Hệ Thống, Chạy Mau~!!!

Chương 1: Xuyên qua



Trác Phàm – 28 tuổi, giới tính Nam, chức nghiệp Phó tổng giám đốc Công ty trò chơi lớn nhất nhì trong nước. Nghe thì có vẻ oai, nhưng thực ra hắn cũng chỉ là một nam nhân bình thường như bao nam nhân khác mà thôi ~!!!

Được rồi, ngoại trừ đối tượng có thể khiến hắn có phản ứng sinh lý hơi khác với nam nhân bình thường một chút ra…..!!! Còn lại là hoàn toàn bình thường tam hảo nam nhân: Tướng mạo hảo, gia thế hảo, sự nghiệp hảo.

Nói thật chưa cần nói đến hắn có bao nhiêu tiền mà chỉ cần nhìn gương mặt tuấn lãng, hoang dã của hắn cũng đủ cho đám nữ nhân kia xua như xua vịt rồi…….nhưng mà lạ là năm nay hàng này đã gần 30 tuổi thế nhưng trong nhà ngoại trừ hai vị nữ tính là mẹ và em gái ra, chưa hề xuất hiện thêm bất cứ một cô gái nào khác.

Trác ba, Trác mẹ cũng đang rất buồn rầu về chuyện này……..

_ Phàm Phàm à, chừng nào mẹ mới có cháu bế đây??? 

Nói xong, Trác mẹ nhanh chóng quay sang Trác ba tìm đồng minh:

_ Ba nó à, ông cũng mong vậy đúng ko???

Trác ba nghe vậy, liếc cũng ko thèm liếc, tiếp tục ung dung đọc báo:

_ Bà nói như vậy có chút tác dụng nào sao??? Nếu có thì nhà này đã có con dâu từ mấy năm trước rồi, phỏng chừng cháu nội đều có chứ ko cần phải đợi đến bây giờ ~!!!

_ Ông ~!!! – Trác mẹ bị nghẹn họng, ko biết nói gì. Tức giận nhìn nãy giờ vẫn ngồi một bên đùa máy tính hai anh em Trác Phàm, Trác Y, mất hứng nói:

_ Trác Phàm ~~~!!!!

Trác Phàm bị giọng nói âm trầm của Trác mẹ dọa đến, nhanh chóng lưu dữ liệu, tắt máy tính, quay người lại, động tác hành văn liền mạch, ko có một chút chần chờ.

_ Mẹ, chuyện gì vậy???

_ Hừ, cậu còn hỏi??? Vất vả lắm mới về nhà được một bữa mà lại ngồi đó ôm khư khư cái máy tính, lại còn Trác Y nữa ~!!! Ko cần dạy hư em nó ~!!!

Hai anh em ko khỏi liếc nhau, hiểu ý cười:

_ Mẹ, tại mẹ cả thôi, ai bảo mẹ nấu đồ ăn thơm quá làm chi, tụi con đành phải kiếm việc gì làm để đánh lạc hướng khứu giác mà ~!!! – Trác Phàm cười hì hì nói ngọt. Trác Y ở một bên phối hợp gật đầu phụ họa. Hai anh em kẻ xướng người họa, phối hợp thiên y vô phùng.

_ Hừ, cô cậu chỉ được cái miệng là dẻo quẹo, lát nữa nhớ ăn nhiều một chút ~!!! – Trác mẹ bị hai người khiến cho dở khóc dở cười, khẽ cốc đầu Trác Y mắng yêu.

_ Mà….bà ơi, hình như…….có mùi khét thì phải ~!!! – Trác ba nãy giờ vẫn mỉm cười nhìn 3 mẹ con bỗng dưng chen vào một câu để tăng tồn tại cảm của mình.

_ Ah~!!! Nồi canh hầm gà của tôi ~!!! – Trác mẹ nghe vậy, ko nói hai lời, như một cơn lốc nhanh chóng lao vào bếp.

_ Mẹ, cẩn thận một chút ~!!! – Trác Phàm cười khẽ gọi với theo. Hắn làm sao ko biết ba mẹ mình đang nghĩ gì nha~!!! Hắn cũng rất muốn mang về cho hai người một con dâu để khỏi suốt ngày lo lắng, nhưng mà…..đối với nữ nhân hắn thật sự là ko thể nào khởi lên 1 phần hứng thú nào nha.

Khụ…….cũng ko hẳn là vô năng, tuy vẫn có thể sinh lý bình thường, nhưng mà ko có hăng hái như đối với nam nhân thôi. Thật sự là hắn cũng ko có cách nào~!!! Đành để thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng đi thôi ~!!!

Tối đó, Trác Phàm tiếp tục làm nốt công việc của mình, chỉ là vừa mở màn hình máy tính ra liền nhảy lên một cái bảng quảng cáo rác, nội dung đại loại như một loại trắc nghiệm IQ.

Trác Phàm ko thèm để ý tắt đi, nhưng cái quảng cáo rác này quả thật ko phải bình thường dai, bám riết ko rời. Hơi có chút bực mình, Trác Phàm bỗng dưng nảy lên hứng thú thử làm bài Test này xem sao ~!!!

1, Bạn yêu gia đình mình sao???

[ Còn phải hỏi, tất nhiên là Yes rồi ]

2, Bạn có yêu thích khoa học???

[ Yes ]

3, Bạn có muốn có một chuyến đi du lịch thú vị nhất trong đời???

[ Yes ]

4, Sở thích của bạn có khác biệt so với người bình thường sao???

[ Thích chinh phục nhiều loại hình thụ, hẳn là khác thường đi??? Yes ]

Cuối cùng:

5, Bạn có tin vào tình yêu? Có nghĩ rằng mình sẽ có tình yêu???

Đọc tới đây, Trác Phàm hơi hơi dừng lại một chút, nhưng chỉ là một chút mà thôi, hắn nhanh chóng chọn [ No ]…….khóe miệng khẽ câu lên thành một độ cung làm cho cả khuôn mặt đầy dã tính của hắn trở nên nhu hòa rất nhiều nhưng trong mắt vẫn là lạnh như băng một mảnh:

Tình yêu??? có thể người khác là có, nhưng mà hắn thì ko ~~~!!!

Vừa chọn xong, bảng quảng cáo liền sáng lên, run run mấy cái, sau đó….mất rồi~!!! Vâng, chẳng có chuyện gì xảy ra cả. Không có virut xâm nhập, ko có nhảy ra yêu cầu nhắn tin lừa tiền cũng chẳng có giống như trong tiểu thuyết Trác Y hay đọc như vậy xuyên không hay gì cả.

Trác Phàm có chút nhàm chán chép miệng: [ Làm nửa ngày rốt cuộc ko có gì hết??? Dựa vào, ai rảnh dữ vậy trời???] – Chửi thầm xong liền bỏ ra sau đầu, tiếp tục công việc đang dang dở.

Đêm khuya, 12h đêm, lúc kim đồng hồ điểm đúng ngay con số 12. Trác Phàm vẫn đang ngồi lập phần mềm cho trò chơi mới, bỗng hắn cảm thấy choáng váng vô cùng, thậm chí chưa kịp kêu lên một tiếng liền ngã lăn xuống đất, linh hồn nhanh chóng bị hút ra khỏi cơ thể bay về phía máy tính.

Sự việc xảy ra chỉ trong chớp mắt, một thanh niên tương lai sáng lạn liền cứ như thế lặng yên chìm vào cơn ngủ sâu…!!!

Phòng kế bên, thân là em gái sinh đôi – Trác Y đang cuộn mình ngồi đọc Tiểu thuyết liền bỗng dưng cảm thấy trái tim đau nhói, giống như có cái gì quan trọng vô cùng bị cướp mất vậy. Cô hoảng loạn bật người dậy chạy nhanh ra ngoài, nhưng khi vừa mở cửa ra cảm giác đó liền biến mất ko để lại chút dấu vết giống như vừa rồi vốn chỉ là ảo giác……

Trác Y mờ mịt nhìn hành lang tối om, tĩnh lặng, nghĩ rằng giờ này mọi người hẳn là đã ngủ say liền đánh mất ý định tìm hiểu ngọn nguồn, trở về phòng, bất an nằm cả đêm…!!!
Chương tiếp
Loading...