[Đồng Nhân Hunter] Thiên Tuế

Chương 29: Ill ngoại truyện [ hai ]



Trải qua sự kiện đính hôn lần đó, tôi vẫn như cũ là tôi, Illumi Zaoldyeck, vẫn như cũ viên mãn hoàn thành rất nhiều nhiệm vụ, chỉ là mẹ luôn thét chói tai, hỏi tôi vì sao lại tiếp nhần số lượng nhiệm vụ nhiều hơn yêu cầu, tôi có sao? Tôi ngẩn người trong nháy mắt, đại khái là rất thanh nhàn đi, đây là đáp án tôi cho chính mình.

Trong ngày nghỉ, tôi vẫn như thưòng ở trong phòng của mình, im lặng đọc rất nhiều sách, biến hóa duy nhất đại khái chính là ngẫu nhiên sẽ có một chút thất thần đi.

Vẫn như cũ, sau khi tôi làm xong một nhiệm vụ rất đơn giản, trở về, phát hiện trong nhà có hơn một người, một cô bé tóc quăn màu đỏ cười sáng lạn, Gotou nói cho tôi biết, cô ấy là Alluka.

A! Cô ấy chính là đứa em gái mà trừ bỏ khi sinh ra tôi gặp một sau đó bị mang đi vẫn chưa từng trở về nhà cũng không tra đến tin tức gì, Alluka. Thấy cô ấy vui tươi cười không chút nhuộm đẫm hắc ám quen thuộc của Zaoldyeck gia, cả nhà không có hờn giận, mà là dung túng, gần là vì đứa em gái này không phải công cụ huấn luyện để giết người, hơn nữa hành vi cử chỉ của cô ấy không vượt qua điểm mấu chốt của bọn họ, lí do cuối cùng chính là cô ấy phụ trách bộ phận tình báo, rất nhiều tin tức bí ẩn còn phải lấy từ cô ấy, đó chính là lý do chính, nhưng ở trước mặt hai chữ ‘Gia tộc’ trầm trọng này, một khi hành động của cô ấy uy hiếp đến điều căn bản này, chỉ sợ sẽ phải trả giá nặng đi.

Cô ấy luôn rất khoái nhạc gọi tôi là anh trai, tựa hồ từ rất lâu trước kia đã rất quen thuộc với tôi vậy, hơn nữa tựa hồ cô ấy cũng bề bộn nhiều việc, luôn không thấy bóng đâu, thẳng đến một ngày, tôi đẩy ra đại môn trở về, bỗng nhiên cô ấy từ một bên nhảy ra, cười cực thường sáng lạn, rồi sau đó cô ấy đưa cho tôi một phong thư, bỏ lại hai chữ thư tình rồi lại biến mất.

Thư tình?

Tôi đương nhiên biết thứ này, chương trình huấn luyện của gia tộc Zaoldyeck có đem loại tình cảm này làm mẫu thí dụ phản diện, nhưng một đứa em gái sao lại viết thư tình cho anh trai? Tôi mở ra, rất dầy, tôi trực tiếp lật đến tờ cuối cùng, sau khi nhìn thoáng qua tên, tôi không vứt bỏ, mà là giữ đống thư lại.

Là cô ấy?! Vị hôn thê mà gia tộc định ra cho tôi?!

Nhưng đây hình như không phải là thư tình, tôi trở lại phòng mình, mở ra đống thư…… Quả nhiên không phải là thư tình, tuy rằng không có xưng hô mở đầu, nhưng thư này không phải viết cho tôi, hơn nữa từ đầu tới đuôi cô ấy chỉ tự thuật cuộc sống hằng ngày của mình, kỳ quái là tôi lại không chê lãng phí thời gian ngồi đọc từng chữ, chữ của cô ấy tròn tròn xinh xinh, giữa những hàng chữ đều lộ ra thích ý cùng thỏa mãn của cô đối với cuộc sống, bỗng nhiên có chút muốn xem cuộc sống của cô ra sao.

Rồi vài năm sau đó, Alluka hay chuyển đến cho tôi rất nhiều ‘Thư tình’, tôi vẫn luôn trầm mặc nhận lấy, hết thảy tựa hồ đã thành thói quen, biết được chuyện cô ấy muốn đi rừng rậm ma thú kia, trong lòng bỗng nổi lên một chút lo lắng, rõ ràng biết thực lực của cô đã được người trong nhà khẳng định, nhưng tôi vẫn lo lắng, nhưng là hết thảy vẫn như cũ, tôi vẫn luôn thực hiện các nhiệm vụ, đi tới đi lui mọi phương.

Thư của cô ấy vẫn luôn được đưa đến đều đặn, chính là nội dung đổi thành chuyện mạo hiểm trong rừng rậm, thỉnh thoảng sẽ có oán giận kể ma thú nơi đó giảo hoạt, huấn luyện vất vả linh tinh, ngẫu nhiên sẽ nhắc đến tôi, nhắc tới niệm đinh của tôi, tựa hồ là muốn đinh hết một đám ma thú kia lại, tựa hồ cô ấy rất hiểu biết năng lực của tôi, trong thư còn nhắc đến một cái tên làm cho tôi có chút nghi hoặc, là Hisoka, người này tôi mới quen biết không lâu, là một người thích khiêu chiến, còn có sở thích bồi dưỡng quả thực, không nghĩ tới cô ấy cũng quen biết hắn, lý do bị nhắc tới cũng giống tôi, bởi vì pocker của hắn, nhưng chỉ nói đến một lần.

Alluka rời nhà, Killua đả thương mẹ và Milluki cũng rời nhà trốn đi, hết thảy đều là vì cuộc thi Hunter, tôi vừa lúc có nhiệm vụ cần giấy phép Hunter, trong nhà cũng đương nhiên để tôi thuận tiện mang Killua về.

Tôi nên nghĩ đến cô ấy cũng đến đây, bề ngoài vẫn là sáu tuổi, an tâm dựa vào Killua ngủ, lúc cuộc thi bắt đầu cô ấy và Alluka bị đánh thức, một màn phi đao kia khiến cho Hisoka chú ý, tôi cảnh cáo hắn, Killua, Alluka và cô ấy đều đã được đánh lên dấu hiệu của Zaoldyeck, chỉ là hắn có để ý chuyện đó hay không thì không biết.

Quả nhiên vừa mới bắt đầu chạy bộ không lâu, năng lực bay của cô ấy lại khiến cho Hisoka chú ý, nhưng cô ấy tựa hồ không muốn nhiều lời với hắn, không bao lâu sau lại vọt đến trước mặt tôi, ra giá muốn tôi ôm cô ấy, cô ấy…… thế nhưng nhận ra tôi, tuy rằng nghi hoặc, nhưng đáy lòng lại còn có chút vui sướng nhàn nhạt, lúc cô ấy mơ mơ màng màng gần ngủ, cô thì thào nói với tôi:

“Về sau không được hóa trang xấu như vậy, bằng không tôi không lấy chồng.”

Xấu? Tôi vẫn cảm thấy như vậy có thể che dấu tốt, chưa từng nghĩ tới vấn đề xấu đẹp, nhưng nếu cô ấy không thích, lại quan hệ đến vấn đề lấy chồng hay không, hm…… Vẫn là hy vọng cô ấy gả cho tôi.

Được, vì thế tôi làm cam đoan, về sau không hóa trang như vậy nữa.

Cuộc thi Hunter thoải mái hơn dự đoán, mặc dù có vài đề thi rất kỳ quái, tôi và cô ấy lại luôn thường thường làm với nhau, lúc ở quân hạm đảo, tôi còn cùng cô ấy một phòng, cô ấy lại ngủ mơ mơ màng màng, sau khi thấy tôi, nói là giường rất cứng rắn cho nên muốn tôi ôm, từ lúc còn nhỏ chưa bao giờ tiếp xúc với người khác gần như vậy, nhưng tôi vẫn thấy thả lỏng ôm cô ấy ngủ một đêm, nhìn gương mặt ngủ trầm tĩnh của cô gái trong lòng, lần đầu đáy lòng trào ra một cảm giác mãnh liệt: Tôi muốn vĩnh viễn có được cô ấy.

Loại cảm giác này hẳn là thích đi, dù nó là một trong các ví dụ phản diện trong chương trình huấn luyện của gia tộc Zaoldyeck, sát thủ là không thể có cảm tình không thể có nhược điểm, thích chính là một cái nhược điểm rất lớn, nhưng tôi lại muốn một nhược điểm như vậy, đương nhiên chuyện này sẽ luôn được che dấu, cha sẽ không cho phép chuyện như vậy phát sinh.

Sau đó, trên đề phòng ngươi đảo, một luồng linh lực cường đại nháy mắt bao trùm toàn đảo, rồi sau đó tiêu tán, đó là lực lượng của cô ấy, tôi đã từng cảm thụ qua, tôi lập tức nghĩ tới Hisoka, nhưng khi tôi truy tung tới nơi, nơi đó chỉ còn Hisoka, mà cô ấy bị mang đi, theo miêu tả là một nam tóc màu bạc…… là cái thức thần kia.

Rồi sau đó bị Alluka ‘giật tiền’, tôi lại thấy được cô ấy, cô ấy…… Trưởng thành! Nghe lời nói như làm nũng cô ấy, tôi bỗng nhiên ý thức được cô bé có chút trì độn này rốt cục bắt đầu đáp lại tình cảm của tôi.

Cuộc thi cuối cùng bởi vì một hồi ngoài ý muốn mà tạm dừng, người mà cô ấy quan tâm bị giết, cô ấy phải đi Meteorcity để cứu một đôi trẻ con về, mặc dù tôi không đồng ý, nhưng cũng tùy ý cô, một khi cô ấy đã cố chấp thì không đạt mục đích sẽ không bỏ qua, điểm ấy tôi đã sớm chứng kiến, chỉ là nơi Meteorcity kia không thích hợp với cô.

Tôi, phải mau chóng hoàn thành nhiệm vụ!
Chương trước Chương tiếp
Loading...