Gặp Gỡ Mỹ Nhân Ở Siêu Thị

Chương 8



Ngày hôm nay Hứa Tường thay đổi xe, không phải chiếc BMW phong cách mà là là xe rất bình thường Toyota.

Hứa Tường nói, BMW cầm bảo dưỡng, nhưng giờ phải đi gặp khách mời người Nhật Bản nên đi xe Nhật Bản cũng không có gì không tốt, Âu Nhược Thành kịch liệt phản đối, liều mạng nói đó chỉ là hàng hạt bắp hạt ngô, người Nhật Bản tôn trọng nhất chính là sản phẩm cao cấp phương Tây. Bị hắn nói như thế, Hứa Tường không nói hai lời bỏ ra nửa giờ lái xe về biệt thự, thay đổi xe thành chiếc Ferrari F430.

Âu Nhược Thành vừa thấy được xe màu đỏ rực, chân lập tức gần như mềm nhũn ra, trong mắt tràn đầy kinh diễm, cẩn thận từng li từng tí một ngồi ở vị trí ghế lái mặt cảm động: “Trời ạ, em có thể được ngồi trên xe Ferrari!”

Là một nam nhân,tất nhiên luôn có hứng thú nhất định với các loại xe, Âu Nhược Thành cũng không ngoại lệ. Xe Ferrari thể thao chính là đặc biệt số một, là F430 lại càng kinh điển kinh điển, đương nhiên, giá cả kia cũng phải làm người ta ngước nhìn, hơn nữa đường trong nước bây giờ cũng không thích hợp lăm với việc lái xe thể thao nên người mua xe này vẫn không nhiều.

Hứa Tường thấy thế, nhắm mắt lại, rất có tính khoe khoang mà nhấn cần ga một cái, trong chớp mắt tốc độ gần như chạy đến 170+, Âu Nhược Thành chỉ cảm thấy chính mình như mũi tên được bắn ra ngoài, không khỏi “A” một tiếng thán phục. Có điều trong chốc lát Hứa Tường lại chậm tốc độ, tuy nói khoảng thời gian này khu biệt thự ít người ít xe, dù sao đã lên đường cái, tăng tốc vẫn nên tận lực giảm tránh thì hơn.

Nhìn Âu Nhược Thành một mặt tiếc nuối, Hứa Tường hỏi: “Yêu thích xe này?”

“rất thích!” Âu Nhược Thành vội vội vã vã quay đầu, hai mắt sáng lên lấp loá. Cái xe Ferrari này động cơ quả nhiên mạnh mẽ! !

Hứa Tường khẽ mỉm cười: “Muốn tìm cảm giác nhanh như chớp một lúc thì có thể đi đua xe, lần sau sẽ đưa em cùng đi”

“tốt quá!” Âu Nhược Thành vội vã đáp ứng, sau khi hưng phấn giảm xuống mới biết mình nói có chút hơi quá, lại ngượng ngùng sờ mũi, chỉnh lại thần sắc mà nói: “ Hứa tổng thường đua xe?’’

“Lúc còn trẻ rất thích, đến buổi tối, có thể bỏ qua hết mệt mỏi mà đua xe một hồi, hiện tại ông bà đều muốn bình an, nên vẫn nghĩ đến việc giữ gìn sự an toàn hơn” Hứa Tường đàng hoàng trịnh trọng trả lời.

Âu Nhược Thành nghe vậy không nhịn được cười nói: “Cái gì gọi là lúc còn trẻ, nói như bản thân đã là ông lão tám mươi vậy?’’

“là cũng đã có tuổi rồi, không thể so sánh với lớp trẻ tuổi như em được” luôn cảm thấy bây giờ thời gian rất xa xôi

“Nam nhân là càng già càng đáng giá, hứa tổng như thế đang ở tuổi hoàng kim, chúng ta nhìn vào sẽ rất tự ti mặc cảm” nam nhân có sự nghiệp thành công vung tay nhấc chân đều biểu lộ là người tuổi trẻ có học mà phóng khoáng tiêu sái như thế.

“Ồ? Anh còn cho rằng trong mắt em còn chỉ là tiểu nhân vật, không ngờ ta đã là người cấp đại thúc nhân vật.” Hứa Tường quay đầu nhìn Âu Nhược Thành một chút.

“Không phải như thế, nhưng như là đại ca, có quyền thế, khiến người ngưỡng mộ, nói chung không thể hình dung được,!” Âu Nhược Thành nhân cơ hội nịnh hót, ngược lại tất cả mọi người đều thích nghe lời hay.

“Ở trong mắt em thì anh như vậy có gọi là đẹp trai không?”

“đẹp trai đó là hình dung thanh niên, hứa tổng như vậy, gọi phong độ phiên phiên, phi thường có mị lực.” câu này là lời nói thật long của Âu Nhược Thành.

Hứa Tường trầm thấp nở nụ cười: “được người đáng yêu như em khen ngơi, thật sự anh cảm thấy lâng lâng nha! !”

Âu Nhược Thành cảm thấy âm thanh trầm thấp từ tính của Hứa Tường rất cuốn hút, giờ khắc này hắn thi thoảng còn thấy tim mình đập nhanh hơn lại khiến hắn càng bất mãn. Nam nhân sao có thể dùng từ đáng yêu để hình dung chứ? Đang muốn phản bác lại nhớ đến Hứa Tường là đồng tính luyến ái! !

Hắn lại bị đồng tính luyến ái khen đáng yêu! !

Đây là không phải chuyện có hàm nghĩa đặc biệt đi?

Lúc này Âu Nhược Thành thực sự ngây ngốc cả người cứng ngắc, đúng lúc, điện thoại di động trong túi vang lên.

“ừ .” Âu Nhược Thành nghe điện thoại âm thanh đều có chút run, đưa tới cái nhìn kỳ quái của Hứa Tường.

“Âu Nhược Thành, anh còn không phải định chết ở bên ngoài đi! !” âm thanh bạn gái như bom mà nỏ tung truyền tới lỗ tai Âu Nhược Thành, hắn vội vàng đưa điện thoại ra xa một chút, lỗ tai đã ong ong.

“anh gần đây công tác có chút bận rộn” Âu Nhược Thành kiêng kỵ do có ông chủ bên người, đối với việc muốn chửi vẫn cố sức nhịn.

“anh nhanh trở lại ngay, em có chuyện rất quan trọng muốn nói” ban gái thở dài

“anh đang cùng ông chủ đi gặp khách mời, chở anh trở về rồi nói” Âu Nhược Thành nhỏ giọng giả thích.

“gặp khách hàng? Thấy khách hàng nào mà cả tháng trời không về nhà, anh có phải là gặp gỡ người phụ nữ khác không hả?” bạn gái giận tím mặt mà rống.

“Nói cái gì đó, đây là công tác. Ngày hôm naycó khả năng về muộn một chút, chờ anh trở về rồi hãy nói.” Âu Nhược Thành không khỏi đau đầu, nữ nhân tại sao đều khong chịu nói lý lẽ như thế?

Âu Nhược Thành không nhìn thấy, một bên Hứa Tường đã không chịu mà khóe môi cong lên vài phần.

“em không quan tâm, anh bây giờ không về, chúng ta sẽ chia tay! !” bạn gái tính nóng thêm vài phần.

“Nói chung chờ anh trở về rồi hãy nói. Trước tiên như vậy.” Âu Nhược Thành vội vã cúp điện thoại, chẳng muốn cùng với bạn gái ầm ĩ.

“em nói sự thật, nếu anh hiện tại không trở về thì chúng ta chia tay” ngữ khí bạn gái kiên quyết/

“Trước tiên như vậy, bye bye.” Âu Nhược Thành không nói hai lời cúp điện thoại.

“Bạn gái?” Hứa Tường tùy ý vừa hỏi.

“Đúng đấy, xấu hổ, khiến anh nhìn thật sự chê cười.” Âu Nhược Thành có chút lúng túng nở nụ cười.

“không sao, nữ nhân như bánh gato vậy, cầm trong tay phải thực sự cẩn thận, nếu đụng chạm một chút sẽ gặp chuyện xấu, không sao, chỉ cần theo em ấy chút sẽ không thành vấn đề” Hứa Tường như người trải nghiệm mà truyền thụ kinh nghiệm.

Âu Nhược Thành thầm nghĩ, khẩu khí như một người kinh nghiệm, cũng không biết chơi đùa bao nhiêu nữ nhân, bao nhiêu nam nhân, làm bộ vô ý mà hỏi: “Hứa phu nhân vẫn tốt chứ?”

Hứa Tường kinh ngạc quay đầu nhìn hắn: “em đây là sỉ nhục anh? Có vợ làm sao anh còn có thể ôm nam nhân? Không phải lúc ấy em không nhìn thấy?”

Âu Nhược Thành một mặt lúng túng, không biết trả lời như thế nào: “Lần kia.. là em không thấy rõ.” Nói xong mặt đỏ lên mấy phần, cũng không biết vì nói dối hay nhớ tới cái cảnh lúc ấy.

Hứa Tường chỉ là trầm thấp nở nụ cười, trong lúc nhất thời bầu không khí trong xe có chút lúng túng.

“em…” Âu Nhược Thành do dự không biết nên làm sao mở miệng.

Hứa Tường thấy thế, ngắt lời nói: “cây củ cải xanh có sẽ có người yêu thích, chính là như vậy. Ngược lại bên anh cũng thế, giống như những người thẳng như em ấy, chúng anh thực tiêu hóa không nổi, em không cần phải lo lắng anh có ý đồ gây rối em.”

“em không phải ý đó.” Âu Nhược Thành vội vàng làm sáng tỏ.

“Có hay không có ý đó cũng không có gì quan trọng. như nam nhân cũng không phải chỉ thấy một cô gái cũng nghĩ như thế, người như bọn anh cũng vậy thôi, cũng không nhất định chỉ cần một nam nhân. Cảm tình về mặt này có chút dung tục, tình cảm với anh cũng không thấy hứng thú” Hứa Tường mỉm cười, ngữ khí rất tự nhiên.

Âu Nhược Thành thầm nghĩ, chẳng lẽ Hứa Tường đã thấy ý dồ của hắn nhìn rõ ràng sao? Trong giây lát đột nhiên như mình lấy lòng dạ tiểu nhân đo lòng quân tử, lại thấy trên trán đổ mồ hôi lạnh.

“Có điều nếu em có hứng thú có thể đến tìm anh.” Hứa Tường nói, trong giọng nói có chút vui đùa.

“A?” Âu Nhược Thành giật nảy cả mình, quay đầu nhìn Hứa Tường, “Hứa tổng anh đừng dọa người thế nha! !”

Hứa Tường cười ha ha, nghiêng đầu qua thật sâu liếc mắt nhìn hắn. Âu Nhược Thành âm thầm phỏng đoán ý tứ sâu xa từ ánh mắt đó, không biết bên trong là có bao nhiêu đùa bao nhiêu thật.

“Hứa tổng, em…” Âu Nhược Thành còn muốn nói chút gì, Hứa Tường cắt đứt lời nói của hắn.

“Đến.”

Âu Nhược Thành quay đầu nhìn lại, xe đã đứng trước cửa hàng hải sản, không thể làm khác hơn là cầm lòng lo sợ bất an mà xuống xe.
Chương trước Chương tiếp
Loading...