Hiệp Hội Bảo Dưỡng Ấu Tể

Chương 16: Câu nói đầu tiên của thời kỳ trưởng thành



Tạ Loan vẫn còn sững sờ, hoàn toàn không kịp phản ứng, bên kia chủ nhân cặp mắt xanh lơ kia bắt đầu động.

Kỳ thực cũng không phải động tác lớn gì, đối phương chỉ hơi tới gần, tinh tường xác nhận hơi thở trên người thanh niên, sau đó quay đầu đi, dùng cánh môi mỏng của mình chạm khẽ vào ngón tay thanh niên đang vuốt tóc mình.

Chạm một cái tự hồ không đủ... hơi thở dấu hiệu được lưu lại quá nhạt, gương mặt tuấn mỹ lãnh đạm thoạt nhìn vẫn không có biểu tình, thế nhưng động tác chạm vào đầu ngón tay thanh niên thực sự rất nghiêm túc, một lần nữa dùng môi mình chạm vào đầu ngón trỏ thanh niên.

Liên tục làm vậy hai lần làm động tác này thoạt nhìn giống như đang hôn đầu ngón tay thanh niên, thế nhưng sự nặc khắc tư vừa mới thoát ly khỏi hình thái ấu tể, tiến hóa thành hình thái trưởng thành đang theo bản năng lưu lại hơi thở dấu hiệu trên người Tạ Loan mà thôi.

Cảm nhận được xúc giác mềm mại từ đầu ngón tay truyền tới, Tạ Loan rốt cuộc mới phản ứng lại.

Đầu óc hỗn loạn như tương hồ vất vả lắm mới tỉnh táo lại một chút, nhìn đôi đồng tử xanh nhạt dựng thẳng kia, Tạ Loan kỳ thực đã có thể đoán được thân phận đối phương.

"Ya Yi..."

Xác nhận là xác nhận, thế nhưng vừa tỉnh ngủ, bên cạnh vốn là ấu tể lông xù đột nhiên biến thành một người trưởng thành---- Tạ Loan thực sự không thể nào lý giải được.

Nếu không nhìn tới ánh mắt cùng đuôi thì hình thái trưởng thành của chủng tộc nặc khắc tư kỳ thực cũng không khác mấy với nhân loại.

Ánh mắt vẫn là đồng tử dựng thẳng như thời kỳ ấu tể, mà cái đuôi... hoàn toàn không giống cái đuôi lông xù ở thời kỳ ấu tể, hiện giờ nó có lớp lân giáp cứng cắn giống như đuôi của loài rồng, theo Tạ Loan nhìn thấy lúc này thì nó có màu bạc.

Rất đẹp, thoạt nhìn có cảm giác rất lạnh.

Lúc bị gọi tên, nặc khắc tư tóc bạc dung mạo tuấn mỹ trước mắt liền híp nhỏ đồng tử, phản ứng giống hệt như thời kỳ ấu tể làm đầu óc hỗn loạn của Tạ Loan thanh tỉnh lại không ít.

Chú ý tới tầm mắt thanh niên, Ya Yi nhích nhích cái đuôi của mình hướng gần tới Tạ Loan, sau đó im lặng chăm chú nhìn đối phương.

Thời kỳ ấu tể chỉ có thể phát ra tiếng kêu ư ô, thế nhưng đến kỳ trưởng thành thì có thể nói chuyện, bất quá nặc khắc tư này lại hoàn toàn không phát ra âm thanh.

Câu nói đầu tiên của ấu tể khi đạt tới kỳ trưởng thành rất có ý nghĩa, nó giống như trẻ con nhân loại sau khi chào đời sẽ được dạy câu đầu tiên là ba mẹ vậy, đại đa số chủng tộc trên tinh tế cũng vậy, cha mẹ sẽ dạy ấu tể nhà mình gọi ba mẹ, hi vọng lúc ấu tể trưởng thành có thể nghe được tiếng đứa nhỏ gọi mình đầu tiên.

Ấu tể không có cha mẹ bầu bạn trưởng thành đương nhiên không giống những ấu tể bình thường, chúng sẽ không được dạy chuyện này.

Câu nói đầu tiên của kỳ trưởng thành là gì, trong lòng Ya Yi chỉ có một cảm giác mơ hồ, nó biết có liên quan với thanh niên nhân loại trước mắt nhưng nó tạm thời vẫn chưa xác định được là từ gì.

Cho rằng đây là chuyện rất quan trọng, nặc khắc tư tóc bạc mím môi, trầm mặc suy nghĩ.

Bên này Tạ Loan đã rút lại bàn tay vừa sờ tóc đối phương, vừa nãy bị mổ nhẹ hai cái, hiện giờ liếc đầu nhìn ngón tay mình, Tạ Loan thực sự có chút rối rắm.

Nếu đối phương vẫn là hình thái ấu tể, Tạ Loan đương nhiên không có cảm giác gì cả, dù sao lúc vẫn còn là một cục bông lông xù đối phương rất thường xuyên liếm ngón tay anh. Thế nhưng hình thái hình người ở thời kỳ trưởng thành thì hoàn toàn không giống.

Bất quá suy đoán hành vi vừa nãy chỉ là vô tình, cộng thêm cũng chỉ hôn ngón tay hai cái mà thôi, căn bản không có gì đặc biệt, Tạ Loan liền bình tĩnh trở lại.

Nhìn cái đuôi bạc chuyển tới trước mặt mình, Tạ Loan suy nghĩ một chút, sau đó thử thăm dò vươn tay qua sờ sờ.

Bị thanh niên sờ soạng một chút, cái đuôi này cũng hệt như cái đuôi lông xù ở thời kỳ ấu tể, vô thức vểnh vểnh lên.

Trên người đối phương mặc quần áo lao động của nhân viên phân hội, cũng không biết làm thế nào làm ra, chẳng lẽ là... dị năng?

Sở dĩ Tạ Loan nghĩ vậy là vì anh nhìn thấy bộ quần áo của mình vẫn còn nằm trên móc treo, mà ấu tể nặc khắc tư vẫn luôn có thể chạy vào phòng ành, cho dù có khóa cửa thì ấu tể này vẫn có thể mở ra được.

Một ấu tể nhanh như vậy đã tiến vào thời kỳ trưởng thành, lúc Tạ Loan dẫn theo nặc khắc tư tóc bạc xuất hiện, trừ bỏ Trát Lạp Đức, tất cả nhân viên trong phân hội Vân Bảo đều sửng sốt.

"Thời kỳ ấu tể của chủng tộc nặc khắc tư vốn rất ngắn ngủi, tiêu chuẩn trưởng thành của chủng tộc này không giống những chủng tộc khác, không phải đo theo thời gian mà là sức mạnh." Nhìn nhóm đồng sự vẫn còn sửng sốt ở chung quanh, Trát Lạp Đức sờ sờ cằm giải thích.

Nguyên nhân chính vì dựa vào sức mạnh để phân chia thời kỳ trưởng thành, ấu tể càng sớm tiến vào thời kỳ trưởng thành thì chứng minh ấu tể này có thiên phú vô càng xuất sắc.

Thế nhưng có thể tiến hóa nhanh như nặc khắc tư tóc bạc trước mắt, theo sự hiểu biết của Trát Lạp Đức thì trước nay chưa từng có.

Chính là suy nghĩ một chút, ấu tể nặc khắc tư này ở trong trứng hơn ba mươi năm vẫn không chịu phá xác. Có lẽ lúc còn ở trong trứng đã bắt đầu tích góp sức mạnh, nếu tính cả khoảng thời gian hơn ba mươi năm đó thì ấu tể nặc khắc tư này có thể trưởng thành nhanh như vậy cũng có thể lý giải được.

Tinh tế có nhiều chủng tộc như vậy, mỗi chủng tộc đều có đặc tính bất đồng, ngay cả những đặc tính không thể tin được cũng có, Hạ Kỳ rất nhanh liền tiếp nhận cách giải thích của Trát Lạp Đức, chính là hiện giờ có một vấn đề...

"A Loan." Hạ Kỳ liếc nhìn nặc khắc tư đã trưởng thành ở bên cạnh thanh niên, giọng điệu có chút do dự: "Nếu ấu tể đã trưởng thành thì..."

Tuy Hạ Kỳ chỉ nói một nửa nhưng Tạ Loan thực dễ dàng hiểu được đối phương muốn nói gì, thế nhưng muốn người bên cạnh anh rời khỏi phân hội hiển nhiên là không được, vì thế Tạ Loan nói: "Trước tiên cứ để ở lại đi, phân hội chúng ta cũng còn thiếu nhân lực, Ya Yi có thể làm nhân viên."

Đối với người có dị năng như Ya Yi, muốn hoàn thành công việc là chuyện rất dễ dàng.

Tạ Loan đã nói vậy, mọi người hiển nhiên cũng không dị nghị, sự tình liền định như vậy.

Đã tiến hóa tới kỳ trưởng thành, đối phương không thể ngủ trong phòng ấu tể, đương nhiên cũng không thể ngủ chung với Tạ Loan.

Nghĩ tới vấn đề chổ ở của đối phương, Tạ Loan nhanh chóng thu dọn một căn phòng trống bên ký túc xá nhân viên, sau đó dẫn Ya Yi qua nhận phòng.

Thế nhưng đêm đó, lúc Tạ Loan tiến vào phòng thì anh nhìn thấy một sinh vật lông xù mềm mại trắng tinh nằm bên cạnh gối đầu.

Lúc thanh niên tiến vào, lỗ tai ấu tể nặc khắc tư khẽ nhúc nhích, đồng tử dựng thẳng xanh nhạt chăm chú nhìn thanh niên, cái đuôi lông xù ở phía sau cũng hơi nhếch lên một chút.

Tạ Loan sửng sốt hai giây, nhất thời không nói nên lời. Thật sự có chút không hiểu tình huống cho lắm, anh bước qua ôm ấu tể vào lòng kiểm tra.

"Ư ô." Củng củng vào lòng thanh niên, ấu tể nặc khắc tư tùy ý Tạ Loan nhấc mình lên đánh giá kiểm tra.

So với hình thái trưởng thành, hình thái ấu tể có thể thân cận với thanh niên nhiều hơn. Tuy không rõ nguyên nhân nhưng Ya Yi có thể cảm giác được rõ ràng, mà nó cũng đã làm như vậy.

Trên người thanh niên có độ ấm làm nó muốn tới gần, nhiệt độ ấm áp kia có thể dễ dàng kéo nó ra khỏi bóng tối lạnh lẽo.

Lúc vẫn còn là một quả trứng, Ya Yi đã có ý thức của riêng mình. Đó không phải là chuyện tốt, bởi vì nó có thể tinh tường cảm nhận được thế giới này không hoan nghênh nó.

Thế giới bên trong quả trứng chỉ toàn bóng tối, bất quá đối với Ya Yi, nó khá yên tĩnh. Thế giới bên ngoài có ánh sáng, thế nhưng rõ ràng nó rất muốn tiếp xúc với thế giới bên ngoài nhưng lại không có lý do chào đời.

Thẳng đến khi gặp thanh niên nhân loại này, thẳng đến khi nghe thấy âm thanh đối phương.

Nghe thấy tiếng kêu của ấu tể trong lòng, Tạ Loan rối rắm một hồi, cuối cùng từ bỏ việc nghĩ ngợi nhẹ nhàng đặt ấu tể xuống bên cạnh gối đầu.

Vừa được đặt xuống, ấu tể nặc khắc tư liền co lại thành một đoàn, làm ổ ở đó. Cái đuôi lông xù phía sau khẽ nhúc nhích, phần đuôi lại càng vểnh cao hơn trước.

Hình thái ấu tể kỳ thực không thành vấn đề...

Tính cách không thích rối rắm một vấn đề quá lâu, Tạ Loan nhanh chóng leo lên giường, hoàn toàn không có chút áp lực nào khi có một ấu tể lông xù làm ổ bên cạnh, nhắm mắt lại ngủ.

Trong bóng tối im lặng, ấu tể nặc khắc tư dùng đôi đồng tử dựng thẳng của mình chăm chú nhìn sườn mặt thanh niên, nghĩ tới vấn đề mà trước đó nó vẫn chưa nghĩ thông.

Câu đầu tiên muốn nói sau khi trưởng thành là gì... nghĩ tới xưng hô của nhóm nhân viên phân hội với thanh niên....

Tạ Loan...

A Loan.
Chương trước Chương tiếp
Loading...