tiếp
Loading...