Hệ Thống Trung Y (Bản Dịch)

Chương 18: Tọa Đàm Diễn Thuyết!



Nhưng tiếc nuối chính là, khi đối mặt với cơn quái bệnh này, bọn họ lại bất lực, chỉ biết trơ mắt nhìn một đám bệnh nhân từ bệnh nhẹ chuyển thành bệnh nặng, từ bệnh nặng chuyển thành bệnh cực kỳ nghiêm trọng, cuối cùng là tử vong ngay trước mặt bọn họ.

Quách Bạch Gia nhìn thấy con số tàn khốc với tỉ lệ tử vong cao tới hơn 70% kia, chỉ trong một đêm mái tóc bạc trắng.

Ngay tại khi đó, có vị lão trung y dân gian đã xung phong đứng ra nhận việc, đối phương trực tiếp nói chuyện với lãnh đạo Dự Châu tỏ vẻ rằng bản thân có năng lực ngăn cản cơn quái bệnh này.

Ngay tại thời điểm ấy, khi công tác ngăn chặn, phòng chống bệnh liên tiếp gặp phải thất bại, quái bệnh đã sắp lan tràn đến châu phủ khác, lãnh đạo Dự Châu cũng dứt khoát quyết định ‘tử mã đương hoạt mã y’ (tình hình đã xấu lắm rồi, cứ buông tay thử một lần xem sao), bọn họ đã phái Quách Bạch Gia tới đón tiếp vị lão trung y này, còn đặc biệt phê chuẩn cho ông ấy tiến vào tuyến đầu để chữa bệnh.

Có vị lão trung y này tham gia, rất nhanh, trong số những người bệnh được ông ấy chữa trị đã cho ra kết quả:

Hai trăm người mắc bệnh nhẹ, khỏi hẳn cả hai trăm.

Năm trăm người mắc bệnh nặng, khỏi hẳn cả năm trăm.

Một trăm bảy mươi người mắc bệnh cực kỳ nghiêm trọng, cả một trăm bảy mươi người đều thuyên giảm dần trở về giai đoạn bệnh nặng.

Không một ai tử vong.

Số liệu khủng bố như thế bày ra ngay trước mặt Quách Bạch Gia, cũng khiến cho ông ấy nhận thức được điểm lợi hại của trung y một cách rõ ràng nhất, trực quan nhất.

Nhưng sau khi vị lão trung y này cứu trị được hơn hai ngàn người bệnh, ông ấy lại trực tiếp ngã xuống tại tuyến đầu ở độ tuổi bảy mươi.

Cũng may có đơn thuốc do lão trung y lưu lại, cuối cùng Dự Châu cũng khống chế được cơn quái bệnh này, cứu vớt vô số bách tính.

Lãnh đạo Dự Châu cũng thông qua quá trình điều tra khắp nơi, cuối cùng cũng tìm ra được xuất thân của lão trung y nọ.

Ông ấy là lão đạo sĩ của một tòa đạo quan đổ nát...

Cũng từ sau ngày đó, Quách Bạch Gia bắt đầu tự học trung y, mất gần mười năm công phu, ông đã trở thành một thế hệ đại gia trung y, hiện giờ cũng là bác sĩ lợi hại nhất Dự Châu.

Và đối với người học y, buổi toạ đàm diễn thuyết của ông ấy tuyệt đối là cơ hội chỉ có thể gặp chứ không thể cầu.

Báo danh ở đâu vậy?

Trần Khánh lập tức lướt xem các bình luận bên dưới.

"Thật sự là toạ đàm diễn thuyết của Quách lão sao?"

"Ngưu thật!"

"Giang Hạ, đúng là hố người ta mà, sao lại xa nơi tôi ở đến vậy?"

"Chúng tôi có thể tham gia không?"

"Tôi muốn đi! !"

"Một vị đại lão như vậy giảng bài, nhất định phải tới nghe nha!"

"Ngồi xổm tại chỗ cầu phương thức báo danh."

"..."

Trần Khánh đọc hết cả hai trang bình luận, rốt cuộc cũng tìm được đáp án mà mình muốn tại khung bình luận số 68.

Một vị đại lão tên là "Khuyết Vũ" đã để lại yêu cầu tham gia toạ đàm diễn thuyết.

"Tin tức Quách lão toạ đàm diễn thuyết được đăng trên trang web chính phủ của bệnh viện công Dự Châu, nếu chủ tus không có thiếp mời, vậy để tôi khái quát một chút tin tức đơn giản đi. Lần này Quách lão quyết định công khai toạ đàm diễn thuyết, ai cũng có thể tham gia, nhưng vị trí trong danh sách có hạn, lại có một điều kiện: Nếu sinh viên ngành y chưa nhận được chứng chỉ tư cách hành nghề, nhưng có thẻ sinh viên cũng có thể báo danh tham dự, chỉ cần thỏa mãn điều kiện này, mọi người có thể lên chính phủ trang web bệnh viện công Dự Châu xin danh sách."

"Những tin tức bên trên mọi người đều có thể tra được, phần tin tức bên dưới này mới là phần trọng điểm mà tôi muốn nói. Căn cứ theo tin tức từ phía chính phủ của bệnh viện công Dự Châu, lần này Quách lão sẽ toạ đàm diễn thuyết ở khách sạn Nguyệt Minh thuộc phủ Giang Hạ. Tôi đã tra được tại khách sạn Nguyệt Minh chỉ có tổng cộng bốn phòng hội nghị, hai cái trong đó là phòng chuyên dụng cho những hội nghị chính phủ, hai cái còn lại là phòng hội nghị thông dụng. Với lực ảnh hưởng của Quách lão, khẳng định sẽ chọn một phòng khá lớn, như vậy hẳn là vị trí trong danh sách rơi vào phạm vi trên dưới hai ngàn."

"Nhưng số lượng này lại không có nghĩa là toàn bộ nhân số xin tham gia. Bởi vì còn phải loại trừ số ghế của một vài vị lãnh đạo Giang Hạ bên này, cùng với những vị đại lão khá nổi danh trên mặt trận y liệu, cho nên, con số khá chính xác một chút về vị trí trong danh sách hẳn là trên dưới một ngàn năm trăm. Và muốn từ bên trong đạt được một vị trí trong danh sách, tôi phỏng chừng thời điểm mọi người đi xin, nhất định phải ghi rõ nguyện vọng của mình, đừng quá dài, chỉ vài dòng ngắn ngủi thôi nhưng phải đề cập được trọng điểm. Ví dụ như đã học bao nhiêu năm trung y, có thành quả gì, muốn thỉnh giáo Quách lão về vấn đề gì… Suy cho cùng, toạ đàm diễn thuyết lần này cũng có phần hỏi đáp."

"Đương nhiên, nếu các vị có quan hệ nhân mạch, ví dụ như bạn bè thân thích của mình là lãnh đạo bệnh viện nào đó, thì muốn có một vị trí trong danh sách sẽ không đến mức phiền toái như vậy đâu. Tôi đã nói nhiều như vậy rồi, mọi người nhanh đi xin đi."
Chương trước Chương tiếp
Loading...