Khiết Phích Thiếu Gia
Chương 37
Vân Tả Ý không để ý đến ba người biểu tình trợn mắt há hốc mồm, vội vàng nhìn thoáng qua vị trí Tây Lâm ngã xuống. Tây Lâm giãy dụa trong nước đã sắp kiệt sức, bắt đầu trầm xuống. Lúc này Vân Tả Ý không để ý sạch dơ, càng không chú ý đến thân thể có chịu nổi nước hồ lạnh như băng,khi bọn Thang Mộc chưa kịp phản ứng, đã” Bùm” một tiếng nhảy xuống, đem mấy người Thang Mộc dọa quá.Vân Tả Ý vừa tiếp xúc đến nước hồ, nháy mắt cảm thấy toàn thân cứng ngắc, nước lạnh băng như ác ma không chỗ nào là không lấy mạng người. Một lát sau, tay chân đều giống như đeo chì ngàn cân, nâng cũng nâng không nổi. Vân Tả Ý hồi tưởng kỹ xảo bơi lội kiếp trước, cố gắng thả lỏng, chú ý phối hợp toàn thân hướng dưới nước bơi đi, đồng thời dùng tinh thần lực dò xét vị trí Tây Lâm …… Một lát sau, tinh thần lực rốt cục phát hiện Tây Lâm . Vân Tả Ý cố gắng bơi về phía Tây Lâm , tay hắn chạm tới Tây Lâm , vội vàng kéo đến bên người mình, bán ôm hắn hướng về phía trước di động. Vừa bơi, Vân Tả Ý vừa thầm mắng n +1 lần cái thân thể yếu đuối này, cư nhiên yếu đến như vậy, ngay cả ôm người đều ôm không nổi……Ở bên hồ lo lắng chờ đợi, ba người rốt cục nhìn trên mặt hồ nổi lên hai người, không, không phải nổi lên hai người, trong đó một người ôm một người khác nổi lên. Vân Tả Ý cố hết sức ôm Tây Lâm kéo về bờ, nhưng khi sắp tới đích, Vân Tả Ý rốt cuộc không còn khí lực đẩy lên. Nhìn trên bờ ba tên đang ngây ngốc đứng , hắn tức giận ngữ khí âm trầm nói: “Còn đứng thất thần gì chứ? Không mau đến hỗ trợ.”Nghe được giọng nói lạnh như băng, bọn họ lập tức tỉnh táo lại. Người trước mặt không phải ai khác, mấy ngày trước còn chỉnh bọn họ sống không bằng chết “Ác ma Hội trưởng “. A, như thế nào trước mặt hắn lại ngẩn người chứ. Bọn họ vội vàng hỗ trợ đem Tây Lâm cùng Vân Tả Ý kéo lên.Vân Tả Ý sau khi lên bờ bị gió thổi, không tự chủ được rùng mình một cái. Nhưng cái lạnh không phải quan trọng nhất, làm hắn không thể chịu được chính là hiện tại trên người bẩn kinh khủng, quần áo còn dính vào bùn đất …… Đối với người mỗi ngày phải thay ba bộ quần áo, Vân Tả Ý không thể chấp nhận tình trạng này.Đảo mắt nhìn đến ba người Thang Mộc , sau khi đem hắn cùng Tây Lâm lên bờ, lại khôi phục bộ dáng ngơ ngác, gì cũng khônglàm, Tây Lâm vẫn nằm trên mặt đất. Tuy rằng trước đó hắn đã kiểm tra hơi thở, biết Tây Lâm chỉ bị ngất không có gì lo ngại, nhưng nếu giống như ba tên ngốc trước mặt không biết chăm sóc Tây Lâm, không có chuyện cũng biến thành có chuyện.Vân Tả Ý lạnh lùng nhìn họ:” Các ngươi hiện tại đều ngẩn ngơ gì? Chẳng lẽ chờ ta đến làm hô hấp nhân tạo ?”” Cái gì?” ba người kinh hô.” Không cần nói cho ta hay các ngươi không biết làm chứ, ta đây làm sư phụ các ngươi thật uổng mà.” Vân Tả Ý trên cao nhìn xuống bọn họ nói. Thật sự quá khó tiếp thu rồi, Vân Tả Ý hiện tại buồn bực muốn giết người.” Này…… Này……” ba người Thang Mộc ấp úng nói.Nhìn vẻ mặt khó xử của họ, Vân Tả Ý vô tình thêm một câu:” Các ngươi cứ chần chờ tiếp, hắn xảy ra vấn đề gì, ta không chịu trách nhiệm .” Sau đó liền vội vã ly khai. Bộ dạng vội vàng bỏ đi trước giờ chưa từng thấy qua của Vân Tả Ý làm bọn Thang Mộc lại ngốc ngây ra một lúc.Khi Vân Tả Ý hoàn toàn biến mất, ba người ba mặt khó xử ngó nhau.” Làm sao bây giờ? Ai tới?” Rốt cục Thang Mộc lên tiếng hỏi, hai người kia liền một bộ “ngươi tới, ngươi tới” đùn đẩy.Thang Mộc nhìn đến biểu hiện của họ, cả giận nói: “Các cậu làm gì vậy?”Lại không nghĩ rằng bọn họ nảy ra lý do thực tốt, chỉ thấy Khiếu Minh nói:” Cậu là lão Đại, loại sự tình này đương nhiên là lão Đại đến làm.”Lao Lạp gặp Thang Mộc đem tầm mắt chuyển hướng hắn, vội vàng nói:” Tây Lâm là bạn cùng phòng của mấy người, mấy người quen thuộc nhau, đương nhiên là mấy người đến.”“Bọn mày…… bọn mày……” Thang Mộc bi phẫn nói không ra lời, cuối cùng bất đắc dĩ lấy khí thế “tráng sĩ ra đi không quay đầu về” hít sâu một hơi, mắt nhắm chặt, hướng miệng Tây Lâm tới, ân, không phải hôn tới,mà là đè xuống.Ngay khi môi hắn cách môi Tây Lâm 1cm, một tiếng ” Lão Đại” dọa Thang Mộc vội vàng nhảy dựng lên.Chỉ thấy không biết khi nào Tây Lâm đã tỉnh lại, vẻ mặt mơ hồ nhìn Thang Mộc , tò mò hỏi:” Lão Đại vừa rồi đang làm gì?” Vì sao lão Đại vừa rồi ghé vào trên người hắn, hơn nữa mặt cách mặt hắn gần như vậy.Thang Mộc đỏ mặt, liên tục xua tay, lắp bắp nói:” Không…… Không có gì, không có gì.” Đồng thời ánh mắt cảnh cáo nhìn về phía hai người khác.” Thật sao?” Chính là dường như có điểm không đúng a……————Trên người quần áo màu đen ướt đẫm gắt gao bao quanh chủ nhân, biểu hiện ra dáng người chủ nhân tinh tế, tỉ lệ hoàn mỹ. Màu đen tinh khiết cùng mái tóc đen dài ướt đẫm ôm trọn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, bởi vì lạnh mà hơi hơi trắng bệch, trên trán thỉnh thoảng nhỏ xuống giọt nước nhìn càng đáng yêu.” Đại thiếu gia, ngài làm sao vậy?” Diệp Đàn vẻ mặt kinh hoảng nhìn hắn, cho tới bây giờ chưa thấy qua Vân Tả Ý chật vật như thế.” Ta không sao.” Vân Tả Ý thản nhiên nói, trực tiếp hướng phòng tắm:” Ta muốn tắm rửa, ngươi chuẩn bị quần áo đi.”” Vâng.” Tuy rằng Vân Tả Ý ngữ khí hết sức bình thản, nhưng Diệp Đàn vẫn phát hiện tâm tình lo lắng bất an của đại thiếu gia. Biết Thiếu gia vốn cực kỳ ghét bẩn , Diệp Đàn không dám chậm trễ, vội vàng đi chuẩn bị.Đang muốn đi chuẩn bị quần áo, vòng tay của Diệp Đàn đột nhiên chấn động lên. Diệp Đàn vội đi đến một góc bí mật trong hoa viên, nhìn xem bốn phía không ai mới bấm lên vòng tay. Vân Hàm Phong giọng nói bình tĩnh truyền ra:” Diệp Đàn , ta đã tới rồi. Năm phút đồng hồ sau có thể đến vị trí của ngươi , ngươi hiện tại đứng đó chờ ta.”“Vâng, lão gia.” Diệp Đàn đếm thời gian, vừa đếm tới năm phút, hắn liền cảm thấy không khí trên đỉnh đầu lưu chuyển bất thường. Ngẩng đầu lên, một vật thể tối đen, đường kính khoảng năm thước trôi nổi trên khoảng không. Không lâu sau, vật thể thần bí chuẩn xác đáp trước mặt hắn.Diệp Đàn vội vàng tiến lên hành lễ:” Cung nghênh lão gia.”Trước mặt, vật thể màu đen chậm rãi nhạt dần, cuối cùng tiêu thất đi, chỉ để lại một người đứng đó. Người tới “Ừ” một tiếng xem như đáp lại:” Ý nhi đâu? Hắn hôm nay thế nào?” Hôm nay một ngày đều ở trong phi thuyền, không thể tiếp thu tin tức mới, cho nên cả ngày Ý nhi làm gì hắn cũng không biết.” Đại thiếu gia hôm nay……” Diệp Đàn rành mạch báo cáo hành động của Vân Tả Ý. Vân Hàm Phong yêu thương Vân Tả Ý như vậy, đương nhiên không có khả năng phái người theo dõi sát Vân Tả Ý , nhiều lắm chỉ làm cho Diệp Đàn hướng hắn báo cáo Ý nhi làm gì mỗi ngày, cho nên sự tình hôm nay Diệp Đàn cũng không biết rõ ràng, cuối cùng nói:”…… khi Đại thiếu gia trở về, cả người đều ướt đẫm, ta cũng không biết sao lại như thế.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương