Đồng Nhân: Survival
Chương 7: Sát Thủ Nhí Butterfly
…. Từ trong bụi cây hiện ra một cô thiếu nữ trẻ tuổi với mái tóc vàng hoe cột 2 đuôi Thân hình nhỏ nhắn với một thân trang phục thám hiểm bằng da làm cô vô cùng thon gọn Gương mặt trái xoan và đôi mắt xanh lam tô điểm làm cô ấy vô cùng đáng yêu vô cùng Ngoại trừ một cây kiếm ở phía sau cô ấy Làm cô ấy nguy hiểm hơn bao giờ hết Tất nhiên chính là….. Cô ấy không nên tự dưng biến mất mà xuất hiện tại phía sau Ren và kề kiếm vào cổ cậu “Cái quái….??” Trên cổ tự dưng nhiều ra thêm một lưỡi kiếm Nhanh đến nổi mà Ren chỉ vừa kịp phản ứng mà thôi Thậm chí cậu không cảm nhận được bất kỳ nguy hiểm hiện tại Liền tự dưng xuất hiện một lưỡi kiếm lãnh như băng kề trên cổ Tất nhiên, trấn định vẫn là tốt hơn, còn rối rắm ai biết được đối phương có một kiếm cắt đầu mình không “Này...này...này bình tĩnh, có gì từ từ nói được chứ?” Ren sợ sệt lên tiếng, chậm rãi thả chảo thịt rán xuống dưới Rồi giơ lên hai tay tỏ ý đầu hàng nói:” người tôi không có gì cả, chỉ có mấy thứ lặt vặt mà thôi….” Tất nhiên, trừ trong balo thần kỳ mà cậu sở hữu ra…. Thì hiện tại cậu ta chả có thứ gì giá trị cả Vẻn vẹn một cái chảo thôi cũng đủ nhét đầy balo thông thường Cô thiếu nữ tóc vàng này, nhìn chung quanh Đánh giá cái chảo, một ít nguyên liệu nấu ăn một chút Xác nhận không có vấn đề gì thì mới lạnh giọng nói:” Tôi muốn đồ ăn của cậu….không ngại thì có thể chia sẻ cho tôi một ít được chứ?” Giọng nữ mềm mại, khá là non và ngọt tuy nhiên lại âm lãnh vô cùng “Được được được….một miếng được chứ? “ Ren giơ hai tay lên, không chống cự lên tiếng, dù sao đối phương có quỷ dị năng lực thì tốt nhất nên đề phòng một chút “Được!” Thiếu nữ nói xong, liền thu kiếm lại rồi nói tiếp:” Sẽ không mất gì với cậu đâu, đừng quá lo lắng!” Rồi đẩy Ren về phía trước Làm Ren lảo đảo một chút bước ra ngoài Thì thấy một mũi kiếm chĩa thẳng vô mặt mình, với giọng nữ vang lên:” Nhanh lên một chút, tôi cũng không có nhiều thời gian đâu!” Nhưng dù là năng lực quỷ dị, Ren lựa chọn phản kháng Nhẹ nhàng tích điểm ‘cuồng nộ kích’ sau đó làm bộ cầm lên cái chảo, đặt mấy miếng thịt lên dĩa mà cậu đã chuẩn bị sẵn để một hồi tiện cầm theo, vì chảo nặng quá mức cho phép Tuy nhiên, ánh sáng màu đỏ trên tay của cậu đã làm cô ấy cảnh giác được Cho nên liền bắt đầu tấn công “Xì!” Ren với cực lớn lực lượng, cầm hay tay vung chảo về phía thiếu nữ Lực mạnh đến mức làm thiếu nữ phải buông kiếp để kiếp bay ngược ra phía sau rồi căm vào một cái cây Thiếu nữ thất thần một cái dự tính làm bước phản đòn thì cái chảo đã chĩa vào mặt cô Cùng với giọng non nớt vang lên:” Muốn ăn thì đây là không lễ phép với người nấu đây!” Lấy hiện tại, Ren đã đánh cuộc thành công Vì hiện tại đối phương chưa nắm giữ thuần thục sức mạnh mà cô sở hữu Dù sao Ren cũng ước tính đến tuổi tác của đối phương rồi mới ra tay “Tôi đã thua, tùy cậu xử lí vậy!” Thiếu nữ này cũng bình tĩnh mà giơ lên hai tay Dù sao, cũng bị hạ vì tạm thời cô không dùng được năng lực của mình trong 1 thời gian ngắn Ren nhìn kỹ thiếu nữ, và thấy quen quen vô cùng Rồi chợt nhớ ra…..đây không phải là Butterfly của liên quân phiên bản mới ra sao? Sao cô ấy ….rồi hình dáng này….à hiểu rồi Tất nhiên, vì cô ấy là Butterfly, Ren phải càng cảnh giác hơn mới được Vì Butterfly là một sát thủ với khả năng dịch chuyển rất mạnh mẽ Không thể buông lỏng Coi như cũng từng là nhân vật yêu thích của mình cũng như vậy So ra sở thích thì mạng mình quan trọng hơn “Cô chắc chắn không còn vũ khí gì nữa chứ?” Ren chăm chú nhìn Butterfly lên tiếng “Không còn…” “Như vậy cô muốn ăn gì không?” Sau đó, Ren liền lên tiếng Dù sao lấy đối phương tìm ăn mà không có tiền thì cướp là cách duy nhất hiện tại “Được sao?” Butterfly kinh ngạc một cái hỏi nhỏ “Nếu là người đói, tôi không ngại chia sẽ bữa ăn của mình cho người khác!” Ren mỉm cười ấm áp Sau đó cầm lên dĩa thịt còn nguyên của mình đưa cho Butterfly “Tuy hơi nguội, nhưng vẫn còn ăn được, cô không ngại chứ!” Ren đưa dĩa thịt tới trước mặt Butterfly nói “Không ngại….!”Butterfly tiếp nhận dĩa thịt bằng hai tay rồi chăm chú nhìn Ren mỉm cười Nhìn kỹ thấy đối phương cũng trạc tuổi của mình, mang theo một mái tóc màu trắng lớn lên cũng có vẻ khá điển trai lại còn phóng khoáng như thế này nữa Không khả năng nâng cao hình tượng của đối phương mặc dù cô từng có ý muốn ăn cướp đồ ăn Cô cũng biết cướp là xấu, nhưng không có tiền cũng phải đành chịu thôi Dù nhận được thịt rán cô cũng không biết làm sao để ăn, chẳng lẽ cầm lên trực tiếp ăn? Ăn bằng tay trước mặt đối phương thì có lẽ Nhìn Butterfly, biết được cô chột dạ Cho nên Ren liền lấy hai nhánh cây Rồi dùng con dao BoneWorkKnife điêu khắc thành một con dao Cùng một cái nĩa bằng gỗ Một cách vô cùng nhanh chóng Tất nhiên, gây nên sự chú ý của Butterfly Vì cô chỉ thấy người trước mặt, cầm con dao lên xoẹt xoẹt xoẹt cành cây liền ra một cái nĩa và một cái dao bằng gỗ thì phải “Của cô đây, cách dùng như dao để cắt và nĩa để ghim thịt nhé!” Ren cười cười, đưa nĩa và dao gỗ cho Butterfly Dù kinh ngạc, nhưng cô rất thức thời không hỏi gì về người ta Mà nhận lấy dao nĩa gỗ rồi theo chỉ dẫn mà làm Dùng dao gỗ, nhẹ nhàng thử cắt miếng thịt Miếng thịt vậy mà tự tróc ra, cô cũng kinh ngạc, ghim thử một miếng rồi bỏ vào miệng, nhẹ nhàng nhai nuốt “Ưm...thật là ngon!” Rồi khựng người, mở to mắt với ánh mắt kinh ngạc, dùng dao cắt gọn miếng thịt rồi nhanh chóng bỏ vào miệng nhai Thấy Butterfly ăn như hổ đói, Ren cười cười rồi cũng từ từ ăn phần ăn của mình Rồi ước chừng không lâu cả hai cũng giải quyết xong phần ăn một mình triệt để, mặc dù phần ăn này dành cho người trưởng thành Đối với Butterfly thì đây là bữa ăn ngon nhất mà cô từng ăn Không phải mà món bánh mì đen vừa đắng vừa cứng như lúc trước nữa Thật quá ngon…..thịt mềm mại vô cùng làm cô có thể ăn thêm một miếng to nữa Ăn xong, cảm giác mình sảng khoái lạ thường Một cỗ cảm giác khó tả làm cô kinh ngạc vô cùng Thậm chí quên luôn cái miếng ăn mất mặt lúc nãy “À này...tôi tên là Butterfly, không có họ…còn cậu?” Butterfly ấp a ấp úng lên tiếng “Tôi là Ren, giống cậu cũng không có họ, cũng chỉ Ren thôi!” Ren mỉm cười thân thiện một cái Làm Butterfly nhìn Ren với ánh mắt đồng cảm Bởi vì cô biết, Ren giống như mình là một đứa cô nhi không nhà để về Tất nhiên, Ren không thể nào là quý tộc mà che giấu dòng họ được, đấy là không thể nào Vì đám quý tộc cô thấy thì cưng con mình như cưng trứng vậy Chỗ nào cũng có hộ vệ cả, lại còn vô dụng Không như cậu ta Có thể nấu ăn ngon một cách thần kỳ như thế “Cậu còn muốn ăn tiếp không? Đừng lo, mình vẫn còn thịt lợn rừng mà!” Ren cười cười lên tiếng nói, dự tính lấy từ balo thêm một miếng Sashimi lợn rừng nữa (lát thịt sống) “Không cần đâu ạ! Như vậy là được rồi!” Làm Butterfly vội vàng ngăn cản “Vậy sao?Nếu không còn gì thì chúng ta chia tay ở đây nhé, mình cần đi vào hầm ngục để chiến đấu!” Thấy Butterfly cũng không có muốn ăn Cho nên Ren lập tức liền thu dọn đồ đạc xung quanh rồi lên tiếng Dù sao, cũng xem như có duyên, nhưng mình chưa chắc cùng đường với cô ấy “Chờ chút...cậu nói cậu tính đi hầm ngục sao? Vừa vặn mình cũng có việc cần làm nhiệm vụ ở đó, cậu với mình cùng đi nhé!” Butterfly mỉm cười, có chút hưng phấn lên tiếng Lấy sức chiến đấu của đối phương tất nhiên cũng không hề thua kém mình, cùng tổ đội có lẽ sẽ an toàn hơn Trọng yếu nhất vẫn là được ăn ngon đâu, không đúng không đúng, người ta tốt với mình như vậy không được như vậy chứ Butterfly, cô nghĩ gì vậy Dù sao lấy tuổi nhỏ Butterfly mà nói, vẫn còn khá ngây thơ, vẫn duy trì cảnh giác với mình nhưng không nhiều bằng người khác Dù sao, Ren cũng chiếm được phần nào niềm tin của cô ấy “Như vậy cũng được, việc dẫn đường liền nhờ cậu vậy Butter! Không phiền thì gọi gọi như vậy nhé!” Ren mỉm cười, gãi gãi gương mặt của mình rồi nói “Không phiền đâu!!” Butterfly lên tiếng, dù sao mục đích của cô cũng là kiếm tiền mà “Như vậy chúng ta đi thôi!” “Kiếm của cậu bên kia…!” “Ừ nhỉ mình quên mất!” Butterfly lè lưỡi ra xấu hổ cười cười Sau đó đi tới cây kiếm bị đánh bay của mình rút ra “Đi thôi nào!” Ren vừa vặn đem đồ đạc dọn dẹp sạch sẽ, lửa trại cũng đã tắt, mang vào balo sẵn sàng di chuyển “Ừm!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương