Độc Mẹ Quỷ Bảo

Chương 1-2: Mưa máu (tt)



Bệnh viện thường có một khu nhà vắng lạnh đều là nhà xác, bình thường bệnh viện có sự kiện kỳ quái, phần lớn cùng nhà xác có liên quan, đại khái là vì nơi này thịnh âm, hơn nữa do là nơi thi thể người chết nên có liên quan.

“Rất thảm a, một thi hai mệnh a!”

“Người gây ra họa có bị bắt đến sao?”

“Ai biết được, ngươi xem, thi thể cũng chưa có người đến lĩnh đâu......”

Thanh âm càng lúc càng xa, truyền vào bên tai Thiệu Tình, tựa như bị gió thổi tan, cô cố gắng mở mắt, trước mắt lại một mảnh huyết sắc, Thiệu Tình nhớ rõ, cô đã chết rồi mới đúng.

Vụ tai nạn xe cộ kia, đứa nhỏ của cô...... Đúng rồi! Đứa nhỏ của cô! Thiệu Tình vươn tay cứng ngắc, vuốt vụn băng, muốn sờ bụng chính mình, hở ra bụng hơi cao cao kia của cô, lại chính đang động động a.

Nơi này cố lấy một khối, nơi đó cố lấy một khối, giống như là có cái gì đang ở trong bụng cô ngọ nguội đi, Thiệu Tình không kịp suy nghĩ cô vì cái gì không chết, lòng tràn đầy vui mừng, có phải hay không là đứa nhỏ của cô còn sống?

Thiệu Tình xốc quần áo lên, chỉ thấy cái bụng tròn vo hiện ra màu da hơi xám, cái bụng không ngừng mấp máy, nhất định là đứa nhỏ, nhất định là đứa nhỏ của cô!

Thiệu Tình muốn khóc, nhưng không có nước mắt rơi xuống, cô có chút hoảng, nên như thế nào khiến cho đứa nhỏ đi ra đây? đứa nhỏ của cô a, ở trong một không gian nhỏ hẹp như vậy, nhất định thực sợ hãi a!

Thiệu Tình một bên vuốt cái bụng, một bên suy ngẫm.

Mãi lúc sau cô mới phát hiện, móng tay chính mình biến thật dài, màu móng tay cũng biến thành màu đen, vừa thấy cũng cảm thấy rất sắc bén.

Thiệu Tình biểu cảm vô tình nhìn thoáng qua móng tay của chính mình, đột nhiên một mực thẳng dưới bụng mình cắt ra, lớp da mỏng manh ở bụng quả nhiên bị mở ra một lỗ hổng, cũng không gặp có máu lưu chảy đi ra, ngược lại có một bàn tay nhỏ bé đưa ra, theo sau là đầu cùng một thân thể nhỏ bé chui ra.

“Cục cưng của ta......” Thiệu Tình thập phần kinh hỉ, nhìn xem một đứa nhỏ mập mạp gian nan theo từ trong bụng cô đi ra.

Đứa bé kia một chút cũng không giống những đứa trẻ mới sinh bình thường, ngược lại không khóc, khuôn mặt lộ ra một chút hồng nhạt, trừ bỏ một con mắt tựa như hắc động không có nhãn cầu, liền hoàn toàn cùng với đứa trẻ bình thường giống nhau.

Hắn lắc lắc đầu, bộ dáng chật vật nhìn cề phía Thiệu Tình, cắn cắn ngón tay nhỏ bé của chính mình, liền hướng về phía Thiệu Tình hô một câu:

“Ma ma!”

“Cục cưng, cục cưng của ta!” Thiệu Tình ôm lấy cổ đứa nhỏ, hoàn toàn không có phát hiện, vết thương ở trên bụng mình đang từ từ khép lại.

Cô vội vàng hôn lên khuôn mặt của đứa nhỏ, cái loại hạnh phúc vui sướng này thật vi diệu, sau tuyệt vọng gặp hạnh phúc, thiếu chút nữa khiến cho cô điên mất.

Đứa nhỏ tử cũng thực ngoan ngoàn, cả người nằm ôm cổ mẹ mình, mông nhỏ ở trong lòng bàn tay Thiệu Tình xoa xoa, ma ma thật yêu thương hắn a!

Mất một lúc sau, bình phục tâm tình, Thiệu Tình mới phát hiện, bụng cô đừng nói có lỗ hổng, đã muốn ngay cả vết sẹo đều không có tới một cái.

Này, chuyện này tuyệt đối không thích hợp, chẳng lẽ cô hiện tại cô đã muốn là quỷ? Vẫn là thi biến?

“Phương diện này từ từ lãnh hội, cục cưng đừng có gấp, ma ma mang ngươi đi ra ngoài a.” Thiệu Tình áp chế nghi hoặc trong lòng, dùng sức đẩy, liền đẩy ra địa phương cô nằm, chờ cô ôm cục cưng đi ra mới phát hiện, cô là nằm chính là tủ lạnh chứa thi thể trong nhà xác.

Cô quả nhiên đã chết, vô luận là vì cái gì, cô bây giờ còn đứng ở chỗ này, còn hô hấp, còn có thể ôm cục cưng của cô, này hết thảy, đều phải cảm tạ trời cao.

Nhất định là trời cao cũng thương hại cô, mới làm cho cô lại sống lại thế gian lạnh lùng như băng này, khiến cho cô có cơ hội báo thù!

“Ma ma, cục cưng đói bụng......” Đứa nhỏ tử bẹp bẹp miệng, đáng thương hề hề nhìn Thiệu Tình, Thiệu Tình đau lòng cục cưng lập tức hôn khuôn mặt non nớt bánh bao:

“Cục cưng ngoan, chờ chúng ta đi ra ngoài, tìm chút đồ ăn cho con a.”

Cũng không biết, cô tình huống thân thể hiện tại như thế nào, có thể hay không còn có sữa, nếu không thật sự rất phiền toái a.

Thời điểm rời khỏi nhà xác, Thiệu Tình lại phát hiện, khí lực của cô mạnh hơn rất nhiều, thân thể cũng nhẹ nhàng đi nhiều, biến hóa này, đều đột nhiên tiến đến, lúc này nếu có cái gương thì tốt rồi, cô còn có thể nhìn xem chính mình hiện tại biến thành dạng gì, có cái gì biến hóa không.

Đợi cho Thiệu Tình đi tới lầu một mới phát hiện, không chỉ cô, mà cả thế giới này đã muốn ở thời điểm cô nhắm mắt lại kia trong nháy mắt liền hoàn toàn thay đổi tới long trời lỡ đất!
Chương trước Chương tiếp
Loading...