Khuynh Thế Họa Trần

Chương 21: Đấu giá hoa khôi



- Chào mừng các vị quan khách đã đến Túy Hoa lâu của chúng tôi hôm nay. Đấu giá hoa khôi chính thức bắt đầu.

Một tràng vỗ tay hoan hô vang lên.

- Bây giờ là hoa khôi đầu tiên, Vũ Liên! Các vị cùng vỗ tay ủng hộ nào!

Tiếng đàn réo rắt vang lên, nữ nhân mang tà áo lụa màu hồng nhạt bước lên trúc đài, mái tóc như mây, mày liễu cong cong, bên trong lụa đào chiếc yếm đỏ thẫm ôm trọn gò bồng đảo xinh đẹp. Tà áo lụa nương theo điệu nhạc, lả lướt dâng vũ khúc khiến hơn nửa số nam nhân nơi đây thần hồn điên đảo.

Tà áo lụa vừa hạ xuống, tú bà cười tươi nói:

- Mời các vị đầu giá. Bắt đầu là một trăm lượng bạc.

Một vị quan lại trung niên giơ tay.

- Hai trăm!

Lão béo cùng bộ râu lồm xồm lên tiếng.

- Bốn trăm!

Một vị công tử trẻ tuổi, đôi mắt như hồ li nói.

- Năm trăm!

Lão béo tức giận hét.

- Sáu trăm!

Tú bà sung sướng:

- Sáu trăm, có ai trả giá cao hơn không ?

Ngó thấy ai nấy đều im lặng, tú bà ra giọng:

- Sáu trăm lần thứ nhất…sáu trăm lần thứ hai…sáu trăm lần thứ ba! Ai da, xin chúc mừng công tử.

Mỹ nhân Vũ Liên lắc mông bước về phía công tử vừa trả giá.

Tiếp theo là vũ điệu lắc hông của Mạn Li, nàng ta mang vẻ đẹp khá hoang dã, ăn mặc tương đối giống vũ nữ Mông cổ.

Hết lượt này đến lượt khác. Khuyết Thu Nguyệt và Hỏa Liệt Thương nhàn nhã nhìn xuống bên dưới.

Sau khi được hắn an ủi nàng đã cảm thấy đỡ hơn nhiều, nhìn những hoa khôi lần lượt ra biểu diễn nàng không khỏi chống cằm cảm thán.

- Oa, thật là nhiều mỹ nhân a! Ta biết tại sao nơi này lại nổi tiếng đến vậy rồi.

Hỏa Liệt Thương đưa ta vén vài sợi tóc rũ xuống trước trán nàng ra sau, nhìn nàng âu yếm nói:

- Tất cả bọn họ dù có đẹp đến mấy, gộp lại cũng chưa chắc được bằng một phần của nương tử.

Nàng nghe vậy thì phì cười:

- Ta cũng phải công nhận miệng lưỡi của ngươi đúng là càng ngày càng ngọt.

Hắn véo mũi nàng, mỉm cười tinh quái:

- Nương tử là thích vi phu như vậy sao?

- Ai thích chứ?

Nàng huých là ngực hắn một cái, hắn mặt mày nhăn nhó xoa xoa ngực nhưng vẫn ôn nhu nhìn nàng.

Hoa thị niềm nở nói:

- Bây giờ xin các vị chào đón đệ nhất mỹ nữ lần đầu tiên xuất hiện ở Túy Hoa lâu, Thủy Nhu cô nương!

Cầm tranh vang lên một điệu 'Bạch Hạc vũ', những cánh hoa bay rợp cả tửu lâu ngào ngạt một mùi hương mị hoặc, êm ái như nhung gấm, quyến rũ đến mê người.

Cánh hoa nhè nhẹ bay lượn trên không trung, nương theo tà lụa rực rỡ trên trúc đài, một thân nữ nhân tựa phi yến dần hạ xuống. Không gian choáng ngợp.

Nữ tử một thân lam y thoát tục, mái tóc đen như mực, mềm mại như suối lụa, điểm xuyến nhẹ nhàng bằng đóa sơn trà bung cánh giữa nền trời thăm thẳm. Gương mặt xinh đẹp như tiên nữ, dịu dàng, ngọt ngào làm lòng người say đắm.

Bỗng người đệm đàn ngất xỉu, mọi người xôn xao. Thủy Nhu lo lắng nhìn khách quan đang phàn nàn, nữ nhân thì hả hê nhìn nàng.

Một bóng tráng từ trên lầu nhảy xuống trúc đài, ánh mắt mọi người tập trung hết lên vị thiếu niên anh tuấn đó, các cô nương dùng ánh mắt thèm thuồng nhìn nàng khiến nàng sờn cả gai ốc.

- Vị Thủy Nhu cô nương đây nếu không chê thì hãy để tại hạ thổi một tiêu khúc cho cô nương khiêu vũ.

Nàng cười tựa phi tiếu khiến cho nam nhân vừa ghen tị vừa ca ngợi, các cô nương không hẹn mà cùng đỏ mặt, ngay cả Thủy Nhu cô nương cũng nhìn nàng thẹn thùng, đắm đuối.

- Tiểu nữ xin đa tạ công tử!

Trái ngược với bọn họ, Hỏa Liệt Thương trên lầu sắc mặt đã đen lại, mùi dấm chua bốc lên nồng nặc. Nương tử a, lần này trở về ta sẽ phạt nàng thật thích đáng để sau này nàng không ra ngoài quyến rũ ai nữa!

Nàng ở trên sàn thì nháy mắt liên tục, không biết ai đang nói về nàng.

Tiếng tiêu cất lên làm cả không gian ngưng trọng, Thủy Nhu cô nương bắt đầu múa. Điệu múa của thiên nữ, xinh đẹp, mềm mại, uyển chuyển tựa một thân bạch hạc vút bay trên bầu trời. Tà áo lụa vùng vẫy giữa một khoảng rộng mênh mông, lượn lờ nơi tầng mây cao vút. Thân hình như liễu rũ, bước chân nhẹ nhàng, thanh thoát và không vướng bụi trần.

Hai người kết hợp lại một chỗ tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp, không gian huyền ảo làm con người ta cảm giác như đang ở trong một chốn bồng lai tiên cảnh.

Khi tiếng tiêu dứt, mọi người đồng loạt đứng dậy vỗ tay hoan hô, có một số người còn chưa kịp bừng tỉnh, các vị cô nương và công tử nhìn lên trúc đài bằng đôi mắt say đắm, ngưỡng mộ.

Nàng không nói gì liền phi thân lên trên lầu, hạ xuống liền rơi vào một vòng tay.

- Nương tử, sau này đừng như vậy nữa, vi phu sẽ ghen a!

- Ngươi ghen hay không là việc của ngươi, chẳng liên quan gì đến ta cả.

- Nương tử~.

Hỏa Liệt Thương lại dùng bộ mặt ủy khuất, cụp mắt xuống, nhìn như một con cún bị bỏ rơi, rất đáng thương. Nhưng nàng không hề liếc hắn một lần, chỉ chú ý về phía trúc đài. Hắn ấm ức ngồi ra một góc, không đếm xỉa gì tới nàng, nàng chỉ biết lắc đầu thở dài.

- Mời các vị đấu giá. Bắt đầu là ba trăm lượng bạc.

- Bốn trăm.

- Sáu trăm.

- Sáu trăm năm mươi.

-.....

- Ta ra tám trăm lượng bạc.

Tú bà mắt càng lúc cáng sáng. Đúng là cây hái ra tiền, lần đầu tiên tửu lầu đạt tới mức tám trăm lượng bạc.

- Tám trăm lần thứ nhất…tám trăm lần thứ hai…tám trăm lần thứ ba! Xin chúc mừng lão gia.

Thủy Nhu cô nương từng bước đi tới chỗ lão béo xấu xí vừa ra giá, nhưng đôi mắt lại không ngừng liếc về phía nàng, có chút gì đó tiếc nuối, có chút gì đó cầu xin. Nàng nhìn thấy nhưng không quan tâm, việc của nàng đã kết thúc, nàng không thích xen vào chuyện của người khác.

Thấy nàng tránh ánh mắt, Thủy Nhu cô nương đau đớn quay mặt đi. Mọi người xung quanh thì tiếc rẻ không thôi, một mỹ nhân đẹp như vậy lại bị tên quan lại xấu xí kia giành mất, đúng là bông hoa nhài cắm bãi phân trâu, đúng là hồng nhan bạc phận mà.

Kết thúc cuộc đấu giá hoa khôi, nàng và hắn quay trở về hoàng cung. Trên đường trở về thì có ai đó cứ giận dỗi tránh mặt nàng, nàng ở phía sau cố gắng nín cười.

Bắt đầu từ ngày mai nàng sẽ là Thái tử phi của Hỏa Quốc và cũng là bắt đầu của những chuỗi ngày khó khăn trong cung. Những ai dám đụng đến nàng, nàng sẽ khiến họ sống không được mà chết cũng không xong.
Chương trước Chương tiếp
Loading...