Kẻ Thủ Hộ Vũ Trụ

Chương 51: Lên Đảo



Trần Quốc Hưng nhíu mày lâm vào trầm tư, trong đầu loé lên những suy nghĩ.

Chắc chắn trên đảo tồn tại một bí mật nào đó, hắn phải nhanh chóng lên đảo tìm hiểu mới được, nếu để đám người kia tìm ra biện pháp lên đảo, lúc đó hắn muốn tìm ra bí mật e là rất khó, nhìn những đám binh lính trang bị tận chân răng thế kia, hắn cũng e ngại.

Một hai viên đạn hắn còn có thể tránh né, nhưng mười mấy khẩu súng chía vào mà nhả đạn, thân thể hắn không thủng lỗ chỗ mới là lạ.

Hắn lại lủi về kho thực phẩm ẩn nấp chờ trời tối mới hành động, ban đêm là thời gian thích hợp cho việc mờ ám, trước khi lên đảo hắn cần phải bổ sung thể lực cho đầy đủ trước.

Đồ ăn trong kho mặc hắn tha hồ mà ăn uống thoải mái, ăn no rượu uống cũng đã ngà ngà, hắn lại chui vào thùng hàng thoải mái nằm ngủ.

Lầu Năm Góc.

Tống thống Mice cùng bộ trưởng quốc phòng Thorma đang ngồi trong một gian phòng, trước mắt là hình ảnh thu lại được về đội số 1 thăm dò hòn đảo nơi thiên thạch rơi xuống.

“ Phát hiện ra từ trường từ khối thiên thạch phát ra đã yếu hơn trước, theo phán đoán khoảng 10 tiếng nữa từ trường sẽ biến mất, trực thăng có thể tiếp cận mục tiêu.”

Bộ trưởng Thorma báo cáo, tống thống Mice nheo mắt nhìn bộ trưởng Thorma nói.

“ 10 tiếng là thời gian là quá dài.”

Bộ trưởng Thorma trâm tư một lúc rồi nói.

“ Theo thông tin nhận được “ Hổ Xám “ của Anh, “ Long Tổ “ của Trung Quốc, “ Báo Đen “ của Pháp, “ Gấu Trắng “ của Nga, “ Thần Đạo “ của Nhật, “ Tử Cực “ của Hàn, “ Thiên Quốc “ của Đức... Đều đã xuất phát.”

Tống thống Mice gõ tay lên bàn thành nhịp, trầm tư suy nghĩ một hồi rồi nói.

“ Xem ra các nước khác cũng đã ngửi thấy cơ hội, Hải Âu lập tức hành động bằng bất cứ giá nào phải mang thiên thạch về.”

Bộ trưởng Thorma dơ tay hô.

“ Rõ.”

Rồi cầm một chiếc điện thoại đặc biệt, gõ gõ vài cái rồi nói.

“ Hải Âu lập tức hành động, bằng bất cứ giá nào cũng phải đem thiên thạch về.”

Sau đó bấm tắt rồi buông điện thoại.

Ở một nơi ngoài biển, một chiếc tàu ngầm từ từ ngoi lên mặt nước, nắp tàu được bật ra.

Một cô gái xinh đẹp từ từ chui ra, sau đó là 3 thân ảnh khác, đều là 3 người đàn ông.

Cả 4 người đứng trên bề mặt nổi của tàu ngầm đưa mắt nhìn về phía đảo hoang, một người trẻ tuổi lên tiếng.

“ Nơi chết tiệt gì thế này.”

“ Flan, nhiệm vụ lần này rất nguy hiểm, cậu nên chấp hành mọi chỉ thị.”

Người đàn ông có vẻ là thủ lính lên tiếng nhắc nhở, Flan cười ngượng nói.

“ Tổ trưởng Ala, lần trước là sơ xuất, lần này tuyệt đối tôi sẽ không lơ là.”

Ala trừng mắt nhìn Flan rồi quay qua hai người còn lại nói.

“ Alice cô trông trừng tên nhóc Flan cẩn thận đó, Smile cậu chuẩn bị mọi vật dụng đi.”

Sau đó bốn người bơm một chiếc thuyền hơi rồi bơi vào đảo hoang, chiếc tàu ngầm có hình lá cờ Mĩ ở thân tàu từ từ chìm xuống biển.

Trời đã bắt đầu tối, ở một số địa điểm khác, những đội đặc chủng tinh nhuệ nhất của các quốc gia khác cũng bắt đầu tiến về đảo hoang.

Đến tối Trần Quốc Hưng đang ngủ thì giật mình tỉnh lại, thầm hô hỏng bét, ấy vậy mà lại ngủ quên.

Hắn vội vàng lẻn từ kho lương thực ra ngoài, chọc ngoáy ba bốn lần mới phá được cửa chui ra, lại đợi ba bốn top lính tuần đi qua mới lên được boong tàu.

Nhìn trời sao đã sáng rực cả nửa bầu trời, hắn gõ lên đầu mình mấy cái, đúng là tội ngủ nướng làm hỏng hết việc, sau đó thân thẻ nhảy xuống biển, Mị Ảnh Khinh Thân thuật được hắn vận chuyển hết cỡ, thân thể loé lên những tàn ảnh trên mặt nước biển thẳng về hướng đảo hoang.

Vừa đặt chân lên đảo hắn đã cảm nhận được những luồng khí cơ cường đại trên đảo, trong lòng hô hỏng bét, xem ra những binh lính đặc chủng của các nước đã lên đảo.

Hắn biết những nước lớn như Mĩ, Anh,Pháp,Trung Quốc, Nga, Đức...các nước lớn đều có những tổ chức đặc biệt, nơi quy tụ những tinh anh của đất nước cũng không thiếu các cường giả.

Hắn chưa bao giờ đối mặt với những lực lượng đặc biệt đó, nên không thể nào đánh giá chính xác thực lực của bọn họ ra sao, bản thân hắn cũng không dám khinh thường.

Ẩn đi khí tức của bản thân, thân thể hắn loé lên phi thẳng về hướng thiên thạch,

Hòn đảo với bán kính 3km ẩn chứa toàn là rắn độc, hắn phải cẩn thận di chuyển, bóng đêm trong tay hắn đã chém chết không ít rắn, mắt của hắn nhìn trong đêm không khác mấy ban ngày, điều này làm hắn thầm gật đầu, tu vi cao lên thân thể cũng trở nên siêu việt hơn.

Điều làm hắn thầm kì lạ là càng đi về hướng thiên thạch, rắn độc lại càng tụ tập nhiều, giường như từ viên thiên thạch có thứ gì hấp dẫn chúng vậy.

Nhìn từng đàn từng đàn rắn chi chít hắn cau chặt mày, còn đang miên man suy nghĩ, ở bên trái hắn cách khoảng tầm 300m trong rừng cây rậm cỏ, có những tiếng động vang lên, hắn nhìn đám rắn rồi xoa xoa cằm, sau đó hắn quyết định đi qua chỗ có tiếng động.

Thiên thạch chưa thể nào chạy mất, mà đám người khác cũng chưa thể tiếp cận thiên thạch được, nên hắn không lo lắng không kiếm được chỗ tốt.

Các nước cũng không dám dùng vũ khí hạng nặng tranh chấp thiên thạch, hắn biết quy tắc ngầm của các nước, có thể dùng lực lượng đặc biệt tranh chấp, ai lấy được hoặc tiêu diệt sạch các đội khác thì vật tranh chấp sẽ thuộc về đội đó, quy tắc chính là kẻ nào mạnh thì kẻ đó đạt được chỗ tốt.

Một khi động vũ khí hạng nặng, thì sẽ sảy ra tranh chấp vũ trang giữa các nước với nhau, điều đó ảnh hưởng quá lớn nên quy tắc ngầm đều được các nước chấp thuận.

Ở bên kia, hai nhóm người đang đánh nhau kịch liệt.

Hắn trèo lên một cây dừa dại cao gần đó, sau khi đã chém chết mấy con rắn dị biến đang trú ngụ ở trên cây.

Đưa mắt nhìn về chỗ tám người đang quần chiến, hắn phát hiện ra là hai nhóm người một nhóm là Trung Quốc, còn lại là Nga, hắn phân biệt được hai nhóm người là vì trên ngực trái chỗ trái tim, trên bộ đồ quân đội cả hai đều thêu lá quốc kì của riêng mình.

Có vẻ như hai nhóm người đang tranh chấp một thứ thì đó.

“ Long Hoàng, thực lực của ngươi đã tăng lên.”

Một người lính Nga bị một người thanh niên cao gầy trong nhóm Trung Quốc tung một đòn đánh văng ra sau làm gãy một thân cây dừa, lồm cồm bò dậy mà kinh hãi.

Người được gọi là Long Hoàng, cười một tiếng, sau đó một giọng lạnh lùng cất lên.

“ Anita, người hôm nay phải chết ở đây rồi, dám tranh đoạt Cỏ Ngũ Sắc với ta.”

Anita bò dậy nhìn qua chỗ 3 người khác cũng đang bị dây dưa vẻ mặt sau lớp mặt nạ rất khó coi.

“ Hừ, ta muốn đi ngươi cản được sao.”

Long Hoàng thân thể lao lên, miệng cười gằn mà nói.

“ Ngươi chạy được, nhưng 3 người khác sẽ không chạy được đâu.”

Anita lao lên, quyền cước va chạm với Long Hoàng, tuy nhiên Anita rơi vào hạ phong, cứ tiếp tục như vậy thì đội đặc chủng của Nga sẽ bị đội đặc chủng của Trung Quốc làm thịt.

Hắn ở trên ngọn cây, nghe những lời nói của hai người kia, mắt liền sáng lên đưa mắt tìm kiếm xung quanh, ở một tảng đá to sần sùi, mọc lên một gốc cỏ có năm lá, mỗi lá có một màu khác nhau.

Vừa nhìn mắt hắn giật giật, không ngờ trên đảo hoang này lại có linh thảo, điều này làm hắn càng chắc chắn trên đảo này tồn tại một bí mật.

Cỏ Ngũ Sắc không phải tùy tiện mọc lên, nó sinh trưởng ở những nơi mà có máu huyết cường đại của yêu thú, linh thú rơi xuống, Cỏ Ngũ Sắc có công dụng giúp kẻ tu luyện nâng cao tinh thần, nếu phối chế với thảo dược khác có thể luyện ra ngũ sắc đan, một loại đan dược rèn luyện tinh thần lực.

Thân thể hắn lập tức tụt xuống, đám người còn đang đánh nhau, hắn nhân cơ hội chạy lại chỗ mọc Cỏ Ngũ Sắc tay vận lên linh lực, tay tạo thành kiếm chỉ hắn sấn tay đào luôn một mảng nhỏ xung quanh cây cỏ, rồi lấy một cái túi bóng quấn tạm rồi nhét vào trong balo đeo sau lưng, cơ bản hắn cũng không có đồ để bảo quản nên chỉ đành làm vậy.

Vừa cất xong cây Cỏ Ngũ Sắc, thì ở bên kia Anita cũng bị Long Hoàng đánh bay một lần nữa, nằm bê bết trên mặt đất không bò dậy nổi.

“ Anita tên yếu đối, hahaa lần này ngươi sẽ nằm lại đây...Chết đi.”

Long Hoàng dơ một khẩu súng lục nhằm vào đầu Anita rồi bóp cò.

“ Pằng
Chương trước Chương tiếp
Loading...