Khi Mèo Là Soái Ca

Chương 1: Mèo... cậu ấy có khuôn mặt mèo?



Tôi - Kim Nhã Linh - 14 tuổi, và hôm nay tôi chính thức học ở trường mới. Lý do tôi chuyển trường à? Đơn giản lắm, trường cũ tôi gặp khá nhiều rắc rối, vậy nên tôi dùng biện pháp: Lượn cho nước nó trong. Một con bé năng nổ, thẳng thắn như tôi mà gặp rắc rối là chuyện... rất bình thường, ừ thì bình thường thôi mà.

Sáng nay, tôi nổi hứng dậy thật sớm đi bộ từ nhà đến trường. Cảnh nắng sớm trong lành mát mẻ khiến tôi vô cùng thoải mái, thích a~~~

"Nya~~~"

Một tiếng kêu rõ vui tai vang lên khiến tôi bỗng dưng sởn gai ốc.

Quay đầu ngay lại đằng sau, tôi lập tức nhận ra, cả đàn mèo đang ở đằng sau tôi. Mèo trắng, mèo đen, mèo tam thể, mèo mướp... gần như là chủng loại nhà mèo bâu hết quanh tôi.

Mặt tôi xanh lè như tàu lá chuối.

"Chị Linh, hôm nay em qua nhà chị chơi nhé nya!!"

"Chị Linh, chị còn lá bạc hà mèo không ạ nya??"

Bô lô ba la....

Aizz... thêm một chuyện nữa, tôi có khả năng nói chuyện với mèo. Nghe có vẻ hư cấu đấy, nhưng nó hoàn toàn là có thật.

"Được được, chiều nay chị đi học về thì các em qua nhé."

Tôi cười giả lả. Vậy thôi chứ tôi vẫn rất thích đàn mèo này, chúng rất ngoan ngoãn và luôn nghe lời tôi. Đây là đám mèo trong mấy nhà hàng xóm và một vài con mèo hoang thì tôi nuôi.

Bai bai mấy em nhỏ đáng yêu, tôi tiếp tục đi đến trường.

Trường THCS Đông Anh (tác giả tự bịa tên trường, cơ mà chẳng biết nó có thật hay không) là một ngôi trường bình thường thôi, nằm ở Hà Nội. Nói là bình thường nhưng nó khá đẹp, thoáng đãng, kiến trúc xây cũng vô cùng tinh tế nhưng vẫn có nét giản dị, tôi thấy rất thích.

"Tùng tùng tùng"

Tiếng trống vang lên khắp trường. Tôi xém chút nữa thì quên việc chính, vội chạy tá lả tìm lớp.

***

"Tớ là Kim Nhã Linh, học sinh mới, mong các cậu giúp đỡ." Woa, màn giới thiệu của tôi quá hoàn hảo( _= 3 =_ ) .

Cả lớp có vẻ xôn xao nhìn tôi đánh giá một hồi, rồi cũng không ai tỏ vẻ khó chịu, điều đó khiến tôi rất an tâm.

"Vậy Linh, em ngồi bàn cuối kia nhé!" Cô giáo cười tươi sắp xếp chỗ cho tôi.

"Vâng ạ!" Tôi đáp lại đầy lễ phép rồi nhanh chóng đi xuống.

Đặt chiếc cặp lên bàn, tôi nhận thấy "hàng xóm" đang nằm phủ phục xuống bàn, quyển sách che mặt như đang ngủ. Hm, chẳng lẽ cậu ấy đang chờ tôi chào? Mà cũng đúng, tôi là hàng xóm mới mà!

Nở một nụ cười siêu tươi, tôi đưa tay đẩy nhẹ quyển sách xuống.

"Xin chào bạn, mình là..."

Nhưng viễn cảnh trước mắt khiến tôi hóa đá.

Mèo... Thân dưới là người, nhưng phía trên... là đầu của một con mèo!!! Trời ơi, chuyện gì thế này???

"AAAA!!" Tôi la toáng lên rồi vội nhảy ra sau một cô bạn đứng gần đó "Cậu.. cậu ấy...."

"Hm... Học sinh mới à?" Cậu bạn đó ngẩng khuôn mặt "mèo dễ thương" lên, đôi mắt xanh như ngọc biếc nhìn tôi.

"Nhã Linh, cậu sao vậy? Đó là Miêu Vũ, cậu ấy là hot boy của khối bảy này đấy!!" Cô bạn đó đưa ánh mắt hiện rõ hình trái tim nhìn về phía cậu bạn mang mặt mèo tên Miêu Vũ kia.

Tôi sốc, sốc thật rồi, đẹp trai?? Hot boy?? Đùa nhau à?? Cậu ấy mang cái mặt mèo kia mà!!

''Mèo... cậu ấy là mèo mà!!!" Tôi hoảng ra mặt.

"Mèo? Cậu đang nói gì vậy?" Cô bạn kì quặc nhìn tôi "Cậu ấy họ Miêu vì ba cậu ấy là người Trung Quốc, ý cậu muốn hỏi về họ của cậu ấy đúng không?"

"Không phải chuyện đó... mà là...."

"Ý cậu là mặt tớ có gì sao?" Miêu Vũ nhíu đôi mi dài màu trắng xuống nhìn tôi, đôi mắt xanh biếc có vẻ phức tạp.

Tôi đần mặt, đứng đơ một chỗ.... Đừng nói là chỉ có mình tôi nhìn thấy khuôn mặt đó của cậu ấy nhá???
Chương tiếp
Loading...