Khi Tận Thế Giáng Lâm

Chương 44:



Dịch nhầy bết dính chảy ra từ mấy quả bóng bị cắt thì không cần phải nói, đây chắc chắn là nước từ thi thể thối rữa chảy ra cộng thêm dịch nhầy có sẵn của con nhện. Cái mùi đó quả thực là quá mức tiêu hồn, khiến người ta muốn ngất.

Phải biết, trong một số mùi thối thì đều sẽ có một phần độc tố nhẹ. Thế nhưng Sử Nhã cảm thấy, cái mùi này mà ngửi nhiều chút thì thăng thiên cũng không phải chuyện xa vời.

Máu đỏ tươi lênh láng quanh người con nhện cũng là chảy ra từ mấy cái xác chết khá mới. Có lẽ trong chất nhầy của con nhện này còn có khả năng chống đông máu, vậy nên máu từ mấy cái xác đó vẫn cứ chảy không ngừng.

Còn về chuyển động mà Sử Nhã từng thấy, thì là do mấy thứ quái dị sắp trở thành "người nhện" kia. Trên cơ thể đã phân hủy không đầy đủ kia của chúng nó đã không còn một chút sức sống nào, thế nhưng chúng nó lại vẫn có thể chầm chậm chuyển động thân mình.

Không cần nói cũng biết, này chắc chắn là biến thành zombie rồi. Thế nhưng zombie cũng không có ghê tởm như chúng nó. Sau khi biến thành zombie, cơ bắp trên cơ thể sẽ bị teo lại, làn da cũng trở nên đanh cứng, mặc dù nhìn trông đáng sợ, thế nhưng cũng không quá mức ghê tởm.

Thế nhưng cái thứ ở trong bụng con nhện này, không chỉ phân hủy nghiêm trọng, cả người bị kéo dài vặn vẹo quái dị, còn có bị ngâm trong nước trương phình lên vô cùng đáng sợ. Quả thật là ớn tới tận già.

Chung Khải mặt không đổi sắc vận dụng dị năng hệ lôi của mình. Mặc dù vẫn là ở trong không gian kín, thế nhưng bởi vì mục tiêu cố định, thế nên cũng không sợ sẽ phát tán hoả hoạn.

Phải mất hơn mười phút Chung Khải mới đem hai con nhện đánh thành tro. Thế nhưng mùi vị kinh dị kia vẫn quẩn quanh trong này không tiêu tán được.

Sau khi bị hai con nhện bị đánh thành tro, thì tại chỗ bọn chúng nằm hiển lộ ra mấy viên tinh thạch to như trứng ngỗng, sáng lấp lánh. Tinh thạch to lớn nằm trong đám tro đen thật sự là rất dễ thấy.

Mặc dù quá trình quả thật là không nhắc tới cũng được, thế nhưng kết quả thì cũng không tệ lắm. Đám tinh thạch chất lượng cao này cũng đủ cho bọn họ tu luyện một thời gian, còn không thì lấy ra trao đổi cũng được một khoản lớn.

Sau đó mọi người lại dùng bộ đàm để thông báo cho những người ngoài kia. Mấy phút sau tất cả cùng tập hợp lại, cùng kiểm tra siêu thị. Khả năng trinh sát và thu thập thông tin của lính đặc nhiệm rất tốt.

Chẳng mấy chốc là thu hoạch được thông tin hữu ích, hơn nữa còn có một đống tinh thạch zombie. Đoán trừng đó chính là phần được hai con nhện kia giấu đi để làm thức ăn cho mấy thứ trong bụng con nửa người nửa nhện.

Lại căn cứ vào những thông t đó, có thể phán đoán được tình hình trước khi bọn họ tới đây. Nơi này trước đó bị hai con nhện này chiếm cứ làm tổ, sau đó chúng khoét một góc kín đáo của siêu thị làm lối đi.

Bình thường chúng đều ra ngoài đi săn, hoặc chờ cho có người đến tra xét siêu thị thì tấn công những người đó. Điều đó cũng giải thích vì sao siêu thị này hàng hoá vẫn còn nguyên như vậy.

Cho dù bên ngoài đã bị khoá kín niêm phong, thế nhưng đây vẫn là siêu thị, chẳng lẽ lại không có ai túng quẫn đến đây thử vận may sao. Chưa kể là trước khi mạt thế đến nơi này vẫn thường có xe tải ra vào.

Những người dân xung quanh chắc chắn biết điều này, đây còn là khu đông dân cư thu nhập bình thường, không có giống khu biệt thự của Sử Nhã, vừa mạt thế liền có người dẫn tiếp đi hết.

Vậy nên lúc mọi người nhìn đến những kệ đồ đầy hàng đều cảm thấy có điều gì đó lấn cấn trong lòng, không ném nó ra khỏi đầu được, thế nhưng cũng không xác định nó là cái gì.

Lúc này biết rồi, trong đầu cũng giống như được khai sáng. Tiếp đó, chính là thời gian thu thập vật tư. Bình thường những lúc thế này, Chung Khải đều sẽ để đồng đội chọn trước những thứ bọn họ cần, sau đó sẽ thu hết những thứ còn lại vào không gian luôn.

Thế nhưng bây giờ không còn sớm nữa, khoảng hai tiếng sau là mặt trời lặn rồi. Vậy nên hắn liền thu lại trước đã, khi nào rảnh thì bỏ ra phân phối lại sau.

Mọi người đều không có ai có ý kiến gì, Chung Khải liền bắt đầu thu tất cả mọi thứ vào không gian của mình, thậm chí cả kệ hàng cũng không buông tha.

Thu xong đồ đạc trong siêu thị, thì đến kho hàng bên cạnh. Hàng hoá trong kho đều được đóng trong thùng lớn, xếp thành những đống lớn như ngọn núi nhỏ.

Đối với những món đồ có giá trị cao, thì sẽ được xếp lên những kệ kim loại lớn cao năm mét. Muốn lấy đồ xuống là phải dựa vào xe nâng cùng xe thang di chuyển được.

Thành ra tốc độ thu thập ở đây nhanh hơn nhiều so với siêu thị, chỉ mất có mười phút là xong việc. Những thứ khác thì không nói, thế nhưng mắm muối tương giấm, gia vị của bọn họ sắp hết rồi, quần áo, khăn giấy cũng chẳng còn bao nhiêu, mấy thứ này đến vô cùng vừa lúc.
Chương trước Chương tiếp
Loading...