Giả Vờ Thôi Mà! Sao Lại Thành Thật
Chương 6
Trích lại phần trước chút xíu cho đỡ đứt đoạn nha.- Thế thì hộ cái- Nó vỗ vai Thu. Nhỏ quay đầu lại mặt mày tái mét.- J..en....sao...sao....tớ....tớ....- Gì thế? Mới đòi chém đòi giết người ta mà bây giờ lắp bắp không nói lên tiếng là sao?- Nó dùng ''ánh mắt truyền cảm'' để nhìn trìu bạn ''tốt''.- Ý tớ là nếu tớ mà đụng đến cậu thì cậu giết tớ ấy chứ- Thu cưừoi trừ, mối hôi vã ra như tắm. - Thật à?- nó ngây thơ hỏi, 2 mắt mở to ra nhìn chằm chằm đối phương.- Tất....tất nhiên rồi!- Thu gật đầu lia lịa như cái máy .- Thật?- Ừm..ừm..ừmBốp-Một quyển sách ôm trọn gói mặt nhỏ Thu.Sunny là chủ nhân của cuốn sách ấy, bây giờ nhỏ đang trả thù nhưng là vớ người nào quật người đó( họ thĩ giận cá chém tôm mà ^^)- Mày nói gì đó hả? Bnạ tao hiền thế này mà giết được ai chứ? Cầm con dao nó cũng sợ run tay rồi.- HÍc! Sunny nói đúng đấy! Tớ sợ dao lắm, nhìn thấy là tớ ngất liền ý- Nó thút thít, lấy 2 tay dụi dụi mắt để cho có nước mắt một tý nào ngờ toàn thấy nước mũi tuôn thôi à.( cái này hơi nhân hóa tý)- Là...là...tớ giết...là tớ- Thu ôm cái mũi đang nguy cơ bị vẹo sang 1 bên, vừa rên vừa đứt quãng.Bốp- Lại thêm một quyển nữa.- Mày định giết bạn tao hả? Muốn tao giết trước không hả?Bạn tao vừa xinh đẹp vừa hiền lành nên mày ghen tỵ đúng không?- Sunny típ tục cái màn độc tấu với sách.- Huhu! Sunny ơi! Cứu tớ với- Nó ''sợ hãi'' nép sau nhỏ, ra vẻ ta đây sợ hãi lắm ý. Nhưng thực sự thì cười như đúng rồi trong lòng, tự khen khả năng diễn kịch của mình.- Vậy tớ phải nói sao đây?- Nhỏ Thu tay vẫn bịt mũi, đang sắp phát khóc vì bị 2 cú nảy đom đóm kết hợp với cái màn học trò ngoan của bọn nó.Đang tự hỏi sao mình tự nhiên gây sự với quỷ thần thế này?????????- Ơ! Sao mày lại hỏi tao? Thế tao bảo mày nói gì mày cũng nói thế à? Vậy khác nào nói tao thực dân với mày hả?- Sunny chống nạnh, nhìn khuôn mặt không nói thành lời của Thu mà nó cảm thấy hả hê lắm.-Thôi mà!- Nỏ hờn dỗi nhỏ- Bạn ấy đang sắp khóc nhè rồi kìa, ra kia mua Pim Pim cho bạ ấy ăn đi! Cậu đánh bạn ấy nãy giờ à- Nó quay mặt sang nhỏThu, lấy tay xem xét cái mũi của nhỏ- Có sao không nhỉ? Chắc bao nhiêu tiền dao kéo công toi rồi.- Uầy! Dao kéo cơ à? Thế để tớ chuộc lỗi bằng cách mua nhiều dao vào chỉnh sửa miễn phí cho Thu nhé, BẠN HIỀN- Sunny ôm mặt khóc tu tu, còn he hé ra để nhìn nó thế nào.-Hắt xiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiìi! Hắt xiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiìi.......- Bỗng nhiên nó ho một tràng giang đại hải vào mặt nhỏ Thu, khiến cho 2 tiếng make up bị nước miếng của nó rửa trôi hết.Nhưng cái này là do vô ý chứ hổng phải cố ý nha, tại đang có người nhắc tới chị ý mà. Nó day day mũi, lập tức lại nhoành mồm ra khi biết ai vừa nhắc đến mình. Còn ai ngoài hắn?- Sao thế mày? - Nhỏ Sunny thấy nó tư nhiên nhăn răng ra cười thì làm mặt ngố ngố hỏi.- Thôi, không chơi với mấy đứa con nít nữa, tẹo lại khóc oe oe lên, đi thôi cọn mày!- Nó lại tip tục cuộc chiến khoe răng.- Đi đâu?- Sunny và Sa đồng thanh.- Lên đồi hóng gió- Nó nháy bạn với tụi bạn, tâm trang đang vui thì phải chia sẽ niềm vui chứ. Người ta nói có chuyện buồn hay vui mà nói ra thì niềm vui nhân đôi và nỗi buông nhân 3 mà ý lộn nỗi buồn....( tự nhiên quên).. nhân 5 đi.Nó đoán không sai, cái ngưừoi đang gào thét tên nó không ai khác ngoài anh Shin nhà ta và cuộc nói chuyện này của nó vô tình lại lọt vào tay của người ấy.- Sao chổi! Cô cứ từ từ mà tận hưởng cái niềm vui ấy đi. Tôi đã nhường bộ mà còn làm tới ( khi nào ý nhể?)***Bọn nó xuống lấy xe rồi phi vun vút trên đường khiến ai cũng phải lộn nhào ra đằng sau mà hú vía. Đã thế luc cơ động còn đuổi theo bọn nó nữa chứ! Thế là mấy anh công an bị cũng nó cho ăn no bụi, đảm bảo sẽ phải nộp đơn từ chức ngay lập tức.Và thế là với vận tốc siêu ánh sáng, bọn nó đã nhanh chóng đến cái đồi mà nó nói. Nói là đồi nhưng chỉ là bãi đất nhô lên, xung quanh cây cỏ mọc tùm lum, ong bướm thì chả thấy đâu chỉ toàn là ếch nhái thôi à. Nhưng được cái nơi đây cách xa thành phố và rất bắt gió, trèo lên cây thìkhỏi sợ ếch hay nhái nữa.- Woa! Mát thật đấy!- Nó dang rộng 2 tay để gió ùa vào áo, vuốt ve mặt nó và đùa nghịch với lọn tóc.- Ờ ha!1 địa điểm rất tuyệt để 8 nhỉ- Sunny tán thưởng.- Rất tốt để ôn bài- Chị Sa nãy giờ im lặng mới lên tiếng- Hay mở một cái thư viện ở đây nhỉ?Jen: ''......*cứng họng*.......''Sunny:''..........*đơ người*..........''1 phút dành cho những pho tượng.....- Mà sao hôm nay mày cười ghê thế?- Nhỏ tò mò hỏi nó.- Thì tại tao khiến cho cái gã công tử rơm mục ấy khóc dở chết dở.- Ai cơ?- Cậu bé bút chì ý!- Shin á????????????- Yes!!!!!!!!!!- Huhu! Vậy là ngày mai tao được đi dự đám tang hotboy rồi.- Nè! Tao không hiểu...- Huh?- Tao không hiểu tại sao mày lại hay khiến tao muốn đánh thế nhỉ?SUNNY!!!!!!!!- Nó gào vào mặt nhỏ, khiến nhỏ phải nhét bao nhiêu là bông tai mới không bị chấn thương sọ tai.- Mà mày làm gì anh ấy thế?Thế là nỏ kể lại từ đầu tới cuối, từ cái vụ nó ở quán bar tới cái vụ nso gây chập toàn bộ mạch điện nhà hắn, và đến cái vụ nó lừa hắn ở bệnh viện khiến hắn quê một cục, cuối cùng là cái chuyện nó cho ớt vào quần áo của hắn, chắc chắn hắn sẽ không sống nổi đâu, 3 ngày không ngồi được mất.Nhưng đến khi nhìn sang thì nhỏ Sunny đã nằm trơn chừng mắt lên, lưỡi nè ra. Mà theo nó thì nhỏ bị ngộ độc vì.....cười quá nhiều.- Ơ! Ai kia?-Sa đang vắt vẻo trên cây ôn bài bỗng thấy có người lại gần xe tụ nó rồi phóng xe mất hút, liền thắc mắc hỏi.- Huh?- Nó nhỏm dậy, cai xe mui trần đỏ đó hình như đã thấy đâu rồi ý....Ưm...ưm...OMG xe của tên bút chì đó.Khỏi coi thì nó cũng biết chiếc xe đã bị tháo hết sạch hơi rồi.Được! Coi như anh thông minh nhưng tôi vẫn còn điện thoại cơ mà. Khà Khà! Nó đắc thắng rút điện thoại ra thì.....500 cuộc gọi nhỡ và đều cùng một số. Vì nãy giờ nó vứt dế yêu trong túi nên không biết. Thấy có tin nhắn nó mở ra đọc thì'' Lúc em xem tin nhắn này thì cũng là lúc em nên chuẩn ị đi bộ về nhà đi nha!:x by Ox thân yêu''. Và...tèng téng..teng...hết pin. Nó đáp ngay cái điện thoai đi, không quên dẫm cho mấy phát rồi lcụ điện thoại của nhỏ Sunny thì thấy hàng loạt tin nhắn đến từ các số khác nhau, Rút kinh nghiệm nó nhấn njts gọi luôn thì cũng....hết pin.Con nhỏ này nấu cháo với trai gì mà dữ quá vậy. Không sao1 Không sao còn Sa cô nương kia mà.- Tao có bao giờ mang điện thoại đâu, sách nói tiêps xúc nhiều gây hại lắm.- Vậy....vậy là...........phải di xe căng hải về nhà sao- Nó ôm đầu, đập côm cốp vào thân cây.Hoàng Duy Phong! Em yêu anh ý lộn lời thoại tôi hận anh. chờ đấy!!!!!!!!!!!!!
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương