Đứa Ngốc, Em Yêu Anh

Chương 9: Hiện Tại Tôi, Không Hiểu Tình Yêu…



‘Ba ba, người tìm con trở về có chuyện gì sao?’ Ngồi ở trước mặt ba ba, ta hỏi.

“Con muốn phát triển ở Hàn Quốc sao?” Ba ba chân bắt chéo, hai tay đặt ở trên đùi, nhìn ta trong chốc lát,“Ba hy vọng con có thể cùng với ta ở lại nước Mĩ. Con còn trẻ ở nơi này, cơ hội càng nhiều.”

‘Nhưng là con còn muốn trở về Hàn Quốc.’ Ta tỏ thái độ nói: ‘Nơi đó có anh, có cảm giác nhà.’

“Chẳng lẽ nơi này không tốt sao?” Ba ba tay nắm chặt đặt lên bàn, gõ gõ ngón tay.

‘Cho dù như thế nào với con mà nói nơi này, con cũng chỉ là một người khách qua đường.’ Ba ba bỗng dưng ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn ta, ta giải thích nói: ‘Ở trong này, con tựa như cây không có rễ, phiêu bạc không nơi dừng, cho dù có danh vọng, có quyền thế cũng không thể nào lấp đầy đáy lòng hư không.’

“Con tự mình quyết định đi!” Ba ba sờ sờ cằm, đứng lên, đem nhạc phổ kẹp ở nách, chuẩn bị rời đi.

‘Sinh nhật anh sắp tới rồi, đây là số di động của anh cùng với địa chỉ.’ Ta đứng lên, nhìn ba ba khẽ thở dài, đem tờ giấy đưa rồi cúi đầu rời đi.

———- cảnh tượng chuyển hoán ——————

Đầy bụng tâm sự đi vào thánh đường Drew, đây là nơi ta khi ở Mĩ trừ bỏ học viện âm nhạc Julia, địa phương duy nhất quen thuộc.

Bước chậm ở trong hoa viên, hít ngụm không khí mới mẻ, đi vài bước mắt thấy một người mặc quần áo bệnh nhân nằm ở trên ghế không nhúc nhích.

Xuất phát từ bản năng, ta đi lên trước đẩy hắn, thấy hắn bất động, ta ngồi xổm xuống sờ mạch đập của hắn, hoàn hảo, chính là đang ngủ.

Ta vừa muốn đứng dậy, chỉ thấy người nọ đem bàn tay đang che kín khuôn mặt buông ra, lộ ra vẻ mặt thật.

Ta bị bộ dáng của người trước mắt dọa, cuống quít đứng lên, lại bởi vì trọng tâm mất thăng bằng nên ngã ngồi xuống dưới thật mạnh.

‘Go Mi Nam! Dĩ nhiên là Go Mi Nam chân chính!’ Ta giật mình nhìn khuôn mặt quen thuộc trước mắt, ngơ ngác ngồi dưới đất.

“Cô có khỏe không? Không có việc gì đi!” Go Mi Nam vẻ mặt khẩn trương đỡ ta đứng lên, áy náy nói:“Thực xin lỗi! Tôi không phải cố ý, chỉ nghĩ cùng cô đùa một chút thôi!”

‘Không có việc gì!’ Ta khoát tay áo, cẩn thận quan sát Go Mi Nam ‘Thật sự giống nhau như đúc!’

“Mi Nam, cậu đang làm cái gì!” Edward thanh âm truyền đến, hắn nhanh chóng chạy tới, hơi tức giận.

“Jin Hee, em không sao chứ!” Edward dừng lại ở bên người ta, thân thiết hỏi.

‘Cám ơn anh, Edward, em không sao!’ Ta đối với sự quan tâm của hắn tỏ vẻ cảm tạ, nhẹ nhàng thoát ra khỏi tay Go Mi Nam.

“Em, em chính là người kia sao?” Mi Nam nhìn Edward, đảo qua ta liếc mắt một cái, trong mắt cực kỳ giật mình.

‘Go Mi Nam!’ Ta nhíu mày, miệng khẽ nói,‘Tôi mới từ Hàn Quốc trở về!’

Edward nhìn qua, đem thủ thế của ta phiên dịch lại cho Go Mi Nam nghe.

“Cô quen tôi? Cô như thế nào khả năng!” Nghe được Edward thuật lại, Go Mi Nam kinh ngạc thẳng thắn thân mình.

‘Tôi biết em gái anh, cô ấy hiện tại giả trai, lấy thân phận của anh gia nhập A.N.Jell.’ ta khó hiểu nhìn phản ứng của Go Mi Nam, khẽ nhíu mày.

“Gemma? Tại sao có thể như vậy, quản lý Mã nói sẽ chờ ta trở về a!” Go Mi Nam lo âu bất an ở tại chỗ đi qua đi lại.

‘ Quản lý Mã? Tình huống cụ thể tôi cũng không biết rõ, chính là tình cảnh Gemma thực khó khăn, một khi bị lộ, sẽ rất nguy hiểm. Anh người này làm anh trai, phải nhanh chóng trở về mới tốt.’ Ta trừng mắt nhìn, bĩu môi nói.

“Tôi biết, nhưng là tình huống hiện tại của tôi……” Go Mi Nam hơi có chút khó xử nói.

‘Edward, phiền toái anh đem báo cáo kiểm tra của Mi Nam cho em, em tự mình chỉ định kế hoạch hồi phục cho hắn, chính là việc thực hành chi tiết còn phải phiền toái anh.’ Ta vẻ mặt kỳ vọng nhìn Edward mỉm cười.

“Hảo, không thành vấn đề, anh lập tức đem tới đưa cho em!” Edward gật đầu đáp ứng, nhìn ánh mắt của ta, giảo hoạt cười:“Thù lao là, mời anh ăn cơm!”

‘Ta đây chẳng phải là buôn bán lời!’ Ta cười khoa tay múa chân, đắc ý nhếch mi.

Edward xoay người hồi văn phòng lấy tư liệu, lưu lại ta tốt đẹp nam đãi ở hoa viên.

Go Mi Nam được yêu quý Edward đi xa, xuy một tiếng cười to, ta nghi hoặc khó hiểu nhìn hắn, hắn hướng ta khoát tay áo, nhẹ giọng nói:“Kỳ thật, tôi cũng biết ngôn ngữ của người câm điếc!”

Ta kinh ngạc động thân nhìn hắn, hắn mắt thấy trò đùa dai được thực hiện khuôn mặt tươi cười, phe phẩy đầu bất đắc dĩ cười.

“Nghe nói Edward cầu hôn với cô ?” Mi Nam tiến đến trước mặt ta, bộ dáng thần bí, lại thay thế biểu tình khó hiểu, bát quái hỏi:“Vì cái gì không đáp ứng hắn đâu? Hắn thế nhưng thực sự là người được phái nữ hoan nghênh a!”

‘Nhiều năm như vậy, tôi vẫn đem hắn xem như bằng hữu, hơn nữa tôi trừ bỏ y học, không cùng hắn từng có thân quen nhiều như thế.’ Ta quyệt miệng trừng mắt nhìn Mi Nam liếc mắt một cái, ‘Không nghĩ tới Go Mi Nam bát quái như vậy!’

“Không, Edward là bằng hữu của tôi, thời điểm vừa tới đây đúng là cảm xúc hắn cực kỳ tệ, hắn hiện tại đã sáng sủa hơn rất nhiều, hắn là không sai đi, cho nên tôi tò mò là người con gái như thế nào lại có thể làm cho hắn tâm động.” Go Mi Nam ủy khuất nhìn ta, lắc lắc đầu, còn thật sự nghiêm túc nói.

‘Hiện tại tôi, không hiểu tình yêu! Tôi luôn muốn quay đầu trở về, là nơi tôi từng mất đi đoạn thân tình kia. Có lẽ phụ tấm lòng của Edward, bỏ lỡ hắn tôi sẽ phải hối hận, nhưng là hiện tại, tôi cũng không có lo lắng nhiều như vậy!’ Ta khẽ thở dài, thay bằng nụ cười thản nhiên kiên định, bình tĩnh giải thích.

Mi Nam bình tĩnh nhìn ta, trầm mặc đột nhiên, hắn lại quay đầu nhìn bầu trời cao, sáng lạn cười.

——– cảnh tượng phân cách tuyến —————-

Sau khi trở lại Seoul, ta liền vào chỗ ở mới, chỗ này cùng A.N.Jell cách nhau thật sự rất gần, qua lại chỉ cần đi bộ. Đây là ta trước khi sang Mĩ đã mua , lúc ấy đang trang hoàng, hiện tại trở về, cũng có thể vào ở đi.

Sửa sang lại hành lý, ta nghỉ ngơi một chút, liền đi bộ đi vào nhà A.N.Jell.

Jeremy đang tắm rửa cho Jolie, ôm Jolie chơi đùa quên cả trời đất xung quanh, nhìn thấy ta đi đến, giọng mang theo oán giận nói:“Jin Hee, em như thế nào lâu như vậy mà không có tới? Thiệt nhiều ngày không thấy em đâu!”

‘Anh không nói cho bọn họ mình đi Mĩ sao?’ Ta kỳ quái nhíu mi.

“Jin Hee, Mi Nam tìm được cô đâu!”Jeremy lôi kéo ống tay áo của ta, ghé vào bên tai ta, vẻ mặt hưng phấn mà nói: “Bác Mi Nam thật là lợi hại, thế nhưng như vậy vỗ cả mông anh Tae Kyung.”Jeremy học động tác bác Mi Nam, làm mẫu cho ta xem.

Nhìn động tác của Jeremy rất giống, ta cười cong thắt lưng, ‘Không thể không bội phục Mi Nam không quyết đoán a, dám ở trên người lão hổ nhỏ lông!’ Ta chần chờ một hồi, ‘Chính là, cái ‘cô’ kia, tựa hồ như là có mưu đồ khác đâu!’ Nhìn phòng ở trống rỗng, dưới đáy lòng không tránh khỏi thở dài.

‘Chỉ một mình anh ở đây thôi sao? Bọn họ đâu hết rồi?’ Ta tò mò hỏi.

“Nghe quản lý Mã nói, Mi Nam giống như đi ‘Minh động’, người khác anh không biết.”Jeremy vuốt Jolie, mở to ánh mắt vô tội đáp.

‘Minh động’? Ta không khỏi nhíu mày, quay đầu nhìn Jeremy.

Đón xe đi vào ‘Minh động’, vừa xuống xe ta còn có chút hối hận ,‘Làm gì đến nơi đây, thật sự càng ngày càng không rõ chính mình.’

Ta mạc danh kỳ diệu lắc lắc đầu, trước ngã tư đường, dạo quanh không mục đích, lại phát hiện trước mắt có bóng người quen thuộc.

‘Sẽ không tình cờ như vậy đi!’ Ta ở trong lòng cầu nguyện, chân lại không nghe sai sử tiêu sái tiến lên.

Mi Nam vận nữ trang mang theo túi đồ vừa sắm được vô cùng tiêu sái, mà Shin Woo ở phía sau từng bước rời xa, si ngốc nhìn cô, biểu tình mất mát mà bi thương.

‘Có đôi khi từng bước đi xa, liền cách cả một chân trời!’ Nhìn cảnh tượng trước mắt cùng với kịch bản trong phim giống hệt nhau, lòng ta thở dài ,‘Thật sự là nam thứ xui xẻo đâu.’

Đi đến bên người Kang Shin Woo, muốn cho hắn một kinh hỉ, hắn thế nhưng lại phát hiện sự tồn tại của ta trước một bước, kinh ngạc nói:“Em như thế nào lại ở đây?”

Ta nhìn Kang Shin Woo liếc mắt một cái, lôi kéo ống tay áo Shin Woo, đem hắn kéo vào quán cà phê, uống chút cà phê tốt lắm, ta liền cùng hắn song song ngồi.

“Vài ngày không thấy, tôi nghĩ em mất tích đâu rồi!” Kang Shin Woo ngữ khí mang theo chút vui đùa nói.

‘Nga, em mới từ Mĩ trở về.’ Ta ở trên giấy ghi. Lơ đễnh cười cười.

“Nga!” Kang Shin Woo tùy ý đáp lời.

‘Anh có biết, chuyện của Mi Nam đi.’ Ta viết , cẩn thận quan sát thần sắc Kang Shin Woo.

Kang Shin Woo nhìn ngoài cửa sổ, hồi lâu thấp giọng khẽ cười nói:“Đúng vậy, tôi biết.”

‘Có một số việc lo lắng nhiều lắm, sẽ mất đi rất nhiều cơ hội.’ Ta có chút thương hại nhìn Kang Shin Woo.

“Phải không?” Kang Shin Woo ngữ khí thực lạnh nhạt, trên mặt vẫn như cũ lộ vẻ tươi cười.

‘Loại sự tình này có thể không cần sao?’ Ta bỉu môi, vẻ mặt không tin nhìn hắn.

“Không cần sao?” Kang Shin Woo nhìn ta liếc mắt một cái, tự hỏi một chút, nghi hoặc lặp lại.

Ta nhìn Kang Shin Woo đang lâm vào mớ trầm tư, không nói gì uống cà phê, không cần phải nhiều lời nữa.

“Ta hôm nay ăn bánh bột chiên, kem ly, đi dạo phố, quả thật không tệ!” Kang Shin Woo lạnh nhạt cười, rất nhanh từ trong dòng suy tư phục hồi tinh thần lại, đột nhiên nhìn ta, chần chờ hỏi:“Vì cái gì mời anh uống cà phê?”

‘Thời điểm trong lòng tôi cảm thấy không tốt, sẽ uống cà phê.’ Ta khẽ vuốt khóe môi, xấu hổ cười cười.

“Vì cái gì?” Hắn mở to hai mắt nhìn, vẻ mặt tò mò.

‘Chua sót vì cuộc đời’ Ta viết xong, trầm mặc, không dám nhìn hắn.

Hồi lâu, Kang Shin Woo uống một ngụm cà phê, thản nhiên mở miệng nói:“Tôi thích Mi Nam.”

Ta còn thật sự gật gật đầu, tỏ vẻ đã biết.

Kang Shin Woo thân mình nghiêng về bên cạnh ta, ta không có thói quen tránh né, Shin Woo trên mặt lộ vẻ ý cười trêu đùa, ở bên tai ta nói:“Anh cũng thích em.”

Ta sửng sốt, quay đầu, tỏ ý không hiểu rõ lắm nhìn Kang Shin Woo.

Shin Woo cười lui thân mình, ngón trỏ nhẹ lay động, vẻ mặt hiện lên biểu tình ‘Em thực sự không thông minh’,“Hiện tại anh, còn không biết cái gì là tình yêu!”

Ta nghe xong trong lòng ngẩn ra, nhớ tới ở nước Mĩ khi chính mình đối với Go Mi Nam nói ra lời kia, đột nhiên hiểu được tâm tình Shin Woo.

‘Xem ra, phương pháp pha cà phê của tôi xuống tay rồi!’ Ta nhẹ nhàng thở ra, nhún vai.

“Sẽ không!” Shin Woo cười, đẩy kính mắt trên cánh mũi,“Bất quá, về sau vẫn là mời tôi uống trà đi! Em pha!”

——– cảnh tượng chuyển hoán ————

Thời điểm trở lại Seoul, trời đã tối lắm rồi, ta ngồi ở trên ghế phó, vào mạng lại nhìn đến tin tức anh trai vì Uhey ra mặt giải vây.

Thời điểm cùng Kang Shin Woo đi vào công ty A.N.Jell, dưới lầu đã có rất nhiều phóng viên vây quanh.

“Tôi trước đi lên nhìn xem!” Shin Woo nhìn tình hình, quay đầu lại nói với ta một câu, liền vội vàng chạy lên lầu.

Ta nhìn theo bóng dáng Kang Shin Woo, đứng ở thang lầu.

Anh trai vội vã giữ chặt Uhey đang chạy tới góc lầu hai, chần chờ một chút, bỗng chốc ‘Hôn’ cô nàng.

Nhìn các phóng viên ở một bên liều mạng chụp ảnh, ta cúi đầu, vụng trộm nghẹn cười, ‘Anh có chứng khiết phích, nếu thật sự cùng người ta hôn môi, không hôn đến bất tỉnh mới là lạ đâu!’

Ta lắc đầu nhìn trò khôi hài này, nhìn đến Mi Nam vẻ mặt thương tâm tựa vào lan can lầu ba,‘Mi Nam đã thích thượng anh trai đi!’ Ta âm thầm đoán, thương hại nhìn Mi Nam đang thương tâm muốn chết.

Đột nhiên, bên người Mi Nam xuất hiện một người, Kang Shin Woo! Hắn nắm lấy tay Mi Nam, cúi đầu nhìn qua hai người đang ở đó ‘Hôn nồng nhiệt’, mạnh mẽ đem Mi Nam lôi đi.

Ta đột nhiên cảm thấy thực không có ý nghĩa, tâm tình không biết vì sao, thế nhưng lại tự nhiên chua xót.

Ta cúi đầu, mất mát rời công ty, lang thang ở ven đường tối đen, nhìn khung quảng cáo thật lớn trên đường của A.N.Jell ngẩn người.

[ Khúc nhạc dạo đường trở về] vang lên, ta bỗng dưng phục hồi lại tinh thần, mở ra nhắn tin cho ‘Tuệ Tĩnh’.
Chương trước Chương tiếp
Loading...