Hệ Thống Chi Khổ Bức Nhân Sinh

Chương 25



Hôm đó thu xong tiết mục sau nhìn thời gian đã rất trễ. Choi Ae Young cũng không tốt ý tứ nửa đêm trở về ầm ĩ ký túc xá. Vì thế để người đại diện đưa cô trở về ký túc xá của mình.

Thật lâu không trở về ổ chó, đêm đó sau khi trở về nhào vào trên giường cọ cọ  Choi Ae Young tỏ vẻ thật là tưởng niệm!

“Đinh.”

Cọ đến một nửa  Choi Ae Young nghe được tiếng động ngừng lại, mở ra hệ thống kỳ quái sau một lúc lâu mới phát hiện hoá ra tiếng của di động.

[Hiện tại thời gian đã trễ, cũng không biết cậu nghỉ ngơi chưa. Hôm nay thu tiết mục vất vả rồi? Còn có dấu chấm hỏi này đường đột hi vọng cậu có thể tha thứ......]

Nhìn số là Shim Changmin nhắn tin tới. Choi Ae Young xem xong tin nhắn mím môi không biết nên trả lời như thế nào, nhưng cứ bỏ như vậy cũng không tốt. Buồn rầu gãi gãi đầu, suy nghĩ một lúc lâu mới nhắn lại.

[Về vấn đề nuôi mèo tôi không biết nhiều lắm, nhưng mà biết tôi sẽ tận lực trả lời cậu. Rất trễ rồi. Tiền bối cũng sớm nghỉ ngơi đi!]

Nắm di động đợi nửa ngày Shim Changmin cảm nhận được điện thoại rung mở to hai mắt nhìn, xem qua nội dung sau đó ngây ngốc nở nụ cười. Tuy rằng là giọng điệu xa lạ, nhưng hết thảy rồi sẽ tốt đúng không?

[Ngủ ngon!]

Tâm tình thật tốt lăn hai vòng ở trên giường, Shim Changmin mới nặng nề ngủ.

*

Ngày thứ hai.

Choi Ae Young vừa rời giường không lâu liền nhận điện thoại của Seung Ri.

“Unnie, chị chừng nào thì trở về?”

“Như thế nào?” Rửa mặt xong, Choi Ae Young nhận điện thoại.

“Ô ô, cơm trưa thật sự không muốn ăn đồ chua và mì sợi! Chị cứu em!”

“......” Không phải rời một ngày sao? Tuy rằng trước kia cô cũng luôn luôn dùng đồ chua có lệ với bọn họ...... Nói lý giải tâm tình của mẹ Choi. Có đồ chua ăn sẽ không sai lầm rồi, lão nương nào có nhàn ngày ngày nấu cơm cho các ngươi?

“Đã biết, chờ tôi. Lập tức mang đồ ăn ngon đi tìm các cậu.”

“Ừ!”

Seung Ri cúp điện thoại rồi làm dấu hiệu chiến thắng với máy quay.

Lúc này Tae Yang từ trong phòng bếp truyền gọi: “Đến ăn mì sợi.”

“Vâng.” Hữu khí vô lực trả lời.

Qua một giờ, Choi Ae Young cầm theo gói to dùng chìa khóa dự phòng mở cửa ký túc xá Big Bang. Vừa vào cửa liền thấy ánh mắt mấy người giống như đói dọa đến.

“Ae Young rốt cục cậu đã trở lại, mang cái gì ăn?” Vừa thấy Ae Young đến trên tay còn có một gói to, Mong Ea mắt xám phát sáng xông đến.

Nghiêng người tránh thoát công kích, Choi Ae Young cầm gói to đi tới trước phòng bếp. Mong Ea theo ở phía sau vui vẻ đi vào.

“Là sủi cảo.” Nói xong, Choi Ae Young bỏ sủi cảo đã mua vào tủ lạnh, sau đó bắt đầu chuẩn bị nguyên liệu.

“Ừm, sủi cảo cũng tốt.”

Ở Hàn Quốc, cũng không có ngày ăn sủi cảo. Sủi cảo làm từ một loại mì phở, trừ phi muốn ăn, bằng không rất ít người sẽ đi làm. Hơn nữa đại đa số người hỉ thực canh giáo, đối với Choi Ae Young đến giảng, canh giáo càng thêm tốt hơn. Về phần hương vị? Có thể ăn được là được.

Hừ hừ, tưởng ăn miễn phí vài vị chỉ sợ phải thất vọng. Choi Ae Young tỏ vẻ, không trả giá lao động không được ăn.

Để các nam sinh chuẩn bị rất nhiều nguyên liệu hơn nữa quấy đều, Choi Ae Young đặt vỏ sủi cảo và nguyên liệu ở trên bàn trong phòng khách, còn tìm một cái đĩa lớn.

“Muốn ăn cơm trưa thì mình làm, không lao động, không có đồ ăn.”

“Nhưng mà, chị, em không biết gói?”

“Rất đơn giản, tôi làm mẫu một lần.”

Kwon Ji Yong nhìn nguyên liệu trong bát. Thịt ở nơi nào? Vì sao anh nhìn thấy tràn đầy rau dưa...... Thật sự là keo kiệt.

Nhìn Choi Ae Young làm mẫu, Kwon đội trưởng thật tình cảm thấy làm sủi cảo việc này thật sự là một chút kỹ thuật cũng không có. Nhưng bởi vì để vào quá nhiều nguyên liệu, còn chưa cho vào nồi liền bung ra. Không nghĩ thỉnh giáo Choi Ae Young, vì thế thỉnh giáo Top phương pháp bổ cứu chính là lại gói thêm một lớp vỏ nữa......

Choi Ae Young cấp tốc gói xong vài cái bắt đầu quan sát thành quả của mọi người.

Mong Ea là nữ, rất khéo tay. Thêm nữa trước kia trong ký túc xá cô và Choi Ae Young đã làm qua sủi cảo, cho nên hiện tại làm rất thuận tay, còn chỉ điểm Seung Ri đang luống cuống tay chân.

Tae Yang và Dae Sung hai người tuy rằng ngoại hình đàn ông, nhưng gói sủi cảo cũng rất đẹp.

Nhưng vừa thấy Top và quyền gầy teo......Top ngươi bao kỳ thật là nguyên bảo đi...... Hơn nữa ngươi bao thành như vậy còn dạy quyền gầy teo thật sự không thành vấn đề sao sao sao sao?

Còn có quyền gầy teo mời ngươi không cần làm bánh bao!! Cô thật sự nấu không quen sủi cảo hình thù kỳ quái đó!!

“Top, cái kia...... Các cậu làm sủi cảo, rất khó ăn.” Trừu khóe miệng, Choi Ae Young cầm lấy sủi cảo: “Lớn nhỏ hình dáng này còn kém không nhiều lắm, nguyên liệu có thể bớt một chút.”

Nghe vậy, Top nhìn cái mẫu lâm vào suy nghĩ sâu xa, thật sự sẽ nấu không quen sao......?

Kwon đội trưởng liếc Choi Ae Young một cái: “Ít nguyên liệu như vậy cậu muốn đói chết tôi sao? Tôi cảm thấy lớn như vậy vừa vặn tốt.” Nói xong còn cầm lấy bánh bao ngắm một chút.

Không nghĩ đến lúc đó lãng phí thời gian nấu bánh bao thay anh ta, Choi Ae Young đứng lên đi đến bên người quyền gầy teo ngồi xuống.

“Này, cậu đến đây làm gì......” Kwon Ji Yong phòng bị lùi về sau.

“......” Cô là mãnh thú hồng thủy sao......

“Đầu đất, cậu gói sủi cảo cũng quá khó coi.”

“......”

Trong mấy ngày tiếp theo, mọi người ăn mấy ngày sủi cảo. Tính Choi Ae Young còn có người tính một chút là, cô phân biệt cho bọn hắn làm sủi cảo, bánh trẻo rán, tạc giáo, chưng giáo. Ăn thẳng đến khi sau này mọi người nghe đến tên mặt liền biến sắc.

*

Quay chụp tiến hành nửa tháng sau không thể không tạm dừng, bởi vì qua hai ngày nữa Big Bang đi theo YG family đi biểu diễn ở Mĩ đứng kỉ niệm YG thành lập mười năm. PD lại nắm chặt quay chụp vài cái nội dung sau, chỉ có thể tuyên bố lần này full house kết thúc quay chụp.

Này thông tri vừa ra, Seung Ri và Mong Ea ôm đầu khóc rống. Nhưng giây tiếp theo hai người liền tách ra nên làm gì thì làm đi.

PD lấy mọi người phân biệt màn ảnh bước đi. Nhưng Choi Ae Young và Mong Ea cũng không quay chụp xong liền rời đi, mà là Seung Ri Dae Sung bọn họ giữ lại quyết định ở lại một đêm.

Tuy rằng thời gian ở chung không lâu lắm, nhưng dù sao cãi nhau ầm ĩ lâu như vậy vẫn có chút cảm tình. Lần này quay chụp kết thúc, hai nhóm lại không cùng công ty, về sau có thể chạm mặt cũng không nhiều. Vì thế hai nữ sinh phải đi siêu thị mua rất nhiều nguyên liệu nấu ăn, Choi Ae Young cũng lần đầu tiên cam tâm tình nguyện muốn vì Big Bang làm bữa ăn phong phú...... Xào rau.

Siêu thị mua sắm xong bởi vì giá đạt tới hạn, Mong Ea còn muốn hai bình rượu trắng. Bởi vậy có thể thấy được ở Hàn Quốc nguyên liệu nấu ăn thật quý!

Trở lại ký túc xá, hai người phát hiện trong phòng khách vài cái bánh ngọt đồ ngọt.

Dae Sung ngượng ngùng tỏ vẻ, bọn họ cũng không biết các cô thích ăn cái gì, liền mua một ít đồ ngọt.

Choi Ae Young và Mong Ea giơ gói to trong tay, tỏ vẻ hôm nay mọi người có đại tiệc ăn.

Thấy vậy, Seung Ri bật đến bên người Mong Ea vui vẻ cười nói: “Hôm nay ăn cái gì vậy?” Nói xong lấy một cái gói to trong đó mở ra thì thấy: “Mua rượu trắng sao?”

“Là được tặng.”

“Rượu trắng tốt!” Seung Ri nhấp môi dưới, nước miếng bắt đầu tự nhiên chảy.

“Seung Ri cậu...... Còn không trưởng thành đi?” Tae Yang từ từ mở miệng.

Vì thế trên bàn cơm, hai bình rượu trắng Choi Ae Young đám người chia xong, chỉ dư Seung Ri và Dae Sung chưa trưởng thành tha thiết mong đợi.

“Chị ~ các hyung ~ để em uống một chút đi! Em cũng sắp trưởng thành!” Dae Sung đáng thương hề hề cắn đũa.

Choi Ae Young đổ một chút rượu trắng còn lại vào trong chén, sau đó nhướng mày đối Dae Sung ý bảo: “Chị muốn cho cậu, nhưng là...... Rượu không có.”

Mới hai bình rượu trắng, mỗi người một ly cũng kém không nhiều lắm. Hơn nữa rượu trắng có độ cồn sẽ không cao, giống như nước trắng, cho rằng đồ uống Choi Ae Young hai hớp liền uống xong rồi.

Cuối cùng Dae Sung và Seung Ri kết thúc, mọi người mới đồng ý cho bọn họ uống một chút. Về phần rượu, Tae Yang bọn họ phải đi cửa hàng tiện lợi mua một ít.

Một nhóm người đầu tiên là ở trên bàn cơm uống một ít, sau lại chuyển chiến sang phòng khách.

Seung Ri tiểu quỷ đầu này, uống chút rượu liền tiện hề hề đối với Mong Ea tỏ vẻ cẩn thận anh uống rượu sau hóa thân sắc lang. Nghe vậy, Mong Ea tươi cười ngọt ngào cho Seung Ri một quyền.

Choi Ae Young liếc cậu út một cái. Ẩn ẩn mở miệng: “Chị từng nghe bạn chị nói qua, nếu gặp loại tình huống này, liền hung hăng nghiền qua nam sinh kia......”

Mọi người:......

Kwon Ji Yong: Cái gì đã nghe bạn nói qua...... Ngươi là không gặp được người có thể hung hăng nghiền người khác thôi!

Tuy rằng Choi Ae Young khiến Big Bang không rét mà run, nhưng không khí lại bởi vì rượu trắng mà trở nên càng thêm hòa hợp. Ở Hàn Quốc, hội uống rượu thật sự rất trọng yếu! Nhìn mọi người cười đùa cùng nhau, Choi Ae Young cảm khái.

“Unnie, quay chụp kết thúc cũng thường liên hệ với nhau đó!” Seung Ri uống mấy hớp, thở ra một hơi nói.

“Ừ, thật cảm tạ Ae Young hai tuần lễ này đã chiếu cố.” Dae Sung cảm ơn Ae Young.

Rượu trắng nồng độ thấp, nhưng tác dụng chậm cũng là có. Uống chút rượu, Choi Ae Young cũng trầm tĩnh lại, cả người có vẻ hòa ái dễ gần, còn vỗ vỗ bả vai Dae Sung tỏ vẻ không cần khách khí.

Kwon Ji Yong nhìn hai gò má Choi Ae Young phủ phấn hồng, nghĩ rằng cô không phải say đi?

Nói cố lên hai nhóm liền triệt để uống. Rượu trắng cao hơn bia một ít, nhưng uống lên lại tuyệt không mang cảm. Trong bầu không khí này, Choi Ae Young cũng uống vài chén. Đời trước tửu lượng Choi Ae Young không tốt lắm, nhưng cô cảm thấy đối với bắt mấy giống bia rượu trắng vẫn là không nói chơi.

Lúc này, Dae Sung lại trợ hứng.

Choi Ae Young hoa bài không nhiều lắm, chính là thời điểm mừng năm mới thường xuyên bị ba Choi và mẹ Choi chộp tới cho đủ nhân số. Hoa bài cùng trước kia ở Trung Quốc đùa phốc khắc khác biệt rất lớn, nhưng khó khăn cũng không lớn, lúc trước mấy lượt xuống dưới có thể bắt đầu.

Dae Sung tỏ vẻ, đồng chí thua bị phạt một ly rượu, sau đó tự động lui ra để một người khác vào thay thế.

Chính là đến sau này mọi người cũng không quản thắng thua, đều uống rượu tham dự đến hoa bài, ngoài miệng ồn ào hỗ trợ thuận bài, kì thực đi quấy rối.

Trong phòng một mảnh hỗn loạn.

*

Uống đến lúc không sai biệt lắm Choi Ae Young liền đỡ Mong Ea về phòng.

Về phần mấy người Big Bang bắt đầu ôm nhau uống vòng thứ ba. Giờ phút này bọn họ còn lại cảm khái gian khổ trước xuất đạo, cùng nỗ lực từ khi xuất đạo đến bây giờ.

“Chúng ta nhất định phải luôn luôn làm tốt nhất âm nhạc!”

Tình nghĩa nam sinh tương đối rõ ràng, không trường hợp mập mờ. Vài người vì giấc mộng nỗ lực hồi lâu cứ như vậy ngồi dưới đất một ly tiếp một ly uống. Uống đến cuối cùng đều ngã trong phòng khách ngủ.

*

Uống rượu còn có điểm lâng lâng Choi Ae Young và Mong Ea trở lại phòng gục ở trên giường nằm ngay đơ.

Cũng không biết ngủ bao lâu, Choi Ae Young bị ba việc gấp đánh thức. Cảm giác trước khi uống thì hoàn hảo, không nghĩ tới tỉnh lại cảm giác kém như vậy! Xem ra rượu chính là không thể uống...... Nhất là rượu trắng...... Tác dụng chậm thế nào lớn như vậy? Cảm khái mở cửa, Choi Ae Young đỡ tường sờ soạng đi đến toilet.

Bởi vì đi toilet, cũng không bật đèn. Lúc đi ngang qua phòng khách Choi Ae Young cảm thấy mình giống như đụng đến cái gì...... Bên trong cũng không biết cái gì, kinh hách rất nhiều bước chân một cái lảo đảo liền bổ nhào vào sofa.

Cảm nhận sâu sắc đi qua, vừa nhấc đầu, Choi Ae Young liền nhìn thấy gương mặt gần trong gang tấc, một khuôn mặt còn hơi non nớt. Đây là, Kwon Ji Yong......

Lẳng lặng nhìn Kwon Ji Yong, cảm nhận được hô hấp phả vào hai gò má, tư duy Choi Ae Young bắt đầu rối loạn. Cô nghĩ tới trước kia cùng Kwon Ji Yong trải qua chuyện. Đợi chút...... Bọn họ đã trải qua chuyện gì? Thế nào cái gì đều muốn không đứng dậy...... Nhưng mà cô còn nhớ rõ một năm kia thiếu niên đỏ ửng nghiêm mặt thổ lộ.

Choi Ae Young nuốt nước miếng, bắt đầu chậm rãi tới gần mặt Kwon Ji Yong. Ngay tại lúc sắp thân, Choi Ae Young vươn tay hung hăng nhéo thắt lưng mình một chút. Nhất thời thanh tỉnh lại, cô đây là dâm loạn nộn thảo sao!

Tim đập gia tốc Choi Ae Young luống cuống tay chân đứng lên chạy trốn đến toilet. Chính là...... Giống như lại đạp cái gì vậy?=.=

Bị Choi Ae Young đạp hai lần Dae Sung cau mày thân thể hơi hơi run rẩy.

Anh mơ có một đại gấu chó đang không ngừng hung hăng đánh anh, cố tình anh không thể chạy cũng không thể kêu, chỉ có thể liều mạng giữ thân thể......
Chương trước Chương tiếp
Loading...