Hoa Hồng Là Em
Chương Xiv
- Hôm nay, chúng tôi tuyên bố Ensyo là bang chủ chính thức của Anger. Một cô gái mặc váy đen rất quý phái, chiếc mặt nạ hình bướm đêm đính khá nhiều kim cương đã che đi nữa khuôn mặt kia bước lên sau khi Mie tuyên bố.- Cảm ơn mọi người đã đến tham dự của bang chúng tôi. Từ hôm nay, tôi sẽ giúp bang phát triển và hòa hợp với các bang khác để tạo mối quan hệ tốt. Chào mọi người.Sau đó mọi người ở lại nói chuyện với nhau một lát rồi cũng ra về. Giờ chỉ còn lại 4 người bọn nó và Ensyo thôi. Nam lên tiếng hỏi về ba cô ả kia, rất ngạc nhiên khi Ensyo chấp nhận ngay và tự mình dẫn họ đi. Đến nơi, đó là một ngôi nhà nhỏ trong khu rừng phía sau căn biệt thự kia. Bước vào trong, họ thấy ba cô kia bị trói ngồi trên một cái ghế tay bị trói chặt. Thấy bọn hắn,ba cô ả chống cự, nước mắt rơi lã chã mong rằng hắn và Nam sẽ cứu-Ưm....ưm....Hắn đi lại vuốt mặt Mỹ Kim. Chát....hắn thẳng tay tát vào khuôn mặt đang sợ sệt kia. Cô nàng tưởng hắn sẽ cứu mình nên vui ai dè....- Cô nghĩ rằng tôi sẽ cứu cô khi chính cô đã làm Bảo Anh bị thương. Hahaha...các cô nhầm rồi...Bây giờ, nhìn hắn như một ác ma, khuôn mặt đỏ lên, đôi mắt nổi lên những tia đỏ vì tức giận . Ba cô ả thấy hắn thì càng sợ hơn vì chưa bao giờ thấy hắn đáng sợ như vậy.- Ngày mai, báo chí sẽ tung tin gia đình các cô như thế nào đây? Phá sản, vào tù vì tham ô.... Các vị tiểu thư ở đây giờ muốn mình như thế nào đây. Tôi sẽ thực hiện cho.- ưm...ưm..- À...tôi quên...Nam mày hãy tháo keo ra dùm tao đi.Nam nhún vai, đi lại tháo keo cho họ. Vừa tháo ra, họ đã lên tiếng xin tha cho họ, ba mẹ họ. Nhưng mọi thứ quá muộn rồi, một khi đã bị thế giới ngầm bắt chỉ có con đường chết thôi, ít ai có thể thoát khỏi nơi đầy chết chóc này. Nhìn thấy thái độ sợ hãi kia, Như khẽ nhìn Tuyết và kéo nhỏ đi ra ngoài:- Sao cậu ra mặt làm gì vậy? Chỉ cần xử 2 con kia thì xong thôi mà.- Bỗng nhiên muốn lộ mặt sau bao năm ẩn náu thế thôi.- Anh Khánh có biết cậu đến đây không?Nghe đến tên Khánh, tim nhỏ thắt lại, nụ cười nhạt nở trên môi:Nghe đến tên Khánh, tim nhỏ thắt lại, nụ cười nhạt nở trên môi:- Không, cậu ấy không biết,mà cậu cũng đừng nói luôn nha. Mình không muốn cậu ấy biết mình là một ác quỷ.Xoảng...cả hai giật mình quay lại....là Nam. Cậu ta đang đứng nhìn Tuyết với một ánh mắt ngạc nhiên. Vậy là Nam đã nghe hết rồi ư, chuyện không thể giấu được nữa rồi sao. Như quay qua nhìn Tuyết, cô đang lo lắng cho thân phận Tuyết, khi bị bại lộ thì sẽ rất nguy hiểm cho những người bên cạnh nhỏ. - Ensyo....là...T..u..y..ết...sao...Nam lắp bắp không nói nên lời, cậu quá ngạc nhiên. Lúc đầu,Nam chỉ là đi kiếm Như thôi, vì cậu không thấy cô đâu đâm ra lo lắng chạy đi tìm. Không ngờ đã nghe thấy sự thật về Tuyết, một thân hình mảnh mai như vậy đã từng có tiếng tăm một thời ở thế giới ngầm này, và bây giờ còn là bang chủ của một bang lớn. Tuyết định lên tiếng nhờ Nam giữ bí mật thì cả hắn và nó cũng đi đến đứng trước nhỏ. - Không ngờ là cô đấy Tuyết.. bên cạnh tôi thời gian lâu như vậy mà tôi không nhận ra. Hắn nở nụ cười nhạt trên môi, làm mọi người phải lo lắng.2 năm trước...- Con hãy bỏ bang Danger đi...và vào CIA làm việc cho ta.- Tôi không làm theo ý ông muốn đâu...-Mày....-Dù ông nói gì thì tôi sẽ không bao giờ làm đâu trừ khi...-Mày đang ra điều kiện cho ta...hahaha muốn giữ mạng sống cho con bé Ensyo chứ gì...- Tại sao ông biết ông đã làm gì cô ấy hả?- Ta không làm gì cả...giờ có làm theo ý ta không?Hắn chưa kịp trả lời thì một thân hình mảnh mai, đeo chiếc mặt nạ bướm đêm đẩy cửa, đi vào. Cô gái mặt một bộ váy đơn giản,màu đen tuyền,tay cầm một chiếc súng mini cách âm. Hắn ngạc nhiên khi thấy cô gái đó tay cầm cây súng hắn vừa chế tạo.-Ensyo, sao em lại ở đây chứ và sao em lấy được nó.-Ensyo, sao em lại ở đây chứ và sao em lấy được nó.- Tôi đã đến theo lệnh của ông rồi, giờ ông muốn làm gì đây.Cô gái bỏ qua lời nói của hắn mà nói với người mà trên danh nghĩa là ba hắn. Hắn ngờ ra điều gì đó. Miệng nhếch lên một nụ cười chua chát.- Thì ra là ông gài cô ấy vào chỗ tôi. Dụ dỗ tôi lấy thứ tôi tạo ra....hahaha....tôi khinh.Hắn khẽ nhếch mép cười, làm tim ai đó khẽ đau. Cô gái ấy lúc đầu chỉ đến với hắn chỉ vì nhiệm vụ nhưng càng tiếp xúc thì Ensyo lại có tình cảm. Vì nhận ra tình cảm của cô, ông La- ba hắn phải thúc tiến kế hoạch của mình.- Mày....tao là ba mày, mày phải nghe lời tao.... ày 2 lựa chọn: một là vào CIA, hai là chịu một phát đạn của Ensyo. Mày hãy chọn đi.Hắn chau mày lại, quá dễ đoán hắn sẽ chọn chịu bắn một phát đạn. Nhưng phát đạn đó, khi nổ ra thì nó sẽ xé tan mọi tình cảm của họ, chấm dứt mối quan hệ hiện tại của họ. Liệu hai lữa chọn này có đơn giản quá không, còn âm mưu nào trong đây.- Bắn đi..... Hắn lên tiếng, hướng ánh mắt vô cảm thẳng đến cô ta. Làm cho lòng ai đó chạnh lại, nhưng rồi cũng giương súng lên bắn. Tay cô run run, không làm chủ được vị trí, tim đập chậm lại vì muốn khắc sâu hình bóng này.- Bình tĩnh ...giương súng lên, nhắm thẳng vào đây- hắn vừa nói vừa chỉ tay vào ngay ngực mình- bắn đi...nhanh..Tiếng hét của hắn làm cô rung rẩy , bóp còi....PẰNG... viên đạn đâm thẳng vào cánh tay trái của hắn. BỐP....Cùng lúc đó , cây súng trên tay cô rơi xuống.Cô sợ hãi định chạy lại chỗ hắn thì giọng nói trở nên lạnh lùng đến đáng sợ.- Vết đạn này cắt đứt tất cả....Biến và đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa.Hắn quay gót đi đẻ sau lưng, một giọt nước mắt lăn xuống gò má cô gái. Ông La khó chịu thấy cảnh nãy giờ trước mặt:- Lau nhanh thứ nước ấy đi....cô đã không thành công...giờ cô hãy thay nó đi.- Tôi đi liền...Cô ấy quay đi, cô đã chuẩn bị sẵn sàng trở thành gián điệp ngầm thay hắn rồi. Cô đứng trước cửa phòng hắn, gõ mãi mà hắn không mở. Buồn... giọt lệ lại rơi....một tờ giấy...đặt trước cửa phòng....cô quay đi. Nhưng chưa tới tay hắn thì nó đã biến thành tro. Kể từ ngày đó, hắn đã không gặp Ensyo đến nay.Cô ấy quay đi, cô đã chuẩn bị sẵn sàng trở thành gián điệp ngầm thay hắn rồi. Cô đứng trước cửa phòng hắn, gõ mãi mà hắn không mở. Buồn... giọt lệ lại rơi....một tờ giấy...đặt trước cửa phòng....cô quay đi. Nhưng chưa tới tay hắn thì nó đã biến thành tro. Kể từ ngày đó, hắn đã không gặp Ensyo đến nay.Trở về hiện tại...hắn đang nhìn nhỏ với ánh mắt khinh miệt. Nhưng hắn đâu biết rằng ánh mắt đó đã là một hành động sai. Nhỏ nhìn hắn bằng ánh mặt lạnh lùng, nhưng chất chứa đâu đó là một nỗi buồn.- Mọi chuyện ở quá khứ, tuy tôi không biết rõ lắm nhưng để nó thuộc về quá khứ. Đừng gợi lại nữa. Bây giờ chúng ta là bạn, thì đừng có như vậy với nhau.Nam lên tiếng giảng hòa, mong rằng không khí sẽ được thay đổi nhưng không thể.-Tao không tin tình bạn này, tao sợ rằng nó là gián điệp ông già tao cài vô.Chát....nhỏ tức giận vung tay tát hắn.- Cái tát này tôi mong cậu hãy suy nghĩ thật kĩ trước khi nói đi.Hắn tức giận định tát lại thì đã bị nó chặn lại. Giọng nói có phần ấm áp hơn đã xua dịu đi cái nóng của ngọn lửa tức giận trong hắn:- Bình tĩnh đi...đừng dùng bạo lực để giải quyết.Tuyết nhìn nó, nhìn thấy sự ấm áp của nó đối với hắn thì nhỏ lại xót xa hơn.- Cô không cần làm như vậy đâu...Mấy người không hiểu gì cả...tôi đối xử với mấy người không phải để lấy niềm tin mà là vì.....Nó đang nằm trên giường ấm êm. Nó đã chuyển đến nhà của hắn kể từ hôm đó. Nó đang suy nghĩ về những lời nói của Tuyết. Sau khi mọi người về hết thì nó nói hắn đợi nó một lúc,vì nó muốn làm rõ tại sao Tuyết lại như thế. Và nó không ngờ rằng ,Tuyết thích Khánh đúng hơn là yêu. Nhưng mà Khánh lại thích nó. Nó không tin vào lời nhỏ, và sự kiên định, nỗi buồn chất chứa trong mắt Tuyết buộc nó phải tin. Một người luôn lạnh lùng như nó, khi nghe tin đó,cũng phải ngạc nhiên nhưng sau đó lại trở về ban đầu buông một câu khá phũ:- Đó là chuyện của Khánh cứ để Khánh nói ,không tới lượt của cậu. Đừng vì lý do này mà ta không còn là bạn. Tôi khó khăn lắm để tin cậu, nên đừng đạp đổ nó được không?Tuyết ngạc nhiên về câu nói của nó. Tuy bề ngoại lạnh lùng nhưng tâm can nó đã coi Tuyết như một người bạn thật sự. Tuy câu nói có vẻ rất phủ phàng ,nhưng làm cho Tuyết nhận ra rằng mình đã sai lầm khi ghét một người mà luôn coi nhỏ là bạn. Những người bạn thật sự, nhỏ chưa từng có, nếu có thì cũng vì tiền của nhỏ mà thôi. Riêng nó và Như là hai con người xem nó là bạn mà không có mục đích gì cả. Nhỏ khóc, ôm chầm lấy nó, rất may là nhỏ thức tỉnh kịp thời, còn không sẽ không biết được nhỏ sẽ làm gì nữa. Tuyết đã nghĩ ra những kế hoạch độc ác để xử nó. Nhỏ mù quáng trong tình yêu như ba cô ả đang nằm trong nhà kho kia, nhưng nhỏ khác những người kia là nhỏ đã kịp thời hiểu ra để không mắc sai lầm. Nó đã nở một nụ cười ấm áp, mãn nguyện nhất cho tình bạn này. Nó sẽ nghĩ cách ghép đôi cho Khánh và Tuyết vì nó không thể nhận tình cảm của cậu, vì cậu và nó là 2 thế giới khác nhau và nó chỉ coi cậu là bạn thôi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương