Giá Như Em Là Con Gái

Chương 2: Trở thành vệ sĩ



*

Trong suốt 3 năm qua, nó đã cho người điều tra về ông già đó. Và kết quả thu được thật bất ngờ. Ông ta có một người cháu trai có ngoại hình khá giống nó. Cái tên đó đã chết trong một vụ tai nạn giao thông 5 năm trước. Cầm bức hình tên con trai đó trên tay, một ý tưởng lóe lên trong đầu nó. Khóe môi nó khẽ nhếch lên. Nó đứng dậy và đi gặp ba nuôi nó

Sáng hôm sau, vừa thức dậy Layla đã chạy sang phòng nó. Cô nàng khá hốt hoảng khi trông thấy phòng ốc trống trơn. Nhỏ lập tức chạy xuống tìm ba mình rồi hét toáng lên

- Ba, Lallie đâu rồi?

- Nó sang Mỹ tìm anh nó rồi_ba nhỏ bình thản nhấp chén trà

- Hứ, đi mà không nói với mình một tiếng. Vậy mà cũng gọi là bạn sao?_Layla giậm chân giận dỗi. Nhóc Rin cũng chẳng khác gì

- Bà chị đó thử để em gặp lại coi. Em xử đẹp cho xem

Trong khi đó, trên con đường gần ngoại ô, một cậu bé 11 tuổi với mái tóc đen nhánh đang lê từng bước nặng nhọc. Một chiếc Mercedes màu đen chạy đến và đột ngột dừng lại bên cậu bé. Cửa kính xe từ từ hạ xuống. Một ông lão khoảng 60 tuổi đang mở to mắt nhìn vào cậu bé

- Sao…sao lại giống đến thế?_Ông ta lắp bắp thốt lên

- Thưa chủ tịch, có chuyện gì sao ạ?

- Thư kí Kim, mau đưa cậu bé kia lại đây. Ta có chuyện cần hỏi

Thư kí Kim vâng một tiếng rồi mở cửa xe tiến về phía cậu bé đó. Ông ta dẫn cậu bé đến trước mặt lão chủ tịch

- Cháu…cháu tên gì?

- Dạ, cháu là Trương Thiên Bảo ạ_Cậu bé lễ phép trả lời

- Ba mẹ cháu làm nghề gì?

- Dạ, ba mẹ cháu mất rồi. Hiện cháu là trẻ mồ côi ạ

- Trẻ mồ côi? Vậy cháu hãy đến sống với ta và hãy coi ta như ông nội nhé!

- Nhưng…_Cậu bé ngập ngừng

- Đừng ngại, ta cũng có một đứa cháu trai nhưng nó đã chết rồi. Cháu rất giống với nó (Chắc mọi người biết cậu nhóc đó là ai rồi nhỉ?)

- Vâng_Nó gật đầu rồi cười thật tươi. Thư kí Kim mở cửa cho nó rồi chiếc xe lăn bánh về nhà

Một căn biệt thự to và sang trọng đập vào mắt nó.

- Đây là nhà ông. Từ bây giờ nó sẽ là nhà của cháu

- Nhưng ông à, cháu không thể ở không công như thế được. Hãy để cháu làm việc gì đó_nó cúi gằm mặt xuống đất

- Làm việc à? Nhưng cháu sẽ làm việc gì đây?_Ông chủ tịch đang mải suy nghĩ thì một cô gái bay đến bá lấy cổ ông

- Ông à, ông về rồi

Nhìn thấy cô gái trước mặt, ông vỗ tay cái bốp

- Đúng rồi. Từ hôm nay cháu sẽ là vệ sĩ của Laysi, cháu của ta

- Vệ sĩ ạ? Nhưng cháu không biết võ thì làm sao bảo vệ tiểu thư đây ạ_Nó cất giọng ngạc nhiên. Laysi buông ông mình ra rồi quay lại nhìn nó. Cô căng mắt để nhìn thật rõ con người trước mặt

- Anh 2?

- Anh 2? Tôi thật sự giống anh cô đến vậy sao?_Nó trân trân nhìn cô gái đó

- Đúng, cháu giống lắm. Laysi à, đây là Thiên Bảo. Còn đây là Laysi, Phạm Thiên Hương cháu của ta_Ông chủ tịch niềm nở giới thiệu rồi ông lại quay qua cháu gái mình mà nói_Laysi à, từ hôm nay Thiên Bảo sẽ là vệ sĩ kiêm anh trai của cháu. Cháu sẽ lại có một người anh yêu quý cháu như trước. Cháu có thích không?

- Nhưng anh cháu chết rồi_Laysi cúi gằm mặt xuống đất

- Hãy coi Thiên Bảo là anh trai của cháu. Thiên Bảo, từ hôm nay tên của cháu là Phạm Thiên Phát, Mars cháu ruột của ta

- Vâng, cháu cảm ơn ông rất nhiều ạ

Và nó lại tham gia một khóa huấn luyện gay gắt để trở thành vệ sĩ.
Chương trước Chương tiếp
Loading...