Hãy Để Anh Được Bên Em

Chương 1: Mở Đầu Về Nhân Vật Chính



Nếu nói một nỗi đau có thể thay đổi một người thì tôi tin là có khả năng ấy. Nam Cung Phi An, cô đã phải đấu tranh rất lớn mới biến mình thành người bất cần đời, thành một người với hai tính cách, trong đó có một tính cách giả tạo của cô để đánh lừa các âm mưu nhầm hãm hại cô. Sinh ra và lớn lên trong một gia đình có thế lực và vị trí bền vững trên thị trường. Thế nhưng chỉ vì mẹ cô sinh con trễ mà có bi kịch như ngày hôm nay, Nam Cung Phi An thà rời xa cái nhà ấy còn hơn là chịu đựng sự giả dối của họ, cô sẽ khiến cho họ phải trả giá cho việc họ đã làm. Tám năm cách xa thành phố Y nay trở về khiến cho Nam Cung Phi An thấy thật mỉa mai, nếu không phải vì bà nội làm lớn chuyện cô cũng không muốn quay về nơi chỉ đem cho cô nhiều nỗi đau. Nam Cung Phi An bước ra từ cửa sân bay khiến ánh mắt ai ai cũng nhìn cô như muốn xem cô là người ở đâu tới? Phi An mặc trên người áo sơ mi rộng thùng thình, quần jean xanh cũng không thua kém, đầu tóc rối như tổ quạ, lại còn có đôi mắt kính to, khuôn mặt đen thui, có người còn nói cô là người châu phi, lại còn dùng tiếng châu phi nói chuyện với cô. Nam Cung Phi An cũng cười rồi đáp lại tiếng châu phi sau đó thì cờ lơ lớt phớt mà đi. Vừa định bắt taxi thì có điện thoại, cô mỉm cười, cô về nước chỉ có ba người biết, ngoài hai hai đang tìm cô ở shin thì chỉ có bà nội cô.

“ Cháu nghe đây!” Giọng điệu lễ phép có chút làm nũng với bà, Phi An rất kính trọng bà nội.

“ Cháu đang ở đâu? Về chưa? Bà nội có chuẩn bị mấy món cháu thích nhất đây.” Bên kia là giọng nói vui vẻ của bà Nam Cung Doãn Hạnh San.

“ Cháu về liền.” Phi An mỉm cười đáp rồi ngắt điện thoại, cô vẫy tay bắt taxi. Mẹ con đã về.

Tại nhà Nam Cung

“ Mẹ! Phi An nó có về không?” Bên cạnh bà Nam Cung Doãn Hạnh San là người đàn ông trung niên, nhìn ông là biết thời niên thiếu ông chính là mẫu người đàn ông của nhiều cô gái.

“ Hừ! mẹ đã lên tiếng con bé làm sao mà không về, nhanh thúc giục quản gia làm nhiều món vào, nấu hợp khẩu vị của con bé, còn con lo mà dạy hai mẹ con kia đi, đừng để chúng làm Phi An không vui.” Bà xem thường lên tiếng. Ông Nam Cung Phúc Điền chỉ biết im lặng, suối hai mươi năm qua ông đã không thể bù đắp sai lầm của mình đối với vợ con mình. Ngược lại khiến cho nhiều người phải tổn thương mà người chịu ủy khuất nhất là con gái mà ông thương yêu nhất.
Chương tiếp
Loading...