Lệ Tình: Giả Định Hôn Nhân

Chương 4: Truyền Thuyết Lặp Lại



Số người đi theo Tống Thần Lưu dần ít đi nhưng chúng vẫn mang vẻ hung hăng và ngạo mạn như lúc đầu. Anh phải vất vả lắm mới hạ được hơn ba trăm tên đi theo Tống Thần Lưu, Du Kinh lùi lại một chút anh thở dốc rồi nhìn đám người đông đảo đang ở trước mắt.

- Du Kinh hình như chúng có phục kích.

Hứa Kha lùi lại phía sau đứng bên cạnh anh, cánh tay hắn đã bị thương do một nhát chém chí mạng Tống Thần Lưu để lại. Máu vẫn đang chảy thấm ra chiếc áo sơ mi bên ngoài, Hứa Kha đổ mồ hôi lạnh nhưng vẫn cố gắng đứng lên.

Một cuộc chiến giữa hai phe mafia nổ ra giữa đêm trời tối, khi các con phố của Ireland trở nên vắng vẻ và chỉ còn lại những tòa nhà cao chọc trời. Tiếng súng đạn vang lên không ngớt trong tòa lâu đài ở Ireland, không khí đầy khói bụi của thảm xác, trên mặt đất là máu tanh tràn lan chảy dài cùng với những thi thể đã ngừng thở cũng có người đã bất tỉnh nhưng vẫn còn sống

Những kẻ trung lập ưa chuộng hòa bình hay nói đúng hơn là thấp cổ bé họng đang bỏ chạy khắp nơi, những con dao và súng ống được cầm nắm trong hai tay của những kẻ đang ở trong trận chiến. Mọi thứ trông giống như một cảnh tượng hỗn loạn trong địa ngục, nơi mà máu tanh, tiếng súng, tiếng la hét cùng sự sợ hãi lên ngôi. Tất cả những cảnh tượng này đang diễn ra trong một bầu không khí đầy căng thẳng lo lắng, và ai cũng biết rằng đây là một cuộc chiến không hồi kết. Nó chỉ là một trận đánh giữa hai phe mafia đối lập, một phe mong muốn tranh giành lấy uy quyền tối cao nhất một phe lại muốn giữ ngai vương của thế giới ngầm.

- Du Kinh, cẩn thận.

Vấn Ngạnh quay ra nhìn anh rồi hét lên. Ngay thời khắc đó chùm đèn của lễ cưới rơi xuống, một tiếng động lớn cùng những mảnh vỡ thủy tinh tung tóe khắp nơi. Du Kinh thân thủ nhanh nhẹn rất nhanh đã thoát được lưỡi hái của thần chết.

Toà lâu đài đang chìm trong cơn hỗn loạn. Bên phía Tống Thần Lưu có đầy đủ trang bị hiện đại và chiến thuật chuyên nghiệp bởi lẽ chúng đã có kế hoạch từ trước cũng có sự chuẩn bị khi bước vào trong tòa lâu đài. Chúng điều khiển các bẫy sập, bắn phá từng bức tường và chiếm lấy từng căn phòng. Sự lưu thông được kiểm soát tại toàn lâu đài khiến cho những kẻ trốn thoát đều phải trả giá bằng cả mạng sống của mình.

Bên kia chiến tuyến là băng đảng của Du Kinh, chỉ với số ít người bằng hai phần mười lực lượng phía Tống Thần Lưu nhưng có kinh nghiệm chiến đấu nhiều năm trong thế giới ngầm. Người của Du Kinh dễ dàng đánh bại phần lớn người của Tống Thần Lưu bởi lẽ những kẻ đi theo anh luôn là những vệ sĩ với thân thủ tốt nhất. Trong làn khói của cuộc chiến có những cơ thể sống sót đang run rẩy và đầy những vết thương, thiệt hại về người và của là không hề ít.

Một tiếng trôi qua trong sự hỗn loạn, cả hai bên đều đã thấm mệt nhưng rốt cuộc vẫn không chịu dừng tay. Bởi lẽ đêm nay chỉ có một phe giành chiến thắng, kẻ thua cuộc sẽ biến mất mãi mãi, kẻ cầm quyền tối cao sẽ có được tất cả.

- Mẹ, Lưu Phụng, chúng ta lên trên tầng lầu của lâu đài lánh nạn, người của Du Kinh sắp thất thủ rồi.

Cô chạy đến phía gia đình mình rồi nhanh chóng chỉ tay về lối cầu thang đi lên. Nếu như còn ở đây thì không biết sắp tới sẽ có chuyên xảy ra. Du Kinh cũng chạy theo cô, để những người còn lại cầm chân Tống Thần Lưu, Hứa Kha và Vấn Ngạnh cũng theo đó lùi lại.

- Vậy chúng ta lên trên trước sau đó nghĩ cách đối phó sau.

Lưu phu nhân gật đầu rồi cùng con gái đi về phía cầu thang lên của tòa lâu đài. Bất chợt người của Tống Thần Lưu từ đâu xuất hiện, cô giật mình lùi lại cơ thể mất thăng bằng chút nữa ngã xuống thì một bàn tay đưa ra ôm lấy cô vào lòng. Sở Hạ giật mình đứng dậy, cô nhìn anh rồi nhỏ giọng.

- Cảm ơn.

Du Kinh nhanh chóng xử lí hai tên đang chắn đường, đạp cho chúng ngã xuống dưới. Anh quay lại nhìn cô ra hiệu cho cô lên trên tầng. Phía sau là cảnh tương tàn đến đẫm máu, xác người chồng chất lên nhau cùng những tiếng la hét vang lên trong đau đớn. Cô chạy thẳng lên trên tầng lầu cùng anh tìm lấy một căn phòng lánh nạn.

- Chúng ta cần tiếp viện. Người của Tống Thần Lưu quá đông giờ lao ra cũng chỉ là nộp mạng.

Hứa Kha thở dốc nhìn anh, hắn không ngờ rằng ngày vui của anh lại trở thành một ngày đẫm máu. Anh sớm biết Tống Thần Lưu có ý phản nghịch, hắn vốn dĩ là ông trùm của Thiên Vân một băng đảng hoạt động trên đất của anh. Hắn đã nhiều lần tỏ rõ thái độ không hợp tác nhưng sau khi được anh " giáo huấn " thái độ sẽ lại ngoan ngoãn. Hắn là một kẻ mưu mô nhưng tài năng của hắn đúng là không thể phủ nhận.

Người của Tống Thần Lưu nhanh chóng hạ gục được hết những người còn lại của Du Kinh. Từ ngoài hành lang truyền đến tiếng bước chân ngày một dồn dập, anh nép sát vào bức tường cố gắng để nhịp thở không quá mạnh.

Vết thương của Hứa Kha quá nặng Sở Hạ chỉ có thể giúp hắn cầm máu trong một khoảng thời gian ngắn. Nếu còn kéo dài thời gian ở đây nhất định sẽ nguy hiểm đến tính mạng.

- Du Kinh lão đại, đường đường là một ông trùm mà lại phải chui rúc như vậy sao?

Tiếng bước chân ngày một gần, Tống Thần Lưu cười lớn bước đến nơi anh đang ẩn náu. Không ngờ rằng trong thời gian ngắn hắn lại có thể chiêu mộ nhiều người đến vậy, hơn nữa vốn dĩ mục đích của anh lần này cũng là muốn mời hắn đến lễ cưới.

Dã tâm của hắn không phải Du Kinh không nhìn ra chỉ có điều anh muốn một lần diệt sạch hết đám người của Tống Thần Lưu. Điều anh không ngờ đến là trong toà lâu đài này lại có nhiều bẫy đến vậy, Tống Thần Lưu có lẽ đã âm thầm tìm hiểu nơi này trước khi hành động.

" Rầm. "

Cánh cửa phòng bị đạp đổ, cô giật mình đến mức tim dường như muốn nhảy ra ngoài. Căn phòng được hắn mở ra chính là căn phòng ngay bên cạnh phòng cô đang ở.

- Không có ở đây sao?

Tống Thần Lưu có chút thất vọng định rời đi thì bất chợt để ý đến ngăn tủ của căn phòng. Chiếc tủ này nhìn bên ngoài thì có vẻ rất bình thường nhưng nếu đặt vào hoàn cảnh là người đã xây nên toà lâu đài thì nhất định nó không đơn giản chỉ là một cửa tủ bình thường.

" Chẳng lẽ truyền thuyết lại một lần nữa lặp lại sao? "

Cô nắm lấy tay Lưu Phụng, cơ bản mà nói thì nơi này cũng chẳng phải là một nơi tốt để tổ chức hôn lễ.

Toà lâu đài này có một truyền thuyết từ xa xưa kể lại rằng vào thời của công chúa Lina người đã cho thiết kế toà lâu đài này cho ngày cưới của nàng và hoàng tử nước láng giềng Sinay. Nhưng Sinay vốn dĩ có dã tâm rất lớn, hắn nói lời ngon ngọt dụ nỗ Lina cho hắn được toàn quyền quyết định toà lâu đài. Nàng Lina khi đó hoàn toàn say đắm Sinay nên đã để hắn toàn quyền quyết định. Với dã tâm của mình Sinay đã cho xây dựng toà lâu đài với lớp vỏ bọc là một toà thành bình thường nhưng bên trong lại là những bẫy sập, những mật thất thông nhau vô cùng hiểm trở. Vào chính ngày cưới của mình sảnh chờ của toà lâu đài chính thức trở thành một dòng sông máu. Sinay sau khi có ngai vàng, có tất cả trong tay chợt nhận ra rằng suốt thời gian qua hắn đã thực sự đem lòng yêu nàng Lina xinh đẹp. Cuối cùng Sinay không chịu nổi cái cô quạnh cùng ám ảnh giằng xé đã tự vẫn gieo mình từ tầng cao nhất của toà lâu đài xuống.

Ngày nay toà lâu đài được mở và trở thành địa điểm chứng kiến hạnh phúc của rất nhiều cặp đôi. Người ta tin rằng nếu được tổ chức lễ cưới ở đây sẽ được Sinay và Lina ban phước, trao lại đoạn nhân duyên còn dang dở của họ cho cô dâu và chú rể.

Hắn bước đến bên cạnh chiếc tủ đã sờn màu, đôi mắt có phần quỷ dị nhìn như thôi miên vào những hoạ tiết được chạm khắc tinh xảo.

- Du Kinh...

" Cạch. "

Cánh cửa tủ mở ra, một thứ ánh sáng truyền qua. Là ánh trăng từ bên cửa sổ phòng kia vọng lại, chiếc cửa tủ này thông với căn phòng của anh đang ẩn náu.

Du Kinh giật mình quay lại, phía sau bức tường gắn liền với cửa tủ chính là gương mặt quỷ dị của Tống Thần Lưu. Hắn mỉm cười, bước chân chậm rãi bước qua chiếc tủ gỗ kia.

- Du Kinh, cuối cùng cũng tìm được mày.
Chương trước Chương tiếp
Loading...