Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du

Chương 19: Hồng Y Đại Giáo Chủ.



Đêm khuya yên tĩnh.

Trong khi Hoàng Long trở lại tiểu viện của mình, tại một tòa phủ viện cách Hoàng gia không xa, Hoàng Thành thở hổn hển nhìn Hắc y nhân trước mặt giận dữ hét: "Đỗ La Tư không phải nói lần này nhất định có thể giết chết tiểu tử kia sao? Tại sao bây giờ hắn còn bình yên vô sự xuất hiện ở Hoàng gia?"

Hắc y nhân cười lạnh một tiếng: "Hoàng Thành, ngươi đừng quên thân phận của ngươi, Hi Nhĩ gia tộc chúng ta làm việc, còn không đến phiên ngươi tới chỉ trích."

Hoàng Thành chán nản, chỉ vào Hắc y nhân nói: "Ngươi."

Bất quá, cuối cùng hắn chỉ hừ lạnh một tiếng.

"Chỉ là có chút kỳ quái, cho dù nhiệm vụ thất bại, Lỗ Mạn bọn họ hẳn phải trở về mới đúng, nhưng mà hiện tại một người cũng không thấy bóng dáng." Hắc y nhân tên là La Khải lẩm bẩm, ánh mắt âm lãnh.

"Hừ, không phải là bọn hắn sợ trở về bị phạt, cho nên đều trốn đi a?" Hoàng Thành cười lạnh châm chọc.

"Trốn? Chuyện đó không có khả năng." La Khải lắc đầu.

Nhưng nói đến đây, trong lòng hắn cũng không khỏi hoài nghi, nếu không phải trốn, vậy làm sao giải thích được hết thảy? Hơn năm mươi người, toàn bộ là cường giả đã ngoài thất cấp, thậm chí có cả cửu cấp Ma Pháp Sư, lại giống như ở trong thiên địa tiêu thất vô tung.

Hai người lại bí mật bàn bạc, sau một lúc La Khải lắc mình ly khai, trước khi rời đi, hắn bỏ lại một câu: "Gia chủ của chúng ta nói, ngươi không cần lo lắng, chúng ta sẽ nghĩ biện pháp diệt trừ Hoàng gia tiểu nhi kia, bất quá ngươi cũng đừng quên chuyện ngươi đã hứa hẹn với chúng ta."

Nhìn phương hướng La Khải biến mất, Hoàng Thành trong mắt hiện lên một đạo hàn mang, hừ, hứa hẹn? Đợi ta đoạt được vị trí Hoàng gia gia chủ, tới lúc đó tái thu thập các ngươi.

Rồi hắn nhướng mày, lẩm bẩm: "Nhưng mà hơn năm mươi cường giả trên thất cấp, tất cả đều biến mất, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?"

Mẫu tử Triệu Dong lúc đi Bạo Tuyết Đế Quốc bên người chỉ mang theo ba mươi mấy hộ vệ, hắn đều biết đến, luận thực lực, Hi Nhĩ gia tộc lần này phái đi lực lượng mạnh hơn rất nhiều, cho dù nhiệm vụ thất bại, toàn thân bỏ chạy cũng không phải việc khó.

Nhưng hiện tại, đồ vô dụng Lỗ Mạn này biến đi nơi nào? Trong lòng hắn mơ hồ bất an.

Đêm tối trôi qua, bình minh rực sáng.

Ngày đấu giá ma pháp kiếm cuối cùng đã đến.

Ngày đấu giá ma pháp kiếm cuối cùng đã đến.

Tại phòng đấu giá của Kiều Trì gia tộc, người ra vào tấp nập.

Mấy ngàn chỗ ngồi, không một chỗ trống, hơn mười phòng khách quý, không một phòng trống.

Thậm chí ngay cả Lục Thông Vương Quốc quốc vương Âu Lai Nhĩ cũng tự mình đến hiện trường đấu giá, lúc này, trong phòng khách quý 320, Âu Lai Nhĩ cung kính ngồi bên cạnh một lão nhân tóc hồng.

Hồng phát lão nhân, mặc Giáo Đình hồng bào, trước ngực áo có một đồ án Thiên Sứ, người nào biết rõ đồ án này nhất định sẽ chấn động, bởi vì chỉ có hồng bào của Giáo Đình Hồng Y Đại Giáo Chủ mới có thể khắc dấu hiệu đó.

Tại Quang Minh Giáo Đình, địa vị của Hồng Y Đại Giáo Chủ chỉ xếp dưới Giáo Hoàng, có thể nói, địa vị cao đến mức ngay cả đại đế của ngũ đại đế quốc trông thấy cũng đều phải khách khí, càng không nói đến quốc vương của một tiểu vương quốc như Âu Lai Nhĩ .

Xuyên thấu qua cửa sổ tinh ngọc, Thái Nhược đem khung cảnh phòng đấu giá phía dưới hết thảy thu vào trong mắt, mở miệng nói: "Âu Lai Nhĩ, ngươi nói xem, chuyện ma pháp kiếm bị trộm là thật hay giả ?"

Âu Lai Nhĩ ngẩn người, đoán không ra tâm tư của Hồng Y Đại Giáo Chủ, đành bồi cười nói: "Đại giáo chủ đại nhân nói thật chính là thật, nói giả chính là giả ."

Thái Nhược ha ha cười, liếc mắt nhìn Âu Lai Nhĩ một cái, lộ vẻ rất hài lòng.

Âu Lai Nhĩ thấy vỗ mông ngựa đã vuốt được đến đuôi, cũng thật cao hứng, tiếp tục vỗ vô cùng hưng phấn.

Chỉ sau một lúc, Thái Nhược nhìn Âu Lai Nhĩ thuận mắt rất nhiều, giống như nhớ tới cái gì, hắn thuận miệng nói: "Âu Lai Nhĩ, nghe nói Hoàng gia và Kiều Trì gia tộc cùng được xếp vào Lục Thông Vương Quốc tứ đại gia tộc đúng không?"

Âu Lai Nhĩ trong lòng vừa động, cười nói: "Đúng vậy, thưa đại giáo chủ đại nhân." Tiếp theo cẩn thận hỏi: "Không biết đại giáo chủ đại nhân muốn hỏi chính là…?"

Thái Nhược gật đầu, nói: "Cũng không sợ ngươi biết, kỳ thật lần này ta tới, trừ bỏ việc muốn mua ma pháp kiếm, còn lại là muốn cho ma pháp thiên tài của Hoàng gia, gọi là gì nhỉ? Hoàng Long, đúng, đúng, Hoàng Long, muốn thu nhận hắn vào Giáo Đình Thánh Chiến học viện."

Giáo Đình Thánh Chiến học viện, tiếng tăm lừng lẫy, chỉ xếp sau hai đại học viện là Thần Phong, Ba Lỗ.

Âu Lai Nhĩ hai mắt sáng ngời, cười nói: "Thì ra là việc này, tiểu thiên tài ma pháp của Hoàng gia có thể được thánh giáo coi trọng, đó là vinh hạnh của hắn, đồng thời cũng là vinh hạnh của quốc gia ta."

Âu Lai Nhĩ hai mắt sáng ngời, cười nói: "Thì ra là việc này, tiểu thiên tài ma pháp của Hoàng gia có thể được thánh giáo coi trọng, đó là vinh hạnh của hắn, đồng thời cũng là vinh hạnh của quốc gia ta."

Nhưng mà, vì thu nhận Hoàng Long vào Giáo Đình Thánh Chiến học viện, Thái Nhược thân là Hồng Y Đại Giáo Chủ lại đích thân tìm đến, có thể thấy được Giáo Đình đối Hoàng Long coi trọng đến mức nào.

Âu Lai Nhĩ đang muốn tiếp lời, đột nhiên, phía dưới phòng đấu giá một trận ồ lên, làm hắn không khỏi nhìn xuống.

Lúc này, trên đài đấu giá, không biết khi nào lập thẳng một thanh trọng kiếm!

Khi Kiều Trì gia tộc - gia chủ Ai Á chậm rãi rút kiếm, một tiếng thanh minh phát ra quanh quẩn khắp các góc phòng, làm người khiếp sợ.

"Ma pháp kiếm! Là thanh ma pháp kiếm!" Trong hiện trường, không biết là ai kinh hỉ hô to, tiếng kinh hô này, giống như dẫn lôi, tạc toàn bộ hiện trường sôi trào lên.

Không ngờ là thanh ma pháp kiếm kia!

Không phải nói bị trộm rồi sao? Chẳng lẽ là giả truyền?

Ngay cả Thái Nhược và Âu Lai Nhĩ cũng đều ngơ ngẩn , bọn họ vốn cũng cho rằng Kiều Trì gia tộc hôm nay không thể đưa ra ma pháp kiếm.

Nhưng mà, hiện tại…

Hai người ngẩn ra một lúc sau tiện đà lâm vào suy nghĩ sâu xa.

Việc ma pháp kiếm bị trộm chỉ sợ là thật , nhưng hiện tại Kiều Trì gia tộc lại xuất ra được một thanh ma pháp kiếm, việc này nói lên ma pháp kiếm không chỉ có một thanh, nghĩ sâu hơn một chút, không chừng cố chủ ủy thác đấu giá kia chính là tượng sư chế tạo ma pháp kiếm.

Lần này, Thái Nhược tới đây, bên ngoài có hai nhiệm vụ, bên trong còn có một nhiệm vụ ngầm chính là điều tra cố chủ đã ủy thác Kiều Trì gia tộc đi đấu giá ma pháp kiếm.

Nếu như có thể từ trên người cố chủ kia lấy được bí thuật chế tạo ma pháp kiếm, đến lúc đó Giáo Đình sẽ có đủ khả năng thống nhất Hằng Nguyên Đại Lục .

Trong đại sảnh phòng đấu giá, vốn chỉ là tính toán tiến đến xem Kiều Trì gia tộc xấu mặt, mọi người đều thất vọng đồng thời kinh hỉ liên tiếp.

"Chuôi ma pháp kiếm này, dưới cấp Thánh Vực, gia tăng thất thành uy lực!" Khi Ai Á bạo xuất những lời này, cả phòng đấu giá lại một mảnh ồ lên, thậm chí không ít người kích động trực tiếp đứng lên.

"Chuôi ma pháp kiếm này, dưới cấp Thánh Vực, gia tăng thất thành uy lực!" Khi Ai Á bạo xuất những lời này, cả phòng đấu giá lại một mảnh ồ lên, thậm chí không ít người kích động trực tiếp đứng lên.

"Không có khả năng!"

"Không thể là thật !"

Không ít kẻ vốn nghĩ rằng ma pháp kiếm đã bị trộm, nay hô lên vui sướng khi người gặp họa, nhưng tại hiện trường sau khi mọi người đích thân thí nghiệm, xác nhận uy lực gia tăng của ma pháp kiếm, tất cả những người hô “không có khả năng” hết thảy đều câm họng .

Không ngờ là thật!

Dưới Thánh Vực trở xuống, gia tăng thất thành uy lực! Ma Pháp Sư hoặc Chiến Sĩ đều có thể dùng.

Thân kiếm không có tài liệu ma thú nào, tất cả đều dùng quặng sắt đúc nên.

Bên trong hiện trường, không ít thợ rèn tông sư của Ải Nhân tộc đều ngây ra như phỗng.

"Thất thành, không ngờ là thất thành!" Thái Nhược cũng mang vẻ mặt không thể tin được, tiện đà hai mắt nóng cháy, trong lòng càng thêm kiên định phải tìm cố chủ thần bí kia.

Không chỉ có Thái Nhược, ngay cả các đại thế lực khác tại phòng đấu giá cũng đều hiện lên ý niệm mãnh liệt này trong đầu.

Dưới vô số con mắt nóng bỏng, ma pháp kiếm bắt đầu đấu giá.

Giá khởi điểm là hai mươi vạn kim tệ, thế nhưng trong tiếng cạnh tranh liên tiếp của các đại thế lực, ngắn ngủi không đến nửa giờ, giá bán liền lên tới mức khủng bố là hai trăm vạn kim tệ!

Hơn nữa, cạnh tranh giá cả vẫn còn tiếp tục.
Chương trước Chương tiếp
Loading...