Hằng Năm Có Ngày Này

Chương 30: Tôi phải kiểm tra một chút



Edit: Mina

Nam Nhĩ Hạo giật mình, Cừ Chiêu đứng dậy, đi tới, ngồi xuống bên cạnh Tuế Hòa, vô cùng tự nhiên cầm lấy chén nước đặt trước mặt cô, uống một hớp, không hề có thái độ đàng hoàng.

Hắn từng nghe nói về Nam Nhĩ Hạo.

Tuổi còn trẻ nhưng đã đạt được thành tựu lớn, bởi vì anh trai Nam Nhĩ Đằng từ tên ngốc khôi phục thành người bình thường nên bị mẹ cậu ta gọi về nước.

Vốn dĩ Cừ Chiêu cho rằng Nam Nhĩ Hạo sẽ dùng thủ đoạn gì đó đối phó Nam Nhĩ Đằng, ai ngờ Nam Nhĩ Đằng ra tay trước, trực tiếp công khai tin tức Nam Nhĩ Hạo là gay. Anh ta nói lấp lửng, đời trước mọi người cũng không rõ, đều chỉ nghe từ tin đồn.

Nhưng ngay tại ánh mắt đầu tiên Cừ Chiêu nhìn thấy Nam Nhĩ Hạo đã biết chuyện không hề đơn giản như vậy.

Nam Nhĩ Hạo là gay? Không hẳn vậy.

Mọi chuyện không thể khẳng định quá sớm.

"Chào cậu, tôi là Cừ Chiêu."

Cừ Chiêu không phải tiểu tốt. Ý nghĩ này xuất hiện, Nam Nhĩ Hạo liền bày ra ánh mắt, vươn tay về phía hắn: "Chào anh. Nam Nhĩ Hạo."

Lúc cậu ta duỗi tay thì Cừ Chiêu trùng hợp cúi đầu cầm tay Tuế Hòa.

Như thể không nhìn thấy... Dù hoài nghi Nam Nhĩ Hạo không phải gay, nhưng không có nghĩa hắn bằng lòng diễn kịch cùng Nam Nhĩ Hạo.

Bị bơ.

Nam Nhĩ Hạo cử động ngón tay, thu về ôm ngực, cậu ta nở nụ cười khinh thường, còn có châm chọc, chuyển hướng câu chuyện sang Tuế Hòa: "Đưa cả bạn trai tới xem mắt, chị gái quả là không có thành ý."

"Không có thành ý thì không có thành ý, đôi bên cũng đã biết họ tên của nhau, chuyện đến đây là được rồi." Tuế Hòa thản nhiên nói.

"Ai bảo chuyện đến đây là được rồi?" Nam Nhĩ Hạo nâng má, "Tôi thật sự thích chị, chị không thích tôi sao?"

Tuế Hòa bị bộ dáng nghiêm túc đùa giỡn của cậu ta bật cười thành tiếng, dứt khoát kéo Cừ Chiêu đứng dậy, nói: "Không thích."

Rời đi cũng dứt khoát.

Một mình Nam Nhĩ Hạo ngồi đó trầm mặc thật lâu, cậu ta nhìn bên ngoài cửa sổ Tuế Hòa và Cừ Chiêu dắt tay nhau qua đường cái, bọn họ không nói gì, nhưng khí chất lại rất hài hòa.

Loại khí chất hài hòa này dù cho bọn họ không dắt tay, người khác cũng sẽ tự động coi bọn họ là một cặp tình nhân xứng đôi.

Nam Nhĩ Hạo tấm tắc lấy làm lạ: "Không tồi, không tồi."

Nói xong, nụ cười trên mặt cậu ta liền biến mất.

Gọi phục vụ tới, sau khi chọn một phần bánh ngọt và cà phê, cậu ta nói thầm: "Sao chị gái này nói không giữ lời vậy chứ."

Nói mời khách mà?

"Cậu cảm thấy người đàn ông kia thế nào?" Vừa về đến chung cư của Tuế Hòa, Cừ Chiêu bày ra vẻ đen mặt.

"Đàn ông nào?" Tuế Hòa giả ngu, "Sao tớ không nhớ?"

Nhìn cô thản nhiên, Cừ Chiêu không tiếp tục so đo nữa, vào lúc này Tuế Hòa còn biết liên lạc với hắn, cũng đã là tiến bộ rất lớn rồi.

Chỉ cần nhớ tới ban nãy Tuế Hòa lạnh nhạt Nam Nhĩ Hạo, cả thể xác lẫn tinh thần hắn đều thoải mái, "Hôm nay thật vinh hạnh, được mở rộng tầm mắt về một Tuế Hòa khác."

"Khác thế nào?"

"Không nể mặt, một chút cũng không giống Tuế Hòa trước kia hòa nhã điềm đạm."

Tuế Hòa liếc xéo hắn một cái, "Ai bảo hòa nhã chẳng khác nào do dự dây dưa thiếu quyết đoán chứ?"

Cô ngồi xếp bằng trên ghế sofa, Cừ Chiêu cũng thuận thế ngồi xuống bên cạnh cô, bắt lấy cổ chân cô xoa bóp mát – xa giúp cô.

"Nhân lúc còn sớm cho thấy rõ lập trường để sau này không dính dáng đến mấy chuyện lằng nhằng." Cô nói tiếp.

"Thế à." Cừ Chiêu thuận miệng hỏi, "Nhưng cậu không sợ Nam Nhĩ Hạo tố cáo người nhà cậu biết sao?"

"Không sợ," Cừ Chiêu dùng lực mát – xa vừa phải, Tuế Hòa thoải mái, eo sắp mềm ra, cô nửa nằm lên tấm đệm bên cạnh, "Tớ không nói cho họ quan hệ của chúng ta chỉ là bởi vì chúng ta còn đang trong thời gian thử việc mà thôi."

Cừ Chiêu dừng động tác, "Thế nên hiện tại ý cậu là... Thời gian thử việc kết thúc?"

Tuế Hòa rất tiếc sờ sờ mặt hắn nói: "Không phải, còn chưa tới lúc."

Cừ Chiêu nhịn không được tăng lực đạo, "Tuế Hòa, rốt cuộc cậu đang đợi điều gì?"

Tuế Hòa không đáp hắn: "Ai nha! Sao mạnh tay vậy!" Nhìn Tuế Hòa lảng tránh, Cừ Chiêu rất bực mình.

Hắn bực mình không phải bởi vì Tuế Hòa đối với hắn như gần như xa, mà là bởi vì hắn sắp không thấy rõ mục đích của bản thân.

Ban đầu muốn ở bên Tuế Hòa, là vì hắn muốn chinh phục cô, chiếm hữu cô, tra tấn cô, nhưng hiện tại thì sao?

Nôn nóng muốn xác lập mối quan hệ là sao đây?

Cừ Chiêu đột nhiên không rõ.

Hắn rốt cuộc đã xem nhẹ tầm ảnh hưởng của Tuế Hòa đối với hắn.

Nhưng bất luận mục đích là gì, trong lòng Cừ Chiêu biết không thể nóng vội. Hắn thở phào một hơi, lại khôi phục lực tay vừa phải, chỉ ấn ấn, nhưng dù ấn vẫn mang hương vị ái muội.

Hắn khoanh chân Tuế Hòa lại, "Có phải gầy đi không?"

Tuế Hòa hồn nhiên không biết nguy hiểm đang cận kề, cô sắp ngủ thiếp đi, giọng nói mơ màng không rõ: "Hả? Đâu có..."

"Tôi phải kiểm tra một chút."
Chương trước Chương tiếp
Loading...