Hôm Nay Vợ Chồng Phản Diện Vẫn Đang Ghi Nợ

Chương 17: Trang 6



Cung Phi Hồng làm theo dấu 'ok', nghi hoặc nói: "Đây là có ý gì?"

Giản Hoan nuốt đồ ăn trong miệng xuống đáp: "Chính là ý nói được."

Cung Phi Hồng vẻ mặt ngạc nhiên a một tiếng.

Giản Hoan nói xong, đũa duỗi ra một cái chính xác, gắp đùi gà bắt đầu gặm, gặm miệng đầy dầu, không hề có hình tượng.

Nam nhân ngồi ở bên cạnh Cung Phi Hồng nhìn nàng bằng ánh mắt khinh bỉ.

Hắn có đôi mắt dài nhỏ, phía trên miệng có hai hàng ria mép, rõ ràng 16 tuổi, nhìn lại giống như 26 tuổi.

Hồ Chí ba ngày trước ở Lâm Tiên thành gặp Cung Phi Hồng, biết Cung Phi Hồng là nhi tử của gia chủ Cung gia, liền một đường nịnh bợ.

Giang, Cung, Tạ, Lâm là thế gia tu tiên hiển hách nhất Cửu Châu đại lục, Cung gia trăm năm trước xuất vị lão tổ tông, hiện giờ là lão tổ Ngự Thú tông, hiện tại đang bế quan.

Hậu nhân Cung gia tu luyện thiên phú cũng không tốt, nhưng có lão tổ ở đây, không ai dám khinh thường Cung gia.

Hồ Chí không phải đệ tử của Song Linh Đường, hắn ở Tứ Linh Đường.

Tứ linh căn thiên phú rất kém cỏi, Hồ Chí đã từ bỏ con đường tu luyện này, liền nghĩ đến nịnh bợ cái quý nhân, cho rằng chính mình từ nay về sau phú quý và vô lo. Chính vì vậy mà Cung Phi Hồng thực sự là người thích hợp.

Hồ Chí nhìn về Cung Phi Hồng trong lòng thầm suy tính, vì vậy hắn quyết định nói ra nghi hoặc trong lòng: "Phi Hồng huynh, nghe nói kia Giang Xảo Xảo vào Đơn Linh Đường?"

Nghe đến đây, Cung Phi Hồng vốn còn đang nghiên cứu thủ thế 'ok' trong nháy mắt tâm tình cũng không quá tốt, có lệ ừ lên một tiếng.

Một bên kỳ thật đã ăn no, nhưng cũng không biết bữa tiếp theo khi nào có thể ăn no, bởi vậy Giản Hoan còn đang cố gắng nhét cũng ngẩng đầu lên.

Ánh mắt của nàng rơi vào trên người Cung Phi Hồng và Hồ Chí.

Trong sách, Cung gia và Giang gia đều là thế gia tu tiên, tổ tiên kết thù. Sau khi tiểu nhân Hồ Chí hiến kế, Cung Phi Hồng tiến hành một loạt hành động hãm hại nữ chủ, cuối cùng rơi vào kết quả chết không toàn thây.

Cũng là sau khi Cung Phi Hồng chết, Giản Hoan từ Ma tộc đi tới phái Ngọc Thanh, tiếp nhận lại nguồn sức mạnh, tiếp tục lại hãm hại nữ chủ.

Dựa theo tiến triển, kỳ thật nàng và Cung Phi Hồng sẽ không có giao tiếp.

Nhưng bởi vì nàng xuyên vào sách, trước tiên vào ba năm trước khi đi tới phái Ngọc Thanh trùng hợp thể nào lại có giao tình với hắn ta.

Nghĩ đến Cung Phi Hồng hôm nay mời nàng bữa ăn này nên Giản Hoan nàng sẽ cố gắng ngăn cản hắn ta tìm đường chết cho mình.

Suy nghĩ một chút, nàng ôm bát đũa đứng dậy làm bộ rời đi.

"Phi Hồng huynh, ta thật sự là có chút lo lắng cho ngươi." Hồ Chí rót cho Cung Phi Hồng một chén linh ẩm, hạ thấp thanh âm không muốn để cho người bên ngoài nghe lén, "Giang gia lão tổ mấy năm trước độ kiếp thất bại, thân đạo tiêu tán, Giang gia vốn nên yên lặng, nhưng hiện tại xuất hiện Giang Xảo Xảo. Nàng là linh căn biến dị hiếm có, sau này tiền đồ vô lượng. Nghe ta nói, Phi Hồng huynh, vì Cung gia, ngươi nên sớm tính toán! "

Cung Phi Hồng lộp bộp một chút: "Hồ huynh, ngươi nói chi tiết, đây là ý gì? "

Hồ Chí kề tai Cung Phi Hồng nói nhỏ:"Hiện tại là lúc Giang Xảo Xảo yếu nhất, bây giờ mà không kéo nàng ta xuống e rằng về sau có muốn cũng rất khó."

Nói đến đây, Hồ Chí ý vị thâm trường dừng lời, làm động tác cắt cổ.

Cung Phi Hồng lâm vào chần chờ: "Cái này..."

Hồ Chí thấy Cung Phi Hồng động tâm, vừa định tiếp tục lừa dối, nhưng nào ngờ, phía sau đột nhiên truyền đến một thanh âm.

"Hồ huynh, ngươi đây thật sự là làm bậy!"

Hồ Chí Và Cung Phi Hồng hoảng sợ, đồng loạt quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Giản Hoan ôm chén canh miệng vẫn còn ngậm lá cải. Cũng không biết đã nghe lén bao lâu rồi.

Hồ Chí giận dữ quát: "Ta cùng Phi Hồng huynh nói chuyện, ngươi là ai mà dám nghe lén?!"

Giản Hoan nhún nhún vai tỏ vẻ không liên quan nhưng Cung Phi Hồng ngoắc ngón tay ý bảo nàng tới gần.

Cung Phi Hồng hướng nàng tới gần.

Giản Hoan thấp giọng nói: "Phi Hồng huynh, ta cùng Hồ Lai huynh nghĩ không giống nhau. Ngươi gia lão tổ không phải còn đang ở Ngự Thú tông tọa trấn sao? "

Cung Phi Hồng gật gật đầu: "Không sai. "

Giản Hoan: "Tứ đại thế gia các ngươi, liền ngươi Cung gia có lão tổ, ba nhà còn lại đều không có chứ? "

Cung Phi Hồng lần nữa gật đầu.

Lão tổ nhà hắn lá gan tương đối nhỏ, vài chục năm mà vẫn không dám tiến sâu vào kỳ Phi Thăng. Mặt khác ba nhà còn lại lá gan rất lớn, đều nối tiếp nhau tiến vào kỳ Phi Thăng tiến càng sâu thì thất bại dẫn đến thân đạo tiêu tán.

Nàng nói: "Không được, hiện tại ngươi là người tương lai đứng đầu Cung gia, ngươi gấp cái gì muốn gấp cũng là hai nhà gấp. Giang Xảo Xảo thiên phú như thế cao, mặt khác hai nhà khác so lại càng sợ Giang gia quá áp đảo bọn họ. Ngươi chỉ cần chuyên tâm tu luyện, chuyện khác đều không cần phải xen vào. Nếu ngươi xen vào, Cung gia ngươi cùng Giang gia sẽ khó tránh khỏi xung đột vô ích, mặt khác hai nhà kia không phải làm gì sẽ là ngư ông đắc lợi. Không có ích lợi gì!"

Cung Phi Hồng bừng tỉnh đại ngộ: "Ngươi nói đúng! Ta thiếu chút nữa là sai lầm rồi!"

Hắn ánh mắt quét về phía Hồ Chí.

Hồ Chí thấy vậy, biết đại thế đã mất, vội thay đổi giọng điệu: "Giản Hoan sư muội nói đúng, là ta suy xét khSở tiên sinh toàn, mong rằng Phi Hồng huynh không trách."

Cung Phi Hồng thật cũng không thực sự để ý: "Ngươi cũng là suy nghĩ vì ta cả."

Hắn cùng Hồ Chí rất hợp nhau, qua ba ngày tiếp xúc hắn cũng có phần thiện cảm với Hồ Chí, nhưng cũng không đến mức quá thân thiết như vậy.

Hồ Chí nhìn về phía Giản Hoan, trong mắt đều là hận ý: "Giản Hoan sư muội thật thông minh sáng suốt, sau này ta còn cần phải thỉnh giáo muội nhiều hơn mới được."

Giản Hoan xua xua tay: "Hồ Lai huynh khách sáo quá."

Hồ Chí tức giận đến nỗi ria mép giật giật: "...... Ta không phải tên Hồ Lai!"

Giản Hoan ôm chén trở lại vị trí lúc trước, câu lệ nói: " Ừm tốt."

Cung Phi Hồng trong lòng đều là mười phần cảm kích: "Giản Hoan sư muội, đa tạ ý tốt của ngươi."

"Cảm tạ thì ta không cần, nhưng mà chỗ đồ ăn này nhiều quá ăn không hết ——" Giản Hoan chỉ chỉ đống linh thực trên bàn còn dư, nói "Có thể gói lại đưa cho ta được không?"

Cung Phi Hồng: "......"

-

Ngoài thiện đường, Giản Hoan cùng Cung Phi Hồng vẫy tay từ biệt, mang theo một túi linh thực chạy tới hướng Luyện Khí Đường.

Thông qua mười ngày ở tại đây, Giản Hoan cũng có thêm vài phần hiểu biết thêm về con người của Thẩm Tịch Chi.

Sở dĩ hắn bần cùng như thế, là bởi vì hắn có một vị sư phụ không đáng tin cậy cũng chính là Đình Kiếm Phong phong chủ Cốc Sơn

Người ngày thích uống rượu, thích đánh nhau, và vô số lần thiếu nợ người ta. Bởi vậy lâu lâu lại có người tới phái Ngọc Thanh đòi tiền từ hắn.

Vị này tự thấy mình không làm được việc gì ra hồn cả, nhưng lại rất thương yêu đệ tử đã để lại ngự không kiếm pháp cho đệ tử thân truyền của mình để phòng khi nào có người đến tìm để đòi nợ còn có thể dùng để chạy thoát thân.
Chương trước Chương tiếp
Loading...