Hoàng Tử Và Công Chúa Của Thế Giới Ngầm
Chương 42
“Không có chuyện gì, mạng lớn, chưa chết được” nhìn bộ dạng dối trá của cô ta, lạnh lùng nói! Nhưng Phong nhìn thì mất hứng “Thần, không nên như vậy! Nguyệt ngày hôm qua cũng rất lo lắng cho cậu?” Đúng a! Lo lắng tôi không chết được! làm hỏng chuyện của cô ta! Hừ! Liếc Phong một cái, xoay người đi vào phòng! Trút giận vào gối! Tức chết tôi tức chết tôi! Hại tôi thành như vậy còn nói chuyện giúp cô ta! Hừ! Tôi sớm muộn cũng sẽ làm cho cô ta hiện ra nguyên hình! Ở nhà nghỉ ngơi hai ngày lại bắt đầu đi học! vào tuần lễ thứ 3 sẽ phải thi cuối kỳ! Thi cuối kỳ lớp mười một không phải là rất quan trọng, cho nên học tập cũng không phải là rất khẩn trương! Trải qua hôm kia tôi hoàn toàn không nói chuyện với Nguyệt nữa! Chịu trách nhiệm Nguyệt nhiều lần tới nói xin lỗi với tôi, tôi cũng không để ý tới! Phong cũng vì vậy oán giận tôi hẹp hòi! Trời ạ, tôi thật là có khổ mà nói không ra lời a! Chuyện ngày đó chỉ là suy đoán của mình tôi không có chứng cớ! Bọn họ chắc chắn sẽ không tin tưởng tôi! Ai! Ngày hôm nay Phong và bọn họ có việc nên không đến trường học! Chỉ có một mình tôi cà lơ phất phơ trong sân trường! Đi tới rừng cây phía sau dãy phòng học đột nhiên nghe thấy một tiếng tiếng thét chói tai “Các người muốn làm gì” cảm giác rất quen! Từ từ đến gần nơi phát ra thanh âm, nhìn thấy mấy nữ sinh vây quanh Nguyệt! Bộ dáng thật giống như đang muốn đánh cô ta! Hừ! Đáng đời, báo ứng a! Cũng không định qua cứu cô ta! Trốn ở một bên nhìn trò hay! Cách nhau khá xa, nghe không rõ bọn họ đang nói cái gì? Chỉ biết là lúc đầu nữ sinh nói gì đó với Nguyệt? Nguyệt phản kháng! Sau đó nữ sinh kia tát một cái vào trên mặt Nguyệt, Nguyệt giơ tay lên muốn phản kháng! Những người khác thấy! Đẩy ngã Nguyệt xuống đất bắt đầu quyền đấm cước đá! Truyền đến tiếng kêu thảm thiết cùng tiếng kêu cứu của Nguyệt! Thanh âm càng ngày càng yếu ớt ! Sẽ không bị đánh chết chứ! Đang muốn tiến lên! Đi tới một nửa đột nhiên có người tới trước tôi một bước “Dừng tay, các người đang làm gì đó” nhìn thấy Phong khuôn mặt tức giận từ một nơi khác chạy tới! Mấy nữ sinh kia bị làm cho sợ đến xụi lơ trên mặt đất, động cũng không dám động! Phong chạy tới ôm lấy Nguyệt đang hấp hối! Ngẩng đầu nhìn mấy nữ sinh kia! Mới vừa không biết là người nào nhắn tin cho tôi, nói Nguyệt gặp nguy hiểm ở trường học, hối hả trở về nhìn thấy hình ảnh khi nãy, quá ghê tởm! “Phong Phong hoàng tử! Chúng tôi không dám, tha cho chúng tôi đi! Chúng tôi là bị người sai sử a” nhìn vẻ mặt Phong nổi giận! Nữ sinh kia quỳ trên mặt đất liều mạng cầu xin tha thứ! “Bị người nào sai sử” Phong âm tàn quát, những người đó nhìn nhau, không nói lời nào “Nói” tiếng rống giận càng lớn. Nữ sinh bị làm cho sợ đến khẽ run rẩy nhìn về phía tôi! Nhìn là có ý gì! Không phải là! ! ! Mở to mắt nhìn bọn họ “Các người có ý gì, chẳng lẽ nói là tôi sao?” Mẹ kiếp ! Hãm hại tôi a! Phong ngẩng đầu nhìn tôi, trong mắt tràn ngập thất vọng cùng thương tâm, thất vọng! Anh ta tin tưởng lời của bọn họ. (anchan: Ai nha, cái tình tiết máu chó này lại xảy ra trên người Thần a) “Cậu cho rằng là tớ” Phong không nói lời nào! Ôm Nguyệt đi đến phòng y tế, sững sờ ở nơi đó một lúc lâu mới phục hồi tinh thần, đuổi theo, Phong đã đưa Nguyệt tới phòng y tê! Đang chuẩn bị đẩy cửa đi vào “Nguyệt, nói cho anh biết đây là xảy ra chuyện gì! Anh không tin là Thần làm “ Phong nhìn Nguyệt đã băng bó kỹ vết thương “Em cũng không tin, nhưng là những người đó chính miệng nói với em a “ “Bọn họ nói để em hiểu rõ! Không nên đoạt đàn ông của Thần, còn nói đây chỉ là cho em cảnh cáo nhỏ, nếu như sau này em còn quấn lấy anh sẽ giết em, anh Phong, em sợ! Chuyện lần trước thật sự là ngoài ý muốn, không nghĩ tới chị Thần cho là em cố ý đẩy chị ấy xuống vẫn đối với em canh cánh trong lòng! Bây giờ còn tìm người tới đánh em! Em rất sợ a ” vừa nói nhào vào lòng Phong khóc lên! (anchan: Sợ cái đầu mi á, ta căm ghét nhất là tiểu tam mà nhất là tiểu tam âm hiểm như con này a >Mẹ kiếp ! Quả thực là giỏi vu tội! Tức chết tôi, đá văng cửa ra nhìn Phong và Nguyệt ôm nhau, chỉ vào Nguyệt “Mẹ nó, cô đang nói cái gì, tôi căn bản là không quen bọn họ, tôi cũng không tìm người đánh cô, về phần tôi rơi xuống khe suối chuyện này đến cùng có phải là cô cố ý hay không thì trong lòng cô rõ “ “Đủ rồi, Thần” Phong đứng lên nhìn tôi “Tớ quá thất vọng về cậu rồi, không nghĩ tới cậu cư nhiên lại bụng dạ tiểu nhân, lòng dạ hẹp hòi “ (anchan: What xì what cái thèng này nó đang nói gì thế, ta chém mi chết bi h) “Cậu không tin tớ tin tưởng cô ta, tại sao?” Không dám tin nhìn Phong, nước mắt chạy ra! Thà rằng tin tưởng cô ta cũng không muốn tin tưởng tôi! Tại sao? Tại sao! “Tôi khinh thường cô, tôi sẽ không để cho cô đạt được mục đích ! Hãy đợi đấy!” Xoay người chạy ra khỏi phòng y tế! Trở về nhà trọ, sư huynh đang ở đấy “Sư huynh” rầu rĩ chào hỏi anh xong liền chuẩn bị trở về phòng “Làm sao vậy, sao lại khóc “ đặt tôi ngồi xuống bên cạnh, nhìn hai mắt ửng hồng vì khóc của tôi “Xảy ra chuyện gì sao?” Vừa nói tôi khóc càng dữ hơn, gục vào trong lòng anh “Oa sư huynh, em thật buồn bực, cậu ấy lại tin tưởng Nguyệt cũng không tin tưởng em, em thật oan uổng a, “ “Ngoan! Khóc đi! Khóc ra là tốt rồi” tôi lập tức ngừng khóc, lau khô nước mắt, tôi tại sao lại phải khóc, không cho khóc! Đừng khóc! “Hừ! Không khóc” đi vào toilet rửa mặt, sạch sẽ đi ra “Sư huynh, em đói bụng, em muốn ăn cơm “
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương