Không Gian Làm Ruộng: Vợ Nhà Nông Thần Y Xấu Xí

Chương 12: Một Đêm Không Ngủ



Bạch Lê Hoa khẽ nhíu mày.

“A Noãn”, nghe là biết tên nữ tử, huống chi kêu thân mật như vậy, muốn nói là oanh oanh yến yến, cũng không phải không thể.

Chỉ là trong ấn tượng của Bạch Lê Hoa, Lương Đại Lang tính tình lạnh nhạt, thư viện nghỉ là về nhà giúp đỡ làm ruộng ngay, cũng không có thời gian dính lấy nữ tử khác.

Huống chi, Lương gia nghèo như vậy, tuy rằng Lương Đại Lang lớn lên không tồi, nhưng như vậy cũng……

Bạch Lê Hoa tâm tình phức tạp, nàng nhìn ra ngoài cửa, ánh trăng xuyên qua cửa sổ chui vào nhà, bóng bàn ghế kéo thật dài trên sàn đất.

Cửa phòng khép hờ, nhìn không thấy bóng dáng của Lương Đại Lang.

Nàng nhắm hai mắt lại, tự hỏi cuộc sống tương lai.

Căn cứ theo tình huống hiện tại, Lương Đại Lang tuy rằng đối với nàng không tồi, nhưng mà lại không có tình yêu nam nữ, chẳng qua chỉ là làm tròn nghĩa vụ của một người nam nhân, đến nỗi không hiểu vì sao trở về liền cùng nàng “Động phòng”, không biết đầu óc có bị hư hay không.

Lỡ như A Noãn kia thật sự cùng hắn tâm đầu ý hợp, nàng cũng tuyệt đối không thể nào làm “Tiểu tam” (người thứ ba).

Huống chi……

Nàng nâng tay vê phía bên hông, nhéo một tầng một tầng thịt mỡ chung quanh.

Nàng làm gì có thể tranh đoạt với người khác.

Quan trọng nhất là phải hòa nhập với nơi này trước, hiện giờ tuy nói không có tiền, may là vẫn còn không gian, không phải lo lắng gì.

Chỉ không biết làm sao để Lý Tiểu Ngọc hoàn toàn buông xuốngtâm tư đối vòng ngọc đây?

Cả đêm, Bạch Lê Hoa nửa tỉnh nửa ngủ, mãi đến lúc trời gần sáng, nghe tiếng gà trống gáy một đợt lại một đợt nàng mới tỉnh hẳn.

Không biết từ khi nào, cửa phòng ngủ đã bị đóng lại.

Lương Đại Lang cả đêm không trở về.

Bạch Lê Hoa không quản nhiều như vậy, chỉ tự mình lưu loát thu dọn tốt, trải lại chăn đệm, liền chuẩn bị đi nấu cơm.

Nồi là nồi sắt lớn, bếp là bếp đất, củi lửa đều chồng ở bên cạnh, gạo ở trong lu gạo, rau dưa ở trên lu nước, tuy nói nhà ở đơn sơ, nhưng là đồ gì cũng có đủ.

Chẳng qua lúc đầu nàng tính xào cà tím, trộn dưa chuột, cắt xong mới phát hiện, trong chai dầu chỉ có chút dầu dính vào đáy bình, còn tiêu, gừng, hành, tỏi, linh tinh toàn bộ không có, đừng nói đến gia vị nào khác.

Mở tủ chén ra, chỉ có một cái bình giống bình muối lẻ loi để đó.

Bạch Lê Hoa khóe miệng co rút lại, đã biết Lương gia nghèo, nhưng cũng không nghĩ tới nghèo đến mức này, gia vị hàng ngày cũng không có, ngay cả khi nàng ở mạt thế (LNT-mạt thế- lúc tận thế) nguy cấp tứ phía cũng không bạc đãi chính mình như vậy a!

Quá thảm.

Cũng may nàng phát hiện lu gạo bên trong còn không ít gạo, trong một góc còn để một túi khoai tây.

Nhưng mà khoai tây phải gọt vỏ, gạo phải mở nước vo.

Ngay lúc Bạch Lê Hoa hận không thể chính mình có ba đầu sáu tay, Lý Tiểu Ngọc ngáp dài đi vào nhà bếp, Vốn là nàng (LTN) phụ trách nấu cơm, khi thấy Bạch Lê Hoa trong bếp, nàng sửng sốt một chút, ngay sau đó không dấu vết nhìn quanh bếp đánh giá, tròng mắt chuyển động, ngoài miệng nói:

“Đại tẩu, ngươi đã làm trước rồi, ta cũng không đoạt công lao lấu cơm của cô, ta đi ra ruộng phía đông xem lúa mạch gặt được chưa, mọi người dậy cô giúp ta nói một tiếng.”

Nói xong cũng không đợi Bạch Lê Hoa trả lời, cầm đánh sương sớm trường côn liền ra cửa.

Không bao lâu sau, Lương Đại Lang cũng đã trở lại, trên người ướt nhẹp, xách theo một thùng nước, bên trong có một con cá trích to cỡ bàn tay, nhảy nhót tung tăng.

Bạch Lê Hoa cũng cùng lúc ở trong nhà tập thể dục theo đài, trong bếp chỉ có một nồi đang hầm lửa nhỏ, bên trong tỏa ra một hương thơm kì lạ.

Nhìn đến nàng, Lương Đại Lang sửng sốt một chút, thần sắc liền trở lại như thường.

Chỉ thấy hắn một bên múc nước rửa sạch bùn trên đùi, một bên nói chuyện nhà, “Ta nghe người ta nói, buổi tối có thể thấy bọt nước cá thở ra, thật dễ bắt. Đêm qua nhìn thấy, đúng thật nha.”
Chương trước Chương tiếp
Loading...