Huyết Thê Của Ma Cà Rồng Vương

Chương 34



- Một đêm thú vị phải không Ceref? Ngài nghĩ xem "bông hoa" của ngài sẽ thế nào?

- Con bé sẽ bị đẩy xuống Thung Lũng Đen, bởi Edana Rigil Kentaurous.

- A há, nếu Ceref đã nói thế thì sẽ không sai được đâu. Vậy ngài sẽ cứu vớt nó chứ? Dù sao thì nơi đó cũng được mệnh danh là "có vào mà không có ra" mà.

- Nếu con bé không thể sống xót trở về từ đó thì không đáng là lưỡi kiếm do ta mài dũa, mà những thứ phế vật, thì nên vứt đi.

--

Trên đường đi lên khu trung tâm, Lin và Issac gặp được Cedric, trông dáng vẻ chắc hẳn cũng đã phát hiện ra điều bất thường. Vì con dơi của Cedric đi nhanh hơn nên Lin nhảy qua đi dơi chung với Cedric. Cậu bé đứng trên lưng con dơi quý màu tím, áo choàng bay phần phật trong gió, ánh mắt nghiêm nghị nhìn về phía trung tâm.

- Tôi không muốn phải tháo phong ấn - Cedric không nhìn Lin, nhưng nhỏ vẫn hiểu cậu đang nói chuyện với mình.

Lin nhìn lên tầng không trung xa xa, đây là em trai Zebric, là người mà Lin dùng cả cuộc đời bất tử của mình cũng không trả hết nợ, nhỏ muốn thay anh ấy làm tất cả mọi thứ có thể cho Cedric.

- Cứ làm mọi thứ cậu muốn, miễn là nó không sai, còn lại cứ để tôi lo - Lin đưa bàn tay bé xíu của mình ra xoa xoa đầu Cedric. Hành động đó làm Cedric có chút không tin nổi, làm sao mà họ có thể giống nhau ở nhiều điểm đến vậy chứ?

- Chị thật giống anh ấy - Đôi mắt Cedric trong màn đêm mang vẻ tịch mịch trống trãi, song rất nhanh lấy lại vẻ nghiêm túc để làm điều quan trọng hơn.

Lin dĩ nhiên cũng không nói rằng bởi vì nhỏ và Zebric là một.

Trên bầu trời những đám mây trong đêm vẫn theo chiều gió nhẹ nhàng trôi về phía chân trời. Bên trong pháo đài Uranus nhìn bề ngoài có vẻ vẫn yên bình, nhưng thật chất là sắp loạn đến nơi rồi. Dưới mệnh lệnh triệu tập về khu trung tâm của Cedric, mặc dù họ không ai hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng bởi mệnh lệnh đó xuất phát từ một dòng thuần nên cho dù là nghịch lí cũng sẽ thành chân lí.

Trung tâm điều khiển và an ninh là một ngọn tháp cao tọa lạc tại trung tâm pháo đài. Đây được xem là một trong những nơi sử dụng phương tiện khoa học kĩ thuật hiện đại nhất Vampire World.Tại nơi này, bạn có thể điều khiển pháo đài bay theo bất cứ hướng nào bạn thích, sử dụng vũ khí tối tân của nó để khủng bố bất cứ nơi nào bạn muốn.

Bước vào tầng trệt của tòa tháp, khung cảnh vắng tanh không có lấy một bảo vệ canh gác, có lẽ tất cả đều bị giết sạch và được dọn dẹp cách sạch sẽ. Từ đó cho thấy kẻ làm ra chuyện này chắc chắn không phải hạng xoàng, trong một thời gian ngắn mà đã dọn dẹp sạch sẽ đến thế này.

Cedric mạnh nhất trong đây, cậu nhóc đi trước mở đường, thỉnh thoảng gặp phải cánh cửa nào cần xác nhận bảo mật, cậu ta chỉ cần lấy tấm thẻ Master của mình và quẹt ra là xong. Nhờ có 2 vampire có quyền lực nhất nhì đất nước là Cedric và Issac nên những cánh cổng với độ bảo mật cao đều không thể ngăn cản được họ.

Chẳng mất mấy thời gian để họ đến được tầng trên cùng - nơi chứa máy điều hành mọi hệ thống trên pháo đài bay Uranus.

Cánh cửa cảm ứng tự động mở ra, Cedric vừa bước vào lập tức khựng bước chân lại, Lin cũng sớm đã dự liệu được điều gì nên cũng chuẩn bị tinh thần sẵn sàng. Nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng đó, bao tử Lin không khỏi quặng lên từng cơn buồn nôn.

Hàng chục Vampire cấp C và quý tộc bị giết chết cách giả man, từng ngóc ngách như được gột rửa bởi máu và xác, mùi tử thi bốc lên bao trùm cả căn phòng.

- Ổn không? - Cedric quay sang nhìn Lin, đôi mắt cậu không dấu nỗi tức giận.

Lin nhìn xác huân tước Fletcher phía xa, đôi mắt nhỏ do dự trong giây phút, sau đó bàn tay siết chặt, hít lấy một hơi mà bước tới.

Issac lặng người đi không nói gì, chỉ biết im lặng đi theo.

Dãy máy tính đồ sộ với trình độ khoa học kĩ thuật đi trước con người vài thế kỉ nằm im trong phòng, có lẽ nó mới vừa bị tắt đi. Nếu không phải Lin phát hiện sớm thì có lẽ bọn đột nhập đã làm mọi chuyện tệ hơn nữa.

Cedric tiến tới khởi động máy, lập tức thì màn hình hiện lên yêu cầu quét mống mắt xác nhận.

Cedric có vẻ khinh thường bởi tấm thẻ Master trong tay cậu có thể mở hết toàn bộ mọi thiết bị máy móc trên toàn pháo đài Uranus này, thậm chí có thể kích hoạt một tên lửa xuyên lục địa đánh thẳng vào cung điện Royal Blood cũng không phải vấn đề gì quá khó khăn.

Nhưng đã kết quả đã quẹt đến lần thứ hai mà màn hình vẫn báo lại là kết quả không tương thích, nếu còn tiếp tục nữa hệ thống sẽ rơi vào trạng thái "ngủ đông" để bảo mật thông tin.

Cedric tức giận siết chặt tay.

- Bọn chúng đã thay đổi kết cấu bảo mật của hệ thống.

Issac không khỏi chau mày:

- Nếu vậy thì rắc rối rồi đấy. Tường lửa của hệ thống này là cấp 1 thế giới, nếu không có mật khẩu thì không vào được đâu.

- Nếu chúng ta hack thì sao? - Lin tiến lên nhìn vào màn hình, lúc trước Ceref có dạy cho nhỏ kiến thức của một hacker, bản thân Lin cũng đã đọc qua rất nhiều sách về lĩnh vực này, nhỏ nghĩ mình có thể.

- Chúng ta không đủ sức đâu Lin. Hệ thống này được lập trình bởi những thiên tài của Vampire's World, đến cả những quản lí ở đây cũng phải dành đến cả thế kỉ mới có thể sử dụng thành thục. - Issac đáp lại.

- Nếu là Jupiter thì chắc chắn có thể, ta sẽ đi tìm cậu ấy. - Cedric toan quay đi thì bị Lin ngăn lại, bàn tay Nhỏ nắm lấy cánh tay nhỏ bé của Cedric:

- Không kịp đâu, thay vì đi tìm Zue, cậu nên lập lại kết giới đi.

- Chị có bị ngốc không vậy? Không có hệ thống điều khiển làm sao lập kết giới được.

- Cứ để nó cho tôi. - Lin mĩm cười khổ sở sau đó buông Cedric ra. Thân ảnh di chuyển đến trước màn hình, đôi tay đặt lên bàn phím cảm ứng.

Nhỏ nhắm mắt suy nghĩ thật kĩ hành động mình sắp làm.

Từ trước giờ Lin luôn giả ngu giả ngốc trước mặt mọi người. Những bài tập trên lớp dễ như trở bàn tay, Lin vừa nhìn đã biết đáp án nhưng nhỏ vẫn vờ như không biết rồi copy bài Eric. Nhỏ cứ nghĩ mình sẽ luôn luôn tỏ ra ngốc nghếch như vậy, nhưng chuyện đến mức này, Lin không thể diễn thêm được nữa.

Mà thật ra từ lúc Lin đánh đại Edana thì nhỏ đã bắt buộc phải hủy bỏ vai diễn đó rồi.

Nhỏ đã luôn lừa gạt Emi và Eric rằng mình cực kì ngốc nghếch, liệu họ có tha thứ cho Lin không? Nhưng đến nước này rồi Lin đâu còn lựa chọn nào khác.

Lin mở mắt ra, ánh mắt đó làm Issac giật nãy mình.

Ngày trước Ceref bắt Lin học rất nhiều thứ, Lin cứ nghĩ đó là những điều bình thường đối với một Vampire, nhưng bây giờ gặp chuyện mới biết thì ra anh ta đã mài dũa nhỏ kĩ càng như thế nào.

Cái gì mà tường lửa cấp 1 thế giới được lập trình bởi thiên tài, phải mất cả thế kĩ mới sử dụng thành thạo chứ? Đây không phải là bài tập Ceref giao cho Nhỏ sau 2 ngày học về lĩnh vực này sao?

Vụ hải ngữ của người cá, rồi đến dùng kĩ năng của thợ săn, sử dụng kiếm, bây giờ lại thành hacker. Từ đầu đến cuối mọi thứ đều nằm trong sự sắp xếp của Ceref. Anh ta biết rõ cái gì sẽ xảy ra nên đều chuẩn bị kĩ lưỡng mọi thứ cho nhỏ.

Không lẽ đến tận bây giờ Lin vẫn đi rất đúng tiến độ của Ceref sao?

Nhưng, Lin không thể làm khác được.

Mười đầu ngón tay như cái máy lướt trên bàn phím cảm ứng, bộ não và đôi tay ấy xử lí thông tin nhanh đến mức Issac không thể nào hiểu nổi Lin đang làm gì. Chỉ biết mấy mươi giây sau trên màn hình chủ sáng lên.

Bản đồ của toàn pháo đài Uranus.

Issac tròn mắt không thể tin nổi. Phải biết rằng thế giới Vampire nhìn vào có vẻ khá cổ điển, nhưng công nghệ kĩ thuật của họ đi trước con người đến vài thế kỉ, nhất là cái pháo đài bay - thành tựu rực rỡ của Vampire. Vậy mà cô gái nhỏ bé này chỉ mất mấy mươi giây là có thể bẻ khóa hệ thống, moi sạch mọi thông tin của Uranus.

Đến cả Cedric cũng không dám tin vào mắt mình, nhưng cậu thấy tức giận hơn là ngạc nhiên:

- Thì ra từ đầu đến giờ chị luôn giả khờ giả dại lừa gạt chúng tôi.

- Xin lỗi. - Lin cuối gầm mặt, một cảm giác tội lỗi dâng lên trong lòng Lin, nghĩ đến Eric và Emi, lòng Lin nặng trĩu như đá đè.

Bàn tay Lin siết chặt. Lin tâm tâm niệm niệm rằng không được phép để cảm xúc chi phối hành động. Rất nhanh chóng Nhỏ lại tập trung vào màn hình, đôi tay thoăn thoắt thao tác phím, lập tức mọi ngóc ngách trên toàn pháo đài Uranus đều hiện rõ mồn một trên màn hình.

Sau đó ở giữa căn phòng, một vòng tròn lớn xuất hiện, Cedric thở dài bước vào, cậu chính thức trở thành quả cầu năng lượng sống để cung cấp ma lực cho kết giới.

- Ma lực không đủ để phủ kết giới toàn bộ, chúng ta chỉ chọn một số phần quan trọng mà thôi - Bàn tay Lin gõ phím rất nhanh, nhưng vẫn để ý đến Cedric với đôi mắt cảm thấy tội lỗi của Cedric - Không sao đâu, chúng ta có thể mà.

Issac bất lực đưa ánh mắt nhìn sang Lin. Dường như đứng trước cô gài này, suy nghĩ rằng quý tộc dòng thuần là kẻ chỉ huy đều bị đè bẹp, lòng tự ái khiến mọi nơron thần kinh trong cậu trốn mất tăm. Cô ấy quá thông minh.

- Chúng ta đang ở trên Thung lũng chết, vì vậy không thể để pháo đài rơi được. Cho nên ưu tiên bảo vệ hệ thống bay, tiếp đến là phòng chỉ huy. Nghe cho rõ đây Issac, pháo đài này có bản chất của một vũ khí quân sự tối tân, vậy nên anh hãy tuyển chọn những người tốt nhất để điều khiển vũ khí chiến đấu nhé.

Issac siết chặt bàn tay. Những người tốt nhất sao? Trong khi binh lính số thì không có mặt, số thì đã bị giết sạch, trên pháo đài bây giờ chỉ có học sinh là chủ yếu. Đào đâu ra người tốt nhất chứ.

Dù là vampire - giống loài hoàn hảo, nhưng dù sao tất cả đều chỉ là học sinh, đến cả vũ khí còn không biết sử dụng thế nào thì nói gì là chiến đấu chứ.

Bỗng dưng lúc này, một sấp giấy được đưa đến trước mặt Issac, có vẻ như Lin vừa hoàn thành xong trong tíc tắc. Bên trong ghi rõ cách sử dụng từng loại vũ khí, đến cả khuyết điểm và ưu điểm đều có đủ cả. Đến cả trong trường hợp nào nên sử dụng cái gì và chiến thuật ra sao đều ghi đầy đủ.

Issac lẫn Cedric đều không thể tin vào mắt mình. Lin là cái thể loại gì vậy? Chỉ trong thời gian vài phút đã viết ra được cẩm nang này sao? Không đúng, từ nãy đến giờ nhỏ có rảnh được phút nào đâu? Chẳng lẽ...

Một cơn ớn lạnh chạy dọc sóng lưng Issac. Đó là suy nghĩ nhiều vấn đề cùng một lúc. Thì ra trong lúc giao tiếp với Issac và Cedric, thậm chí trong lúc bẻ khóa, Lin vẫn chừa một phần não để viết ra cuốn cẩm nang này cho anh. Cái đầu đó quá kinh khủng. Issac không dám hình dung đến chỉ số IQ của Lin. Một cái đầu thôi nhưng hoạt động như mấy bộ não cộng lại.

Một phần suy nghĩ cách bẻ khóa, một phần trả lời giao tiếp, một phần nhớ lại kiến thức để viết lại kĩ năng, tính toán hàng trăm khả năng có thể xảy ra trong một trận đấu.

Cedric cũng không khỏi khó tin, từ trước đến giờ, ngoại trừ Zue ra thì còn ai có cái đầu thần thánh đó nữa chứ.

ẦM.

Một tiếng nổ vang trời vang lên, vụ nổ lớn đến mức khiến cả khu trung tâm chao đảo, trên màn hình to xuất hiện cảnh báo:

Khu vực D1 do ở quá xa, kết giới chưa đi tới nên đã bị hư hại khi bị ném bom. Nếu không sửa chữa pháo đài chắc chắn sẽ rơi trong vòng 20 phút nữa. Rõ ràng là bọn chúng muốn đánh rơi pháo đài để đẩy mọi người vào Thung Lũng Đen mà. Nếu cứ tiếp tục thế này thì sẽ nguy mất. Trên toàn Vampire's World này ai ai không biết Thung Lũng Đen là nơi có vào mà không có ra chứ.

- Lin, nhanh lên, mặc kệ tôi - Cedric nghiến răng nói, vòng tròn hút nhanh một lượng ma lực khiến mặt mày cậu xanh xao như bị ốm, tuy vậy, cậu vẫn cắn răng chịu đựng mà đứng thẳng.

- Tôi đã phục hôi được 90%, nhưng chỗ dây bị đứt phải sửa bằng phương pháp thủ công - Bàn tay Lin lại tăng tốc gõ lên mặt phím, nhỏ phải làm mọi thứ thật nhanh để đi sửa vị trí D1. Ma lực của Cedric lại càng bị hút nhanh hơn, mà bên ngoài mọi người đã bắt đầu hoảng loạn tràn lên tầng trên.

Sau khi đã chuẩn bị xong xuôi mọi thứ, Lin mới tiến đến gần Issac lúc này đang hoảng loạn không biết làm thế nào. Lin nắm tay đấm nhẹ vào bắp tay anh:

- Cứ coi như chúng ta đang thi phần "Tập trận giả" đi, cậu là thống soái mà, chỉ huy mọi người giành chiến thắng nhé. Tôi tin tưởng cậu và Cedric.

Issac chỉ biết ngỡ ngàng nhìn theo bóng Lin khuất dần. Còn Cedric, lòng tay tay cậu rượm mồ hôi, tại sao cậu có thể ích kỉ đến vậy, tại sao lần nào cũng là cô ấy hi sinh cho cái suy nghĩ ích kỉ của cậu chứ?

Chị nhất định phải về đây cho tôi.

---

Nhờ vào thân hình nhỏ bé của mình, Lin dễ dàng băng qua lối thoát hiểm của pháo đài và đột nhập vào đường hầm dẫn đến khu D1, nằm ở phần đáy của Uranus. Trên mặt đất, pháo đạn thay nhau bay qua lại, tiếng bom nổ ầm trời vang lên không dứt, những nơi nào trong đường hầm mà bên trên bị bom đánh đều nứt ra và càng ngày càng có dấu hiệu sụp đổ. Nếu không nhanh lên Nhỏ sẽ bị chôn sống ở đây mất. Nghĩ thế Lin lại càng phóng nhanh vận tốc, nhỏ chưa muốn chết.

Phút chốc Lin cũng đến được khu D1, nhỏ mở nắp hầm ra, lập tức bên dưới chân gió thổi vào mạnh đến mức tưởng chừng muốn cuốn Lin theo. Lin nuốt nước bọt cái ực. Gio mạnh quá, chưa kể trong lúc treo lơ lửng để sửa chữa còn có thể bị bom nã trúng.

Qúa nguy hiểm. Lin sợ quá. Nhưng mặc kệ tất cả, đôi tay Nhỏ vẫn kiên quyết cầm lấy sợi dây thừng cột quanh eo và nhanh chóng nhảy ra khỏi phào đài Uranus. Lập tức cơn gió mạnh thổi ập đến Lin, sức gió như vũ bảo khiến cả cơ thể Lin không thể nào cố định được, Nhỏ hoàn toàn treo lơ lửng giữa không trung.

Lin cắn răng bám lấy sợi dây, rồi lại hoá ra những sợi dây băng khác cột mình vào thân pháo đài, đôi tay nhanh chóng thao tác các phím nhỏ ở mặt đấy pháo đài. Lập tức nắp thiết bị được mở ra, làn khói cháy khét bốc ra nhanh chóng hoà làm một với cơn gió trời trước khi Lin kịp ngửi được mùi.

Đôi tay Lin mò mẫn vào trong đó, giữa hàng trăm sợi dây nằm chòng chéo nhau như tơ nhện, Lin vẫn dễ dàng tìm đúng những sợi dây cần thiết và nối chúng lại. Những thứ này Lin đều đã được Ceref dạy qua, có lẽ nhỏ phải cảm ơn anh ta khá nhiều đấy.

Xong xuôi đâu vào đó, Nhỏ khẽ thở phù nhẹ nhỏm. Đúng là có tri thức thật tốt, sau khi trở về sau vụ này, nhỏ nhất định phải đọc thêm nhiều sách hơn nữa mới được. Giờ thì quay lại và tiếp tục chiến đấu với Issac và Cedric nào.

Nhưng cũng chính lúc này, thân ảnh xinh đẹp của một cô gái xuất hiện ở trên đầu Lin. Mái tóc đỏ trong gió bay phần phật, cánh môi màu đỏ cam mĩm cười tựa thiên thần, nhưng đôi mắt lại chứa đầy sát khí của quỷ dữ:

- Ngươi cũng tài giỏi lắm, nhưng đến đây là được rồi.

Sợi dây thừng và cả dây băng đều bị Edana đốt sạch sẽ, không còn gì giữ cơ thể nữa, Lin trực tiếp rơi thẳng từ pháo đài với độ cao 9000 mét xuống. Lin cắn chặt răng, chỉ cần tim không bị gì thì nhất định nhỏ sẽ sống xót, nhưng thứ làm Lin hoảng sợ đó là bên dưới là Thung Lũng Đen. Làm sao đây.

Đang khi Lin còn không biết phải xử lí thế nào thì khẩu súng của Edana chĩa thẳng hướng thẳng về phía tim Lin, cô ta muốn giết Lin đến cùng. Cô ta thực sự muốn giết nhỏ, muốn cho nhỏ chết một cách đau đớn nhất. Lần này có vẻ cô ta đã thông minh hơn, sử dụng đạn bạc nhất định sẽ không để lại dấu vết gì liên quan đến cô ta.

BẰNG.

Lin nhanh chóng hoá ra một tấm khiên băng đễ đở lấy viên đạn, nhưng khẩu súng của Edana vẫn mạnh hơn, vượt qua cả tấm băng của nhỏ và bắn vào bàn tay đưa ra che chắn của Lin. Đạn bạc 100% đau đến xoắn óc, cũng chính vì cơn đau đó mà nhỏ không hề chú ý đến ở một vị trí gần đó, một cây súng khác đã được lên nòng.

BẰNG BẰNG BẰNG BẰNG.

Hai viên đầu tiên gym vào đôi mắt Lin, viên thứ hai gym vào chân trái, viên thứ 4 gym vào tay phải, máu từ vết thương bắn ra tung toé, mùi máu dưới sức của gió hoàn toàn biến mất.

Lin gào lên đầy đau đớn. Đôi mắt của nhỏ đau quá, đạn bạc tuy chỉ 30% nhưng ở 5 vị trí trên cơ thể cũng đau đớn vô cùng. Nhỏ ghét cái cảm giác như bị tạt axit, như lửa nung, điện giật này quá. Nhỏ không thấy gì hết. Tại sao Edana lại có thể độc ác đến vậy? Còn họng súng kia là của ai? Rõ ràng có thể lấy mạng được Lin nhưng lại chọn cách bắn vào mắt và tay chân Nhỏ.

Lin đã làm sai cái gì để phải chịu đựng những thứ này?

Tim, đúng rồi, Lin phải bảo về tim mình. Bất chấp cảm giác đau đớn đến phát điên, Lin đưa tay ôm lấy ngực mình.

Thấy thế Edana chật lưỡi đầy bực dọc. Nhưng cô ta không thể bắn Lin được nữa thì khoảng cách Lin với cô ta quá xa. Mà cũng không sao, rơi xuống Thung Lũng Đen thì có khác gì đã chết rồi đâu. Lại còn đôi mắt, tay phải và chân trái bị bắn đó ít nhất cũng phải 4h đồng hồ mới có thể hồi phục được.

Lần này con nhóc vênh váo dám tranh với dòng thuần đó chết chắc rồi.

Thiêu rụi khẩu súng trên tay, Adalwen thở dài. Đúng là đối với Adalwen, Lin rất thú vị, anh cũng rất mong có được Nhỏ trong bộ sưu tập những thứ thú vị của mình thế nhưng Lin quá nguy hiểm, nhỏ thông minh quá mức cần thiết.

Không giết không được, mà giết thì lại quá tiếc đi. Vậy nên Adalwen đành để số phận lựa chọn giúp anh. Phế đi đôi mắt, tay phải và chân trái, nếu Lin còn có thể sống xót từ chốn địa ngục đó ra thì Lin chắc chắn là vô giá rồi. Và Adalwen thì luôn thích những thứ vô giá như thế mà. Dù sao đạn bạc 30% sẽ không để sẹo lại trên cơ thể đẹp đẽ đó đâu.

Còn nếu không thể vượt qua, vậy thì Adalwen chỉ có thể cầu mong cho cô bé yên nghỉ bình an.
Chương trước Chương tiếp
Loading...