[Đồng Nhân Tokyo Revengers] Tiệm Mì Natsukashii

Chương 32



Những ánh nắng đầu tiên bắt đầu chiếu rọi xuống bờ biển, Ran cùng với Rindou bước ra khỏi xe, châm một điểu thuốc hút.

Trên chiếc xe buýt, một cô bé nhỏ tầm 10 tuổi tay cầm một chiếc giỏ nhỏ, tay còn lại đỡ đầu 2 đứa bé bên cạnh để không bị đập đầu vào ghế phía trước. Trời vẫn còn khá sớm nên trên xe không có nhiều người, tuy nhiên cô bé vẫn lựa chọn đứng để giúp hai đứa em mình ngủ ngon

- Onee-san đến chưa vậy?_ Một đứa bé nói giọng khàn khàn chưa tỉnh ngủ

- Ngủ đi khi nào đến Onee-san sẽ gọi hai đứa dậy

- Sao tự nhiên chúng ta lại đi biển vậy?_ Đứa bé còn lại hỏi

- Không phải hôm trước hai đứa bảo muốn đi biển sao? Hôm nay chị dắt hai đứa đi

- Nhưng chúng ta làm gì có tiền?

- Đừng coi thường, chị mấy đứa là đại gia ngầm đó_ Cô bé vỗ ngực tự hào. Thật ra để có tiền đi, cả tháng qua cô đã làm phụ giúp cho một hàng ăn nhỏ, tích cóp từng chút để đưa hai em mình đi chơi

- Này này tới rồi. Mau tỉnh dậy đi không chúng ta lỡ mất bình minh đấy_ Cô bé lay hai đứa nhỏ

- Vâng_ Hai đứa trẻ uể oải bước xuống xe

- Đã đến biển thì phải ngắm bình minh chứ đúng không?Nhanh lên nào_ Ba đứa trẻ dắt tay nhau đi trên bãi biển, một cảnh tượng thật yên bình

- Sớm như này mà tụi nhóc đã ra biển rồi à?_ Rindou nhìn đám nhóc ở phía đằng xa

- Cứ kệ bọn chúng đi_ Ran hờ hững. Anh đang tự thư giãn sau những căng thẳng gần đây

- Thật giống..._ Rindou nói nhỏ, nhưng cũng đủ để cho Ran nghe thấy. Hai người đứng thêm một lúc nữa rồi lên xe quay trở về Tokyo

- Hai đứa sandwich đi này_ Bé gái mở giỏ lấy ra hai chiếc sandwich

- Ui hôm nay có cả trứng và xúc xích_ Cậu bé phấn khích

- Hôm nay chị chơi lớn thế_ Đứa trẻ lớn hơn nhìn vào chiếc sandwich nói

- Tất nhiên rồi, hôm nay chúng ta đi chơi mà_ Bé gái vui vẻ

- Mà sao chỉ có hai cái vậy, của Onee-san đâu_ Đứa nhỏ hỏi

- E hèm lúc nãy trên xe chị đói quá nên lỡ ăn trước mất rồi, thôi hai đứa mau ăn đi rồi mình đi chơi_ Cô chị gãi đầu

- Có thật không đó?_ Đứa lớn lườm

- Cái thằng nhóc này, không ăn là chị ăn luôn đó_ Bé gái chực nhào tới cướp lấy chiếc bánh

- Chị đừng hòng..... Ba đứa trẻ cười nói trên bãi biển. Ăn xong, bãi biển cũng đã đông người hơn, hai đứa nhóc đi thay đồ bơi rồi. Lúc này bé gái mới lấy chai nước suối ra uống chống đói

- Này chị không thay đồ sao?_ Đứa lớn hỏi

- Nếu cả ba đều đi bơi thì ai sẽ giữ đồ đây, chị chơi ở trên cát là được rồi_ Bé gái xua tay

- Anh ơi mình mau đi bơi đi_ Đứa nhỏ vô cùng hào hứng nắm tay anh trai kéo thẳng ra biển, cho dù là miệng lúc nãy còn làu bàu vụ đi biển. Nhìn hai đứa em của mình chơi vui như vậy, bé gái nở nụ cười

Đến trưa, hai đứa nhỏ cũng đã thấm mệt, bọn chúng đi lại phía chị gái

- Bọn em bơi giổi hơn tụi nhóc kia luôn_ Đứa nhỏ khoe

- Mấy đứa đó làm sao bằng mình được_ Đứa lớn

- Hai đứa là nhất. Đói rồi phải không, mau ăn cơm trưa thôi_ Cô bé lấy ra hai hộp bento trông vô cùng hấp dẫn

- Nhìn ngon quá, mà sao vẫn chỉ có hai hộp vậy_ Đứa nhỏ hỏi

- Không phải do hai đứa chơi quên mất chị hay sao? Chị ăn cơm rồi đi mua thêm thịt nướng ăn rồi_ Cô chị chỉ vào mấy cái xiên que còn sót lại

- ủa trong cơm cũng có thịt nè_ Đứa nhỏ nhìn vào hộp cơm

- Tất nhiên là vẫn có phần của hai đứa rồi_ Cô bé xoa đầu em của mình. Đứa lớn nhìn vào hộp cơm không nói gì

- Ăn xong nghỉ ngơi một lát rồi mình đi ăn kem nhé_ Bé gái nói

- Ăn kem sao? Được đó

- Vậy lát nữa mình cùng đi

Ba đứa ngồi nghỉ dưới bóng râm, chờ trời bớt nắng rồi đi dạo trên bờ biển. Bé gái chạy đi mua 3 cây kem về phát cho mỗi người một cây

- Quá xá đã_ Cô bé vô cùng mãn nguyện

- Nhìn chị kìa_ Đứa lớn nhìn chị mình dè biểu

- Ăn đi_ Cô bé thấy vậy liền đưa kem lên miệng em mình_ Rất ngon đúng không?

- Ờm thì... Ngon...._ Đứa bé hơi xấu hổ gãi má

- Ehe, chúng ta đi dạo thêm lát nữa rồi về nhé_ Bé gái cùng em mình đi rong chơi qua các hàng quán, ba đứa nhỏ chỉ nhìn thôi. Bỗng nhiên sự chú ý của cô bé rơi vào một quầy nhỏ. Một tiệm chụp hình, cô bé nhìn bảng giá, rồi lại nhìn vào túi của mình

- Chắc là đủ cho 1 cái_ Cô bé lẩm bẩm, sau đó quay qua nhìn hai đứa nhỏ đang xem ném phi tiêu

- Chúng ta đi chụp hình đi_ Cô bé quàng vai tụi nhóc

- Hả? Chụp hình

- Thôi đi, phiền phức lắm

- Gì? Hôm nay chúng ta đi chơi mà, phải chụp hình chứ_ Cô bé nắm áo lôi hai đứa nhỏ đi_ Chú ơi chụp cho chúng cháu nhé

- Đã nói là không cần mà_ Đứa lớn giảy nảy

- Thôi nào, Onee-san muốn nó_ Bé gái nói

- Ba đứa đứng ngay ngắn vào nào_ Chú chủ tiệm cầm chiếc mãy ảnh ra

- Dạ vâng_ Cô bé vui vẻ kéo hai đứa em của mình lại gần

- Cười tươi lên nhé. 1..2...3.... Tách

- Chà 3 đứa dễ thương lắm đấy_ Chú chủ tiệm nhìn vào tấm ảnh. Trong hình, cả ba đang cười rất tươi, nụ cười hồn nhiên của tuổi thơ

- Cháu gởi tiền ạ_ Bé gái cầm mấy tờ tiền lẻ đã được xếp gọn gàng

- Không cần đâu, cái này coi như ta tặng mấy đứa_ Chủ tiệm từ chối

- Ơ vậy không được đâu ạ, cháu có tiền trả mà_ Cô bé cố gắng nhét tiền vào tay chú ấy

- Chăm sóc hai đứa em không phải là chuyện nhỏ đâu, sáng giờ cháu đều nhường hết cho em mình mà. Hãy giữ lại phần này cho mình đi_ Chú ấy cười hiền từ

- Chú nhìn thấy sao?_ Cô bé bối rối

- Mau đi đi, em cháu đang chờ kìa

- Cháu cảm ơn chú. Lần sau quay lại cháu sẽ trả cho chú. Cháu tạm biệt chú_ Cô bé cúi người chào tạm biệt chú ấy rồi nhanh chân chạy về phía hai đứa em

- Xem chị có gì này? Đẹp không_ Cô bé đưa sợi dây chuyền cho hai đứa em mình xem

- Đừng nói là chị tốn tiền mua mấy thứ vô bổ này nhé?_ Cả hai đứa đồng loạt phản ứng

- Nghe chị nói xong đã_ Hai đứa nhận liền một cục u_ Xem bên trong này

- Là chúng ta sao?_ Đứa lớn chăm chú nhìn, bên trong mặt dây chuyền là tấm hình lúc nãy đã chụp

- Rất đẹp đúng không? Vậy, em sẽ là người đeo nhé_ Bé gái đeo sợi dây lên cổ cho đứa lớn

- Heh? Em sao? Thôi con trai ai lại đeo dây chuyền chứ

- Anh đeo rất đẹp đó_ Đứa nhỏ trầm trồ

- Hãy luôn nhớ rằng chúng ta là gia đình và phải luôn bảo vệ em trai nhé_ Bé gái xoa đầu

- Chuyện đó là tất nhiên rồi_ Đứa bé xoay mặt đi, trên má xuất hiện một mảng màu hồng

- Được rồi chúng ta về thôi, tối nay ăn mỳ nhé

- Được ăn mỳ luôn sao?

- Vẫn còn tiền này, chị đã nói chị giàu lắm mà_ Nói rồi ba đứa nhỏ cùng nhau nắm tay lên xe trở về nhà

Tối, đến khi chắc chắn rằng hai đứa nhỏ đã ngủ, bé gái mới rón rén bước xuống bếp lấy nước uống để lấp đầy cái bụng trống, cả ngày nay em vẫn chưa ăn gì

Tách.... Tiềng công tắc điện

Bé gái giật mình nhìn ra đằng sau, là hai đứa em.

- Sao mấy đứa chưa ngủ nữa? Muốn ăn đòn sao? Mai còn phải đi học đó_ Em la rầy hai đứa nhỏ, tay vội vàng giấu ly nước đi

- Vậy sao chị chưa đi ngủ?_ Đứa lớn hỏi

- Ờ thì..._ Cô bé chẳng nghĩ được lí do gì cả

- Này, mau ăn đi_ Cậu bé đưa một chiếc bánh cho chị mình_ Đừng nói dối nữa, cả ngày nay chị nhịn cho tụi em ăn đúng không?

- Làm gì có, chị còn ăn cả thịt nướng cơ mà_ Cô bé chối

- Thịt chị đều bỏ vào hộp cơm cho tụi em hết đúng không?_ Đứa nhỏ nói_ Chị chẳng ăn gì cả

- Mau ăn đi, không phải chỉ mình chị là có tiền đâu_ Đứa lớn lấy ly nước sau lưng, đưa cho chị chiếc bánh_ Chị đã nuôi dưỡng bọn em mà, bọn em nhất định sẽ bảo vệ chị. Hứa đấy_ Hai đứa nhỏ đồng thanh

- Hic... Hai đứa này, ai bảo bọn em mua bánh chứ hic..._ Cô bé sụt sùi_ Chị là chị mà...

- Chị lớn rồi mà vẫn còn khóc nhè_ Đứa nhỏ làm mặt quỷ chọc

- Đâu có, chỉ là bụi bay vào mắt thôi

- Chị khóc nhè, lêu lêu_ Hai đứa nhỏ cùng hùa lại. Tiếng cười nói vang vọng trong căn bếp nhỏ
Chương trước Chương tiếp
Loading...