[Fanfic][Savokiku] Nữ Hoàng Chúa Tể Bóng Đêm, Em Là Của Chị
Chương 6: Chị em gặp lại. Say rượu loạn tình
Triệu Gia Mẫn cữ suy nghĩ ngẫn ngơ mãi về những chuyện vừa xảy ra, vềcô gái đó mà không để ý đến mọi người đang gọi mình. Mãi đến khi MaoMao lái xe về đến nhà thì Triệu Gia Mẫn mới hoàn hồn ôm đồ đi thằng vềphòng mình, không quan tâm đến mọi người đang lo lắng về biểu hiện củamình hôm nay.-Eh!.. Có phải Tiểu Mẫn không được khỏe không?Lạc Lạc kéo tay Mạc Hàn hỏi. Mạc Hàn nghĩ nghĩ một chút nói, tronglòng có chút nghi hoặc-Sức khỏe em ấy luôn tốt mà, sao tự nhiên không tốt được. Mọi ngườithấy có gì lạ không?...Về cô gái tặng Savo quả cầu thủy tinh đó!!-Cô gái kia rất đẹp, không phải nhân tình bí mật của Savo chứ?A Tạp mải cãi nhau với A Hoàng nhưng cũng để ý cô bạn vừa nãy tặng quàcho Triệu Gia Mẫn, hi hi ha ha cười nói.-Ý của Mạc Mạc không phải ý đó mà là cô gái kia thực không tầm thường.Đới Manh đánh mắt nhìn mọi người một lượt, ngồi xuống ghế sô pha thản nhiên nói.-Cái gì mà không tầm thường??....Em thấy cô gái kia ngoài sắc đẹp cóchút thoát tục ra thì không thấy có gì....ưm!!...không tầm thườngcả!!Lạc Lạc hồn nhiên nói, tay thì mở cửa tủ lạnh lấy hộp kem trái cây ra ăn.-Mọi người đều biết Savoki - chan là người không để lộ cảm xúc chongười khác biết trừ khi người đó là người thân thuộc, vậy mà hôm nayvì nhận một món quà của một người không quen không thân thích gì màphản ứng như vậy mấy người không thấy lạ sao?...Cả khi ở trên xe cũngthế, Savoki - chan phản ứng rất kì lạ, chúng ta gọi như thế nào cũngkhông nghe cứ ngẩn ngơ mãi, về đến nhà thì đi thẳng lên phòng luôn. Cóthể mình hơi đa nghi nhưng cô gái đó không phải là người của đối thủchúng ta cử đến tiếp cận Savoki - chan chứ.Kiki ngồi trên ghế sô pha mân mê chiếc nhẫn trên ngón tay nói, vẻ mặt thâm thúy.-Điều này cũng có thể!!...Nhưng cũng không thể kết luận luôn như vậy,nhỡ không phải thì sao?. Tako em lên phòng Savo xem em ấy thế nào đi.Chuyện này hoãn lại để sau khi Y Y với Thang Mẫn về chúng ta bàn tiếp,bây giờ mọi người về phòng nghĩ ngơi một chút đi.Mạc Hàn vừa nói vừa đánh mắt cho Tako. Tako liền gật đầu bay lên phòngTriệu Gia Mẫn. Mọi người cũng ôm đồ mới mua ở trung tâm thương mại vềphòng của mình. Riêng Đới Manh thì lại bay đến ôm Mạc Hàn, cọ cọ đầuvào cổ Mạc Hàn nói.-Có phải Mạc Mạc của em đang bất an phải không?....Đừng lo có em ởđây, không sao đâu.Mạc Hàn bật cười đẩy nhẹ Đới Manh ra, nghiêng đầu nói-Đúng là có bất an một chút nhưng mà không phải vì chuyện cô gái kiamà là Tiểu Mẫn kia. Từ khi ở sân bay về đây tinh thần em ấy rất bấtổn, chị lo là thù còn chưa trả em ấy đã gục ngã trước rồi. Còn cô gáitặng Tiểu Mẫn quả cầu thủy tinh kia thì chị nghĩ nên nhờ Thang Mẫn tìmhiểu thông tin vì chúng ta hiên tại không biết gì nhiều tình hình hiệngiờ ở đây. Còn em từ giờ cho đến lúc đó đừng có mà gây chuyện, chịkhông gánh nổi đâu.Mạc Hàn nhéo tay Đới Manh cảnh cáo vì cô biết quá rõ cái con người nàymà. Đới Manh tỏ vẻ ủy khuất nhìn Mạc Hàn hồi lầu rồi lưu manh nói.-Ahh!!!...Em làm gì chứ?..Mặc kệ có chuyện gì xảy ra, tôi - Đới Manhxin thề sẽ bảo vệ chị Mạc Mạc thật tốt.Không để Mạc Hàn kịp phản ứng Đới Manh vòng tay bế Mạc Hàn. Mạc Hànchỉ kịp la lên một tiếng rồi bị bế luôn lên phòng. Lạc Lạc mặt đầy hắctuyết hét lớn khi hai người kia ồn ào như vậy.( tg: ồn ào chuyện gìthì cứ theo trí tưởng tượng mọi người ha)-Chị Đới Manh và chị Mạc Hàn, hai người làm ơn kín tiếng giùm, ở đâycó người độc thân và trẻ em chưa thành niên đó.-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Nè!!..Tiểu Cúc!!..TIỂU CÚC!!..CÚC!!..TỊNH!!..Y!!..-Hả?A Hoàng không thể tin nổi nhìn đứa bạn của mình thất thần, cô gọi mãimới chịu đáp. Chép miệng, lắc đầu nói-Tiểu Cúc à!!...Mình nói thật, cậu có cần mình đưa vào bệnh viện khámkhông hả?...Từ lúc ở trung tâm thương mại về đến giờ cậu với Na Na cứthất thần như vậy là sao?...Tiểu Cúc cậu thích người ta thì cũng đừnglộ liễu như vậy chứ, đã tặng đồ cho người ta còn ở đây ngồi thất thầnđiên điên khùng khùng cười một mình như ma làm. Câu có biết nãy giờmình nổi hết da gà vì tiềng cười của cậu rồi không?-Tiếng cười của mình làm sao chứ?..Mà cậu nói mình với Na Na làm sao cơ?..Cúc Tịnh Y ngơ ngác hỏi. A Hoàng thật sự chào thua với con người này,hất cằm về phía Vạn Lệ Na nói giọng đầy giận dỗi.-Cậu nhìn kìa!!..Cúc Tịnh Y nhìn về phía cửa xổ thì thấy Na Na rất là phởn ngồi hà hơilên cửa xổ bằng kính rồi vẽ vẽ với vẻ mặt cực kì....phải nói sao nhỉ,cực kì...vui vẻ. Cúc Tịnh Y thấy cái cảnh này thì thật không biết phảinói cái gì. Cúc Tịnh Y lại nhớ là mình làm hỏng xe A Hoàng lúc trênđường về nên đành lựa lời xin lỗi với cái giọng làm nũng-A Hoàng!!..Minh vừa nãy làm hỏng xe của cậu, tất cả chi phí sửa xemình sẽ chịu. A Hoàng cho mình xin lỗi!!..A Hoàng!!..-Stop!!..Minh nhớ ra là mình có hẹn nên đi trước, chi phí sửa xe mìnhsẽ báo với cậu sau, mình đi trước. Cậu với Na Na nghỉ ngơi đi, tối cònđi sinh nhật Tiểu Tứ nữa đó.A Hoàng nhanh chóng chuồng khỏi chứ cô không thể chịu nổi khi nhìn haingười bạn này của cô phát xuân.Haizz!!..Nói đi cũng phải nói lại, hômnay là ngày đẹp để phát xuân đi, ngày hên của ai chứ hôm nay HoàngĐình Đình cô đúng là xui xẻo.A Hoàng bực bội rồ ga phóng xe đi.-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------10: 37 PM-Trời ạ!!...Giờ này rồi mà hai người đó vẫn chưa chịu về, gọi điện thìtắt máy, Đổng Chỉ Y, Thang Mẫn hai người này thật đúng là những cô gáingoan mà.Mạc Hàn đi đi lại lại sốt ruột nói. Mạc Hàn tính đợi hai người ĐổngChỉ Y với Thang Mẫn về bàn chuyện của Triệu Gia Mẫn mà hai người kiarủ nhau cùng về muốn mới hay chứ. Thấy Mạc Hàn sốt ruột đi qua đi lạinhư vậy Đới Manh đành nói-Mạc Mạc à!!....Chị đừng có đi qua đi lại nữa được không?...Ngồi xuống đây nào.Đới Manh vỗ vỗ chố ngồi cạnh mình trên ghế sô pha nói. Mạc Hàn nhìncái ghế sô pha rồi lại nhìn Đới Manh, thờ dài rồi dứt khoát ngồi xuốngnói, giọng cực kì bực bội nhưng lại được cô áp chế rất tốt.-Thật không thể hiểu nổi!!....Hai cái con người, một người là tốnggiám đốc, một người là đội phó đội điều tra của tòa án tối cao cùngnhau về muộn không biết là vì lí do gì nữa.Bà quản gia của biệt thự đi qua nghe thấy tiếng của Mạc Hàn thì mỉm cười nói.-Mạc tiểu thư cứ lên phòng trước đi, tôi nghĩ tối nay Đổng tiểu thư vàThang tiểu thư sẽ về rất rất muộn. Hôm nay là ngày cuối tuần nên saukhi tan làm thì sẽ đến Đế Vương bar chơi đến tối muốn mới về. Mạc tiểuthư nếu có chuyện gì muốn nói với Đổng tiểu thư và Thang tiểu thư thìđể sau đi.-Đế Vương bar?Mạc Hàn nhíu mày nhìn bà quản gia. Bà quản gia vẫn giữ nụ cười hiềnhậu trên mặt cung kính nói.-Đế Vương bar là thuộc quyền sở hữu bang Black Phoenix của Thang tiểuthư. (tg: Black Phoenix là Hắc Phượng Hoàng)-Oh!!...Ra vậy!!..Hứ!!.Mạc Hàn nhếch môi cười nham hiểm nhìn Đới Manh. Đới Manh nhìn vẻ mặtcủa Mạc Hàn liền biết cô muốn chỉnh đốn hai người kia rồi. Tùy ĐớiManh tội nghiệp hai người kia nhưng Mạc Hàn của cô là chân lí nên ĐớiManh cô chúc hai người kia bình an tai qua nạn khỏi đi.-Bây giờ chúng ta làm gì?Đới Manh nhướng mày nhìn Mạc Hàn hỏi,chứng ra bộ mặt chậm hiểu.-Gọi mọi người chúng ta đi quẩy chứ sao!!..À!!..Lên kêu bằng đượcSavoki - chan đi cùng, không có em ấy không trị được hai người kia.Mạc Hàn vừa dứt lời thì Đới Manh rất nhanh hôn lên chán của Mạc Hànmột cái rồi bay lên lầu kêu mọi người.Triệu Gia Mẫn đang ngồi tựa vào cửa xổ nhắm mắt suy nghĩ thì Đới Manhgõ cửa phòng.Triệu Gia Mẫn mở mắt nhìn ra phía cửa một chút rồi lạinhắm mắt suy nghĩ tiếp. Đới Manh với A Tạp ở ngoài cửa thấy không cóđộng tĩnh gì liền lo lắng, quyết định đẩy cửa vào.-Gia Mẫn à!!!..Chúng ta đi chơi bar nha.A Tạp đến bên Triệu Gia Mẫn nói nhỏ. Triệu Gia Mẫn vẫn như cũ nhắm mắtkhông nói gì, A Tạp liếc mắt ra hiệu cho Đới Manh ý bảo vô vọng rồi.Đới Manh nhăn mắt phẩy tay ý bảo A Tạp ra người trước, rồi ngồi bênTriệu Gia Mẫn nói.-Đi mà Tiểu Mẫn!!...Đi bar chơi đi, Y Y với Thang Mẫn bây giờ ở ĐếVương bar đợi chúng ta ở đó.-Em không đi đâu!!....Mấy chị cứ đi chơi đi.Đôi lông mày của Triệu Gia Mẫn chau lại, những đôi mắt vẫn nhắm tịtkhông xi nhê gì hết, một bộ bất cần không liên quan đến ai và chuyệngì xảy ra cũng không liên quan đến Triệu Gia Mẫn.- Hix..hix..Em không thương bọn chị sao? Hix.. đi mà Tiểu Mẫn…huhu…- Không là không!!!..... Các chị muốn thì tự mà đi. Em không muốn đi.Triệu Gia Mẫn không thoải mái phũ phàng nói. Đới Manh vẫn cứ chai mặtkhông chịu thua, giọng làm nũng năn nỉ Triệu Gia Mẫn. (tg: Trời ơi ghêquá đi!!..Vk nói một cái là bất chấp tất cả làm bằng được đúng kiểuđội vợ lên đâu là thiên lí. Mấy người có muốn Mẫn đội Cúc lên đầu nhưvậy không? ^^)-Đi mà Triệu Tiểu Mẫn!!...Triệu Anh Tuấn!!..Triệu quận chúa!!..Bla...Bla..- Ừ!!... Đi thì đi. Nhưng chỉ 1 tiếng thôi. 10 phút nữa xuất phát!!!Triệu Gia Mẫn buộc phải đồng ý nếu không muốn cái lỗ tai của mình bịĐới Manh tra tấn thêm. Đới Manh mỉm cười hí hửng rút khỏi phòng TriệuGia Mẫn bay xuống phòng mình chuẩn bị. Còn Triệu Gia Mẫn vẫn ngồi tửacửa sổ trầm mặc hồi lâu mới chịu cựa mình đứng dạy đi đến tủ lấy quầnáo vào phòng tắm thay đồ.Triệu Gia Mẫn ăn mặc đúng phong cách cực chất của người sống về đêm.Triệu Gia Mẫn mặc áo pull đen in hình đầu lâu, quần jean rách, mangđôi giày màu đen đậm chất uy quyền của 1 bang chủ, tóc để xõa, áokhoác da màu đen, nói tóm lại Gia Mẫn là một cái cây mầu đen di động.Xong xuôi thì bước xuống nhà thì thấy mọi người đã tụ tập đông đủ.-Xuống rồi!!...Savo - chan đi nhanh thôi!!..Tako kéo tay Triệu Gia Mẫn đi vẻ mắt rất háo hức. Ngồi trong xe TriệuGia Mẫn cũng chẳng nhúc nhích gì, chỉ tựa đầu vào cửa kính ô tô nhắmmắt dưỡng thần làm cả bọn lo lắng. Rốt cục, Kiki nhịn không được vỗnhẹ và Gia Mẫn hỏi han.-Savo - chan!!..Em không sao chứ?..Từ khi ở trung tâm thương mãi về emcứ như vậy làm tui chị rất lo.-Em..không sao!!...Chỉ là trong lòng thấy không thoải mãi. Có lẽ làthù hận trong em quá lớn nên khi quay về đây đối mặt mọi việc, em thậtsự bối rối không biết bản thân đang muốn gì. Cảm giác bản thân đang đivào ngõ cụt không có đường ra vậy. Tình yêu càng lớn thì tổn thương dotỉnh cảm càng lớn, em sợ phải đối mặt với tình cảm của mình. Cùng sợnhững chuyện sắp tới sẽ diễn ra nhưng em sẽ không trốn chạy nó như kẻhèn nhát mà sẽ dũng cảm đối mặt với nó. Chỉ là em không biết phải đổimặt ra sao thôi. Em muốn yên tĩnh một chút.Triệu Gia Mẫn không nóng không lạnh nói. Kiki định nói gì đó an ủiTriệu Gia Mẫn thì Hạc Hàn ngồi bên cạnh kéo tay ngăn lại, lắc đầu nhìnKiki ý bảo không nên. Vì cả đám nghe thì nổi tâm thở phảo vì Triệu GiaMẫn vẫn ổn, ai cũng biết lí do vì sao Gia Mẫn trở về và cùng hiểu cảmgiác bây giờ của Gia Mẫn nên cả đám đều im lẳng vì mọi người đều nghĩđể Triệu Gia Mẫn yên tĩnh một chút sẽ tốt cho tâm trạng hiện giờ củaGia Mẫn.Kétttttttt!!..Chiếc xe dừng lại trước cửa Đế Vương bar. Mạc Hàn Vẫn bực bội haingười kia vì trước khi cả đám lên máy bay, cô đã gọi điện thông báotrước cho hai người kia. Vậy mà hai người Đổng Chỉ Y và Thang Mẫn kiakhông thèm ra đón lại còn đi chơi không chịu về sớm với chị em lâungày mới trở về. Chị em kiểu này Mạc Hàn cô phải thẳng tay chỉnh đốnlại mới được.RẦMMMM!!..Mạc Hàn đạp cửa bar thật mạnh bước vào trước con mắt ngạc nhiên củatoàn bộ nhân viên và khách trong bar. Tiếng nhạc xập xình cùng ánh đènxanh đỏ tắt ngấm, mọi người đều hướng mắt về đám Triệu Gia Mẫn.- Cưng xinh quá!!!.. Đi chơi với anh nhé!!!...Một tên bước tới ve vãn trước mặt Mạc Hàn.-Biến!!.Đới Manh tức giận bước đến nói, bộ dạng sắp bùng cháy. Tên kia khôngbiết điều cao giọng nói-Sao?... Gái quán Bar mà dám nói chuyện xất xược vậy à?-Gì hả?.. Gái quán Bar?Đới Manh và Hạc Hàn đồng thanh hỏi ngược lại tên đó. Tên đó vẫn hấtmặt lên sỉ vả hai người mà không biết rằng bản thân đang đùa với tửthần. Cả Đám khoanh tay đứng nhìn hai người Đới Manh với Mạc Hàn vàtên không biết điều kia, thầm tội nghiệp với tên ngu ngốc kia. Chuyệngì thì chuyện Đới Manh cũng sẽ không quan tâm nhưng nếu là chuyện liênquan đến Mạc Hàn hay ai muốn ve vãn Mạc Hàn là Đới Manh sẽ cho ngườiđó lâm vào cảnh vạn kiếm bất phục ngay và luôn. Triệu Gia Mẫn nheo mặtnhìn tình hình hiện tại, lòng đầy hứng thú vì sắp có một kẻ ngu ngốcphải chết.-Đúng!!..... Các cưng cũng chỉ là loại gái Bar thôi, không đúng sao?-Điên đầu thật!!Mạc Hàn cười khinh bì, đính cho tên đó về gặp diêm vương thì Đới Manhđã xoay người đá 1 vòng hình bán nguyệt, gót giày xuyên qua cổ họngtên đó khiến hắn chết tại chỗ. Tất cả khách trong Bar hoảng sợ nhìnĐới Manh đáng sợ như thần chết. Đúng lúc đó, 1 cô gái chạy ra.- Mấy cô làm gì vậy hả?- Vậy bé là ai mà dám nói chuyện như vậy với tụi chị hả?Ngũ Chiết bước đến hỏi, cô thật hứng thú với cô bé này.-Tôi là Khâu Hân Di là quản lí quán bar này, như vậy đủ quyền nóichuyện với các người chưa?Loan Loan cao giọng đáp lại lời của Ngũ Chiết. Ngũ Chiết nhéo mắt đánhgiá người con gái trước mặt, thật là một cô gái có gương khả ái vàngạo kiều, cả người toát ra sát khí khiến người ta cảm thấy sợ hại vànguy hiểm nhưng kĩ thuật che giấu rất tốt, nếu không phải Ngũ Chiết côvỗn là sát thủ được đào tạo chuyên nghiệp thì cũng sẽ không nhận rangười trước mặt là một sát thủ đâu, dù sao thì Ngũ Chiết cô thực sựthấy thích cô gái này.-Có chuyện gì xảy ra vậy?Một anh chàng khá điểm trai bước đến nói. Loan Loan lập tức tố cáo.-Anh Fazt!!..Bọn họ tự nhiên đến gây chuyện.-Vậy tụi chị không có quyền được gây chuyện ở đây sao Fazt?Nghe giọng nói trầm trầm, băng lãnh, độc nhất vô nhị, khí thế vươnggiả của Triệu Gia Mẫn, Fazt ngạc nhiên ngước mắt lên nhìn, hốt hoảng.-Tam tỷ!!.. Xin chị tha lỗi cho em ạ!Triệu Gia Mẫn gật đầu, dáng vẻ nữ vương ra lệnh.-Đại tỷ và nhị tỷ đang ở đây đúng không?...Dẫn tụi chị đến gặp.-Vâng ạ!!...Đại tỷ và nhị tỷ đang ở trên lầu bàn chuyện để em dẫn chị đi.Fazt đi trước dẫn mọi người lên tầng. Mọi người cùng đi theo sau TriệuGia Mẫn và Fazt. Trước khi đi, Ngũ Chiết thân thiện vỗ vai Loan Loannói-Phiền em giải quyết cái xác này giúp chị nhé!-Mà tam tỷ về đây khi nào thế?..Tam tỷ trở về đây chắc chắc đại tỷ vànhị tỷ sẽ rất vui vì bang sẽ bớt đi gánh nặng rồi.Fazt vui vẻ dẫn đường nghêu ngao nói. Mạc Hàn theo sau Triệu Gia Mẫnnghe Fazt nói vậy liền khinh bỉ.-Tôi thấy cái quán bar này làm ăn rất ổn, tôi không thấy có gì phảiphiền lòng cả, rốt cục cái phiền lòng của hai người kia là cái gì vậy?-Bang Black Phoenix có chuyện gì sao?Triệu Gia Mẫn đứng lại nhìn Fazt nghi hoặc. Chàng trai tên Fazt đốivới câu hỏi của Triệu Gia Mẫn cung kính đáp, giọng run run.-Tam tỷ không ở đây nên không biết!!...Nơi đây là địa bàn của bangBlack Phoenix chúng ta, vì nơi đây làm ăn rất tốt mà mảnh đất này đượcnhiều bang nhóm nhắm tới. Mà tiểu biếu là bang Dark Night của ThiênNhạc tỷ, luôn gây sự với bang ta. Sở gĩ bang Dark Night làm khó dễđược bang chúng ta vì bang Dark Night được một thế lực có tiếng hậuthuẫn.-Thiên Nhạc tỷ?..Triệu Gia Mẫn nhướng mày nhắc lại. Chàng trai tên Fazt kia liền nhanhmiệng nói tiếp.-Bang chủ đứng đầu bang Dark Night là Thiên Nhạc tỷ. Thực ra vì bangchủ bang Dark Night rất có tài về âm nhạc, thậm trí là thiên tài âmnhạc vì có thể dùng âm thanh để giết người mà không để lại giấu vết,nên được gọi là Thiên Nhạc tỷ.-Dùng âm thanh để giết người?...Có thể sao?......Xem ra người này rấtlà lợi hại nha!!...Xem ra hai người kia đang đau đầu suy nghĩ cách đểđối phó Thiên Nhạc tỷ kia rồi.Đới Manh khoanh tay cười nói, híp mắt nhìn Mạc Hàn đầy thâm thúy. MạcHàn cảm nhận được ảnh mặt của Đới Manh liền âm thầm nhéo tay Đới Manhý bảo đừng làm ồn.-Dùng âm thanh giết người?...Sao có thể?..Em không tin, trừ phi chínhmắt mình nhìn thấy không chỉ làm một mánh khóe nào đó được ngụy trangkĩ càng mà thôi. Kiki!!..Chi rất giỏi ảo thuật mà nên nếu nhìn quachắc chắc nhìn ra được mánh khóe che mắt thiên hạ đúng chứ?A Tạp khinh thường nói, một bộ rất hứng thú nhìn về phía Kiki. Kikinhíu mày nghĩ nghĩ một chút rồi nói.-Không rõ nữa!!...Chị biết dùng ảo thuật để giết người nhưng chưa từngdùng ảo thuật trong âm nhạc để giết người nên cũng không chắc chị cóthể nhìn ra nữa. Nhưng chị chắc chắc một việc là người có thể dùng âmnhạc hay âm thanh để giết người thực không tầm thường.-À!!..Gì chứ??..Kiki chị không chắc sao?...Xem ra người này thật lợihại rồi, nếu được em cũng muốn gặp người ta một lần xem có phải nhưlời đồn không.A Tạp mắt sáng long lanh nói. Mao Mao vỗ vai A Tạp nói, mặt nghiêm trọng.-Dùng âm nhạc để giết người, thực ra là có thể. Bang Black Night từngcó một thiên tài được mệnh danh là Killer Pawn - Sát thủ đồ cầm vì cótài dùng âm nhạc để giết người. Phương thức giết người đặc biệt nàycực kì cao siêu và rất khó thực hiện vì nếu không cẩn thận thì chẳngkhác nào tự sát. Mọi người phải biết rằng âm thanh phát tánrất nhanh, mà tai con người cũng khá là nhạy cảm, đố thủnghe âm thanh bị giết chết thì chẳng lẽ người phát tán ấmthanh được bình yên sao?... Những sát thủ có thể sử dụng phương thứcgiết người này đều là những thiên tài về âm nhạc và thính giác của họrất nhạy bén có thể nghe những âm thanh có tần số mà người bình thườngkhông thể nghe và đây chính là mấu chốt. Nghe đồn là từ khiKiller Pawn chết thì phương thức giết người bằng âm nhạc đã thấttruyền, không ngờ lại xuất hiện ở đây. Thực sự tôi có chút nghi ngờcái người được mệnh danh là Thiên Nhạc tỷ kia là truyền nhân củaKiller Pawn đi.-Ủa!!...Có chuyện này à?..A Tạp với Ngũ Chiết đồng thanh. Triệu Gia Mẫn nhéo mắt nói, vẫn làgiọng trầm trầm, lạnh băng, dáng vẻ nữ vương cao cao tại thượng.-Cậu có biết căn cứ của bang Dark Night ở đâu không??...Không biết thìđi tìm hiểu ngay cho tôi và báo lại cho tôi nhanh nhất. Nếu tim đượcsơ đồ căn cứ bang Dark Night thì càng tốt.-Vâng!!..Thưa tam tỷ, em đi làm ngay.Triệu Gia Mẫn bước vào căn phòng thấy Đổng Chỉ Y và Thang Mẫn đangngồi trên ghế sô pha dáng vẻ mệt mỏi.Vù!!...Bộp!!..Phát hiện có vài người bước vào phòng, Đổng Chỉ Y liền im lặng thầmtính bước chân đám người đó đi vào được đâu, khi cảm nhận được bướcchân càng lúc càng gần Chỉ Y phóng người nhanh tay cầm chiếc ly thủytinh trên bàn mình đang uống dở ném về phía đó. Cũng may Triệu Gia Mẫnvà Mạc Hàn thân thủ nhanh nhẹn tránh được nên không có ai bị thương,nhưng người đằng sau thấy hai người đi trước né tránh cũng phản ứngnhanh nấp sang bên nên cũng không ai bị thương. Lực ném của Đổng Chỉ Yrất mạnh nếu bay vào trung ai thì máu nhất định sẽ tuôn ra, chứ đừngnói nếu trúng mặt ai thì chắc......tan một loài hoa.-Chào đón chị em bằng phương thức bá đạo như vậy chắc chỉ có mỗi Y Ytổng là như vậy thôi.Mạc Hàn thản nhiên ngồi xuống ghế nói, giọng có chút giận dữ.Đổng Chỉ Y cũng hơi bất ngờ khi phát hiện hai người mà mình vừa hạ thủlà Mạc Hàn và Triệu Gia Mẫn, do tính cô trước nay luôn rất cẩn thậnnên việc phòng thân bằng phương pháp này cũng là chuyện bình thườngbọn họ không thể nào trách cô được. Huống chi bây giờ không phải làlúc chấp nhất mấy chuyện nhỏ nhoi đóThang Mẫn thấy Triệu Gia Mẫn liên bay đến ôm hôn thắm thiết.-Ôi!!...Tiểu Mẫn của chị, lâu rồi không gặp càng ngày càng soái nha.Ha!..Ha!!..Mà đúng rồi em không sao chứ?...Y Y tỷ cũng mạnh tay quáđi.-Chị Thang Mẫn đừng vậy mà, thật mất hình tượng. Em thực không có sao.Triệu Gia Mẫn đẩy nhẹ Thang Mẫn ra ngồi xuống ghế cạnh Đổng Chỉ Y nói.Đổng Chỉ Y Thu bàn tay đang trên cao lại, cô ngồi xuống ghế nhắmnghiền mắt như lúc mọi người vừa mới bước vào đây, mệt mỏi nói.-Em về đây rồi thì tốt quá!!....Thứ lỗi cho tụi này vì không đi đónem và mọi người sớm được. Dạo này thật đau đầu.-Bang Dark Night có thế lực hậu thuẫn đằng sau, hai chị có điều trađược thế lực đó là thế nào không?...Nếu điểu tra được thế lực đằng sauthì chỉ cần tiêu diệt thế lực này liền có thể dễ giàng giải quyết bangDark Night.Triệu Gia Mẫn lười nhát nheo mắt nhìn Đổng Chỉ Y. Đổng Chỉ Y mắt vẫnnhắm thản thiên nói, giọng mệt mỏi có chút bất lực.-Tụi chị đã dốc toàn lực điều tra thế lực hậu thuận đó rồi nhưng thếlực đó rất lớn mạnh nên những gì tìm kiếm được chỉ là con số không.Chị và Thang Mẫn từng đột nhập căn cứ bang Dark Night ám sát ThiênNhạc tỷ nhưng không thành. Kĩ thuật của cô ta rất cao, hai chị đối phókhông nổi. Em thông mình có cách gì thì nói thử xem.-Phải đó!!....Tiểu Mẫn với Mạc Mạc IQ rất cao suy nghĩ thử coi xem cócách nào không đi.Thang Mẫn vui cười nói. Thang Mẫn vui cười híp mắt, vì cô biết nếu bangười ra tay cùng lúc thì không ai có thể ngăn cản được. Chứ đứng nóiđến toàn bộ chị em cùng ra tay. Nếu toàn bộ 11 chị em toàn lực cùng ratay thì đừng nói 1 mà cả 10 bang Dark Night cũng dễ dàng bị san bằng.-Eh!!...Tụi này sẽ giúp sau khi hai ngườiiiii.......Mạc Hàn đang nói thì dừng lại kéo dài âm cuối nhìn hai người Đổng ChỉY và Thang Mẫn đầy ẩn ý, trên môi nhàn nhạt nở nụ cười lại thêm cáidang ngồi cũng quá sức quyến rũ. Trông Mạc Hàn lúc này quá sức gợitình đi, Đới Manh thì cứ nhìn Mạc Hàn không chớp mắt, vẻ mặt cực kìthưởng thức cái đẹp. Ngũ Chiết, Mao Mao, Lạc Lạc, Kiki và Tako thấyhai người Đới Manh với Mạc Hàn như vậy cũng chỉ lắc đầu cười.Hạc Hàn nghĩ bụng định đến đây chỉnh đốn hai người Đổng Chỉ Y vớiThang Mẫn kia nhưng theo tình hình thì phải hoãn lại rồi, chuyện trướcmặt bây giờ phải giải quyết chính là bang Dark Night kia. Nhưng mà dùsao cũng phải ghẹo hai người kia một chút.-Điều kiện là gì?Đổng Chỉ Y và Thang Mẫn đồng thanh. Mạc Hàn hất tóc một cái rồi vui vẻnói, hứng thú nhìn sắc mặt của hai người Đổng Chỉ Y và Thang Mẫn.-Hai người có thành ý chút đi, mấy chị em từ xa trở về mà không mởtiệc chào đón gì cả, không phải quá khi dễ chị em tôi sao?...Hai ngườimặc váy công chúa mầu hồng hát bài chiếc đuôi thiên sứ coi như chàođón tui này điĐổng Chỉ Y với Thang Mẫn nghe như vậy thì bật cười. Không khí trongphòng lập tức trở lên vui vẻ hào hứng.Bây giờ bang Black Phoenix lâm vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan,bang Dark Night (tg: Dark Night là đêm hắc ám khác với Black Night làđêm đen tối) thực lực mạnh mẽ lại có hậu thuẫn mà quan trong nhân làmình lại không biết thông tin gì cả nên tấn công thì nắm chắc thất bạitrong tay mà nếu nhượng bộ thì sẽ mất mất địa bàn hoạt động của bang.Để giải quyết vụ này không phải là không có cách mà chỉ là khả năngthành công không cao mà thôi. Trong tình thế hiện giờ nghĩ ra cáchgiải quyết vẹn toàn là rất khó mà dù nghĩ ra được thì chưa chắc đãthành công vì mọi thứ trên đời này đều chỉ là tương đối không có tuyệtđối. Triệu Gia Mẫn trầm tư.Mà thôi chuyện gì để sau tính, bây giờ quẩy đã. Lâu rồi, Triệu Gia Mẫnmới cười vui vẻ như vậy, nụ cười chính hiệu không phải nụ cười nhạt,càng không phải nhếch môi. Mọi người ngồi vào bàn vừa ăn uống vừa uốngrượu vừa nói chuyện với nhau vui vẻ, có lẽ đây cũng là lần đầu tiênTriệu Gia Mẫn đối với người ngoài bỏ đi vỏ bọc lạnh lùng dáng vẻ caocáo tại thương của nữ vương để thoải mái sống sau từng đấy năm sống màchỉ biết đến thù hận. Nhìn nụ cười của Triệu Gia Mẫn đẹp đến mức khôngthể dùng bất cứ từ gì để miêu tả được, mọi người cũng bớt lo lắng choGia Mẫn. Đám "đàn em" của bang cũng thân thiết với Triệu Gia Mẫn hơn,không rụt rè như trước. Mọi người vui vẻ nói chuyện, ăn uống, nhảynhót tưng bừng. Lần này, Triệu Gia Mẫn cho phép bản thân hòa vào bữatiệc, không khó chịu với tiếng ồn, tiếng nhạc ầm ĩ.Bao nhiêu lâu ta không được sayBao nhiêu lâu ta không thể bayChị em ta hôm nay gặp mayCùng ngồi lại bàn rượu nơi đây10 chị em 10 chai chứ mấyCòn bình rượu này mười lít đâyChị em ta hết mình đêm nayĐể niềm vui đong đầy.Quất hết, chị em ta cùng quất hếtMặc kệ để thời gian trôiUống luôn cho đến khi thấy mưa ngừng rơi,Tới bến, chị ta cùng tới bếnDân chơi sợ gì mưa rơiCứ thay nhau uống cho hết mauThật quá khó để ta ngồi bên nhauHãy rót nhiệt tình, hãy uống hết mìnhChị em cùng nhau ta say sưaUống tiếp uống tiếp nào, cho chị em ta dạt dàoUống đến chừng nào con tim cồn cào.Đến lúc khi mà phê phaTiếng trống xập xình, rất muốn hoà mìnhTa bay cùng nhau như thoát xácChắc chắn chắc chắn rằng, bao lâu ta không được gặpDứt khoát hôm nay, không say đừng về.--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Trong lúc đó, cũng tại Đế Vương bar........-Tiểu Tứ mình ra ngoài một lát.Cúc Tinh Y kéo tay Lâm Tử Y ngồi bên cạnh nói, sắc mặt không được tốt.Lâm Tử Y đang vui vẻ ca hát và uống rượu ăn mừng sinh nhật của mìnhnghe thấy Cúc Tinh Y nói vậy liền quay người lại ân cẩn hỏi.-Tiểu Cúc!!...Cậu ổn chứ?-Mình không sao chỉ là ở đây có chút ngột ngạt, muốn ra ngoài một chút.Cúc Tịnh Y xoa xoa thái dương nói, dứt lời liền bỏ ra ngoài. Lúc bỏ rangoài Cúc Tinh Y liền va phải người Triệu Gia Mẫn. Triệu Gia Mẫn sayrượu va vào người Cúc Tịnh Y liền ngã dúi dụi. Cúc Tịnh Y vội và đỡlấy người Triệu Gia Mẫn mới nhận ra người mình gặp ở trung tâm thươngmại, trong lòng vừa bất người vừa vui sướng.Triệu Gia Mẫn tuy có say những vẫn còn chút tỉnh táo để biết mình vavào ai. Khi Triệu Gia Mẫn va vào Cúc Tinh Y thì đã tức giận nhìn xemai đã va vào mình, cô thấy người va vào mình là cô gái xinh đẹp nhưtiên tử mà Gia Mẫn cô gặp ở trung tâm thương mại thì lửa giận sắpbùng cháy liền bị dập tắt. Ánh Mắt Triệu Gia Mẫn trầm xuống một chút,Gia Mẫn đẩy Cúc Tịnh Y ra, lảo đảo bước lên cầu thang.Cúc Tinh Y bị Triệu Gia Mẫn đẩy ra liền có chút bất ngờ, bất động nhìnTriệu Gia Mẫn lảo đảo đi lên cầu thang. Cúc tinh Y thấy Triệu Gia Mẫnxém ngã vài lần liền bước đến đỡ, Triệu Gia Mẫn mồ hôi dầm dề, CúcTịnh Y liền lấy khăn tay của mình ôn nhu lau mồ hồi trên mặt Gia Mẫn.-Cậu say rồi, nhà cậu ở đâu tôi sẽ gọi taxi đưa cậu về!!..-Tôi và cô là người xa lạ, cô có quyền gì mà quản tôi chứ?Triệu Gia Mẫn say rượu, đầu có chút choáng váng quát lên. Cúc Tinh Ythấy Triệu Gia Mẫn như vậy trái tim không hiểu sao nhót lên một cáirất đau. Cúc Tinh Y không biết Triệu Gia Mẫn có chuyện gì mà uống saynhư vậy, nhưng mà cô thấy Triệu Gia Mẫn say như vậy vẫn cầm chai rượuvừa uống vừa lạo đảo lên lầu bộ dạng khổ sở như vậy thì rất đau lòng.Rốt cục, Cúc Tinh Y giằng lấy chai rượu trên tay Triệu Gia Mẫn dứtkhoát ném vỡ nói.-Rốt cuộc cậu như vậy là có chuyện gì?...Có thể..nói tôi nghe được không?Cúc Tinh Y dịu dàng vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp tuấn tú của Triệu GiaMẫn. Triệu Gia Mẫn nghe Cúc Tinh Y ôn nhu với mình như vậy, Triệu GiaMẫn ủy khuất nói, giọng nga ngả say.-Còn không phải tại cô sao?...Là tại cô cứ trong đầu tôi đi tới đilui, lại ở trước mắt tôi lúc ẩn lúc hiện, làm sao cũng không thể dứtra được....Cúc Tinh Y có chút sửng sốt, ngay lúc đó Triệu Gia Mẫn trực tiếp ngãvào ngực cô, ôm chặt cô miệng lẩm bẩm-Cô là người phụ nữ xấu xa, đáng ghét. Một khi đụng tới liền không bỏ được.Gỉ??...Người này vừa nói cái gì?...Cúc Tịnh Y ngây ngẩn, người nàyuống rượu say xỉn khổ sở như vậy là vì mình sao?...Cúc Tịnh Y bị TriệuGia Mẫn đột nhiên ôm một cái như vậy, cảm thấy tim mình đập nhanh hơnrất nhiều, Tiểu Cúc đỏ mặt vội vàng đẩy Gia Mẫn ra-Người...say rồi!!..-Tôi không có say!!..Triệu Gia Mẫn ôm chặt Cúc Tinh Y, toàn thân đặt ở trên người Tiểu Cúc,trong mũi của Tiểu Cúc tràn ngập mùi rượu vang trên người Triệu GiaMẫn. Bỗng anh chàng tên Fazt đi qua thấy Triệu Gia Mẫn với Cúc Tịnh ynhư vậy thì hốt hoảng.-Tam tỷ!!...Chị có sao không??...Cô giúp tôi đưa tam tỷ lên lầu được không?..-Được chứ!!..Anh dẫn đường đi.Cúc Tịnh Y đáp lại rồi đỡ Triệu Gia Mẫn theo sau người quản lí bar tênFazt kia. Mặc dù Triệu Gia Mẫn không nặng lắm, nhưng mà toàn thân lạidựa vào thân thể nhỏ bé của Cúc Tịnh Y nên đi lại có chút khó khăn.Cúc Tịnh Y nghĩ, quản lí bar gọi người ta là tam tỷ có nghĩa là ngườita là chủ quán bar lớn này. Quán lí tên Fazt kia, nghe Tiểu Tứ nói anhta là người có máu mặt trong giới hắc đạo, đụng vào thì rất phiền phứcvậy mà lại cung kính với người bạn trẻ này, xem ra người bạn này tronggiới hắc đạo thân phận cũng lớn đi. Người này trẻ như vậy mà đã làmchủ quán bar lớn lại còn có thân phận lớn trong hắc đạo, thật sự ngườinày không tầm thường mà. Cúc Tịnh Y vừa đỡ Triệu Gia Mẫn vừa nghĩ thầmtrong bùng.Chàng trai tên Fazt kia mở cửa một phòng ở tầng trên cùng của quán barđể Tiểu Cúc đỡ Triệu Gia Mẫn vào thì nói.-Phiền cô để ý tam tỷ của tôi một chút, tôi có chút việc phải giải quyết.Dứt lời chàng trai tên Fazt kia đi mất, để Cúc Tinh Y lại với TriệuGia Mẫn đang say rượu. Cúc Tịnh Y đỡ Triệu Gia Mẫn đến một cái giườnglớn, để Gia Mẫn ngồi xuống giường, nhưng Triệu Gia Mẫn cầm tay TiểuCúc mông lung nhìn cô, ngây ngốc hỏi.-Cô... tên là gì.. hả?-Tên tôi là Tịnh Y!!..Cúc Tịnh Y!!..Cúc Tịnh Y ngồi xuống bên cạnh Triệu Gia Mẫn đáp. Triệu Gia Mẫn gậtđầu cái rụp, nhắm mắt lại ôm Cúc Tịnh Y, mặt vùi vào trong ngực TiểuCúc, chà chà vào ngực cô, rù rì nói-Tên tôi là Triệu Gia Mẫn!!...Tịnh Y!!...Cô!!..Thật là thơm a ~Nhìn người đang ngoan ngoãn chôn ở trong ngực cô không lộn xộn nữa,Cúc Tịnh Y cắn cắn môi, hít sâu một hơi, ý thức được không thể nhưvậy. Tay khẽ run, định thoát khỏi động tác vừa mập mờ lại mắc cỡ này.Ai ngờ đẩy mạnh quá, đẩy Triệu Gia Mẫn một cái ngã ra sau, cái ót đụngphải thành giường..-Ah!!... Thật là đau!!..Triệu Gia Mẫn bị đau rên lên một cái, thiếu chút nữa nước mắt rơixuống rồi. Cúc Tịnh Y vội vàng xoa xoa cái ót giúp Triệu Gia Mẫn, khẽnói-Thật xin lỗi!!... Thật xin lỗi!..Cũng không biết có phải là đang nằm mơ hay không, chỉ cảm thấy chỗ cáiót truyền tới một mảnh ấm áp, thoải mái khiến cho Triệu Gia Mẫn cầmtay kéo Cúc Tịnh Y về phía mình đè xuống phía dưới. Triệu Gia Mẫn đètrên người Cúc Tịnh Y mở nửa mắt ra. Cúc Tịnh Y nhìn người thương nửamở, nhất thời lại nhìn ngây dại.Vốn là bình thường Triệu Gia Mẫn đã hết sức tuấn mỹ, Gia Mẫn sau khiuống rượu say so với ngày thường còn quyến rũ hơn. Mặt đỏ rực, lông micong vút, môi mỏng hồng hồng, khiến cho người con gái nào nhìn thấycũng xấu hổ. Bất tri bất giác Tiểu Cúc lấy tay xoa nhẹ lên má TriệuGia Mẫn.Bởi vì Triệu Gia Mẫn uống rượu say nên toàn thân có chút nóng, cảmgiác được bàn tay lành lạnh trên gương mặt. Một tay phủ lên trên taycúc Tịnh Y, làm cho tay Tiểu Cúc ép chặt vào gò má của mình hơn.-Mẫn Mẫn!!..Cúc Tịnh Y nhìn Triệu Gia Mẫn, động tình kêu một tiếng.Cũng không biết có phải tiếng ôn nhu kia quá lớn hay không đã lấy mấttia lý trí và tỉnh táo cuối cùng của Triệu Gia Mẫn. Sau khi ngây ngẩnnhìn Cúc Tịnh Y, cúi đầu..Cúc Tịnh Y bỗng dưng trợn to mắt, nhìn TriệuGia Mẫn gần trong gang tấc hai mắt đang nhắm, môi dán vào môi mình, hôhấp lúc này như ngừng lại.Triệu Gia Mẫn nhắm mắt cũng không biết dựa vào men rượu hay là cái gì,giật giật môi đem lưỡi dò xét đi vào.-Gia Mẫn!!...., Không....Cúc Tịnh Y mới vừa lấy lại tinh thần, há miệng muốn ngăn cản, lại bịTriệu Gia Mẫn tìm được khe hở, liền đem lưỡi xâm nhập vào bên trong,từ từ hút lấy, trong nháy mắt làm cho Tiểu Cúc cứng ngắc ở nơi đó.Triệu Gia Mẫn đang say tựa như bất mãn vì Cúc Tịnh Y không nhúc nhích,lưỡi càng quấn lấy lưỡi của Tiểu Cúc.Dần dần Cúc Tịnh Y liền mất đi lý trí, càng hôn càng sâu, tiếp theocũng hành động như Gia Mẫn. Vì là lần đầu tiên, song phương cũng khôngbiết lấy hơi như thế nào. Đợi đến khi hai người không thở nổi, TriệuGia mẫn rời khỏi môi Tiểu Cúc.Lúc Cúc Tịnh Y há mồm thở dốc, chỉ thấy Triệu Gia Mẫn vùi đầu vào cổmình, bắt đầu tỉ mỉ hôn lên...Đột nhiên Tiểu Cúc ý thức được các nàng đang làm gì, muốn đẩy ngườiđang nằm trên người mình ra nhưng phát hiện không có phân nửa khí lực.Nóng quá, nóng quá....Mùi rượu bắt đầu làm cho cả người Triệu Gia Mẫn nóng lên, trong lúcđang hôn cởi ra áo khoác của mình. Dọc theo cổ một đường trượt xuống,gặp cổ áo ngăn trở liền bắt đầu kéo quần áo của Cúc Tịnh Y.-Gia Mẫn!!....Cậu chớ..Tiểu Cúc chỉ cảm thấy người lạnh lẻo, lúc kịp phản ứng đã bị Triệu GiaMẫn cởi ra mấy món, chỉ còn lại cái áo lót màu hồng, vội vàng ngăncản. Triệu Gia Mẫn bất mãn nhíu mày một cái, mặc dù không nháo, trựctiếp cách cái áo lót, hôn một xuống một cái..-Ahhh!!Cúc Tịnh Y kinh hô một tiếng. Đè cái đầu không an phận ở trước ngựcmình xuống. Triệu Gia Mẫn bị đè lập tức bất mãn muốn trừng phạt, cácháo lót của Tiểu Cúc cắn một cái vào chỗ hơi nhô ra.-Ahh!!Tiểu Cúc ngược lại hít một hơi khí. Người run rẩy, tay buông lỏng một chút.Lần này Triệu Gia Mẫn không còn trói buộc, bắt đầu không chút kiêngkỵ. Một tay đưa vào bên trong, theo tâm ý của mình xoa nắn phần đầyđặn kia. Cúc Tịnh Y lập tức nắm chặc ra trải giường, khắc chế âm thanhnhư muốn thoát ra từ trong cổ họng, nhưng ở động tác nhẹ nhàng kế tiếpcủa Gia Mẫn liền phát ra-Ân~...Triệu Gia Mẫn cũng không biết mình đang làm gì, chỉ bằng bản năng, kéocái áo lót của Tiểu Cúc ra, trong miệng ngậm chóp đỉnh đầy đặn nhất.Tiểu Cúc cả người vô lực xụi lơ ở trên giường, nắm chặc tra trảigiường cắn chặc môi, tay đặt ở trên vai Gia Mẫn, muốn đẩy ra, nhưngkhông làm được gì, đầu óc một mảnh hỗn loạn.Chẳng qua là bị động tác sau đó của Triệu Gia Mẫn làm cho tia lý trícuối cùng cũng bị đứt đoạn. Đầu lưỡi Triệu Gia Mẫn ở phía trên liếmmấy cái, mút đựng đứng lên. Cho tới bây giờ Cúc Tịnh Y không có trảiqua loại chuyện như vậy chỉ có thể cúi đầu rên rỉ, mặc cho Triệu Giamẫn ở trên người mình càn rỡ.-Gia Mẫn!...Hai tay ôm lấy đầu Triệu Gia Mẫn, Tiểu Cúc ngước đầu, bụng hàng loạt co quắp-Ân ~Một đường hôn xuống, cho đến chỗ bụng, đưa tay đem quần trong của CúcTịnh Y cởi ra.-Không muốn ~~Cúc Tịnh Y hơi giãy giụa, xê dịch sang chỗ khác. Triệu Gia Mẫnngây ngốc nhìn khu vực kia. Nháy mắt mấy cái, lúc này trong đầu cũngchỉ có dục vọng. Lẳng lặng nhìn nơi đó mấy giây, hôn lên.Mà Tiểu Cúc ngay tại lúc được Triệu Gia Mẫn hôn lên, chỉ cảm thấycảm giác tê dại trải rộng toàn thân, tiếng rên như muốn từ trong miệngbật ra.-Mẫn Mẫn!!... Đừng!!.. Hút!.. Ách!!...Cũng không khắc chế nổi nữa, mấy tiếng rên rỉ tràn ra.Cuối cùng, Triệu Gia Mẫn chỉ cảm thấy càng hút càng thú vị, đầu lưỡicũng liếm liếm. Cúc Tịnh Y nơi nào chịu được kích thích như vậy,dùng sức nắm ra trải giường, đầu ngón tay nổi gân xanh-Ân!!... Aahhh!!....!"Triệu Gia Mẫn khi nghe tiếng ngâm của Tiểu Cúc thì liếm cànghàng say, đền khi có một dòng nước ấm chày ra thì mới chịungừng. Triệu Gia Mẫn ngây ngẩn nhìn Tiểu Cúc, tại sao cô có thểđáng yêu như thế cơ chứ. Khuôn mặt đỏ lựng, da thịt dưới cổ đều đãbiến thành hồng nhạt. Mềm mại như thế, yếu ớt như vậy, thật sự khiếnngười ta... càng muốn bắt nạt.Khi say rượu, mọi người sẽ có hai phản ứng. Một là im lặng,phản ứng trí độn, tứ chi và vẻ mặt phản ứng chậm chạp rấtbuồn ngủ. Hai là đặc biệt hưng phấn, đầu óc lâng lâng nên chântay sẽ có những hành động không bình thường, thậm chí dễbộc phát ham muốn. Rượu cũng được xếp vào nhóm chất kíchthích cũng là vì điều này. Rượu kích thích thần kinh conngười, tùy vào thể trạng mà sẽ có hai phản ứng trên.Mà Triệu Gia Mẫn khi say rượu lại là loại thứ hai.Đôi môi mềm mại được ngậm vào miệng nhẵn nhụi như kẹo đường, rõ ràngkhông có vị ngọt, nhưng thật sự có thể làm người ta nghiện đến chết.Chẳng biết có phải miệng của một người càng xinh đẹp bao nhiêu thì hônlên càng thơm ngọt bấy nhiêu hay không. Ưu thế về ngoại hình và tínhhữu dụng tựa hồ hoàn toàn không có mâu thuẫn. Giống như ngắm một bứctranh xinh đẹp vậy, người được vẽ trên đó càng đẹp càng khiến người takhông thể dời mắt. Môi của Tiểu Cúc lại càng đẹp hơn thế nữa, làmngười ta không muốn buông ra. Triệu Gia Mẫn sung sướng hôn TiểuCúc, Gia Mẫn mơ hồ cảm thấy môi của Tiểu Cúc rất ngọt và côtham luyến nó.Thân thể Tiểu Cúc trở lên căng cứng. Đầu ngón tay vốn khônghề buông lỏng lại nắm thành quyền. Cảm giác này, Cúc Tịnh Ychưa bao giờ nếm trải, chỉ biết cảm giác lạ lẫm này chẳngnhững không giảm còn tăng lên mấy lần, đồng thời cảm giácnày sắp nhấm chìm cô luôn rồi. Thân thể Cúc Tịnh Y đã sớmnhuyễn thành một bãi bùn, cô cố tìm kiếm chút sức lực đểphản khánh nhưng thật sự một chút cũng không có. Tiểu Cúcánh mắt mê ly tràn đầy ý xuân nhìn Triệu Gia Mẫn trên ngườimình mặc sức làm càn.Triệu Gia Mẫn ngậm lấy ngậm để nhũ hoa của Tiểu Cúc, cóchút ngứa răng liền cắn nhẹ một cái.-Aahh!!~Trước ngực Tiểu Cúc tê tê như bị người ta chích thuốc tê rấtkhó chịu. Trong thân thể dường như có ngàn con sâu đang tập trung ởchỗ Triệu Gia Mẫn vừa cắn qua hồi nãy. Cảm giác tê dại bỗng dấylên, rót sâu vào lục phủ ngũ tạng của Cúc Tịnh Y, thiêu đốt khắp cơthể. Cúc Tịnh Y không biết làm sao chống lại cảm giác này. Bụng dướicăng trướng hơn khi nãy nhiều hơn, cảm giác này hết sức khó chịu.Giống như có gì đó bị đào hết lên, nhưng không có bất kỳ thứ nào lấpđầy lại. Cúc Tịnh Y chỉ muốn cọ xát người trước mặt, cũng thật sựcọ cọ vào người cô. Tuy nhiên, cọ qua cọ lại như vậy một hồi, trướcngực chẳng những càng thêm khó chịu, mà bụng dưới cũng căng trào sắpgiết chết nàng đến nơi rồi.Triệu Gia Mẫn ánh mắt mơ hồ, dục vọng bao trúng lấy đầu óc,vô thức ham muốn thân thể ở dưới mình. Lòng bàn tay Triệu GiaMẫn hướng lên trên, đương nhiên đầu ngón tay cũng từ từ chui vào chỗnóng bỏng kia của Tiểu Cúc. Thân thể Cúc Tịnh Y nhẹ run lên mộtlúc sau khi Triệu Gia Mẫn đè tay xuống. Tiểu Cúc mở to hai mắtnhìn cô. Lông mày nhíu lên, vẻ mặt dường như có chút không dám tin GiaMẫn sẽ thật sự làm chuyện này, vừa giống như có cảm giác sợ hãi.Đầu ngón tay Triệu Gia Mẫn thăm dò về phía trước, tìm tòi đếnmột chỗ lồi lõm không đều, nặng nề vuốt ve một hồi. Cúc Tịnh Y cốnén những âm thanh rên rỉ trong cổ họng nhưng vô ích, âm thanhmà Tiểu Cúc phát ra như khiến cho dục vọng trong Triệu GiaMấn lớn lên nhiều hơn.Đầu ngón tay của Triệu Gia Mẫn tiếp tục hướng về phía trước thì gặpphải một tầng trở ngại chặn ngay lối đi. Triệu Gia Mẫn bỏ thêm mộtngón tay tìm tòi, rốt cục phá được tầng ngăn cách kia, giốngnhư nghe thấy một tiếng rách rất nhỏ. Toàn bộ khoái cảm lúcnãy đều bị cảm giác đau đớn thay thế-Cô!!..Khốn nạn!!..Đau!!..Aaaah!!..Cúc Tịnh Y chỉ hận không thể xé xác Triệu Gia Mẫn ra thànhtrăm ngàn mảnh, hai tay Tiểu Cúc da sức đánh Gia Mẫn thìnhthịch. Triệu Gia Mẫn mặc kêệ Tiểu Cúc đánh, tay kia ôm chặtcô, giáng xuống một nụ hôn.Đau đớn, dù sao cũng chỉ là tạm thời. Tuy khoái cảm trước đó được tíchlũy rất nhiều trong nháy mắt bị vứt qua một bên, nhưng cơn đau đã từtừ giảm xuống, dần dần rõ ràng và tươi sáng hơn. Đặc biệt là ngón tayTriệu Gia Mẫn vẫn di chuyển, kỹ xảo khéo léo chừng hai ba lần là cóthể mang đến cho Tiểu Cúc cảm giác tê liệt khoan khoái rất nhanh.Cúc Tịnh Y đánh Gia Mẫn chậm dần, hai tay lại bám chặt lấy cô. CúcTịnh Y không hề làm ra bất kỳ động tác mâu thuẫn nào nữa, đương nhiêncàng không chửi mắng Gia Mẫn nữa.Cúc Tịnh Y bống nhiên ôm chặt lấy Triệu Gia Mẫn, thân thể runrẩy không ngừng, miệng phát ra tiếng rên rỉ uyển chuyển phóngđáng. Thể xác lẫn tinh thần Cúc Tịnh Y hoàn toàn kính dângcho Triệu Gia Mẫn. Ngón tay thon dài, mũm mĩm của Triệu GiaMẫn ra ra vào vào nhiều lần. Hai thân thể quấn quýt si mê lấynhau mà không biết rằng có người bên ngoài cửa.Đới Manh, Mạc Hàn, Đổng Chỉ Y và Thang Mẫn mặt đỏ tới mangtai rời đi. Bình thường nhìn Tiểu Mẫn một bộ....Không thểngờ nha, phốc phốc xem ra cả bọn sắp có em dâu......
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương