Em Có Tin Vào Định Mệnh Không

Chương 21: Chương 21 : Tôi Sẽ Đấu Tranh



Tôi vừa đi mua cháo cho Trang,không biết cô ấy thích ăn loại nào nữa,nên tôi mua tất cả các loại có trong hàng cháo,mong là trong ấy có 1 kiểu mà cô ấy ưng.

Vừa bước đến cửa phòng,cảnh tượng trong đó khiến tôi dừng bước lại,Long, anh ta đang vuốt tóc Trang,những ngón tay anh ta luồn sâu vào tóc cô ấy,khuôn mặt anh ta đang dần tới gần.

Tôi sẽ làm gì đây,sẽ im lặng như lần trước ư?

Tôi sẽ mãi mãi là người đứng ngoài?

Không,tôi không muốn thế!

Tôi đẩy cửa bước vào,đặt cặp lồng cháo lên bàn,anh ta nhìn tôi khó chịu nhưng đành buông tay ra khỏi khuôn mặt Trang:

- Cái gì mà nhiều vậy?-Cô ấy quay sang nhìn tôi.

- Anh mua cháo cho em.Chẳng biết em thích vị gì nên anh mua tất cả các loại về.

- Cái gì cơ?Sao anh lãng phí thế? Cháo nào tôi cũng thích cả mà.

- Anh đâu có biết,anh có ý tốt mà,đừng quát anh-tôi bắt đầu nhăn nhở trêu chọc cô ấy.

- Thôi,lỡ mua về rồi thì cùng ăn đi,trưa nay đằng nào em cũng không nấu ăn được mà-cô ấy lại vui vẻ.

Tôi mỉm cười,chỉ có Long là khó chịu ra mặt.Chẳng sao cả,tôi mặc kệ,tình cảm của Trang cho anh ta là gì,tình cảm của anh ta có là thật hay không.Tôi mặc kệ,tôi sẽ đấu tranh tới cùng,đó là tình yêu của tôi kia mà.Tôi sẽ không đứng ngoài nhìn vào nữa đâu.

------------------------------------------

Tôi nhanh chóng chuẩn bị các thứ để đi học chiều,chẳng biết là vì lí do gì mà tôi khỏe nhanh thế.Là vì được ăn cháo ngon hay vì những tình cảm mà tôi nhận được từ 2 người ấy???

Tôi cũng không biết nữa…

Xe đạp còn chưa sửa,tôi đành cuốc bộ đến trường vì 2 người kia đang ngủ say như chết rồi

Vừa bước vào lớp,tôi bị chặn ngay lại bởi tên Dương,à thôi chết mải ốm tôi quên tiệt mất tên này.

- Sao cậu lại nhảy xuống khỏi xe như thế?-hắn ta nói như quát.

- Tại sao tôi lại không được nhảy xuống?-tôi cũng chẳng vừa.

Đang mạnh miệng,tên kia bỗng lúng túng như gà mắc tóc.

- Ơ…thì,nếu cậu nhảy xuống như vậy sẽ rất nguy hiểm.Cậu có biết tớ đã lo như thế nào không?

- Tại sao lại phải lo cho tôi?Tôi đã chết đâu mà.

Hắn ta nhăn mặt,kéo tôi vào lòng:

- Làm sao mà tớ không lo cho được.

Tôi đấm thẳng vào mặt hắn trước khi hắn ta kịp làm cái trò đồi bại ấy ngay cửa lớp.Ôm tôi ư?Đừng hòng! Tôi xách cặp,lủi về chỗ,cái Trang cứ ngồi cười suốt thôi.

- Sao cậu mạnh tay thế hả?

- Tôi thế đấy,kệ tôi.

- Nhỡ hỏng khuôn mặt đẹp trai của tớ thì sao?

- Có phải mặt tôi đâu.

Tôi đâu biết,khi tôi nói ra những lời ấy với cậu ta,có ánh mắt đang nhìn tôi căm phẫn

Lớp tôi tổ chức party,thật chẳng muốn đi chút nào,tôi chỉ muốn ở nhà ngủ thôi:

- Đi nha mày?-cái Trang lay lay tôi.

- Tao không đi đâu,đi với mày,may lại rủ anh Phong xong đến đấy mày bán bạn vì tình thì tao biết làm gì?

- Mày lo gì?Mày rủ anh Long hay anh Tùng đi đều được mà,2 lão ấy mà đến thì bọn con Nga có mà ghen nổ mắt.

- Kệ chúng nó,tao ngại rủ 2 ông ấy lắm.

- Cậu là của tớ mà,sao lại rủ ai cớ chứ-tên Dương chẳng biết ở đâu nói chen vào.

- Ừ đấy nhé,mày có người đi cùng rồi nhé,cấm chối nữa nhé-cái Trang mừng như vớ được vàng.

- Ai là của cậu chứ?

Tôi quay sang định đánh nhưng nắm tay vừa vung lên đã bị hắn ta nắm chặt lại.Hắn ta cười nụ cười đểu giả.Hừ,không đánh bằng tay tôi vẫn còn chân cơ mà. “Bốp”bản mặt nhăn nhở của hắn ta đột ngột biến sắc,hắn ta thụp xuống bàn,đau đớn khôn xiết.Cho chừa,ai bảo dám cầm tay tôi,mà chân tôi thì ngắn,tầm với chỉ có thế thôi,muốn đạp vào bụng nhưng nó lại không trúng…

------------------------------------------

Chưa kịp nhờ đèo về thì cái Trang đã tót đi mất,bạn bè thế đấy,đang hoang mang trong suy nghĩ phải lết cái chân đau đớn về nhà bỗng tên Dương dừng xe trước mặt nó:

- Cậu lên xe tớ đèo về.

- Tôi không thích-tôi nói trong khi vẫn tiếp tục đi.

- Tớ có ăn thịt cậu đâu mà-hắn ta vẫn chưa để yên.

- Tôi không thích.

Hắn ta kéo tay tôi giật lại,lôi xềnh xệch tôi về phía cái xe,mặc kệ tôi giãy giụa,nhưng hắn ta khỏe hơn tôi rất nhiều,chẳng nhẽ tôi lại phải “dùng chân”?

May sao,ngay lúc ấy,thiên thần của tôi đã đến,anh đỗ xe ngay canh đấy:

- Vy,về thôi em.

Đối với tôi lúc này mà nói chẳng còn gì tuyệt hơn câu nói ấy,tôi vội lao về phía ánh sáng….nhưng..đâu có đơn giản thế,mặc kệ tôi lao đi đâu thì lao,tên kia vẫn cầm chắc cánh tay tôi lại (nghe như người đi mất còn tay ở lại ấy)

Hắn ta nghiêm mặt,không hề có ý muốn buông ra,anh Long xuống xe,anh ấy cầm lấy tay còn lại của tôi:

- Buông Vy ra- anh ấy gằn giọng.

- Tại sao tôi phải buông?- hắn ta chẳng có vẻ gì là sợ hãi cả

- Cậu là gì mà dám cầm tay cô ấy?

- Thế anh là gì mà dám ngăn tôi?

- Tôi chẳng là gì cả,nhưng cô ấy không thích cậu cầm tay cô ấy.

- Thích hay không là việc của cô ấy,chẳng việc quái gì đến anh mà anh phải nói cả,nếu anh chẳng là gì thì buông tay cô ấy ra đi.

Tôi cảm thấy như sắp có đánh nhau đến nơi vậy,hic,sao mọi chuyện lại như thế này cơ chứ?Tôi sợ mấy người đánh nhau lắm,1 lần cũng đủ tởn đến già rồi.Tôi đành dịu giọng can ngăn:

- Thôi,cậu về trước đi Dương.

- Tớ đã bảo tớ sẽ đưa cậu về mà.

Ơ cái tên này hay thật đấy,người ta ăn nói tử tế thế mà còn không nghe nữa thì còn như thế nào?Bây giờ mà có thêm tên Tùng ở đây nữa chắc sẽ có đánh nhau to mất….Tại sao tôi lại tự nhiên nghĩ đến hắn ta chứ.Mà chẳng có lí do gì để hắn ta đến trường tôi vào lúc này cả.

- Có chuyện gì ở đây vậy?

Tôi bàng hoàng quay ra,ôi,Tùng,chẳng hiểu sao hắn ta lại đến thật cơ chứ.Hắn ta đến đây làm cái gì vậy?

Thấy 2 người kia đang mải lườm nhau,hắn ta lững thững bước tới,lôi tôi lên xe,rồ ga rồi đi mất.Vậy đấy,tôi có cảm giác mình như là đồ vật vậy,người ta muốn xách đi đâu thì xách,muốn giành nhau thì giành,muốn ôm thì ôm…Đi được 1 đoạn 2 người kia cũng lên theo.Vừa nhìn thấy 2 người chuẩn bị nói gì đó,tôi lập tức quát ầm lên:

- DỪNG HẾT LẠI.

Tôi đi xuống xe,vẫn còn chưa hết cáu:

- Tôi đi bộ,cấm ai lôi kéo gì không tôi không bao giờ nhìn mặt người đó nữa.

Rốt cuộc lại tôi có đến 3 người sẵn sàng đèo về nhưng đến cuối lại phải quát lên đòi đi bộ.3 người kia năn nỉ ỉ ôi không được đành phải lững thững đi sau,mà xe máy thì làm sao đi sau người đi bộ được chứ,vậy là đáng ra tôi có thể đi bộ tử tế về đến nhà nhưng giờ lại phải đi với 3 người dở hơi này.

Cái chân tôi sắp sưng lên rồi,cú ngã dã man như thế,lại còn đi bộ hăng say,nếu nó bình thường được mới đáng gọi là chuyện lạ đấy.Về đến nhà,tôi đi phăm phăm lên phòng,bực ơi là bực,tên kia trẻ con thì chẳng nói làm gì nhưng đến cả Long và Tùng cũng đi giành nhau cái kiểu ấy nữa,coi tôi là cái gì vậy?

Tôi lao lên giường,đi ngủ cho khỏe…..Đang say giấc nồng bỗng cái giường cứ nảy tưng tưng lên làm tôi tỉnh dậy- cái Trang,nó đang nhảy ầm ầm trên giường của tôi,mặt phởn không chịu được :

- Dậy đi mày,chuẩn bị tiệc tùng nào-nó kéo tôi,mặt tươi như hoa

- Tao ghét mày lắm-tôi càu nhàu,tiếp tục vùi mặt vào chăn.

- Ghét thì đi tắm đi cho nó sạch.

Thế là mất tiêu giấc ngủ yên lành

………………………………

- Mày ngồi im nào.

- Làm cái gì?Tự nhiên lại thế này?

- Ngồi yên,không tao cho thành thị nở bây giờ.

- Không,tự nhiên lại thế này,mày dở hơi à?

- Tao chẳng làm sao hết,mày không ngồi im thì đừng trách tao độc ác.

Nó gằn giọng đe dọa rồi tiếp tục bôi bôi trét trét lên mặt tôi.Con này,hay thật đấy,mai mới là tiệc lớp cơ mà,tự dưng đến xong bắt tôi trang điểm.

Đến lúc tôi sắp ngủ gật ra đấy,nó mới reo lên:

- Xong!Quá đẹp, thiên tài như tao mà chỉ trổ tài ày thôi đấy nhé.Hãy lấy làm hãnh diện đi.Bây giờ thay đồ nữa là xong,nhanh lên.

- Làm gì? Tự nhiên bắt tao trang điểm xong là mặc đồ?

- Mày mặc đồ vào để tao nhìn tác phẩm của tao hoàn chỉnh.

Nói rồi nó mở tủ lấy bộ váy trắng của tôi ấn vào người,lôi tôi ra nhà tắm:

- Không được nhìn gương đâu đấy nhé- nó cố nói theo.

Ừ thì không soi gương,nhưng nó làm gì mà phải bí mật quá như thế?Nó trang điểm cho tôi có phỉa lần đầu tiên đâu mà.

Vừa thò đầu ra,nó lấy vải bịt mắt tôi lại,dẫn đi:

- Ơ con này,sao lại bịt mắt tao,làm gì mà mày cứ như trong phim thế?-tôi toan tháo khăn nhưng nó giằng ngay lại

- Đã nói là bất ngờ mà,mày chiều tao 1 lần đi xem nào.

- Sao lại dẫn tao xuống dưới nhà?

- Ở dưới ấy có gương to.

- Nhưng nhỡ có ai thì sao?

- Tao đảm bảo cho.

Vậy là tôi đành im lặng đi theo nó,vào đến phòng khách,nó dừng lại,buông tay tôi ra,sau đó lại cầm lại.Tôi nghe có tiếng nó cười và tiếng bước chân xa dần:

- Phần còn lại là tùy anh đó nhé-nó nói

Có tiếng đóng cửa rồi tiếng xe máy lao đi,ơ….vậy là sao?
Chương trước Chương tiếp
Loading...