Khố Hạ Chi Thần

Chương 12: Pn1: nhẫn



Người đàn ông cưỡi trên người anh không sử dụng nhiều kỹ xảo, chỉ lặp đi lặp lại động tác nguyên thủy đâm vào rút ra, Diệp Phong nằm trên bàn làm việc cả người ướt đẫm mồ hôi, người đàn ông thúc vào một cái lập tức sinh ra tiếng rên rỉ nhỏ vụn. Năm ngón tay thon dài bấu chặt mặt bàn, lại bởi vì mặt bàn quá bóng mà bấu vào không khí, phát ra tiếng ma xát rất nhẹ.

Đôi mày nhíu chặt vì khó chịu, không biết là nước mắt hay mồ hôi dính đầy lông mi tạo thành hai cái bóng mờ tối, Võ Chí Dũng hôn lên mắt anh, đầu lưỡi đảo qua chất lỏng nơi hàng mi, liếm luôn nước mắt chưa kịp lăn xuống nơi khóe mắt.

Hơi thở nóng bỏng của người yêu ngay cạnh mặt, tiếng thở dốc khoái cảm khi anh co rút thít chặt ngay bên tai, Diệp Phong như bị thôi miên vươn lưỡi liếm mồ hôi trên mặt Võ Chí Dũng, mồ hôi mằn mặn thấm qua đầu lưỡi, cảm giác hoàn toàn khác với khoái cảm nhục dục lan khắp thân thể, dường như chỉ cần liếm mồ hôi của đối phương anh cũng có thể lên đỉnh.

Anh muốn chạm vào người đàn ông thuộc về anh, tỉ mỉ cảm thụ lớp mồ hôi vì anh mà sinh ra của khối thân thể này, Diệp Phong vừa sinh ra suy nghĩ này thì tay đã nâng lên, Võ Chí Dũng cầm cổ tay anh, đầu lưỡi lướt qua lớp chai mỏng ở từng ngón tay, đầu ngón tay Diệp Phong bỗng trở nên mẫn cảm mà run rẩy, ánh mắt lại luyến tiếc Võ Chí Dũng. Nhìn hắn liếm ướt từng ngón tay của anh, đầu lưỡi lia qua lại kẽ ngón, cũng sắc tình như bị hắn cắn, mỗi ngón tay đều bị liếm ướt sũng.

Diệp Phong không thể nói rõ đây là cảm giác gì, chỉ biết người mình như bị đốt lên một ngọn lửa, côn thịt thong thả thúc vào trong thân thể anh như kéo ra cơ khát càng mãnh liệt, nỗi cơ khát muốn được phân thân to lớn của người đàn ông ấy đâm chọc thật mạnh vào lỗ nhỏ.

-A ha…

Cặp mông nhấc lên khỏi mặt bàn vặn vẹo tìm tư thế có thể làm người đàn ông đâm vào dễ dàng hơn, mơ hồ có thể nhìn thấy hai túi tinh căng tròn đập vào hai cánh mông khi hắn đưa đẩy.

-Đâm tôi… Ô a… Đâm tôi…

-Như vậy anh còn chưa thỏa mãn, chẳng lẽ anh muốn tôi đâm nát anh sao?

Võ Chí Dũng nhếch mép cười đểu, ngón tay cố ý banh miệng huyệt.

-Ưn…

Miệng huyệt ôm lấy côn thịt chỉ bị ấn một cái thôi Diệp Phong đã kêu rên khó nhịn, chân mày nhíu lại hiện vẻ khổ sở.

Kéo cao hai đùi Diệp Phong gác lên bả vai mình, Võ Chí Dũng khom người cười hỏi:

-Thế này thì sao?

Võ Chí Dũng vừa khom người xuống hai chân liền đè lên ngực Diệp Phong, chỉ còn lại cửa sau cặp mông lơ lửng mở rộng đón xâm nhập càng sâu, Diệp Phong vô thức rên rỉ:

-Sâu quá! Cứ đâm như vậy…

Tiếng kêu của anh chính là cổ vũ, Võ Chí Dũng có dục vọng đáng sợ muốn nuốt hoàn toàn anh vào bụng. Hắn hít thở mấy hơi thật sâu, ngăn cản dã thú như muốn phá gông chui ra, nhưng Diệp Phong ở dưới thân hắn lại khiến hắn ngày càng muốn thả dã thú.

Diệp Phong hoàn toàn không biết tâm tình của Võ Chí Dũng, trong lòng anh chỉ nghĩ đến chiếc nhẫn kia, tiềm thức nhìn về góc rơi nhẫn. Những việc trong quá khứ khiến anh hiểu rõ tàn khốc của sự thật, không dám theo đuổi hạnh phúc thuộc về mình, vì vậy tiêu cực đối mặt với tình yêu này.

-A Dũng…

Rất yêu… Rất yêu… Cậu…

-Ưm a…

Tiếng yêu sắp đến miệng lại bị đâm chọc rất nhanh biến thành tiếng rên rỉ khàn khàn.

Gân xanh gồ lên ma xát tràng thịt mềm mại, làm tăng lên khoái cảm cho Diệp Phong, mà đầu đỉnh luôn nong tròn thúc tới thành ruột. Thân thể Diệp Phong hơi co rút, rên rỉ muốn bị đầu đỉnh to lớn đâm mình. Dương vật đồng thời chảy ra *** dịch.

-A a… Bên trong thích quá…

Võ Chí Dũng cũng rất sảng khoái. Lỗ nhỏ vừa nóng vừa mềm mút chặt lấy hắn, tràng thịt bóp chặt đầu đỉnh. Diệp Phong co rút tràng đạo, tràng thịt sẽ ép lên đầu đỉnh, khoái cảm mãnh liệt kéo dài liên tục truyền đến khiến hắn không ngừng dùng đầu đỉnh thúc vào tràng thịt, làm Diệp Phong cùng hắn đắm chìm trong vui sướng nhục dục.

-Như vậy thoải mái không?

-Thoải mái… Ưm… A…

Võ Chí Dũng cúi đầu, còn chưa đụng tới môi Diệp Phong đã hôn hắn rồi. Không kịch liệt như khi đầu lưỡi quấn quít lấy nhau, chỉ là hôn môi theo bản năng khát vọng đụng chạm vào đối phương, say mê trong sự tiếp xúc thân thiết của da thịt.

Nước bọt trong suốt kéo ra sợi nước dài mỏng, Diệp Phong nheo mắt nhìn khuôn mặt đẹp trai của Võ Chí Dũng. Bàn tay nằm trong tay Võ Chí Dũng nắm ngược lại, khàn giọng yêu cầu:

-Lại hôn tôi…

-Kẹp chặt một chút thì tôi liền hôn anh.

Chóp mũi kề chóp mũi, trán kề trán, lời nói sắc tình của Võ Chí Dũng vì động tác rất nhỏ như vậy mà trở nên vô cùng dịu dàng.

-Ư…

Diệp Phong co rút dũng đạo, kẹp chặt côn thịt đang chôn sâu bên trong.

Võ Chí Dũng hơi nghiêng mặt, chậm rãi hôn lên bờ môi anh, nhẹ giọng hỏi:

-Diệp Phong, anh yêu tôi không?

Trong giọng nói đầy sự hấp dẫn.

Vẻ mặt Diệp Phong mơ màng, rên rỉ hỗn loạn, trả lời:

-Yêu… Rất yêu… Ắc… Ưm…

Hạ thể lập tức va chạm cực nhanh vào hai mông anh, xoay tròn, quấy loạn, nghiến chặt, tiếng rên rỉ theo đó chìm nghỉm trong nụ hôn triền miên của họ. Không thay đổi chính là bàn tay nắm chặt.

Lúc Diệp Phong lại bị làm bắn ra một lần nữa, Võ Chí Dũng cuối cùng cũng bùng nổ. Thân thể trong cơn cực khoái *** đãng co chặt tràng đạo mút lấy dịch thể. Tinh dịch nóng bỏng nhồi đầy Diệp Phong, số dịch thể còn lại chảy ra ướt đẫm chỗ kết hợp của họ.

Võ Chí Dũng bất mãn bàn làm việc quá nhỏ bèn ôm lấy Diệp Phong, Diệp Phong phản xạ ôm cổ hắn, chân quấn quanh eo hắn. Nhưng anh không thể ngờ Võ Chí Dũng lại ôm anh rời khỏi bàn làm việc, cảm giác thân thể trượt xuống khiến anh sợ hãi, Võ Chí Dũng cẩn thận đỡ anh lên.

Bàn tay to ôm lấy mông Diệp Phong xoa nắn, Võ Chí Dũng cười nói:

-Khi làm tình dáng vẻ mông anh bị tôi thúc cho rung lên rất quyến rũ, mỗi lần tôi đều không nhịn được muốn dùng sức xoa bóp.

Vành tai Diệp Phong đỏ lên tiết lộ ngượng ngùng giấu dưới vẻ mặt bình tĩnh tự nhiên. Võ Chí Dũng nhịn không được bật cười thành tiếng.

-Chúng ta giờ đang làm tình, đừng ra vẻ nghiêm túc như vậy. Nhỡ đâu tôi mềm xuống không thỏa mãn được anh thì biết làm sao?

Diệp Phong không lên tiếng, vùi mặt vào hõm vai hắn. Võ Chí Dũng bỗng trở nên mềm lòng, thế nào cũng không thể làm ra chuyện tổn thương anh, thầm muốn hết lòng yêu thương anh.

Côn thịt hơi cương trong lỗ nhỏ húc thật mạnh lên, Diệp Phong đang lơ lửng bị Võ Chí Dũng đâm cho nảy người. Tư thế này làm anh bất an, căng thẳng ôm chặt Võ Chí Dũng.

-Ôm chặt nào, tôi muốn động tiếp.

Võ Chí Dũng thừa nhận mình có hơi tà ác, thích dáng vẻ người yêu dựa dẫm quấn chặt lấy hắn. Không thể nhúc nhích, chỉ có thể để hắn không ngừng thúc lên.

Nhìn thấy Diệp Phong dần ngẩng đầu, bật ra tiếng rên rỉ đứt quãng, hô hấp Võ Chí Dũng hỗn loạn, ngón tay bấu chặt mông Diệp Phong vừa thúc vừa xoa.

Diệp Phong nắm chặt bả vai Võ Chí Dũng, tấm lưng trần trụi ướt đẫm mồ hôi. Côn thịt rất lớn khôi phục độ cứng nhét đầy lỗ nhỏ, đâm cho lỗ nhỏ đỏ thẫm nhuốm đầy dịch thể màu trắng đục. Võ Chí Dũng ôm Diệp Phong càng chặt, nhốt anh trong ngực mình, thúc không ngừng làm lỗ nhỏ ứa ra dịch thể.

Diệp Phong có thể tưởng tượng ra dáng vẻ hiện giờ của họ *** uế thế nào, nhưng anh lại muốn *** đãng quấn lấy Võ Chí Dũng như vậy. Cảm nhận đưa đẩy của hắn trong cơ thể anh, làm côn thịt cứng rắn của hắn đâm chọc vào lỗ nhỏ ướt mềm của anh, sau đó không còn nghĩ đến bất cứ điều gì nữa.

Dương vật đã bắn ba lần chỉ có thể hơi vểnh lên, phát hiện điểm này Võ Chí Dũng đặt Diệp Phong lên đất, kéo cao một chân anh lên, sau đó thuần thục xoa nắn phân thân của anh.

Diệp Phong giữ lấy tay Võ Chí Dũng, nhưng xoa nắn lên xuống có vẻ bắt buộc của Võ Chí Dũng khiến anh cương lên, dẫn dắt tay kia vuốt ve thằng nhỏ.

-Đúng, cứ sờ như vậy, sẽ rất thoải mái.

Hình ảnh ngón tay thon dài cầm phân thân thủ *** rơi vào trong mắt Võ Chí Dũng, đỉnh nấm đỏ bừng bị ngón tay đè lại mà chảy ra chất lỏng *** đãng. Võ Chí Dũng chỉ nhìn thôi phía dưới đã cương cứng khó nhịn.

Võ Chí Dũng kéo tay kia của Diệp Phong qua đặt lên hai bi.

-Hai viên bi cũng phải sờ.

Diệp Phong không hề do dự đùa bỡn bi của mình.

-Ư…

-Giỏi quá!

Võ Chí Dũng tán thưởng, thưởng thức hình ảnh thủ *** của Diệp Phong, thúc vào rất nhanh.

-Chậm chút… A a… Ưm a…

Diệp Phong thét lên cầu xin, động tác xoa nắn không theo kịp tốc độ của hắn, đầu đỉnh ma xát cực nhanh lên bàn tay dính đầy chất lỏng.

-Bắn cùng tôi!

Côn thịt rút cả cái ra rồi lại đâm vào tận gốc. Võ Chí Dũng hung tợn thúc vào lỗ nhỏ, nước phun tung tóe hạ thể hai người, ngón tay dính *** dịch của Diệp Phong xoa nắn ma xát lên đầu nhũ đầy kỹ xảo.

-A Dũng… Ắc… A…

Diệp Phong không nói nên lời, trước mắt một khoảng mông lung, nước bọt tràn ra khóe miệng, thân thể hoàn toàn hoạt động theo bản năng.

Võ Chí Dũng vuốt ve mặt Diệp Phong, làn da trơn ướt nóng bỏng như vậy nhưng hắn lại cảm thấy vô cùng thoải mái.

-Muốn bắn sao? Chúng ta cùng bắn, tôi bắn vào trong bụng anh, bắn rất nhiều rất nhiều cho anh, khiến bụng anh căng đến lồi lên.

Giọng nói thâm tình nhất lại nói ra ngôn ngữ hạ lưu nhất, Diệp Phong thất thần lẩm bẩm:

-Bắn cho tôi… A ha…

Võ Chí Dũng dùng sức thúc một cái vào điểm mẫn cảm, đâm cho Diệp Phong khàn giọng kêu lên, suýt nữa thì cao trào. Dương vật ma xát trong tay chảy ra càng nhiều chất lỏng, theo khe hở chảy ướt gốc. Chính dáng vẻ này làm người ta dục hỏa đốt người, cùng anh bùng cháy.

-A —

Tinh dịch của người đàn ông bắn ra như lũ, phân thân đã đến cực hạn của Diệp Phong cũng theo đó bắn tinh lên bụng Võ Chí Dũng. Mà dịch thể bùng nổ nhồi đầy tràng đạo chật hẹp trong cơ thể làm Diệp Phong sinh ra lỗi giác bụng mình căng lớn.

-Ư… Nhiều quá…

Võ Chí Dũng rút côn thịt, dịch thể trào ra thành dòng. Miệng huyệt sưng đỏ mở lớn vẫn đang cố co rút vào trong, hoàn toàn không giấu được tràng thịt màu đỏ bên trong, *** uế nuốt sạch dịch thể của người đàn ông.

Võ Chí Dũng nhẹ nhàng vuốt ve lỗ nhỏ đang mấp máy, đâm một ngón tay vào dịu dàng đưa đẩy.

-Diệp Phong, bên trong anh trở nên rất mềm rất ướt.

Vừa dứt lời Võ Chí Dũng liền rút ngón tay ra, nâng mông Diệp Phong lên, cầm côn thịt lần nữa đâm vào lỗ nhỏ. Lỗ nhỏ mềm xốp dễ dàng nuốt côn thịt, Diệp Phong khẽ hừ ra tiếng, côn thịt lại đưa đẩy giữa hai chân ướt dính…

Dựa vào đầu vai Võ Chí Dũng, Diệp Phong thở dốc nói:

-Tôi muốn… Làm người nhà của cậu…

Võ Chí Dũng không khỏi sửng sốt, dường như nhớ tới gì đó mà khẽ bật cười:

-Vậy anh biết tôi hẳn nên gọi anh là gì không?

Diệp Phong lắc đầu, Võ Chí Dũng cố ý dán vào bên tai anh, nhẹ nhàng nói hai chữ:

-Bà xã.

Diệp Phong chấn động, Võ Chí Dũng chỉ gọi một tiếng liền dừng lại, lấy áo vest phủ lên người Diệp Phong, chậm rãi xoa lên đỉnh đầu anh. Diệp Phong nheo mắt, ngoài mặt không tỏ vè gì nhưng ngôn ngữ tứ chi vô cùng thân thiết không lừa được người.

Sợ Diệp Phong cảm lạnh Võ Chí Dũng liền ôm anh lên sofa, dùng khăn tay rửa sạch dơ bẩn trên người cùng giữa hai chân. Tinh dịch không ngừng chảy ra miệng huyệt vừa đỏ vừa sưng, Võ Chí Dũng kiên nhẫn lau sạch.

-A Dũng.

-Ừ?

-Cha mẹ cậu sẽ không đồng ý cho chúng ta bên nhau.

Diệp Phong buồn bã nói vấn đề mấu chốt nhất, sau đó khép chân lại.

Võ Chí Dũng hơi dừng lại, kéo hai chân anh ra tiếp tục vệ sinh.

-Nếu là mười năm trước họ còn có thể quản tôi, bây giờ tôi muốn cho họ quản họ cũng không quản được tôi.

Giọng điệu của Võ Chí Dũng bình thản như nói chuyện người khác. Diệp Phong không nhìn thấy vẻ mặt của hắn, do dự mở miệng muốn nói gì đó lại không biết nên nói gì, im lặng để Võ Chí Dũng vệ sinh sạch sẽ hạ thể anh.

Võ Chí Dũng nhặt quần áo của họ lên, mặc cho Diệp Phong trước rồi mới mặc quần áo của mình. Hắn đi đến góc nhặt nhẫn, thổi sạch bụi bẩn trên đó.

Ngồi trên sofa, Võ Chí Dũng nghiêm túc nói:

-Đeo nhẫn chính là người của tôi.

-Ừ.

Diệp Phong gối đầu lên đùi hắn, giọng nói nhỏ gần như không nghe thấy, nhưng vành tai ửng đỏ lại để lộ suy nghĩ của anh.

Hôn lên ngón áp út đeo nhẫn của Diệp Phong, Võ Chí Dũng vuốt ve ngón tay anh không chịu buông. Trong không khí tràn đầy hương vị ngọt ngào.

Quá nhiều ngôn ngữ đều là dư thừa, chỉ có yên lặng giờ phút này mới là chân thật nhất, cũng chỉ có anh mới là tồn tại mà em để ý nhất, nhắn dùm tâm tình của nhau.

Ngày hôm sau tỉnh lại, Diệp Phong vẫn có cảm giác nằm mơ. Anh nhìn trần nhà giật giật ngón tay, Võ Chí Dũng nằm bên cạnh nắm tay anh thật chặt.

Diệp Phong quay sang, nhìn thấy khuôn mặt cười tủm tỉm của Võ Chí Dũng, không khỏi nhếch khóe miệng mỉm cười.

-Chào buổi sáng.

Võ Chí Dũng hôn lên môi anh:

-Chào buổi sáng, có đói bụng không?

Sáng sớm bình thường cùng hỏi thăm ân cần như vậy lại vô cùng ấm áp, Diệp Phong không còn mong gì hơn, thản nhiên nhận chăm sóc cùng quan tâm của Võ Chí Dũng.
Chương trước Chương tiếp
Loading...