Khiết Phích Thiếu Gia

Chương 45



p/s: Mọi người có nhớ trong lớp jk105 còn một nhân vật chưa xuất hiện không? Người này trốn học mấy ngày, tên gọi là Vị Phi, nhưng bây giờ mình sửa lại tên là Mạt Phi như đã thông báo ở trên.

Trong phòng học ngồi đầy đệ tử, không khí im lặng ngay cả tiếng hít thở đều không thể nghe thấy. Tất cả mọi người thật cẩn thận quan sát biểu tình người trên bục giảng, người nọ chỉ cần có một chút động tác nhỏ đều khiến cho cả phòng căng thẳng thần kinh. Đáng tiếc đã qua đi một giờ, bọn họ vẫn không nhìn ra cái gì, bọn họ có thể cam đoan, người kia từ lúc tiến vào đến bây giờ đến cả lông mi cũng chưa động quá, vẫn duy trì gương mặt lạnh như băng, khiến người ta không thể đọc rõ tâm tư của hắn ……

” Rầm ” âm thanh sách vở đập xuống bàn. Mọi người lập tức khẩn trương.

Đôi mắt đen trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn quét qua lại căn phòng, ai bị ánh mắt kia nhìn trúng đều cảm thấy độ ấm bên người đột ngột giảm xuống mấy độ, tim cũng không tự giác đập nhanh hơn. Theo thời gian kéo dài, áp lực trong lòng họ càng lúc càng lớn, không ít người trán toát mồ hôi lạnh…… Đến khi mọi người sắp chịu không nổi thì:

” Bài tập lần này……” thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng lẳng lặng quanh quẩn trong phòng học.

Mọi người càng khẩn trương, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Vân Tả Ý. “…… không tồi.”

Cái gì? Sửng sốt một chút mọi người mới hồi phục…… Không tồi……ý nghĩa là lần này bài tập hoàn thành tốt lắm, bọn họ không cần bị phạt nữa……

Vân Tả Ý nhìn dưới bục giảng đệ tử có thiên kì bách quái biểu tình; có người may mắn thoát khỏi hung hiểm, có người lau mồ hôi lạnh, có người cao hứng phấn chấn…… khoa trương nhất là có tên cư nhiên cảm động trào ra nước mắt…… Ách, hắn không nặng tay quá mức như vậy chứ, như thế nào mỗi người đều biểu hiện như tìm được đường sống trong chỗ chết? Hắn đối xử bọn họ đã khoan dung lắm rồi, kiếp trước hắn đối xử binh lính dưới tay còn nghiêm khắc hơn bây giờ nhiều…… Bất quá qua biểu tình hiện tại của họ, hắn tin tưởng bài tập lần này là bọn họ tự mình làm.

” Đầu tiên ta hướng mọi người xin lỗi, lần này bởi vì lý do cá nhân mà chậm trễ thời gian vài ngày của mọi người, nhưng khiến ta vui mừng chính là tất cả không bởi vì ta vắng mặt mà lơ là việc học, còn thật sự hoàn thành bài tập, đáng được khen ngợi.”

Hiển nhiên những lời Vân Tả Ý thốt ra khiến bọn họ trợn tròn mắt, ai cũng không nghĩ tới Vân Tả Ý sẽ xin lỗi và khen ngợi bọn họ. Phòng học lặng im một hồi, sau đó tiếng vỗ tay vang lên nhiệt liệt……

” Bài tập hoàn thành tốt lắm, ta tin tưởng mọi người mấy ngày nay đều rất cố gắng. Kế tiếp sẽ có kiểm tra, đề mục rất đơn giản, hy vọng các bạn đều có thể thông qua.”

Ách, Vân Tả Ý mới vừa nói xong, mọi người đều đông cứng lại, tựa như một tòa điêu khắc, hơn nữa tòa điêu khắc vẫn còn duy trì tư thế vỗ tay.

Vân Tả Ý nhìn bọn họ, lần trước không phải nói sẽ kiểm tra sao, xem ra bọn họ năng lực quan sát, năng lực phân tích, tố chất tâm lý đều cần rèn luyện mạnh thêm :” Tốt lắm, hiện tại bắt đầu kiểm tra, hình thức là thi viết. Đây là đề bài, mỗi người một tờ, câu hỏi đều nằm trong bài tập đã làm. Thời gian là một giờ, ta sẽ giám thị, ai làm bài không được ta sẽ tự mình chiếu cố.” Vân Tả Ý vừa xuất ra đề thi vừa nói, ở câu cuối cùng còn cố ý nói chậm từ từ, nhất thời mọi người lại bắt đầu chảy mồ hôi lạnh.

Lần này trừ bỏ kiểm tra xem bài tập có phải hay không do bọn họ tự làm, còn một dụng ý khác. Khi phát đề đến Hồng Mân, Vân Tả Ý hơi hơi do dự, dù sao lần trước danh sách cần kiểm tra không có tên Hồng Mân. Không để hắn lo lắng hảo, Hồng Mân nhanh tay cầm lấy bài thi, khuôn mặt ửng đỏ, nghiêm mặt, cười ngọt ngào với Vân Tả Ý:” Hội trưởng , ta cũng viết.”

” Ừ.” Như vậy cũng tốt, Vân Tả Ý khẽ gật đầu, tiếp tục phát bài.

Tất cả mọi người bắt đầu cắm cúi làm bài, vô cùng nghiêm trọng cẩn thận giải đề, tựa hồ hôm nay không phải kiểm tra nho nhỏ thông thường mà là một cuộc thi rất trọng yếu. Về phần sao chép, trong phòng học trừ bỏ Hồng Mân ngẫu nhiên ngẩng đầu lên vụng trộm xem Vân Tả Ý , những cái đầu còn lại đều nhanh kết hợp chặt chẽ với bàn học, Vân Tả Ý đi tới đi lui bên cạnh họ, ngay cả ngẩng đầu họ cũng không dám, ai còn dám copy a.

……

” Đã đến giờ.” Vân Tả Ý ra lệnh sau một tiếng, tất cả mọi người rất nhanh dừng bút, bất quá xem biểu tình thoải mái của bọn hắn, kiểm tra lần này hẳn là đều làm tốt.

Vân Tả Ý thu xong bài, lại trở lên bục giảng:” Hôm nay kết thúc ở đây, lần sau khi cần tập hợp ta sẽ thông tri các ngươi, trong lúc đó nếu ai gặp khó khăn gì có thể tìm ta…… Còn có, dọn dẹp phòng ngủ sạch sẽ, ta tùy thời sẽ đi kiểm tra.”

Vốn đang nhẹ nhàng thở ra, mọi người nghe đến kiểm tra phòng ngủ tức khắc đông cứng lại, bọn họ như thế nào quên mất vụ này chứ .

Nhìn mọi người lục tục đi ra phòng học, Vân Tả Ý đột nhiên mở miệng gọi:” Tây Lâm , ngươi lưu lại.”

Bị điểm danh, Tây Lâm sắc mặt tái nhợt xoay người, bất an đi tới bên cạnh Vân Tả Ý. Bạn cùng phòng với hắn, đám Thang Mộc, lo lắng quay đầu nhìn Tây Lâm , nhưng chân vẫn theo dòng người đi ra ngoài.

Nam hài gầy yếu, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt bất an liếc nhìn Vân Tả Ý một cái liền nhanh chóng cúi đầu, thân thể buộc chặt cảnh giác. Vân Tả Ý nhíu mày:” Ngươi không sao chứ?”

” A, a? Không…… Không có việc gì.” Bị Vân Tả Ý đột ngột hỏi, Tây Lâm chấn kinh, sau đó mới hiểu ra Vân Tả Ý hỏi chính là chuyện mình rơi xuống nước. Bất quá bị Vân Tả Ý vừa hỏi, hắn ngược lại thả lỏng không ít, người này đã từng cứu hắn……

” Không có việc gì là tốt rồi, ta lưu ngươi là muốn hỏi ngươi một chuyện.”

” Không…… Không thành vấn đề, hội trưởng hỏi đi.”

” Mạt Phi , hắn ở đâu? Ngươi có biết hắn vì cái gì không có tới không?” Hôm nay tất cả mọi người đều đến đây, vắng mặt như trước chỉ có Mạt Phi kia .

” A, Mạt Phi …… Mạt Phi hắn……” Tây Lâm do dự có nên nói hay không, ngẩng đầu lén xem ánh mắt Vân Tả Ý, đó là một đôi hắc bảo thạch rất đẹp, tuy trong trẻo nhưng lạnh lùng, rất trong sáng, còn có sự quan tâm…… Đúng vậy, hắn là sư phụ của bọn họ, là Hội trưởng của bọn họ, hẳn có thể giúp đỡ Mạt Phi. Tây Lâm trở lại bình thường, mở miệng nói ra tất cả những gì mình biết ……

Vân Tả Ý kiên nhẫn nghe xong Tây Lâm giảng thuật.

” Mạt Phi vốn là đệ tử rất xuất sắc, lớn lên anh tuấn ngời ngời, tính cách nhiệt tình cởi mở, quan hệ tốt với mọi người, rất được người hoan nghênh chào đón. Chính là hắn lại yêu thương công chúa một tiểu quốc của tinh cầu gxj365, công chúa kia là loại người ham vinh hoa phú quý .” Tây Lâm kể đến đây rất kích động, hiển nhiên hắn cũng thực chán ghét vị công chúa kia.

” Khi hắn tuyên bố phải theo đuổi công chúa, mọi người đều cực lực phản đối, nhưng Mạt Phi vẫn khư khư cố chấp, kiên trì quyết định của hắn. Cuối cùng công chúa kia, không biết bởi vì Mạt Phi học hành xuất sắc hay Mạt Phi có vẻ ngoài anh tuấn, nàng đáp ứng làm bạn gái Mạt Phi. Công chúa và Mạt Phi quen nhau, gặp gỡ lâu nhất là khi nàng ta mang theo Mạt Phi điển trai khoe với nữ sinh trong học viện, mà Mạt Phi còn tưởng rằng công chúa là thật thương hắn, đối đãi công chúa cơ hồ là muốn gì chìu nấy, mặc kệ công chúa yêu cầu vô lý đến cỡ nào…… Rốt cục có một ngày, nữ nhân kia vì hư vinh tiếp nhận làm bạn gái của con trai một công tước đại quốc, mà thân phận ngụy trang của Mạt Phi chỉ là quý tộc xuống dốc. Mạt Phi từ nhỏ đến lớn lần đầu tiên bị đại đả kích như vậy, hắn rất thống khổ, nhưng vẫn không tin công chúa vứt bỏ hắn, chủ quan cho rằng công chúa của hắn có nỗi khổ riêng. Hắn truy vấn công chúa ‘vì sao lại như vậy’ ? Công chúa lạnh lùng nói thẳng vào mặt hắn, bởi vì hắn vô quyền vô thế, chỉ là một tiểu quý tộc xuống dốc, nàng như thế nào có thể coi trọng hắn, cùng hắn chung một chỗ chẳng qua là vui đùa mà thôi…… Mạt Phi hoàn toàn hỏng mất. Nếu công chúa do bị người hiếp bức hoặc do có nỗi khổ khác, hắn đều có thể giải quyết, chính là vấn đề không phải như thế, công chúa không thương hắn, bởi vì thân phận hắn rất thấp kém, bởi vì hắn không có quyền không có thế…… Từ đó về sau, hắn như thay đổi thành một người khác, cả ngày lê lết ở tửu quán, mỗi ngày uống say như chết, không đi học, chúng ta khuyên như thế nào cũng không được. Đều do nữ nhân kia, nếu không phải nàng ta, Mạt Phi sẽ không như vậy, khi chúng ta muốn giáo huấn nàng một trận, Mạt Phi đã ngăn cản chúng ta……” Tây Lâm nói tới đây trên mặt hiện ra phẫn nộ, xem ra không thể giáo huấn nữ nhân kia hắn rất canh cánh trong lòng.

” Tốt lắm, ta hiểu rồi.” Nghe xong toàn bộ chuyện xưa, Vân Tả Ý hơi hơi híp mắt. Mạt Phi này thật đúng là vô dụng, đệ tử của hắn không thể mất mặt như vậy, nhưng nữ nhân kia cũng nên bị giáo huấn một chút……

Tây Lâm nhạy bén cảm giác được nhiệt độ không khí đang hạ xuống, nhưng lần này hắn không sợ hãi chút nào, ngược lại còn cảm động, Hội trưởng quả nhiên thực quan tâm bọn họ.

” Mạt Phi ở nơi nào?”

” A, Mạt Phi …… sau này hắn thường thường đều ở tửu quán.” Tây Lâm kinh ngạc nhìn Vân Tả Ý .

” Ừ , mang ta đến đó .” Tả ý thản nhiên nói.

” A?”

” Ta nói mang ta đi tìm Mạt Phi .” Vân Tả Ý lập lại.

” Vâng…… vâng, chuyện kia……” Tây Lâm ấp úng khó mở lời.

” Chuyện gì? ”

” Hội trưởng ……sẽ giúp Mạt Phi sao?” Tây Lâm rốt cục có dũng khí hỏi.

” Ha ha, kia đương nhiên, ta là sư phục các ngươi a.” Vân Tả Ý khẽ cười nói.
Chương trước Chương tiếp
Loading...