[Fanfic Kagamine] Chủ Nhân! Nhặt Em Về Nuôi Nhé
Chương 26~
Máy tính vẫn chưa sửa xong T.T Chương 26~ Rin nghe cậu quát, hơi rụt đầu lại, sau lại mím môi hét lên... - Ai là của anh??? Tôi không là của ai hết, không là... - Em Là Của Tôi!!! Len tức giận, đôi mắt đỏ ngầu giận dữ, quát lớn lấn át giọng nói như muỗi kêu của Rin. Chết tiệt chết tiệt!! Thật hận không thể băm vằm con mèo hung dữ trước mắt này ra mà... Nghe tiếng cậu quát, lúc này Rin mắt đã đỏ hoe cố không cho nước mắt trào ra ngoài... Hình ảnh vừa rồi, những lời nói vừa rồi. Hừ!! Hóa ra nó cũng chỉ là một kẻ bị thay thế... Nghĩ đến, tim nó lại chợt đau... Hóa ra không ai cần nó, hóa ra cậu cũng giống những tên khốn đó. Luôn xem nó như con rối trong tay, thỏa sức đùa bỡn... - Buông ra!! Tôi ứ cần anh quan tân!! - Em... Thật tức chết mà!!... Len gần như điên tiết, cậu quát lớn rồi kéo tay Rin lại, khiến cả người nó ngã phịch vào lòng cậu. Mặt nhỏ vừa ngước lên, lập tức liền bị cậu hung hăng mà gặm lấy... - Ư...!! Rin ngỡ ngàng, định đẩy cậu ra,đến khi nhận ra thì tay đã bị áp chế, đè mạnh vào tường... Lại hung hăng không khách khí mà cắn vào môi cậu... Tsk... Len khẽ phun máu ra ngoài, bóp chặt hai má mềm của nó, trừng mắt... - Con mèo hung dữ này... Rin cũng không vừa, trừng mắt lại với cậu... Khẽ nhếch môi, Len thì thầm như tử thần bên tai Rin... - Em thấy tôi dung túng cho em quá rồi phải không?? Thấy tôi dễ dãi quá rồi phải không?? Nói cho em biết, em tặng tôi một, tôi sẽ tặng lại cho em mười!!... Lời Len vừa dứt, Rin đã thấy cổ áo mình chợt lạnh. Nó hoảng hồn khi thấy vai áo đã bị Len kéo qua đến khuỷu tay... Rin trợn to mắt, sau đó cổ họng truyền đến một tiếng thét thất thanh... Rin đau đến rớt nước mắt... Len vậy mà... vậy mà cậu lại cắn lên vai nó... Cắn càng ngày càng sâu, răng nanh cắn vào sâu đến cả trong da thịt, máu ứa ra đầy đau đớn... Đến khi cậu rời đi, còn rất thỏa mãn liếm lên vết thương, cười mà như không. Tuyệt nhiên vẫn không nói lời nào, liền lập tức xoay lưng rời đi... Đến khi cậu rời đi, còn rất thỏa mãn liếm lên vết thương, cười mà như không. Tuyệt nhiên vẫn không nói lời nào, liền lập tức xoay lưng rời đi... ... Đến khi Len đã rời đi hẳn, Rin mới khuỵu xuống, ôm lấy bờ vai đang rướm máu của mình... Lòng nó đau quá... Rất đau... Nó muốn rời khỏi nơi này... ... Len đi dọc trên hành lang, khoé miệng còn vươn chút máu tươi. Ánh mắt sâu thăm thẳm không nhìn ra loại cảm xúc gì... Tim cậu gần đây cảm thấy rất lạ... Cảm thấy... dường như có cái gì đó cứ nhộn nhạo trong lồng ngực... Cho cậu xin đi... Yêu ư?? Hừ... Từ lâu trong tim cậu đã sớm vứt bỏ loại cảm xúc này... Trong bóng tối, gió khẽ lắng tai nghe tiếng cậu thủ thỉ... - ...Miki...!! ... . . . ... Tiếng nước xối xả khẽ ào ào vang lên, lấn át cả tiếng hát của gió, cả luôn âm thanh tĩnh lặng của màn đêm bao trùm... Tõm... tõm... - Len~sama!!... Neru cả một thân trắng noãn khẽ nũng nịu ôm sát cậu từ phía thành bồn... Len không thèm liếc mắt đến, cả thân người đầy nam tính thấp thoáng ẩn hiện. Hơi nước làm lu mờ đi cả một gương mặt nam tính. Nước bết vào cả hai bên má, khẽ đọng trên đôi mi cả phái nữ cũng phải ghen tị... Khung cảnh trước mặt càng làm người ta nín thở, tựa như chỉ có vẻ đẹp của một loài quỷ... Khung cảnh trước mặt càng làm người ta nín thở, tựa như chỉ có vẻ đẹp của một loài quỷ... ... - Len~sama!! Ngài còn giận Neru sao?? Neru vờ khóc thút thít, ép thân người đẫy đà vào tấm lưng rắn chắc của cậu... Len hờ hững liếc ả một cái, lập tức xoay đi không nói gì... Thấy cậu không phản kháng, liền cười khúc khích, bàn tay không yên vị ép vào gương mặt thanh tao của cậu, hôn nhẹ lên mái tóc cậu... - Em biết ngài thương Neru nhất mà!!... Lời vừa dứt, Neru đã ngồi cả vào bồn tắm lớn, như con rắn quấn vào cậu, tay không rảnh rỗi vẽ lên khuôn ngực đầy nam tính... Len chỉ hơi nhíu mày, tuyệt nhiên cũng không lên tiếng... Neru thấy vậy càng làm tới, hai tay vòng qua cổ cậu, khẽ thở dốc, cuồng bạo chiếm lấy đôi môi cậu... Neru mãi chìm trong khoái lạc, như liếm mút bờ môi lạnh băng kia. Len khẽ nhíu mày, để mặc Neru làm loạn... Cậu chán ghét bờ môi này, một mùi hóa chất của son môi xộc vào khoang miệng, lạnh ngắt, đắng chát... Cậu ghê tởm nó... Nó không giống bờ môi có vị vani ngọt ngào như con mèo đó... Càng không có mùi cam dịu nhẹ chết tiệt như con mèo đó... Khốn thật!! Rốt cuộc là cậu bị gì thế này??... Vừa nghĩ, Len vươn tay đẩy Neru ra khiến ả ta ngã nhào, bọt nước văng tung toé... - A!! Neru bị bất chợt xô ngã xuống bồn tắm, không tránh được uống cả một ngụm nước lớn, ho sặc sụa, giương đôi mắt ý không hiểu về phía cậu... Len vững chãi bước ra khỏi bồn tắm, vơ đại một cái khăn quấn quanh eo rồi bước ra, cũng chẳng thèm ngóai đầu lại nhìn một lần... Rầm... Cánh cửa đóng sập lại trước mặt Neru, khiến cô nàng tức giận đến không nói nên lời, đôi mắt đục lam đã hằn lên tia máu đầy đáng sợ... Không nghĩ đến phút cuối cùng, còn có thể bị cự tuyệt như vậy... - Len~sama... Mọi chuyện nếu có xảy đến, thì đều là do ngài tự chuốc lấy!!...
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương