Làm Ơn! Để Nàng Yên

Chương 58: Chương 5: Thêm Chứ Không Giảm!!?



Đêm đen, chỉ có ánh trăng là yếu ớt, chíu rọi một góc sân. Trên mái nhà, hai bóng trắng ngồi xác nhau, gió thổ tà áo phất phơ, nhẹ nhàng gợn những loạn tóc rối. Nữ tử bị nam tử tóc bạc ôm chặt vào lòng, cố sức vùng mình đẩy xa nhưng là vô lực, đến khi giữa hai người có nguồn khí lạnh giảm xuống đến mức đáng kể, nam tử nhẹ đẩy nữ tử kia ra.

_xin lỗi_cúi người Lăng Vân đem tách trà nhấm nháp trên miệng, hướng mặt về phương khác

_...._Tuyết Tình cũng không muốn nói, tuy hiện tại, hắn ta không chạm gì đến sinh mạng của nàng những về sau không ai biết được. Nàng vẫn muốn cách xa hắn_ta về phòng đây. Người cứ từ từ thưởng thức trà ngon

Nói đoạn nhảy khỏi mái nhà, bước chân về phía phòng. Đem cửa phòng đóng chặt, thay đổ tẩm chút nước sau lên giường. Đưa mắt nhìn màn giường thêu những bông hoa tinh sảo phía trên lại đính những tuyên tuyến lấp lánh. Bất giác lại đưa tay trên không trung, bàn tay xoè ra, những ngón tay nhỏ thanh mảnh trắng nõn mịm màng. Nó không còn vết bớt như ở kiếp trước, lớp chai sần, cùng những vết sẹo in hằn trên tay, những đầu sương sưng to khi làm việc nặng, cùng luyện vũ khí.

Kiếp trước nàng cực khổ bao nhiêu bây giờ nàng hưởng thụ bấy nhiêu. Kiếp trước nàng làm việc mệt nhọc nhưng vẫn rất vui. Nhưng giờ là kiếp này………

Có những lúc nàng hỏi nàng có vai trò gì nơi này. Cũng chẳng biết tại sao yên lành lại nhảy qua thế giới này làm vật hi sinh cho người ta??

Chống tay ngồi lại giường, đầu tựa vào cột giường, vút những loạn tóc vàng. Mái tóc này không phải của nàng, cho dù mái tóc này có đẹp đến đâu….tóc nàng màu hồng, có lẽ bởi vì nàng là con lai của người nước nào đó.

Còn kiếp trước mắt nàng là màu xanh ngọc chứ không mang màu vàng rực rỡ đến thế này…….

Vật hi sinh?? Nàng nghĩ lại về khoản thời gian khi mới bước qua thế giới này. Rất bức xúc, rất tiếc nuối cùng oán hận……..có lo sợ nữa. Nhưng sau này tại sao những cảm giác kia dần biến mất bây giờ chỉ còn là lo sợ? Nàng đang trông đợi cái gì? CHờ đợi một thứ gì? Hay một ai?......

Vật hi sinh?? Nàng nghĩ lại về khoản thời gian khi mới bước qua thế giới này. Rất bức xúc, rất tiếc nuối cùng oán hận……..có lo sợ nữa. Nhưng sau này tại sao những cảm giác kia dần biến mất bây giờ chỉ còn là lo sợ? Nàng đang trông đợi cái gì? CHờ đợi một thứ gì? Hay một ai?......

Không tất cả dường như chỉ là cuộc đời sắp tới, cùng cuộc sống trong truyện. Vật hi sinh vẫn là vật hi sinh, chết vẫn là chết. Vậy sao không ai hỏi nàng “nàng chết có cam tâm không?”. Tác giả cuốn truyện, các độc giả trong truyện thường là đặt niềm tin vào nữ chính rất nhiều. Chỉ có Hàn Tuyết Tình nàng là dị nhân, lại đi thông cảm cho số phận của một nữ phụ ngu ngốc vì tình mà chạy vào chỗ chết. Đến chết vẫn không hối hận…

CUối cùng “Hàn Tuyết Tình” kia được những gì? Hazi…..mồ xanh cổ, linh hồn trôi dạt, đến ngày chết (giỗ) một nữ cùng hậu cung cô ta đến dàn trước bia cúi người thắp hương, rồi lại thấy màn ân ân ái ái của nữ kia với người yêu mình. MÀ chuyện ngu ngốc nhất “Hàn Tuyết Tình” kia đã làm đã bị người yêu đâm còn quay sang chắn cho hắn một đao……

Điên hết biết!!!!

Bây giờ thì sao? Cô Hàn Tuyết Tình xuyên qua thành “Hàn Tuyết Tình”, trở thành vật thế mạng cho nền hoa đất nâng bước chân nữ chủ. Này cái này vui nè…Đem mạng mình ra để đem lại hào quan cho nữ chủ chẳng phải rất vui sao? Này còn hay nữa là nàng có chết cũng không muốn ai kia giả nhân giả nghĩa đứng trước mộ bày cái phim ngôn tình cho nàng xem nha

~Tuyết Tình cô phi!!! Khạt nhổ khạt nhổ. Từ khi nàng đến đây chỉ lo về việc giữ mạng sống, tránh xa đám nhân vật chính ra, cuối cùng là càng ngày lại gặp nhiều hơn, bắt đầu từ tên hoàng tử đến kị sĩ thân cận bên cạnh nữ chủ, rồi đến cái tên “bạch ngọc” mà nữ chủ trân quý. Ngày mai, đến hái dược nàng lại có dự cảm không lành. Cái này có nên gọi tránh của nào trời trao của đó không ta? ????

Chắc gọi được đấy.

Tương lai nữ phụ? Vật hi sinh sử kí??? Ok , hi sinh thì hi sinh, cuộc sống không có mục đích thì nhạt nhẽo lắm. Nếu tính mạng của ca ca đã an toàn cũng nên tìm còn đường tốt đẹp cho mình. Thứ nhất muốn tìm con đường rải hoa mà đi kia thì phải có mục đích. Mà mục đích của nàng là………….

Mục ĐÍch? Ngắm mỹ nam ^.^, chẳng phải cổ trang có rất nhiều mỹ nam sao? Ngay cả Tuyết Tư nàng cũng không phải kẻ bình thường, là một soái ca

nha

nha

~. Tên Lục Tử Dung hơi có vấn đề đó dù gì cũng rất tốt đấy thôi, bộ dạng như hồ ly quyến rũ người ý. Này nếu may mắng nàng sẽ tìm cơ hội ăn đậu hủ nha~

Sở thích của nàng muốn ngao du thiên hạ. Để xem, muốn thì cần có tiền, mà ngân lương đâu ra? CẮt xén của Thánh Điện chứ đâu. Chẳng phải uy tinh của Thánh Điện trong một tháng qua tăng vọt sao?

CHỉ cần chờ lòng tin của người dân nữa thôi. Mà nàng chắc chắng không bỏ sót bọn tham quan mặt béo, bụng to rốn lồi đâu.

Ăn chặng đám đó chắc chắng không những không mang tiếng sấu mà không ai la rầy, còn tiết kiệm cho ngân khổ cả đống chuyện. Này nàng giỏi quá nha

~VÀ cuối cùng……….chưa nghĩa ra, đợi khi thực hiện xong phía trên rồi tính tiếp. Mà…….hình như mới qua nơi này có mấy năm nàng cảm thấy nàng bị “ô nhiễm” bởi “môi trường” tiền tài rồi. Xem xem suy nghĩ của nàng ngày một đen đây nè.

Tất cả tại lão thiên đem nàng qua đây đấy, vì lão làm suy nghĩ trong sáng của nàng thành ra thế này. Tại lão thiên……(tự kỉ~ing)

Cuộc chơi đã bắt đầu, tương lại sẽ không đi theo chuyện nữa. Mỗ nữ nào kia đã bắt đầu bước chân vào trò chơi số phận. Nàng biết và từ này đừng nghĩ nàng sẽ mãi trốn tránh cái chết nữa.
Chương trước
Loading...