Lọ Lem Hay Du Côn

Chương 29 : Bước Đầu Kế Hoạch



Trong một phòng làm ở một công ty, một người đàn bà ngồi chắp tay suy nghĩ…

“Không thể có chuyện giống nhau như thế được. Hay là chị em sinh đôi của con ranh đó. Không được. Phải tìm hiểu cho cặn kẽ mới được.” Đó là Trần Thi Thi. Bà ta dạo gần đây không chú tâm vào công việc mà mải suy nghĩ chuyện Eun Yoo tại sao lại giống Tường Vi như hai giọt nước đến thế. Bà ta nhấc điện thoại và gọi điện cho ai đó…

Hôm sau, ngày 14/2 – sinh nhật Tường Vi cũng là ngày Valentine. Mọi người bí mật chuẩn bị sinh nhật cho Tường Vi. Và ngày này cũng là ngày bắt đầu thực hiện bước đầu của kế hoạch mà mọi người đã bàn.

Tường Vi đến công ty Tường Vi để họp Hội đồng Quản trị. Các cổ đông trong công ty đều than rằng Trần Thi Thi không hoàn thành tốt công việc của mình, hay cáu gắt với nhân viên và còn ra vẻ mình là người đứng đầu công ty. “Bà đã quá sơ hở rồi đó!” Tường Vi vừa lên phòng họp vừa nghĩ rồi cười bí hiểm.

Trong phòng họp, các cổ đông đã đến đầy đủ không thiếu một ai. Kể cả Trần Thi Thi. Tường Vi ngồi vào ghế Chủ tịch hội đồng quản trị. Cô lắng nghe tất cả những gì mà các cổ đông báo cáo. Không những thế, với chỉ số IQ cao chót vót và là một người trẻ tuổi, cô luôn có những đóng góp rất xuất sắc trong việc phát triển công ty. Không ai là không công nhận điều đó. Có nhiều người còn thì thầm với nhau rằng để cô làm Chủ tịch Hội đồng quản trị thật xứng đáng.

- Tôi nghe nói phó Chủ tịch hội đồng quản trị - bà Trần Thi Thi đã không làm hết trách nhiệm của mình. Có đúng vậy không thưa bà? (tiếng Hàn) – Tường Vi hỏi Trần Thi Thi.

- Thưa Chủ tịch Eun Yoo! Đó là một lời đồn trái sự thật. Tôi luôn…(tiếng Hàn)

- Bà nói dối không ghê răng à? (tiếng Hàn) – Một cổ đông nói cắt lời bà ta. Đó là một anh chàng trẻ, ăn mặc phong cách streetstyle. Đó là Trưởng phòng thiết kế của công ty. – Jang Tae Han.

- Phải đó! Chúng tôi có thấy phó Chủ tịch làm việc đâu. Tôi nghĩ chúng ta nên cắt chức và chuyển bà ta sang công ty khác. (tiếng Hàn). – Một cổ đông khác nói.

Sau đó là một trận chiến cãi nhau giữa bà ta và các cổ đông trong phòng họp. Tiếng cãi nhau to đến nỗi ở bên ngoài còn nghe được. Các nhân viên không hiểu chuyện gì cứ đứng ở phòng họp nghe ngóng. Rồi không còn tiếng cãi vã nữa. Thay vào đó là thư kí của Tường Vi đi ra phía cửa phòng họp để nhắc nhở nhân viên làm việc của mình.

- Thôi được! Theo ý kiến của số đông, chúng ta sẽ cắt chức Trần Thi Thi. Và theo quy định của công ty, những người bị cắt chức mà có cổ phần trong công ty sẽ bị thu hồi cổ phần và nhập vào của Chủ tịch Hội đồng quản trị. Sau đó, người đó sẽ bị chuyển sang làm giám đốc ở một công ty khác. Từ nay sẽ không còn liên hệ gì với công ty Tường Vi. Công ty mà Trần Thi Thi chuyển đến sẽ do phòng nhân sự chọn. Buổi họp kết thúc. (tiếng Hàn) – Tường Vi nói rồi đứng dậy đi về phía của phòng họp, để lại một người đang tức giận tím mặt.

- Thôi được! Theo ý kiến của số đông, chúng ta sẽ cắt chức Trần Thi Thi. Và theo quy định của công ty, những người bị cắt chức mà có cổ phần trong công ty sẽ bị thu hồi cổ phần và nhập vào của Chủ tịch Hội đồng quản trị. Sau đó, người đó sẽ bị chuyển sang làm giám đốc ở một công ty khác. Từ nay sẽ không còn liên hệ gì với công ty Tường Vi. Công ty mà Trần Thi Thi chuyển đến sẽ do phòng nhân sự chọn. Buổi họp kết thúc. (tiếng Hàn) – Tường Vi nói rồi đứng dậy đi về phía của phòng họp, để lại một người đang tức giận tím mặt.

- CON RANH! MÀY SẼ PHẢI HỐI HẬN VÌ ĐÃ LÀM NHƯ THẾ VỚI TAO. (tiếng Hàn) – Trần Thi Thi hét lên.

Tường Vi nghe thấy, quay lại chỗ bà ta và nói nhỏ và nhấn mạnh ba chữ cuối:

- Bà đáng bị như thế! Những gì mà bà đã đối xử với tôi. Tôi sẽ dần dần trả lại cho bà. Tôi sẽ làm cho bà sống không bằng chết! Như thế bà sẽ đau đớn hơn tôi khi bà giết tôi … trong-nhà-kho.

Bà ta giật mình nhìn về phía Tường Vi nhưng cô đã đi mất rồi và không quên để lại cho bà ta một nụ cười khinh bỉ.

Trần Thi Thi được chuyển đến một công ty nhỏ cũng về kiến trúc ở Seoul. Bây giờ ngoài ngôi nhà, các chức trùm của thế giới ngầm thì bà ta chẳng còn gì hết. Công ty mất, cổ phần cũng mất. Lòng thù hần của bà ta lại càng tăng cao. Nhưng Trần Thi Thi không hề biết được, lòng thù hận càng tăng cao thì chỉ có bà ta tự hại mình chứ chẳng ai hại bà ta cả.

Ở nhà bà Eun Yi, gần 8 giờ tối, Tường Vi kể cho tất cả nghe về chuyện đuổi bà ta ra khỏi công ty. Cô vừa kể vừa cười. Không ngờ bước đầu lại thành công đến thế. Tất cả cùng hòa chung vào niềm vui. Mãi sau Tường Vi mới để ý không thấy mẹ nuôi và dì giúp việc nhà mình đâu. Cả mùi thức ăn của dì ấy cũng không thấy.

- Hình như mẹ cậu và dì ấy đi có việc hay sao ý. À! Hay là ra sân đằng sau chơi đi. Tớ chưa bào giờ ra đấy cả. Lần trước nghe cậu kể tớ cũng thấy thích thích… - Lan Phương nói. Rồi cả bọn cùng ùa theo. - Ừ đúng đấy! Hay là ra đấy chơi để đợi mẹ cậu và dì giúp việc về đi.

Tường Vi đương nhiên là không biết gì nên dẫn mấy đứa ra đấy chơi. Vừa mở cánh cửa sau nhà ra thì…

“Bùm… bùm…” Tiếng pháo hoa nổ và trước mắt Tường Vi là…

“Bùm… bùm…” Tiếng pháo hoa nổ và trước mắt Tường Vi là…

- Chuyện này… - Tường Vi sung sướng không nói nổi. Trước mắt cô là một bàn dài đầy thức ăn và bánh gato chocolate – hương vị mà Tường Vi thích nhất. Trên đầu cô là các dây đủ màu. Tường Vi còn ngửi thấy mùi thịt nước và tteokbokki – món cô thích nhất khi đến Hàn Quốc. Ở phía xa xa gần hồ nước có mấy cái lều đã được dựng sẵn (công nhận đất nhà bà Eun Yi to thật). Tất cả đều được phục vụ cho ngày đặc biệt hôm nay.

- HAPPY BIRTHDAY TƯỜNG VI! – Tất cả cùng đồng thanh rồi tặng quà cho Tường Vi.

- Cám ơn các cậu. Cám mẹ. – Nói rồi Tường Vi cùng mọi người ôm nhau.

Tất cả ngồi vào bàn ăn. Vừa ăn họ vừa nói chuyện vui vẻ. Đến phần Tường Vi thổi nến và cắt bánh. Tường Vi ước xong rồi thổi nến. Nam Phong hỏi:

- Cậu ước cái gì thế?

- Bí mật. – Tường Vi trả lời rồi nháy mắt với Nam Phong.

Tường Vi cắt bánh và rồi những cô cậu vẫn còn trẻ con này lại chơi trò phết kem lên mặt nhau. Nhìn trông chững chạc vậy mà… tính cách vẫn trẻ con như hồi còn đi học.

Đến 12 giờ đêm. Tất cả đã vào lều đi ngủ. Nhưng Tường Vi không ngủ được liền bật dậy đi ra lều để đi dạo.

- Ơ! Tường Vi! Cậu không ngủ à? – Nam Phong đang ngồi trên bờ hồ.

- Ơ! Tường Vi! Cậu không ngủ à? – Nam Phong đang ngồi trên bờ hồ.

- Ừ! Tớ không ngủ được. Cậu cũng vậy à? – Tường Vi trả lời rồi hỏi luôn.

- Ừ!

- Vậy cùng đi dạo nhé!

Rồi hai người nắm tay nhau đi dạo quanh hồ im lặng.

- Hôm nay cậu vui chứ? – Nam Phong hỏi.

- Được ăn sinh nhật với bạn bè, mẹ và dì thì đương nhiên là vui rồi. Nhất là có cả cậu nữa chứ. – Tường Vi cười nhẹ.

Ánh trắng cùng với vẻ đẹp của Tường Vi làm cho Nam Phong nhìn mãi không ngừng. Bỗng Nam Phong “mi” Tường Vi một cái vào đôi môi đào của cô làm cô đỏ mặt. Tường Vi rượt Nam Phong mấy vòng quanh hồ. Tiếng cười đùa của hai người làm tan đi mọi muộn phiền trong lòng bao người
Chương trước Chương tiếp
Loading...