Gia Sư Vs Quỷ Sứ

Chương 2



Chương 2

Căn-Tin

- Sao lâu vậy ? - KyungSoo cằn nhằn.

- Nhắc lại càng thấy bực mình !

- Chuyện gì?

- Hồi nãy bị một tên va phải thế mà lại chẳng được xin lỗi tử tế.

- Sao không tung chiêu ra. Mày chỉ cần ra một đòn thì thế nào hắn ta chẳng phải vào viện.

- Yaa. Sao tự nhiên lại quên ta.

- Chỉ có một lí do để mày quên thôi.

- Lí do gì?

- Hắn ta đẹp trai lắm phải không ?

- Đúng đúng. Sao biết ?!?

- Thì chỉ có trai đẹp mày mới không động thủ thôi. Còn không thì….

- Mà kệ. Trong cái rủi có cái may

- Kể nhanh đi.

- Thì lúc sau đó tao gặp JongIn, cậu ấy giúp tao đem đống tài liệu về lớp. Cậu ấy thật là ga lăng. - BaekHyun cười vui vẻ.

- Hèn chi mày vui như vây . - KyungSoo cũng cười nhưng thật ra đang rất buồn.

…..

Hôm nay là ngày đầu tiên BaekHyun đi làm gia sư. Dù đã làm qua nhiều việc bán thời gian, nhưng đây là lần đầu tiên nó làm gia sư. Với bảng điểm của nó thì xin làm gia sư là một chuyện vô cùng dễ dàng. Nó đang đứng trước ngôi nhà được trung tâm giới thiệu tới.

-WOW. Cái này mà gọi là nhà hả trời ! - BaekHyun sững người trước căn biệt thự nguy nga trước mặt nó. Nó bấm chuông.

- Cậu tìm ai ? - Một người đàn ông có gương mặt phúc hậu ra mở cửa.

- Dạ cháu được giới thiệu tới đây làm gia sư ạ.

- Vậy thì cậu vào đi.

- Vậy thì cậu vào đi.

- Cháu cảm ơn bác.

Sau đó nó được dẫn vào trong nhà. Ở đây mọi người đều mặt đồng phục giống nhau, kiểu như là mấy cậu hầu gái trong truyện tranh Nhật Bản vậy đó. Còn bà quản gia thì nhìn mặt rất là đáng sợ, đi bên cạnh bà ấy mà BaekHyun chẳng dám nói lời nào.

- Đây là phòng của ChanYeol thiếu gia, cậu sẽ dạy học cho thiếu gia ở đây.

- Dạ - BaekHyun nói khẽ trong miệng, nó nghĩ thầm “Cái gì mà thiếu gia chứ, thời buổi nào rồi”

- Mời cậu vào, và nhớ là đừng làm cho thiếu gia bực mình đó.

- Dạ.

Rồi BaekHyun bước vào phòng. Nó không thể tin nổi đây lại là một cái phòng. Nó nhìn xung quanh. Cái phòng này rộng gấp mấy lần cái phòng của nó. Đồ đạc được sắp xếp gọn gàn và sáng loáng.Trên trần là chùm đèn cực kì đẹp. Ở giữa phòng là một cái giường rất rộng, chạm trổ tinh sảo. Trên giường có một người đang ngủ. “Chắc là cái tên thiếu gia gì đó rồi, bây giờ là mấy giờ mà còn ngủ chứ” BaekHyun nghĩ thầm. Nhưng nó không dám đánh thức hắn ta vì nhớ lời bà quản gia.

BaekHyun tiến lại cái bàn học gần đó ngồi chờ “ thiếu gia” tỉnh dậy.

5 phút.

10 phút.

20 phút.

“Đã nửa tiếng rồi mà hắn ta vẫn chưa chịu dậy hả trời “ BaekHyun bực bội nhìn đồng hồ, rồi lầm bầm.

Nó đánh liều tới đánh thức hắn dậy.

-Này dậy đi - Nó lay lay – Dậy đi, học nhanh rồi tôi còn về chứ. Này này….

Đột nhiên cậu thiếu gia kéo tay nó, giật mạnh lôi nó nằm trên giường, BaekHyun chưa kịp phản ứng gì hết thì hắn ta ôm chầm lấy nó, kéo cái chăn lại che cả hai người. BaekHyun vùng vẫy đang định hét lên thì đã bị một bàn tay che miệng lại rồi, BaekHyun càng vùng vẫy thì hắn ta càng ôm chặt hơn.

“Đồ háo sắc ! Không chịu thả ra à ? Cậu sẽ biết tay tôi”

BaekHyun không vùng vẫy nữa nó nhẹ nhàng co chân lên, lên gối thật mạnh vào “chỗ ấy” của hắn.

-A - Hắn ta la lên.

Rồi hắn ta thả BaekHyun ra. BaekHyun liền lao nhanh xuống giường.

- Đồ háo sắc, tiểu nhân, đê tiện…BaekHyun tuôn một tràn cho bỏ tức.

- IM ĐI - hắn ta quát lên - Cậu vừa làm cái gì đó hả.

- IM ĐI - hắn ta quát lên - Cậu vừa làm cái gì đó hả.

Hắn ngồi dậy, BaekHyun lúc này mới nhìn rõ mặt của “thiếu gia”, thì ra là cái tên hôm qua đã tông phải BaekHyun.

- Thì ra là cậu à.

- Sao lại là cậu, cậu vào nhà tôi làm gì. Đừng nói cậu là gia sư của tôi nha.

- Tôi là gia sư của cậu thì sao nào. Cái đồ biến thái.

- Ai là biến thái chứ.

- Không thì tại sao khi nãy lại làm thế chứ.

- Thì…thì…. Mà ai bảo cậu đứng gần giường của tôi thế chứ.

- Thì tôi phải gọi cậu dậy để học chứ .

Hắn ta ôm bụng cười ngặt ngẽo - Cậu mà dạy tôi à. Nhìn lại mình đi.

- Tôi thì sao nào, trắng trẻo, học giỏi lại dễ thương, nhiều người yêu quý.

- Nói mà không biết ngượng miệng ah.

- Nếu cậu không chịu học thì thôi. Tôi về đây. Tôi không muốn phải dạy loại người như cậu đâu. Hủy hợp đồng đi.

- Tôi không hủy, nếu thích thì cậu cứ hủy đi, rồi bồi thường.

- Nè người không chịu học là cậu mà tại sao tôi phải bồi thường.

- Tôi không chịu học là chuyện của tôi, còn chuyện của cậu là dạy mà. Cậu không thích thì hủy đi.

- Cậu đừng có mơ. Nhưng tôi cảnh cáo nếu bữa sau còn hành động như vậy nữa thì cậu chết chắc.

- Mà sau này cậu phải gọi tôi là thiếu gia đó nghe chưa.

- Được rồi tôi về đây. Thưa THIẾU GIA. - BaekHyun nhấn mạnh hai chữ thiếu gia ở cuối.

ChanYeol nở môt nụ cười thật là bí hiểm.

end chương 2.
Chương trước Chương tiếp
Loading...