Lẽ Nào Em Không Biết?
Chương 72: Ngoại truyện
-“Mẹ, mẹ yêu con không?”-“Có.”-“Thế còn con?”-“Tất nhiên là có!”-“Thế mẹ yêu ai hơn?”-“Yêu hai đứa như nhau.”-“Thế mẹ yêu ai nhất?”-“Yêu hai đứa bằng nhau, yêu nhất trên đời, được chưa? Ngày nào cũng hỏi.”Bà mẹ trẻ thơm má hai thằng con trai, mỗi đứa một cái!-“Hà Nguyệt Dương!”-“Dạ?”-…-“Sao vậy anh?”-“Gọi thế thôi, cho cô biết trên đời còn có sự tồn tại của tôi.”…..…..-“Mẹ, mẹ tối nay ngủ với con nhé!”-“Không, tối qua mẹ ngủ với nó rồi còn gì, tối nay mẹ phải ngủ với con…”-“Anh tham thế, anh là anh mà không nhường em gì cả?”-“Tháng này mày ngủ với mẹ hai mươi lần rồi, ai mới là người tham?”Hai đứa choảng nhau. Mẹ chúng nói.-“Được rồi, thôi hôm nay mẹ ngủ phòng anh con, con thích thì sang phòng anh ngủ cùng.”-“Hà Nguyệt Dương!”-“Dạ?”-“Gọi để cho cô biết là tôi còn sống thôi!”…..…..-“Tý mày ôm chân mẹ, tao ôm cổ mẹ.”-“Vâng.”-“Ra khóa cửa đi!”-“Sao phải khóa hả anh?”-“Mày ngu lắm, ngủ như con lợn có biết gì đâu? Mẹ nói thế thôi, chứ nửa đêm toàn chạy sang với ba đó, lần này chúng ta phải chặn mấy cái ghế nữa…”-“Nói nhỏ thôi không mẹ biết.”-“Ừ, đi làm đi.”-“Vâng.”-“Từ đã, cầm cái khóa này khóa cả phòng ba lại, tý mẹ mất đường sang.”-“Vâng!”…..…..Nửa đêm.-“Bày đặt gọi điện thoại làm gì thế?”-“Em không tìm thấy khóa phòng, hai thằng quỷ. Anh xuống nhà lấy chìa khóa dự phòng rồi nhét dưới khe cửa cho em.”-“Ừ, đợi tý.”….-“Sao vậy anh?”-“Cửa phòng anh cũng bị khóa!”-HẢ???…..Mười phút sau.-“Nguyệt, Nguyệt ơi!”Lập tức tới phía cửa sổ.-“Anh làm gì thế? Sao đứng ở đây?”-“Trèo qua cửa sổ chứ sao? Cho ôm một cái nào, nhớ quá!”Ôm một cái, cảm thấy không đủ. Chàng nói.-“Để anh trèo xuống tầng một rồi thử chui vào nhà xem có lấy được chìa khóa dự phòng không?”-“Thôi, nguy hiểm lắm, đợi tý, em trèo ra.”-“Thế vứt cái chăn ra đây nữa, ngoài này hơi lạnh.”-“Vâng!”…..Sáng hôm sau, có hai thằng tiểu quỷ tức lòi cả mắt. Thằng thứ ba, đang nằm ban công “ôm gái”, vừa nháy mắt vừa cười đểu.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương