Đối Thủ Không Đội Trời Chung
Chap 14 Kí Ức
---------------------- Kí ức là những thứ vô cùng quý giá nhưng nếu một ngày nó mất đi...thì bạn sẽ phải làm sao? Flachback Ngày Jessica bắt đầu rời nhà ra sân bay qua Mĩ, Tiffany vẫn đang ngồi co ro trên giường. Hơi ấm người đó vẫn còn tồn tại đâu đó. Nhưng hình như nó bị chắn bởi một khoảng lặng vô định. Cô không muốn bước ra khỏi nhà. Đi một bước cứ như hứng thêm một nỗi đau. Bỗng điện thoại reng to lên "Yahhh. có tới sân bay không đây, Jessica biến khỏi đây lúc ấy thì đừng có mà hối hận" "Tớ....tớ" "Nhanh lên, chỉ có nửa tiếng nữa à!! Nếu đi xe tới thì khoảng 25 phút, dư 5 phút cho hai cậu sến súa, nhớ đấy nhé!!" Bên kia vừa cúp máy, Tiffany ngay lập tức chạy ào lấy chiếc xe BWM màu hồng của mình phóng nhanh trên đường cao tốc. Tiếng gió hòa vào cùng với động cơ xe. Nghe vù vù như bão táp. Tiffany đang lái hết tốc độ. Bất ngờ, chiếc xe tải lớn đột ngột ngoặc lái về bên phải, xe Tiffany không thắng kịp lao vút tới, đâm sầm vào chiếc xe tải. Chiếc BWM giăng ra đập mạnh xuống nền đường phát ra những âm thanh loảng xoảng của sự vỡ nát, trong khi hai chiếc bánh sau không ngừng quay.Cát bụi và khói bao phủ mịt đường. Không gian trở nên hỗn độn. Những người đi xe dừng lại gọi cấp cứu và cảnh sát. Tiffany được đưa vào nhà thương. Y tá lấy điện thoại Tiffany gọi điện cho số máy gần nhất đó là cuộc gọi ban nãy của Taeyeon. Sau khi tiễn Jessica, Taeyeon nhìn vào đồng hồ. Giờ này mà Tiffany vẫn chưa tới nữa. Chẳng lẽ tính ở nhà chờ tin sao. Bực mình nhìn đồng hồ rồi nói Jessica nên nán lại một chút nữa, biết đâu Tiffany sẽ tới. Nhưng vẫn chưa nên Jessica đành phải lên máy bay với lòng tổn thương. Tức giận ném cái Iphone 5 yêu quý xuống đất, Taeyeon bực mình nói "Làm cái quái gì vậy Tiffany Hwang" Bên phía y tá gọi điện không được đành dò số khác gọi, bỗng thấy chữ My J liền gọi ngay nhưng không được đành phải gọi lại số khác. Lần này là của Yoona, khi có người nhấc máy. Y tá liền kể hết cho con bé nghe. Khuôn mặt trẻ con bắt đầu hoảng hốt nhăn lại. Lập tức nói đám Taeyeon tới bệnh viện. 2 tiếng trôi qua vẫn chưa thấy động tĩnh gì. Taeyeon ôm đầu nói "Có nên gọi cho Sica không" "Tớ nghĩ là không nên, nếu Jessica mà biết được thì sẽ không ổn đâu" "Chẳng lẽ chúng ta phải giấu Sica suốt đời sao" "Bình tĩnh, dù gì Tiffany vẫn chưa có kết quả mà" An ủi Taeyeon, Sunny vỗ lưng giúp tâm trạng ổn định hơn. Yoona ngồi khuỵu xuống nền, bên cạnh là Yuri đang ngồi co chân. Ánh mắt của bọn họ nhìn vào rất buồn, thậm chí u sầu nữa. Đồng hồ kêu tích tắc tích tắc, Taeyeon lâu lâu đứng dậy nhìn vào cửa phòng cấp cứu nhưng vẫn không có động tĩnh gì cả. Yoona cũng xin phép rời về mua đồ ăn chứ nãy giờ mọi người đã bỏ ăn trưa rồi sợ mà không chịu nổi. Chỉ còn Yuri, Taeyeon, Sunny ngồi bất động ở đó. Lát sau, Sooyoung và Hyoyeon cũng tới. trên tay họ cầm theo đồ của Tiffany. Đề phòng cậu ấy tỉnh lại. thêm đồ của Sunny và Taeyeon nữa. Mọi chuyện vẫn chưa có gì là khả quan lắm, nghe nói vụ nổ rất lớn khó mà giữ được mạng sống nhưng Taeyeon không tin, không tin Tiffany lại bị tông một cách như vậy. Chuyện này thật vô lý, nếu đang đi trên đường cao tốc thì sao lại có chiếc xe tải cua qua phải như vậy. Bề mặt đường là một đoạn thẳng dài. Nếu Tiffany có chạy quá tốc độ đi chăng nữa thì cũng khó mà tông vào được. Khu vực đi lên đi xuống được phân cách rõ ràng nhưng tại sao chiếc xe lại tự nhiên cua qua phải khiến xe của Tiffany văng ra. Chuyện này mờ ám lắm nhưng sau khi phẫu thuật xong, Taeyeon sẽ điều tra. Ngồi đợi đến mòn đít. Taeyeon sợ mông mình sẽ lép giống Jessica mất đành đứng dậy. Cánh cửa mở bật ra dính chưởng vào mặt Taeyeon khiến cô ôm mặt. Sooyoung đang ảo não tự nhiên thấy cảnh đó thì cười rú lên. Taeyeon đạp cho một phát ngay trên làm cho tên cao nghều im bặt. Vị bác sĩ nhìn tính cách trẻ con của Taeyeon rồi lắc đầu hắng giọng nói "Tạm thời đã qua cơn nguy kịch, bệnh nhân đã được chuyển vào phòng hồi sức, các bạn chỉ được vào thăm một người thôi" "Vâng, cám ơn bác sĩ" Sunny cúi đầu rồi nhéo tai Taeyeon nói "Tae ah!! Giờ này còn giỡn được hả?" "A..A!! Tae đâu dám " Taeyeon la oải oải, Sooyoung mím môi cười. Sau một hồi chính đốn lại những tên lớn xác tâm hồn trẻ con hay nói đúng hơn là có chút gian mãnh. Sunny vào thăm Tiffany trước, dây dợ cuốn chằng chịt khắp người. Tiffany đang thở nhờ bình oxi, mạnh điện từ từ lên xuống. Rất chậm. Cậu ấy thật đáng thương. Nén nước mắt bước ra ngoài để Taeyeon vào, Sunny lại bật khóc. Nhìn bạn gái mình như vậy, Taeyeon liền ôm vào lòng chở che nói "Ổn mà, đừng lo" 6 tháng sau..... Ngón tay Tiffany bắt đầu cử động, Sunny đang mờ mơ mắt thì bỗng nhiên mở to, lay người Taeyeon gọi bác sĩ, Tiffany đã tỉnh rồi. Nhưng cô ấy không nhớ gì cả. Taeyeon, Sunny, Sooyoung, Hyoyeon, Yoona, Yuri hay bat8t61 cứ ai khác. Tiffany đều không nhớ và nhìn họ với dáng vẻ sợ sệt. Bác sĩ buồn giọng nói "Tai nạn đã lấy đi hết trí nhớ của cô ấy. Nếu muốn thích nghi được thì phải từ từ, cô ấy cần thời gian" Thế là TaeSun, SooHyo và YoonYul mỗi ngày thay nhau ở cạnh Tiffany, chơi đùa dẫn đi những nơi có liên quan đến quá khứ nhưng Tiffany chỉ lắc đầu kêu đau, thậm chí còn ngất xỉu vì đau quá. Kiên nhẫn đến cùng, đổi lại kết quả là Tiffany đã coi mọi người như bạn bè. Những kí ức cứ mập mờ lúc ẩn lúc hiện.Tiffany biết vụ tai nạn đó. Nó hành hạ cô mỗi đêm khiến Sunny hay Yoona phải qua nhà cô canh chừng. Tiffany nói cô nhớ trước khi bị tai nạn, cô tính đi đâu đó, một nơi rất quan trọng để gặp được người ấy. Hình bóng xóa mờ người ấy mờ dần, rồi trở nên biến mất. Không ai muốn nhắc đến Jessica cho Tiffany nghe, cô ấy chưa sẳn sàng. Còn Taeyeon vùi đầu vào mớ báo cáo. Cô cần tìm ra tên tài xế đã tông Tiffany nhưng theo cảnh sát nói ông ấy chết rồi. Taeyeon thất vọng nhưng không gục ngã. Thủ phạm là ai thì Kim Taeyeon cũng sẽ tìm ra. End Flashback Jessica vừa bước xuống sân bay đám phóng viên đã bu vào chụp hình và dồn dập những câu hỏi mà họ thắc mắc. Jessica im lặng bước đi. Cô mặc áo thun trắng và khoác bên ngoài áo da đen. Quần skinny và đeo mắt kính đen. Khuôn mặt đã lạnh nay lạnh hơn. Một vẻ cao quý sang trọng mà lạnh lùng. Tất cả phải đổ trước vẻ đẹp không tì vết của Jessica. Từ lúc qua Mĩ Jessica đã đổi kiểu tóc của mình từ vàng thành nâu. Xõa ngang vai thêm vẻ nữ tính. Jung chủ tịch là đây. Chiếc xe limousine bắt đầu lăn bánh. Jessica ngồi trong đó. Trên tay cầm ly rượu vang đỏ, lắc nhẹ qua lại rồi nhấp một ngụm. Cứ như thế, ánh mắt Jessica nhìn dòng nước đỏ đung đưa cùng lớp thủy tinh bên ngoài. Cô trưởng thành, quyến rũ, xinh đẹp hơn trước rất nhiều. Nhếch môi, hình ảnh người đó lại trở về quây quẩn trong đầu Jessica. Là cô ấy, không biết giờ này mọi người sao rồi, appa cô đã cắt mọi liên lạc khiến Jessica không thể dò hỏi bất cứ chuyện gì từ những đứa bạn chí cốt. May là cô còn liên lạc được với Sunny. bảo cô ấy hôm nay cô sẽ về. Đến lúc chinh phục lại người con gái ấy rồi. Hãy đợi Jessi nhé!! Tiffany Hwang. Tại Jung gia... Jung YunHo đang ngồi thảnh thơi trên ghế. Ánh mắt nhắm lại. Ông đã làm được, ông đã khiến Jessica thành người thừa kế tài năng. Mỉm cười hạnh phúc, ông khẽ nói "Vào đây đi, appa không muốn có người cứ nhìn mình chằm chằm bên ngoài đâu con gái à" "Haha. Chỉ có appa là hiểu con, appa đang suy nghĩ gì hả" "Haha. Chỉ có appa là hiểu con, appa đang suy nghĩ gì hả" Jessica chạy đến ôm chặt lấy ông Jung. Tình cảm cha con giữa họ đã trở nên gắn bó hơn trước, ông ấy luôn dịu dàng với Jessica và Krystal. Từ ngày Jessica sang Mĩ, Jung YunHo đã hoàn toàn thay đổi. Không còn đi giết người vô tội vì tiền của mà ở nhà chăm lo cho con mình. Ông luôn muốn mọi thứ thật tốt nhất cho con gái yêu dấu. Và ông kêu nó chở về đây, để cho nó gặp lại bạn bè và quản lí công ty của ông. Krystal giờ cũng là một giám đốc tài năng. Con bé đang trên đường về đây. Ông Jung nhìn Jessica âu yếm nói "Con năm nay 24 tuổi rồi, kiếm ai đó mà cưới để ta còn có cháu" "Haizz, appa lo xa chi vậy. Con đang tính mình ế cùng Krystal đến suốt đời này" "Cái gì? Ế? Con là con trưởng mà đòi ế thì sao ta có cháu được" "Krystal đó?" "Yahh! Unnie coi lại mình đi mà nói em nha" Krysta. từ đâu bước vào, Jessica chu mỏ lườm yêu em gái rồi quay sang appa nói "Con đã có ý trung nhân rồi, cô ấy rất đẹp" Ông Jung vui vẻ nhìn Jessica thì thầm vào tai điều gì đó khiến cô đỏ mặt đánh vào vai ông ấy rồi xin phép ra ngoài. Krystal nhìn chị mình đỏ mặt rồi chu mỏ nũng nịu với appa "Chuyện gì vậy appa, kể con nghe đi mà" "Hahaha, con cũng biết rồi còn gì nữa" Ông ấy nói cách gián tiếp khiến Krystal có một dấu chấm hỏi to đùng trên đầu. Jessica nằm trên giường nhắn tin với Sunny. Cô ấy hẹn cô ra quán cà phê Soshi ngay trung tâm thành phố. Điều lạ là Sunny lại cười to với Jessica nói là sẽ có bất ngờ nếu cậu tới đó. Và Sunny cũng có chuyện cần nói với Jessica. Một chuyện rất quan trọng đã xảy ra cách đây 2 năm về trước. Ngạc nhiên nhìn vào dòng chữ trên màn hình điện thoại rồi mau chóng thay đồ đến quán cà phê. Leng keng "Xin chào quý khách" Taeyeon mỉm cười chào Jessica. Vui mừng nhận ra bạn cũ. Jessica ôm chầm lấy Taeyeon hỏi "Cậu làm ở đây" "Không, tớ còn quản lý công ti nữa, chỉ phụ việc khi rảnh thôi" "Oh, Sunny đâu?" "Cô ấy đang ngồi trong kia đợi cậu kìa" "Hehe, nhìn cậu vẫn như con nít, chiều cao không phát triển gì mấy cho lắm" "Yahhh! Jessica Jung, vừa mới về nước là gây sự với bạn bè hả?" Taeyeon bực tức hét lên nhưng Jessica đã vọt lẹ vào trong với Sunny. Nở nụ cười tươi ngồi xuống đối diện. Sunny bắt chéo chân nhấp vài ngụm cà phê rồi nhìn Jessica. Vẻ mặt của Sunny chững trạc hơn một chút, có điều, cô ấy vẫn còn mấy thứ aegyo nhão nhét. Mà Jessica ghét aegyo lắm chỉ ngoại trừ Fany của cô thôi. "Cậu biết đấy, YoonA giờ là chủ tịch của Im thị, Yuri thì là phó giám đốc của Jung thị. Taeyeon là giám đốc Kim thị và mình là thư kí của cậu ấy. Bọn mình đã thay đổi rất nhiều từ ngày cậu ra đi. Cả Choi Sooyoung và Kim Hyoyeon nữa. Bọn họ là chủ của dãy khách sạn và nhà hàng lớn nhất Hàn Quốc, thậm chí còn vượt ra ngoài Châu Âu, Châu Mĩ. Nhiều thứ diễn biến nhanh đến chóng mặt. Cả.....Tiffany nữa, cô ấy đã khác. Rất khác" "Khác sao?? Ý cậu là ngoại hình, khuôn mặt hay những thứ đại loại nào à?" "Không, khác về trí nhớ. Jessica, cậu cần biết chuyện này. Tiffany, người cậu yêu đã mất trí nhớ từ 2 năm về trước lúc cậu đi Mĩ rồi" Trợn to con mắt. Jessica nghe như sét đánh ngang tai. Tiffany mất-trí-nhớ. Cô ấy mất hoàn toàn. Sững người nhìn Sunny. Jessica nhau mày hỏi lại lần nữa để chắc chắn "Cậu biết tớ không thích đùa mà? Đừng nói vậy Sunny? Tớ..tớ" "Jessica, cậu phải bình tĩnh. Tiffany không hề nhớ ai trong chúng ta. Điều duy nhất mà cậu ấy có thể nhận thức được, chúng ta chính là bạn mới quen của cậu ấy" Đập mạnh tay xuống bàn. Cả thân hình nhỏ nhắn run lên. Đôi mắt cay xè nước mắt. Quên sao? Dể nhỉ? Tiffany Hwang dễ quên Jessica Jung vậy sao? Thở nặng nhọc. Jessica với đôi mắt đỏ hoe đứng dậy tính bước ra ngoài nhưng người đó đang đứng trước mặt cô. Đôi mắt cười của cậu ấy. Nó khác quá, không còn thuộc về Jessica Jung nữa. Đối diện nhau, Jessica lại càng hoảng loạn. Cô ôm chặt cứng khiến cô nàng mắt cười đơ người ra, Sunny vội vã kéo Jessica ra khỏi. Taeyeon cũng tới phụ. Cả hai dùng hết sức lôi con người đang mất bình tĩnh kia. Vì quá mệt mỏi Jessica đã ngất xỉu. Tiffany vẫn còn ngơ ngác chả hiểu cái gì cả. Tiffanys pov [ Chuyện gì vậy nè? Tự nhiên chạy tới ôm chặt mình. Lợi dụng dê à. Mà sao mình ngu quá vậy ta. Để người ta ôm mà chả phản kháng gì. Nhưng vòng tay của cô gái ấy rất ấm. Thậm chí mình còn thấy nó rất quen thuộc. Mình từng gặp cô gái đó chưa ta??"] End pov Jessica được đưa đến bệnh viện. Bác sĩ nói cô ấy chỉ bị ngất thôi, với lại tâm lí không được ổn định nên càng dễ ngất hơn. Sunny nhìn từ ngoài phòng. Không kìm được nước mắt mà khóc. Taeyeon ôm sau lưng Sunny, tựa cằm vào vai cô ấy an ủi. Tiffany đang ngồi trên ghế chờ thấy như vậy liền lại hỏi "Cô gái ấy bị sao vậy?" "Ủa Tiffany, chẳng phải cậu đang ở tiệm cà phê sao?" "Hì hì, tớ nhờ Sulli canh tiệm rồi" "Buôn bán hay quá ha" "Chứ sao? Thôi mà cô gái ấy có vấn đề gì vậy, tự nhiên chạy lại ôm mình" "Cô ấy là Jessica Jung, cậu không nhớ gì về Jessica sao" "Cô ấy là Jessica Jung, cậu không nhớ gì về Jessica sao" "Không" Tiffany trả lời tỉnh bơ, Jessica Jung là ai Tiffany còn chưa biết nói gì đến nhớ. Chẳng lẽ trước đây hai người chơi thân lắm sao. Kì thực chuyện này khó hiệu quá!! Nếu Sunny quen Jessica thì tức cô ấy là bạn của Tiffany rồi. Nghiêng đầu nhìn qua lớp kính. Cô ấy dăng nằm trên giường bệnh. Vẻ mặt có chút xanh xao, phờ phạc. Đôi mắt nhắm nghiền. Mở nhẹ cửa, Tiffany cùng TaeSun đi vào. Ngồi xuống cái ghế kế bên. Ánh mắt của Tiffany vẫn không rời khỏi Jessica. Người con gái tóc nâu này thật đẹp, khuôn mặt lạnh lùng vô cảm nhưng Tiffany lại thấy cô ấy rất ấm áp. Lúc nãy còn ôm chầm người ta kia mà. Thật là, chưa quen biết mà đã giở trò 35 rồi. Khẽ cử động ngón tay. Jessica mơ màng mở mắt. Hình ảnh mờ mờ rồi hiện ngày một rõ hơn. Bên cạnh cô là Taeyeon, Sunny và..... Tiffany. Cô ấy mỉm cười nhìn cô. Một nụ cười thật đẹp. Nhưng Jessica nhìn mọi người bằng thái độ mệt mỏi, ánh mắt lạnh lùng không cảm xúc. Nhẹ nhàng thốt lên "Các cậu về đi, tớ sẽ kêu Krystal tới" "Jessica ah! Cậu đừng có trẻ con như vậy" Không nghe những lời Sunny vừa nói. Jessica với lấy cái điện thoại gọi cho Krystal rồi ngồi dậy, bứt mạnh cái ống truyền nước. Nhăn mặt lại vì đau, Hàng lông mày nhíu lại nhưng bản thân vẫn cố đứng lên. Tiffany kéo Jessica ngồi xuống nói "Cô còn yếu lắm. Ngồi xuống đi" Ngước lên nhìn Tiffany, Jessica giật phăng tay cô ấy mà cố sức đứng dậy. Cùng lúc đó, Krystal cũng tới. Cô thấy chị gái như vậy cũng khuyên nhủ ở lại. Nhưng ai trong đây cũng thừa biết cái tính cứng đầu bướng bỉnh của Ice Princess. Cô ấy đã muốn đứng dậy thì sẽ phải làm cho bằng được. Chịu thua với tính cách cứng đầu cứng cổ ấy. Krystal cũng đành để chị mình đi. Thay một bộ đồ thật thoải mái. Jessica bước nhanh ra cửa. Cô lái đến nghĩa trang. Bầu trời mang đậm khí chất của chiều. Jessica bình thản bước lên đồi cùng với bó hoa. Cô đặt xuống một ngôi mộ. Lẳng lặng nhìn nó, giọng trầm uất, nghẹn ngào "Con gái của mẹ là đồ ngốc, là đồ ngu ngốc đần độn. Con bỏ người đó mà ra đi rồi bây giờ khi quay trở về, cô ấy bị tông xe mà...mất trí nhớ. Khốn nạn lắm đúng không mẹ. Cô ấy vì đi tiễn con mà xảy ra tai nạn. Thà rằng để con bị thay cho cô ấy thì tốt biết bao nhiêu nhưng mẹ biết không, con rất yếu đuối. Ba cũng đã làm hòa với con rồi, con của mẹ tới thăm chỉ muốn nhắn là ba đã sống rất tốt, không hề lấy thêm bất kì ai. Ông ấy vẫn còn thương mẹ lắm. Mẹ nhớ hạnh phúc nhé. Đừng lo lắng cho con. Con vẫn ổn, vẫn sống rất tốt. Mẹ ơi, Jessica của mẹ giờ là Jung chủ tịch rồi đấy nhé. Con gái mẹ vừa đẹp vừa tài năng quá mà!! Con yêu mẹ, rất nhiều. Thôi....cũng tới giờ con phải về....uhm.....lần sau con sẽ tới đây...tạm biệt mẹ" Jessica cúi đầu bái kính rồi bước đi với tâm trạng thanh thản. Cô luôn tới đây trò chuyện với mẹ của cô mỗi khi có chuyện buồn. Bà ấy đã mất khi Jessica mới bước vào trung học. Tuy cô vẫn còn có hình ảnh của người mẹ trong trí nhớ nhưng đến bây giờ, cô nhớ mẹ nhiều lắm. Ba cô cũng vì người vợ quá cố mà vùi đầu vào công việc. Ông ấy vô tâm không có tình thương, Jessica hiểu, hiểu cho ông đã chịu đả kích như thế nào. Lên chiếc xe thể thao trắng đậu trước nghĩa trang, Jessica hét to ba chữ "Con yêu mẹ" mà phóng xe đi về. Băng qua từng con đường, cảnh vật dưới ánh sáng chiều ta càng thêm lãng mạn. Hoàng hôn dần buông, Jessica cũng quay trở về ngôi nhà gỗ đó. Krystal đã không còn ở đó, con bé dọn về nhà ở chung với appa rồi. Cả cô người yêu Amber của nó nữa. Hai tháng sau chúng nó kết hôn. Thật tệ. Thân làm chị mà để em gái kết hôn trước mình. Không phải Jessica không có người theo đuổi. Mà là cô không thích, tài sắc vẹn toàn bao người mê như cô mà bị gắn cái mác là độc thân chưa có người yêu, nhiều lần bị đám phóng viên khơi gợi chuyện này nhưng Jessica chỉ trưng bộ mặt lạnh lùng ăn tiền khiến cái đám phiền phức nhốn nháo im bặt. Trời đang lất phất từng hạt mưa đổ xuống đường, dần dần, hạt càng đổ nặng hơn. Trận mưa to diễn ra qua khung cửa sổ. Jessica ngồi trên ghế, bên cạnh là cốc cà phê sữa. Nhấp từng ngụm mà nhìn mưa. Tiếng tí tách ào ào nghe thật mượt mà thoáng đãng. Jessica ngồi đó. Ngón tay vô thức sờ lên tấm kính. Di di vẽ thành hình trái tim. Bên phải là chữ T và bên trái là chữ J. Vui vẻ nhìn nó một lúc lâu. Và từ từ nó cũng bị hơi nước làm cho mờ dần mà biến mất. Những hạt nước chảy dài xuống tấm kính bên ngoài. Từng hạt bốc hơi theo gió. Và cũng là lúc khóe mắt rơi xuống tựng giọt mặn chát với nỗi buồn. Quán cà phê của Tiffany càng ít khách khi trời mưa. Chỉ có vài người ngồi nhâm nhi lướt wed hay hai người bạn ngồi tâm sự, có cả ông lão ngồi uống cà phê nhìn mưa. Tiffany, Taeyeon, Sunny do không có việc làm nên ngồi tụ họp tám chuyện. Bọn họ không nhắc gì đến quá khứ chỉ nói ám chỉ càng khiến Tiffany thắc mắc và khó chịu hơn. Cảm giác khi người khác biết sự thật mà mình thì không biết rất ư là bực. Tiffany tưởng chừng như mình luôn là tâm điểm của mọi cuộc nói chuyện. Mấy hôm trước, YoonA và Yuri cũng len lén nói cái này nhưng ám chỉ cái khác với mong muốn Tiffany có thể nhớ ra. Cô biết nếu họ nói thẳng thì Tiffany sẽ bị dày vò, đau đầu mỗi đêm. Họ luôn tôn trọng cô mà thôi. "Tiffany ah~~ Thực sự cậu không thể nhớ" Taeyeon lãnh đạm nhìn Tiffany "Tớ không biết, tất cả kí ức cứ tách rời nhau, tớ không có cách nào nối ghép chúng lại" "Tớ biết là rất khó nhưng đã hai năm rồi, cậu không nhớ được gì à" "Có chút chút, gia đình tớ chẳng hạn" "Gia đình thôi sao, còn bọn tớ và cô ấy thì sao?" "Cô ấy? Ý cậu nói đến Jessica Jung đó hả" "Ủa, sao biết hay vậy?" "Không biết, tự dưng nhớ tên mà bật thốt" "Wao!! Tính ra cũng tiến triển một chút, không tệ sau bao nỗ lực" "Haizzz, Kim Taeyeon, cậu đừng có nói như vậy, làm như tớ ăn vạ làm khổ các cậu" "Hihi , đùa thôi. Mà nè, cậu biết YoonA là ai chứ?" "Biết? Là bạn.....khoan.......hình như em ấy rất liên quan với tớ trong quá khứ" "Đúng, liên quan đến cả Jessica nữa" "Jessica" Nói đến đây Tiffany nhau mày, đầu cô lại nhức nhối. Sunny nhắc nhở Taeyeon ngưng lại mà dẫn Tiffany về nhà. Nằm trên chiếc giường rộng lớn, Tiffany vẫn có thể cảm nhận được, nơi này cô và ai đó đã từng rất hạnh phúc nhưng hình ảnh quá mờ nhạt. Điều Tiffany muốn nhớ lại cứ lởn vởn quanh đầu bằng những hình ảnh không thấy đầu đuôi. Sunny lắc đầu đưa viên thuốc cho Tiffany mà ngồi bên mép giường quan tâm nói "Không nhớ thì đừng cố, bọn tớ không muốn nhìn cậu đau, Jessica sẽ giết tớ mất" "Cô ấy.....ý tớ là Jessica Jung....uhm....cô ấy đã từng là gì của tớ?" Sunny bất động khi nghe câu hỏi của Tiffany, muốn trả lời nhưng sợ cơn đau lại tiếp tục. Không trả lời sợ cô ấy sẽ khó chịu. Sunny đành nói lảng qua chuyện khác cho Tiffany quên đi. Nhưng cô nàng mắt cười thừa biết ý định đó, là vì Sunny muốn lo cho mình nên Tiffany cũng không có nói gì nhiều. Im lặng nghe cô ấy bàn tán đủ chuyện trên trời dưới đất. Sáng hôm sau, tia nắng len lỏi qua khung cửa sổ. Sau cơn mưa trời lại sáng, Jessica ngủ gục trên ghế vội bừng tỉnh. Hôm nay cô có hứng dậy sớm, không biết vì lý do tế nhị gì nhưng Jessica lại bắt đầu thích uống cà phê. Cả ngày xin nghỉ phép giao việc lại cho Yuri và Krystal. Jessica lảng vảng quanh mấy quán cà phê. Nhưng họ làm không ngon. Ngang qua tiệm sách, mấy đứa học sinh trung học bàn tán với nhau về quán Soshi nào đó. Nghe nói ở đấy làm cà phê ngon nhất Seoul này. Lại có những phục vụ viên tận tình dễ thương. Loáng thoáng nghe mấy tin đồn của bọn trẻ, Jessica cũng muốn đến đấy. Nhưng mà đó chính là nơi Sunny hẹn cô hôm qua, Tiffany cũng xuất hiện ở đó. Sợ lại chạm mặt nhau thôi. Nhưng nếu cô ấy đã không nhớ thì tại sao mình phải sợ hãi chứ? Tới một chuyến nữa. Leng keng "Xin chào quý khách" Giọng nói đều đều của nữ nhân viên-Sulli Choi, một cô nàng nữ tính dịu dàng, mỉm cười vui vẻ nhìn Jessica. Bỗng ngơ ngác bởi vẻ lạnh lùng của ai kia. Cô ấy như vị đại minh tinh vậy. Xinh đẹp, quyến rũ, lạnh lùng, thậm chí cô ấy còn mang thêm cho mình nét sang trọng, quý phái nữa chứ. Sulli đã biết tim mình thuộc về ai từ cái nhìn đầu tiên này rồi. Jessica chọn một góc nào đó khuất với ánh sáng mặt trời. Nhìn tấm bảng menu mà chọn đồ uống. Cuối cùng đặt tấm bảng xuống nhẹ nhàng lên tiếng "Cho tôi một capuchino cho nhiều bọt sữa" "Vâng" Sulli cười rồi nhanh chóng chạy vào trong Mang ra ly cà phê capuchino nhiều bọt sữa béo ngậy, hương thơm nghi ngút. Jessica từ từ thường thức, Sulli đứng trong góc ngắm nhìn khuôn mặt liều diễm tựa thiên sứ ấy. Bỗng có ai vỗ vai khiến Sulli giật mình, là Tiffany. Cô ấy ngó theo hướng Sulli rồi hỏi "Đứng đây làm gì vậy cô nương" "Đứng đây làm gì vậy cô nương" "Hì hì hì, em làm việc ngay đây" "Hừm, unnie biết em thích Jessica mà" "Cô ấy tên Jessica sao?" "Uhm, bạn unnie....mà hình như cũng không phải" "Vậy unnie giúp em làm quen nha!" "Unnie có thân lắm với cô ấy đâu, hỏi Sunny ấy, cô ấy biết rất rõ về Jessica" "Oh, hehe, tí nữa phải gặp riêng Sunny unnie mới được" Tiffany cười trừ nhìn Sulli và vô tình chạm mắt với Jessica. Mọi hành động dường nhù bị ngưng lại. Jessica biết Tiffany là chủ ở đây, vậy mà cô vẫn nuôi hi vọng cô ấy sẽ nhớ ra điều gì đó mà tới đây. Cô ấy bắn mắt cười với cô, cô cũng cười lại nhưng khuôn mặt có vẻ buồn. Điều đó Tiffany biết nhưng không hiểu. Jessica pov [ Em vẫn không nhận ra Jessi sao? Nhưng mà em đừng lo, Jessi vẫn đợi em. Mãi mãi] End pov Tiffany pov [ Sao khi Sulli muốn làm quen với Jessica mình lại cảm thấy cái gì bức bối thế nhỉ, kỉ lạ. Nhưng mình cũng vui vì con bé có tình yêu sét đánh. Kiểu này Sulli bị dính chưởng của thần cupid rồi] End pov Quán Soshi tuyển chỉ có 9 nhân viên. Sáu nữ ba nam. Tiffany là quản lý chuyên pha cà phê cùng với Victoria và Hara. Làm bánh kem là Leeteuk và ShinDong. Tính tiền thì giao cho Nicole còn lại đều là nhân viên tiếp khách. Vì quán này vô cùng nổi tiếng nên khách mỗi ngày một tăng chứ không giảm. Cà phê và bánh kem làm rất ngon khiến cho người đã từng thưởng thức qua phải mở miệng khen ngon. Jessica là khách quen thuộc, cô luôn uống capuchino và mocha. Sulli có hàng ngàn cơ hội ngồi ngắm mĩ nhân à không mĩ nam nhân mới đúng. Hôm nay, Sunny đi làm về sớm. Cô đến quán Tiffany, dạo này vì bận mà không tới gặp bạn bè. Sulli vừa thấy Sunny thì như thấy vàng mà nhào đến ôm tay nói "Unnie ah~~" "Aigoo, nhóc con, vấn đề gì cần nhờ unnie hả?" "Unnie có biết Jessica Jung không?" "Biết, rất rõ là đằng khác" "Vậy unnie mai mối cho em nha!!" Sunny nhìn qua phía Tiffany đang phụ Nicole tính tiền. Khuôn mặt buồn bã nói "Chỉ sợ là em không thể lọt vào tầm mắt Jung tổng lạnh lùng được" "Nếu có unnie giúp thì em tin mình có thể làm được" "Em...unnie nghĩ, em chỉ là kẻ thứ ba thôi" Sulli ngạc nhiên nhìn Sunny, con bé xịu xuống. Dùng tông giọng trầm nhất nói "Em...là kẻ thứ ba sao?" "Oh, unnie không có ý đó nhưng unnie không thể giúp em được" "Unnie có thể cung cấp thông tin mà, đúng không?" "Uhm, tối về unnie nhắn tin cho em" Jessica ngồi đó, tản băng ngàn năm đang dần đông cứng lại sau những ngày ngồi mòn đít uống cà phê theo dõi Tiffany. Cho dù cô ấy đã vào bên trong pha cà phê nhưng Jessica vẫn trông hi vọng cô ấy sẽ đi ra. Cô cần nhìn thấy đối mắt trăng khuyết đó mỗi ngày. YoonA vừa tan việc sớm hơn Yuri. Nhắn tin cho người yêu, Yoona lại càng tức vì Jessica dám đổ công việc liên đầu Yulbaby bé bỏng. Kì này em sẽ cho unnie biết tay. YoonA biết được Jessica hay uống cà phê ở Soshi nên tới. Vừa mở cửa ra, hàng loạt người nhìn vào mĩ nam nhân đang xắn tay áo trước cửa bước vào hùng dũng nói với người chị dấu yêu "Sao unnie lại giao hết việc cho Yuri hả?" "Ý em là phản đối chứ gì? Được rồi, dù gì tuần này unnie cũng trốn làm nhiều nên ngày mai unnie sẽ đi làm lại" "Vậy đi" "Uhm, còn em? Dám lên giọng với unnie kiểu đó hả?" Jessica nhéo tai YoonA khiến con bé la oai oải lên. Tiffany đứng từ xa mỉm cười, trông Jessica thật giống con nít. Trái tim lại lần nữa lỗi nhịp. ---------------------------------------------------- CMT ý kiến nha, nếu có sai cót gì thì rds góp ý để Joonie còn sửa. Cháp này nếu có lỗi chính tả thì xin thông cảm, tại Joonie viết vội quá VOTE nếu thấy hay KAMSANHAMITA RDS!!! ^_^
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương