Gả Cho Góa Nam Nhân
Chương 37
Trong nhã gian lầu hai của Tam Tiên Cư, Hứa Tụng Công đứng bên bàn rượu ngon của lạ tiếp đón A Vi cùng Du Bách Ngạn. Thần Hiên chỉ để ý mấy món ăn tinh tế trên bàn, nửa cái liếc mắt nhìn Du Bách Ngạn cũng không có. Du Bách Ngạn rót một ly rượu, nâng về phía Hứa Tụng Công, thấp giọng nói: "Đại nhân, ta từ Đàm Châu xa xôi chạy đến đây là vì muốn thỉnh Phạm đại sự giúp ta tu bổ bình sứ quý này. Đáng tiếc Phạm đại sư lại là người thanh tuyệt, không vì tục vật mà động tâm, kính nhờ đại nhân thay ta nói tốt vài câu." Hứa Tụng Công cười cười, uống rượu trong tay, không nhanh không chậm hỏi: "Ngươi làm sao biết được Lãng Đình đại quan thích bình sứ loại này, tin tức có chắc chắn không?" "Thảo dân tuy là thương nhân ở Đàm Châu nhưng lại tới lui nam bắc, thường đi kinh thành thu mua đồ sứ, đối với ý thích của các vị quan đều hiểu biết ít nhiều. Lần này đến Thanh Dụ trấn là có lí do, đương nhiên càng phải dụng tâm tìm hiểu, tin tức thập phần đáng tin cậy." Du Bách Ngạn cung kính đáp, ra hiệu cho tiểu nhị bên cạnh đặt hộp gấm lên bàn, mở ra bên trong liền thấy một bình sứ phong cách cổ xưa vô cùng khác biệt. Hứa Tụng Công đối với bình sứ giá trị cũng có chút nghiên cứu, bình sứ này vừa nhìn qua liền biết là dùng vật liệu thượng thừa, chạm trổ cực hạn trân phẩm. Hắn nghe nói ở kinh thành các đại quan cùng quý nhân có một loại sở thích rất lạ, chính là đem bình sứ hoàn hảo lành lặn đập vỡ, sau đó tìm đại sư trám sứ tu bổ lại. Đất tử sa phong cách cổ xưa lại được chạm trổ cùng kim loại sáng choang, bình sứ này thật sự là cực phẩm khó tìm. Lãng Đình đại quan có mắt nhìn như vậy, loại thú chơi này cũng không có gì kì quái. Du Bách Ngạn nhìn biểu tình Hứa Tụng Công, người này xem ra cũng không có hoài nghi gì, không uổng công hắn tốn bao nhiêu công sức diễn một lần, không ngượng miệng nói đại quan kia thích bình sứ… Hứa Tụng Công cầm bình sứ thượng hạng lên, nghiêng đầu thấp giọng nói: "Du lão bản, không bằng chuyện ngươi muốn mở xưởng gốm tư nhân cứ để cho ta ở trước mặt Lãng Đình đại nhân thay ngươi chu toàn, còn bình sứ này…" "Bình này đương nhiên để cho đại nhân tặng cho đại quan là thích hợp nhất." Du Bách Ngạn thức thời nói, "Nếu là từ thảo dân trình lên, bình sứ này sẽ không giá trị bằng đại nhân dâng lên đại quan, Lãng Đình đại nhân nhất định sẽ có chỗ thưởng thức. Thảo dân đây còn phải làm phiền Hứa đại nhân." Hứa Tụng Công híp mắt cười cười, người hiểu chuyện thức thời lúc nào cũng làm hắn vui vẻ, tự rót cho mình thêm một chén rượu, lại rót thêm cho Thần Hiên một ly đầy, cười nói: "Phạm đại sư, trong vòng trăm dặm quanh đây chỉ có một mình ngươi có khả năng đem bình sứ này tu bổ đến mức tận thiện tận mỹ, ngươi chớ chối từ." Thần Hiên ra vẻ khỏ từ chối, thấp giọng hỏi: "Bất quá, hứa hẹn của đại nhân với chuyện của Kiều gia không biết còn giữ lời hay không?" Hứa Tụng Công bưng chén rượu lên, cụng vào chén rượu trên bàn của Thần Hiên, trịnh trọng nói: "Bản quan đương nhiên sẽ không nuốt lời. Lần trước ta đã hứa bỏ qua chuyện Dương Thanh Tùng, bản quan có truy cứu sao?" "Lần trước còn chưa đa tạ đại nhân." Thần Hiên đứng lên tthi lễ, "Nếu Du lão bản đã mang bình sứ đến, ta cũng mang theo dụng cụ, không bằng làm ngay cũng tốt." Hứa Tụng Công nhìn chỗ dụng cụ bên người Thần Hiên, biết đối phương án binh bất động lâu như vậy nhưng thật ra đã sớm đổi ý. Giả cao sang tới mức nào đi nữa thì rốt cuộc cũng chỉ là dân đen hèn mọn mà thôi, nếu không phải nhất định cần tới tay nghề không thể thay thế của hắn thì Hứa Tụng Công đã sớm không khách khí với cái tên này làm gì. Du Bách Ngạn vội vàng đưa bình sứ tới trước mặt Thần Hiên: "Đa tạ Phạm đại sư tương trợ!" Thần Hiên để đũa xuống, cầm bình sứ đi tới bàn trà để trống bên cạnh, vừa quan sát vừa tán thưởng: "Bình sứ này đúng là cực phẩm! Ta định dùng mấy thứ kim loại hiếm khảm thêm một tầng hoa văn, đại nhân thấy thế nào?" "Trong tay Phạm đại sư có nhiều vật liệu tốt, tay nghề cũng thiện nghệ, cứ theo ý Phạm đại sư là tốt nhất." Hứa Tụng Công cười nói, Du Bách Ngạn cũng ở một bên phụ họa. Thần Hiên đáp ứng, cũng nói qua một lần quá trình tu bổ. Trước tiên phải mang đậu tương cho vào đầy bình sứ, châm nước ngập đến miệng bình đồng thời cần phải dùng dây thừng sợi mảnh cố định thân bình. Tiếp theo phải đốt lò nấu sôi nước trong bình đến đậu tương nở nát nhừ, sau đó đem toàn bộ bình sứ đặt vào nước thật lạnh. Khi ấy mượn nóng lạnh va chạm, bình sứ sẽ nứt ra. Cách làm tuy rằng rườm rà nhưng cam đoan bình sứ chỉ nứt mà không vỡ, sau khi tu bổ xong sẽ trở thành một dạng hoa văn tự nhiên, không giống như những loại đồ sứ khác tuy được tu bổ nhưng những vết nứt vỡ vẫn dễ thấy. *Đây ạ minh họa cho dễ hiểu thôi nha mọi người ơi :
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương