Lão Đại Đều Yêu Ta

Chương 32: Lão Đại Thứ Hai: Cấm Dục Ảnh Đế (5)



Tác giả: Khai Hoa Bất Kết Quả.

Converter: Wikidich.

Editor: Bắc Chỉ.

Khương Nhuế sửng sốt, không dám xác định nói: "Hẳn là vẫn giống như trước đây."

Thẩm Dục Xuyên khẽ nhíu mày: "Còn làm diễn viên quần chúng?"

"Bằng không tôi cũng không biết làm gì khác..." Khương Nhuế thấy hắn nhíu mày, có điểm hoảng loạn.

Tiểu Trần vội vàng giải thích: "Tiểu Hạ cô hiểu lầm ý của Thẩm ca rồi, Thẩm ca nói, trừ bỏ làm diễn viên phụ, cô còn có thể phát triển hơn. Cô xem cô có kỹ thuật diễn, lớn lên cũng không kém, tuy rằng là người mới, mới đầu khẳng định không thể làm vai chính, nhưng chắc vẫn luôn diễn vai phụ đúng không? Cố gắng hai năm nói không chừng có thể diễn vai chính, chẳng lẽ cô so với diễn phụ không tốt hơn sao?"

Khương Nhuế cười khổ: "Chính là tôi không có tài nguyên, cũng không có danh khí, ai sẽ vô duyên vô cớ tìm tôi đóng phim đây?"

"Chờ bộ điện ảnh này phát hành, sẽ có." Thẩm Dục Xuyên nói.

"Đúng rồi, bản lĩnh Vương đạo cô còn chưa tin?" Tiểu Trần bổ sung nói, "Hiện tại cô ở bộ điện ảnh này cũng coi như là có vai phụ nhỏ, cho dù phim điện ảnh của Vương đạo chỉ là cái vai phụ nhỏ, thì những người khác đều tranh nhau đến sứt đầu mẻ trán. Cho nên Tiểu Hạ, cô cứ yên tâm, đến lúc đó khẳng định có người vội vàng mời cô đóng phim."

"Thật vậy chăng?" Khương Nhuế trước mắt sáng ngời, cả khuôn mặt nhìn đều tươi đẹp vài phần, "Tôi đây liền mượn cát ngôn (lời nói tốt đẹp) của Thẩm lão sư và tiểu Trần ca!"

"Về sau tiếp tục nỗ lực." Thẩm Dục Xuyên cuối cùng nói.

"Ừm, tôi sẽ, cảm ơn Thẩm lão sư!" Khương Nhuế dùng sức gật gật đầu, bê hộp cơm của mình đứng lên, "Tôi ăn xong rồi, Thẩm lão sư cùng tiểu Trần ca ăn từ từ."

Sau khi Khương Nhuế rời khỏi phòng, tiểu Trần cảm khái một câu, "Cô gái đơn thuần như thế không nhiều lắm, hy vọng về sau ——" hắn lắc đầu, không nói hết.

Giới giải trí nữ sinh đơn thuần không phải không có, nhưng thường thường đều là đơn thuần lúc đầu, qua đi qua lại đã bị chảo nhuộm lớn này nhiễm sắc, có thuần thì cũng mang theo vài phần giả.

Thẩm Dục Xuyên đưa mắt nhìn phương hướng Khương Nhuế rời đi, không tỏ ý kiến.

Khương Nhuế ra cửa, gió nhiệt thổi quét đến.

Thấy cô từ phòng nghỉ Thẩm Dục Xuyên đi ra, không ít người trong đoàn phim khe khẽ nói nhỏ.

Cô làm như không có việc gì, ném hộp cơm tìm nơi ngồi xuống, đợi buổi chiều diễn tiếp.

Hôm nay qua đi, cảnh quay của cô đã xong, về sau không cần đến đoàn phim nữa, cũng không còn nhìn thấy Thẩm Dục Xuyên.

Bất quá cô cũng không lo lắng.

Muốn tiếp cận Thẩm Dục Xuyên, không thể nóng vội. Hắn ở trong giới giải trí chìm nổi nhiều năm như vậy, người nào chưa thấy qua? Trợ lý tiểu Trần bên người hắn hi hi ha ha, cũng không phải loại dễ dàng lừa gạt. Phàm là cô lộ ra một chút ý đồ muốn thông đồng, chỉ sợ lập tức sẽ khiến cho hai người cảnh giác, muốn tiếp cận lại khó khăn.

Dù sao theo như lời tiểu Trần nói ở trong phòng nghỉ, chờ bộ điện ảnh này phát hành, sẽ có người tìm cô đóng phim, cùng tồn tại trong giới giải trí, không sợ không có cơ hội chạm mặt.

Buổi chiều quay xong hai cảnh, Khương Nhuế trịnh trọng nói cảm ơn Vương Kỳ Khôn: "Cảm ơn Vương đạo cho tôi cơ hội lần này."

Vương Kỳ Khôn không kiên nhẫn mà xua xua tay, "Được rồi, trở về nghỉ ngơi đi, đừng khiến cho tôi buồn nôn nữa."

Khương Nhuế cười cười, lại đi cùng tiểu Trần từ biệt: "Tiểu Trần ca, tôi đi trước, Thẩm lão sư còn có việc, không quấy rầy ngài ấy nữa."

"Vậy trên đường cô cẩn thận một chút."

Tiểu Trần cùng cô phất phất tay, nhìn thân ảnh mảnh khảnh lẻ loi của cô rời đi, không biết vì sao, trong lòng bỗng nhiên có chút không đành lòng, lại gọi cô lại, vài bước đuổi kịp đi: "Tiểu Hạ, chúng ta thêm cái WeChat bạn tốt đi, về sau có chuyện gì liên hệ một chút cũng tiện."

"Được thôi." Hai người trao đổi phương thức liên hệ.

Hai ngày sau, Khương Nhuế nhân được thù lao lần này. Trừ cho Triệu tỷ, còn có 8000 tệ, cũng đủ để cô duy trì một đoạn thời gian.

Cô không vội vã tiếp tục công việc, mà là trở lại cô nhi viện nơi Hạ Tiểu Du lớn lên, cho lão viện trưởng 5000 tệ. Lại bồi bọn nhỏ chơi một buổi chiều. Lúc trước khi Hạ Tiểu Du còn sống, cũng cách một đoạn thời gian trở về thăm.

Phim trường《 Hiệp Đạo 》, vẫn tiếp tục quay.

Cảnh này là vai phụ diễn, Thẩm Dục Xuyên ngồi ở một bên nghỉ ngơi.

Tiểu Trần ngồi xổm trên ghế gấp nhỏ xoát vòng bạn bè, bỗng nhiên nha một tiếng, tên tìm kiếm là Khương Nhuế từ album WeChat, kéo xuống một đoạn, quay đầu đối Thẩm Dục Xuyên nói: "Thẩm ca, thật nhìn không ra, Tiểu Hạ thế mà lớn lên ở cô nhi viện. Anh xem, cô ấy còn thường xuyên trở về bồi bọn nhỏ chơi đây này."

Thẩm Dục Xuyên nâng lên mắt, trên ảnh cô gái ôm một đứa bé, quần áo đơn giản, tóc đuôi ngựa, trên mặt cũng không trang điểm, ngũ quan nhìn cũng không phải thập phần xuất chúng, thế nhưng lại rất sáng lạn.

Tiểu Trần còn ở tấm tắc bảo lạ, "Xuất thân từ cô nhi viện, khó có được tính cách tốt như vậy."

Một tháng sau, bộ điện ảnh quay xong, đồng thời chế tác hậu kỳ, phim nhựa cũng xuống tay tuyên truyền.

Trong lúc đó, Khương Nhuế nhận vài việc, không gặp lại đoàn phim Hiệp Đạo, thẳng đến một ngày, bỗng nhiên nhận được điện thoại, mời cô tham gia buổi họp báo điện ảnh《 Hiệp Đạo 》.

Cuộc điện thoại này xác thật làm cô có chút ngoài ý muốn, theo cô biết, buổi họp báo điện ảnh không phải diễn viên nào cũng có thể lên sân khấu, đặc biệt là loại như cô chỉ có vài cảnh phụ.

Bất quá, mặc kệ thế nào, đối với cô mà nói, đây là tin tức tốt.

Cúp điện thoại, cô nghĩ nghĩ, gửi tiểu Trần một tin WeChat: "Tiểu Trần ca, giờ có bận không?"

Một lát sau, tiểu Trần rep: "Không có, Tiểu Hạ có việc gì à? Khó có được tìm tôi."

"Xác thật có chuyện, vừa rồi nhân viên công tác Hiệp Đạo gọi điện thoại cho tôi, mời tôi tham gia buổi họp báo điện ảnh, nhưng tôi một chút kinh nghiệm cũng không có, không biết nên làm cái gì, cũng không biết hỏi ai, đành phải nhờ tiểu Trần ca chỉ bảo, hy vọng không làm chậm trễ việc của anh."

"Đây là chuyện tốt a, Tiểu Hạ, cô phải thật nắm chắc lấy." Tiểu Trần bùm bùm đã gửi một đống voice.

"Cảm ơn tiểu Trần ca! Chờ gặp mặt, tôi mời anh ăn cơm." Khương Nhuế thập phần cảm kích.

Tiểu Trần cười ha hả đồng ý, quay người lại nói với Thẩm Dục Xuyên: "Buổi họp báo phim điện ảnh của Vương đạo còn gọi Tiểu Hạ đến, thật làm người khác ngoài ý muốn. Hiện tại em cảm thấy Vương đạo rất xem trọng Tiểu Hạ, nói không chừng tác phẩm sau của hắn có thể có nhân vật cho Tiểu Hạ, nếu như vậy thật, tiền đồ của Tiểu Hạ sẽ nhẹ nhàng hơn nhiều."

Thẩm Dục Xuyên chỉ nhàn nhạt ừ một tiếng.

"Sao anh không kinh ngạc gì thế? Chẳng lẽ đã sớm biết?" Tiểu Trần hồ nghi, xem nhiều thể loại trinh thám tật xấu lại lộ ra, "Là Vương đạo đột nhiên từ bi làm việc thiện? Hay là nói —— chuyện này chính là bút tích của anh?!"

Thẩm Dục Xuyên con mắt cũng không nhìn hắn, chỉ nói: "Cậu đặt ở trong văn phòng những cái quyển sách đó có phải muốn bỏ hết?"

"Đừng nha, Thẩm ca em sai rồi! Thẩm ca làm việc quang minh chính đại như thế! Sao em có thể hoài nghi anh trộm làm loại việc rảnh rỗi này?! Đều là em sai nha, cầu anh đừng đụng đến lão bà của em!" Tiểu Trần kêu cha gọi mẹ.

"Cậu không đi làm diễn viên, đáng tiếc." Thẩm Dục Xuyên khóe mắt hơi giật.

Tiểu Trần vội lau lau nước mắt không tồn tại, nháy mắt lộ ra hàm răng trắng, "Thẩm ca anh cũng phát hiện em anh tuấn soái khí sao?"

"Không, tôi nói cậu diễn tinh tinh (đười ươi)." Thẩm Dục Xuyên lãnh khốc.

"Anh đây là ác ý hãm hại!"

Thẩm Dục Xuyên lấy di động của hắn, không biết click mở cái gì nhìn vài lần, lại ném về.

Tiểu Trần luống cuống tay chân tiếp được, nhìn hắn đi ra ngoài, sờ sờ cằm, vẻ mặt cao thâm: "Có biến."

Tác giả có lời muốn nói:

Về vấn đề tính cách nữ chủ cùng trước thế giới không giống nhau, so với tính cách của nguyên thân, khác biệt quá lớn, như vậy sẽ làm người khác hoài nghi, muốn thay đổi cũng nên từ từ tới. Thứ hai cũng là cô diễn nha, bằng không cô cùng ảnh đế lại không thân, thân phận còn kém xa như vậy, như tiểu yêu tinh đi câu dẫn, không bị người ta đá ra ngoài mới lạ? Hơn nữa cô cũng đang công lược. Dù sao cuối cùng, hừ, đàn ông mà ~

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Lời editor:

Ủng hộ nhiệt tình nha bà con ~ Yêu <3

03/05/2019 – Hoàn thành.
Chương trước Chương tiếp
Loading...