Hoàng Hậu Nương Nương Đích Năm Xu Đặc Hiệu

Chương 90: Chương 90: Lại Tới Một Ngũ Muội Muội Tốt



CHƯƠNG 90: LẠI TỚI MỘT NGŨ MUỘI MUỘI TỐT

Editor: Luna Huang

Vu Xá Nguyệt cùng Ngưng nhi rời đi, A Ly tiến thất đốt sáng ngọn đèn. Ngự Cảnh vẫn là nhắm mắt trên ghế.

A Ly nhìn Ngự Cảnh, thập phần do dự mở miệng nói: “Chủ tử, vừa…”

“Ngươi dám ngồi xổm góc tường của ta.” Ngự Cảnh mở mắt ra, bình tĩnh nhìn đỉnh đầu.

A Ly cúi đầu, nhĩ lực thật tốt quá cũng không phải chuyện gì tốt a. Hắn thử thăm dò mở miệng, “Chủ tử, Vu tam tiểu thư này… Nàng là rất đặc biệt.”

“…”

Thấy Ngự Cảnh không đểý tới hắn, A Ly nói tiếp, “Bất quá, đồ nàng làm thực sự là dọa người, không giống như là nữ tử hiền lương thục đức gì. Hơn nữa, nếu là Vô Mộng công chúa biết, vậy sợ rằng sẽ——”

“Vô Mộng sẽ không giống ngươi nhiều chuyện như vậy.” Ngự Cảnh lạnh lùng cắt đứt hắn, A Ly quả nhiên im lặng.

Ngự Cảnh một lần nữa nhắm mắt dưỡng thần, lúc nào hắn làm việc còn phải sớm báo cho Vô Mộng biết, hắn và Vô Mộng tương hỗ sàm phù, nhưng bọn hắn ai cũng sẽ không can thiệp bất kỳ quyết định gì của đối phương.

——

Ngưng nhi cùng Vu Xá Nguyệt từ hậu môn trở về tướng phủ. Đi ở trên đường hồi tây viện, Vu Xá Nguyệt rốt cục trầm tĩnh lại, nàng hoạt động bả vai nói: “Ta mệt mỏi quá a! Trở lại ta liền muốn ngủ!”

Chân của nàng thực sự làđi mỗi một bước đều đau! Thân thể này thật là yếu…. Nếu không sau này bắt đầu hằng ngày rèn đúc được rồi, cũng không biết có thể khôi phục trình độ thân thể như trước đây hay không.

Ngưng nhi thở dài nói, “Tiểu thư vẫn là hay là trước tắm xong mới ngủđi, bên ngoài phong trần cũng lớn.”

“Không được không được, phản chính ở chỗ Ngự Cảnh tắm rồi.” Câu này của Vu Xá Nguyệt vừa nói xong, bỗng nhiên đã nhìn thấy một người đứng trong mờ tối ở cửa tây viện.

Vu Âm Nhi đứng cửa chính tây viện, hai tay nàng điệp đểở trước ngực, thấy Vu Xá Nguyệt trên mặt dào dạt khởi dáng tươi cười, cao hứng kêu một tiếng “Tam tỷ tỷ.”

Chân mày của Vu Xá Nguyệt hơi nhíu lại, không biết Vu Âm Nhi đến cùng nghe cái gì chưa, nàng gật gật đầu nói: “Ngũ muội muội đây cũng làđang đợi ta?”

Vu Âm Nhi đi xuống bậc thang, ánh mắt nàng thoáng quét trên người Vu Xá Nguyệt một chút, vui vẻ nói: “Đúng vậy, ngày hôm nay tổ mẫu gọi người đến tìm tỷ tỷ, kết quả không tìm được, Bạch Liên cũng không biết tỷ tỷđi đâu. Ta sợ tổ mẫu tức giận, đã bảo Bích Lam nói với tổ mẫu, tam tỷ tỷ là cùng ta đi chơi hoa viên.”

“Làm sao ngươi biết tổ mẫu gọi người tới tìm ta?”

“Ta bảo Bích Lam tặng hà bao cho tỷ tỷ, Bích Lam trở về nói cho ta biết.” Nàng nói, đưa tay đem hà bao tử sắc thêu hồđiệp đưa tới.

Vu Xá Nguyệt nhận lấy gật gật đầu nói: “Vậy cám ơn muội muội, bất quá không cần thiết ở chỗ này cốý chờ ta.”

“Tam tỷ tỷ cũng giúp qua ta a, ta đây là nên làm.” Vu Âm Nhi cười cực ngọt, nàng từ tay áo lấy ra một tờ thiếp tính chất khảo cứu nói: “Tổ mẫu chính làđể cho người đưa thiếp mời đến, bởi vì không thấy tỷ tỷ, Bích Lam qua đó thông báo, liền cho Bích Lam. Ta là vìđưa cái này cho tỷ tỷ.”

Vu Xá Nguyệt nhận lấy thiếp, trên giấy cứng rắn màu hồng nhạt, chữ viết thiếp vàng chữ viết ba chữ to “Bách hoa yến”, phía dưới còn có tính danh của Vu Xá Nguyệt cùng với ngày.

Trong lòng Vu Xá Nguyệt càng trầm trọng, đây thật đúng là nói đến làđến a!

Thấy Vu Xá Nguyệt tựa hồ có tâm sự, Vu Âm Nhi thở dài nói: “Âm nhi thật là ngưỡng mộ tỷ tỷ, còn có thểđến bách hoa yến.”

Vu Xá Nguyệt vô cùng kinh ngạc vấn: “Vậy ngươi không đi sao?”

“Âm nhi niên kỷ quá nhỏ, bách hoa yến… Âm nhi không có khả năng đi.” Vu Âm Nhi nói, trên mặt có chút xấu hổ.

Thấy Vu Âm Nhi bộ dáng như vậy, Vu Xá Nguyệt bỗng nhiên hoài nghi bách hoa yến này rốt cuộc là nội dung gì.

“Trời cũng không còn sớm, tam tỷ tỷ sớm nghỉ ngơi một chút đi. Đúng rồi, ta nghe sai vặt nói, Mạnh di nương ở Hương Sơn cầu phúc làm trễ nãi hành trình, bất quá buổi chiều ngày mai cũng sẽ trở về, nói không chính xác sáng sớm ngày mai sắp khai đàn làm phép.”

“…”

Thấy Vu Xá Nguyệt không có nói tiếp, tựa hồ cũng không thèm đểý việc này, Vu Âm Nhi có chút lúng túng nói: “Vậy… Âm nhi đi trở về.”

Ngưng nhi nhìn theo Vu Âm Nhi rời đi, lúc này mới nói: “Tiểu thư, ta xem ngũ tiểu thư cũng là hảo ý, không biết ở cửa bao lâu.”

“Được rồi, trở vềđi.” Tuy rằng Ngưng nhi nói cũng phải, nhưng trong lòng Vu Xá Nguyệt thấy là lạ. Tặng cái gì có thểđợi sáng sớm ngày mai, huống chi nàng cũng sai phái Bích Lam nói dối, sao không để Bích Lam ở chỗ này chờ.

Thực sự là có thể nói thông, cũng có thể nói không thông.

(Luna: Theo ta đám giặt cướp là bà này phái tới, bảđứng đây đợi xem kết quả)

Vu Xá Nguyệt trở về phòng, đem hoàn bội nhét vào trong ngăn kéo, lại đem y phục từ chỗ Ngự Cảnh cầm về tùy ý ném một cái, ngãđầu liền ngủ.

——

Ngày thứ hai, ngày mới vừa lên, Vu Xá Nguyệt dậy thật sớm đến chỗ lão phu nhân báo danh. Dù sao Vu Âm Nhi cũng nói dối rồi, nàng cũng phải thêm một.

Cùng thường ngày, nàng người còn chưa có tiến thất, làm nũng một tiếng “Tổ mẫu ~” trước bay vào trong phòng. Vu Xá Nguyệt am hiểu sâu xã giao chi đạo, hôm qua lão thái thái tìm không được nàng, ngày hôm nay nàng nên biểu hiện tốt một chút.

Quả nhiên, lão phu nhân vừa thấy Vu Xá Nguyệt tới, trên mặt cũng không phải thật rất khí, là cốý là cốý nghiêm mặt nói: “Yêu, tiểu nha đầu này còn biết đến a.”

Vu Xá Nguyệt vừa vào cửa chỉ thấy trong phòng người còn không ít, Khương Tình Tuyết, Ninh Sương, Liễu di nương cùng Vu Lệ Hương cũng đều ở. Khương Tình Tuyết vốn là nhìn không cười, thời gian thấy Vu Xá Nguyệt sắc mặt càng khó coi một điểm.

Vu Xá Nguyệt thập phần cung kính nói: “Nguyệt nhi gặp qua tổ mẫu, gặp qua mẫu thân.”

Khương Tình Tuyết kéo ra một dáng tươi cười đểđáp lại.

Lão phu nhân nghiêm mặt hỏi nàng: “Ngươi hôm qua đi đâu vậy.”

Vu Xá Nguyệt cười hì hì dán lên cánh tay của lão thái thái làm nũng: “Tổ mẫu, hôm qua ta vàÂm nhi chơi đến điên, trời tối cũng không biết. Trong rừng nhỏ phía sau tướng phủ ta hoa đều nở! Sau lại chúng ta đi toà nhà hình tháp, kết quả… Kết quả ngủở bên trong.”

Liễu di nương bỗng nhiên ho khan một tiếng, tựa hồ là bày tỏ không tin. Dù sao nữ tử ban đêm không về là một đại sự a.

Vu Xá Nguyệt bừng tỉnh không nghe thấy tiếp tục nói: “Nguyệt nhi cùng ngũ muội muội là tối hôm qua trở về trước canh hai, ai, nếu không nghe chim hót trên toà nhà hình tháp, sợ là chúng ta ngủ tới hừng sáng.” Nàng biết kỳ thực lão thái thái vẫn luôn là tin thật, nếu không tối hôm qua an bài người đi tra rồi.

Quả nhiên, lão phu nhân thở dài điểm xuống mũi của Vu Xá Nguyệt nói: “Ngươi a, không ăn cơm cũng không biết đói sao. Lớn như vậy còn ham chơi, sau này thế nào lập gia đình a.”

Vu Xá Nguyệt cười hắc hắc, “Lập gia đình làm cái gì, Nguyệt nhi sau này muốn ở nhà bồi tổ mẫu ~”

Trên mặt Lão thái thái một chút cứ vui vẻ, quở trách cười nàng nói: “Ngươi nha đầu này chớ nói nhảm.”

Ninh Sương bỗng nhiên cười nói: “Tam tiểu thư là tính tình thật, cô nương như vậy đáng yêu nhất.” Những lời này nàng tuy rằng khen Vu Xá Nguyệt, thế nhưng lại vô hình trung chọc Vu Lệ Hương.

Lão phu nhân nói với Vu Xá Nguyệt: “Đúng rồi, sau này đó là lục di nương của ngươi.”

Vu Xá Nguyệt khách khí cùng Ninh Sương gật đầu.
Chương trước Chương tiếp
Loading...