[Kaiyuan - Xihong] Em Không Thoát Khỏi Anh Đâu
Chương 11
Lại một tháng nữa trôi qua =)) *phủi bụi* *phủi bụi*------------------------------------------------------------------------------------------------ Một tuần bình yên ở làng quê với bảo bối của hai lão công kia nhanh chóng trôi đi. *Cuối tuần - Vậy là hai cậu sẽ đưa hai đứa nó đi? - Bác gái hỏi - Vâng, có như vậy thì hai em ấy mới nhớ lại được, bác à - Tuấn Khải nói - Vậy nhớ chăm sóc tốt hai đứa nó nhé! - Bác gái cười hiền, quay sang Vương Nguyên và Chí Hoành - Hai đứa đừng quên ta nhé! Đám con nít trong làng nước mắt lưng tròng, bịn rịn chia tay hai "bạn" mới Tua, tua, tua, tua, tua....*Trên xe Lần này phải để Thiên Tỉ lái xe rồi, vì bạn kia còn bận giải đáp thắc mắc cho hai đứa trẻ, lộn, hai bạn thụ :v - Quá khứ của em như thế nào? - Anh có biết bạn cũ của em không? - Em có thú cưng không? ... - Haizz, tên hai đứa là Vương Nguyên và Lưu Chí Hoành như anh đã nói lúc nãy. Anh không nói thêm gì đâu... *bất lực* *Trước công ty Vương Tuấn KhảiNhã Vân ngồi trong chiếc Ferrari màu đen, nhoẻn miệng cười: - Welcome back! Tôi có quà cho các người đấy! *Hai tiếng rưỡi sau Sau khi "đổi ca" với Thiên Tỉ, Tuấn Khải ung dung đến công ty. Tổng giám đốc Vương hôm nay (lại) thu hút sự chú ý của mọi người. Nhưng lần này lại khác. Tất cả mọi người đều nhìn anh, chứ không riêng gì hội fan girl kia. Thấy mọi người nhìn mình chằm chằm, rồi lại còn bàn tán xì xào, nhận thấy có điều không ổn, Tuấn Khải nhanh chóng đi về phòng làm việc của mình. Vừa mới mở cửa phòng ra... - Ông làm gì ở đâu trong suốt tuần qua? - Hạ Thiên đã ngồi lù lù một đống trong phòng từ bao giờ :v Tuấn Khải đang định nói đùa một câu, bỗng nhận thấy nhiệt độ trong phòng giảm đáng kể nên khẽ nuốt nước bọt một cái rồi thành thật "khai báo": - Tôi đi đón Vương Nguyên với Chí Hoành... - Haizz... Xem báo đi! *đặt quyển báo xuống bàn* Tuấn Khải cầm tờ báo lên. Ngay trang đầu tiên của tờ báo là dòng chữ: "Liệu "bà xã" của Tổng giám đốc Vương có phải chỉ là một chiêu trò khiến giá cổ phiếu của công ty tăng?!" kèm theo hình ảnh của anh và Vương Nguyên (Nhắc lại: Ở chap 4 có chi tiết Vương Tuấn Khải tổ chức họp báo và công khai chuyện của ổng với Vương Nguyên). Tuấn Khải còn chưa hết ngỡ ngàng, Hạ Thiên đã xoay cái laptop lại: - Đây là bảng so sánh giá cổ phiếu của cong ty trong tuần qua. Chưa bao giờ giờ giá cổ phiếu của công ty lại tụt dốc không phanh đến thê thảm như vậy. Bạn cũng sẽ thích No Control | Holding Me Ransom (Book 2) Bởi scooby-snacks 1.1M 61.9K Shawn Mendes Imagines Bởi staleamanda 1.2M 29K dyslexia : joshler Bởi moaningpilots 374K 38.7K ✖Joker Imagines✖ Bởi Queen_LC 1.7M 50.3K My Brother Jimin ✿ Park Jimin x Reader Bởi bangtancy 744K 27.4K Sleeping Beauty- Klaus Mikaelson Bởi azzie89 406K 20.1K - Giờ sao? - Hạ Thiên hỏi, mặt như đang chờ đợi một câu trả lời thật vừa ý - Như vậy... chắc tôi sẽ phải tổ chức họp báo đưa cả Vương Nguyên đi cùng thôi. Có như thế mới cứu được công ty... - Cái công ty này quan trọng với ông đến thế à? - Hạ Thiên ngồi yên một lúc rồi nói, giọng có chút thất vọng - Ý bà là gì? - Vương Nguyên bây giờ đang bị mất trí nhớ, chưa kể sau khi ông tổ chức họp báo, Vương Nguyên có chịu được áp lực của cánh nhà báo không? Ông không bỏ công ty này được à? - Hạ Thiên bức xúc - Từ từ đã, sao bà biết Vương Nguyên bị mất trí nhớ? - Tôi... sao tôi không biết? - Bà đã ở đâu trong suốt một tuần qua? Tôi tưởng bà đang mất tích? - Tôi ở đâu không phải việc của ông. Suy nghĩ kĩ trước khi ông làm gì đó tiếp theo đi! *vội vàng đi ra ngoài* Bước vào thang máy, Hạ Thiên bỗng thỏ hắt ra. Cô nhớ lại lời của Hạ Thường An / - Bây giờ tôi sẽ đưa cô quay lại trong đó để có thể lấy thêm thông tin. Nhưng cô không được để cho ai biết là cô đã quay về được và đã gặp tôi, nếu không thì mọi chuyện sẽ kó giải quyết hơn nhiều. /*Nhà Nhã Vân Kính koong...- Ồ, xem ai tới này? Bạn quý, lâu lắm không gặp! - Nhã Vân ra mở cửa - Tôi có chuyện muốn nói! - Được rồi, vào đi - Nhã Vân thong thả ngồi xuống ghế sofa - Một tuần qua cô đã ở đâu vậy? - Đó không phải chuyện của cô. Tôi đang có thứ anh em cô cần. - Gì vậy? Bất ngờ nhỉ? Có phải Lưu Hạ Thiên đang giúp tôi đây không? - Đây là cái USB có chứa tài liệu mật của công ty Vương Thị trong trò chơi này! - Hạ Thiên đưa một cái USB ra Nhã Vân đang định cầm lấy cái USB thì Hạ Thiên giật lại - Nhưng có một điều kiện, cô không được lảng vảng trước mặt chúng tôi cũng như làm hại Vương Nguyên và Chí Hoành- Hạ Thiên cho tay vào túi áo - Được thôi! Nhưng cô không thấy vụ này cô hơi lỗ sao? Đưa cho tôi cái USB này mà chỉ muốn giữ an toàn cho đám bạn của cô, cô cũng có thể đưa cho tôi thứ khác mà. - Cảm ơn cô đã khuyên. Nhưng cô không muốn hại Vương Tuấn Khải à? Thế thì đưa lại tôi cái USB *giơ tay định lấy lại cái USB* - Đương nhiên là có chứ! Mà Vương Nguyên và Chí Hoành còn sống à? Tôi tưởng họ chết rồi chứ? Chính tay tôi đã đẩy họ xuống vực mà. - Tức là cô bắt cóc hai đứa nó? - Phải. Hạ Thiên không nói gì, đi thẳng ra xe, rút trong túi ra một cái máy ghi âm. "- Đương nhiên là có chứ! Mà Vương Nguyên và Chí Hoành còn sống à? Tôi tưởng họ chết rồi chứ? Chính tay tôi đã đẩy họ xuống vực mà.- Tức là cô bắt cóc hai đứa nó?- Phải.""Vụ này tôi hời mới phải!" *nhếch mép* - Hạ Thiên's pov------------------------------------------------------------------------------- Vương Tuấn Khải hôm nay bị mấy phóng viên " hỏi thăm" dữ quá nên đành phải cuốc bộ vè bằng cửa sau công ty (nếu có đi xe buýt cũng chết :v), báo hại Thiên Tỉ phải đến công ty lấy cái xe về :v------------------------------------------------------------------------------- Tối hôm đó, trong hòm thư của Tuấn Khải có hai gmail, một là của Hạ Thiên gửi đoạn ghi âm kia, cái còn lại là của hacker BR ( đừng quên con này, tội nghiệp =)) ). Nội dung như sau: " *Một mớ icon lẳng nhẳng rất liên quan :v* Welcome back! I miss you! Hey, are you ready? The next game start! ^_^" -------------------------------------------------------------------------------- Tự nhận thấy chap này rất ngắn và rất nhảm :v, xin lỗi mọi người! *cúi đầu*Happy birthday Eric!Happy birthday Karry! ^_^
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương