Lời Nguyền Zombie

Chương 1+ Chương 2



Chương 1: Sự trở lại của zombie

Trong đêm khuya thanh vắng, một cô sinh viên năm nhất đi làm đêm về khá khuya, khoảng gần 12 giờ đêm. Vô tình cô gái thấy 1 tờ tiền 500 đô, vốn tính ham tiền cô ấy định cuối xuống nhặt thì một luồng gió lạnh rợn người thổi đồng tiền bay thẳng vào nghĩa trang. Cô ấy chẳng để ý vội chạy đến nhặt rồi bỏ vào túi. Bất ngờ, đồng tiền từ trong túi bay ra phát ra một thứ ánh sáng màu vàng chiếu thẳng lên không trung tạo thành một đám mây đỏ. Đám mây đỏ này lan nhanh với tốc độ ánh sáng. Một cơn mưa máu đổ ập xuống. Cả thế giới nhanh chóng chìm trong biển máu. Tại Hoa Kỳ, Canada, Mỹ , nói chung là những nơi có ánh sáng, thấy hiện tượng lạ này thì hiếu kì chạy ra xem. Người thì ngỡ ngàng, người thì chụp ảnh đăng facebook. Kẻ thì đưa tay ra hứng. Bỗng có người thốt lên: "Đây là máu người mà!" Cả đám người bàng hoàng sợ hãi trước hiện tượng trên. Những giọt mưa máu nhanh chóng nhỏ xuống những cái mả, ngôi mộ trên các nghĩa trang, nghĩa địa, bãi tha ma làm cho chúng dần nứt ra. Những con zombie từ trong đó trồi ra. Đồng tiền phát sáng kia trong phút chốc rơi xuống đất hóa thành một con zombie nhào tới cắn cổ cô. Cô gái đó bắt đầu có cảm giác đau nhức khắp chân tay, da thịt dần thối rữa, máu bắt đầu nhỏ xuống đất hòa lẫn vào cơn mưa máu và dần dần biến thành một con zombie hoàn chỉnh. Tất cả đang tiến thẳng về thị trấn, thành phố. Cơn mưa máu kéo dài khoảng 2 tiếng đồng hồ thì tạnh hẳn nhưng đã để lại mùi máu tanh trên khắp con đường. Những con zombie đã ập đến thành phố, thị trấn, chúng cắn phá mọi thứ, gặp người cắn người, gặp vật cắn vật. Cả thị trấn trở nên hỗn loạn. Những nơi có ánh sáng ban ngày như Hoa Kỳ, Canada nhanh chóng ứng phó kịp thời. Họ nhanh chóng sơ tán người dân xuống tầng hầm. Còn tại những nơi có bóng tối như Việt Nam, Trung Quốc thì vẫn chìm trong giấc ngủ tĩnh mịch của màn đêm mà không hề hay biết thảm họa của thế giới sắp ập đến.

Đúng 6 giờ sáng hôm sau, tại một thị trấn nhỏ, nằm sâu trong góc, Hải thức dậy. Như thường lệ, Hải bật tivi lên xem chương trình "Chào buổi sáng" trên kênh VTV1 thì hay tin đêm hôm qua lúc 0 giờ theo giờ Việt Nam thì một cơn mưa máu xuất hiện cùng thời điểm trên khắp thế giới. Kéo theo sau cơn mưa máu đó, là sự trở lại của những con zombie. Chúng liên tiếp cắn người, cắn vật. Nhưng điều kì lạ là khi chúng cắn người, có những người bị biến thành zombie, còn một số khác thì vết thương bị cắn cứ lành lại. Bất chợt tivi cúp cái rụp, một con zombie nhảy xổ vào cắn cổ Hải. Hải vung mạnh tay đẩy con zombie kia ra rồi kéo bố chạy đi! Trên người Hải phát ra một thứ ánh sáng màu xanh, màu xanh của lá! Bước ra đường, mùi máu tanh của người, mùi thối rữa của xác chết bắt đầu xộc lên mũi của Hải. Hải chẳng quan tâm, cứ kéo bố chạy mãi, chạy mãi trước sự rượt đuổi của zombie. Nhưng do kiệt sức, Hải và bố của mình đã ngất trên vệ đường.

Chương 2: Nguồn gốc lời nguyền và câu chuyện của 500 năm trước

Hải tỉnh dậy thì thấy mình đang ở trong khu rừng bạt ngàn cây cối. Hải tự hỏi mình đây là đâu và bố mình đang ở đâu? Hải cất tiếng gọi bố và bước lên từng bậc thang. Bỗng một giọng nói ồm ồm vang lên: "Hải! Đừng gọi nữa! Bố con không có ở đây đâu?". Nghe giọng nói, Hải quay mặt lại thì thấy một đạo sĩ đang ngồi trước nhà. Hải ngạc nhiên hỏi:

- Ông là ai? Sao lại biết tên tui!

- Ông là ai? Sao lại biết tên tui!

Đạo sĩ kia chỉ cười rồi trả lời: "Ta chính là sư phụ của con!"

- Ông là sư phụ tui! Ông nói đùa à! Tôi chưa gặp ông bao giờ mà! - Hải vừa nói vừa chỉ vào mặt mình

- Ta là sư phụ của con 500 năm trước! Con hãy xem đây!

Nói xong, người đạo sĩ vung tay một cái rồi biến mất. Trước mặt Hải hiện ra ba bóng người. Một người đàn ông đang hất tay người phụ nữ, nói với giọng tuyệt tình: "Cô đi đi! Tui không thích kẻ nghèo rớt mồng tơi như cô đâu! Tui lấy cô chỉ vì muốn báo ơn cô đã cứu mạng tui thôi! Giờ ân oán của hai chúng ta đã chấm dứt. Giờ chúng ta ai đi đường nấy, nước sông không phạm nước giếng nữa." Người phụ nữ đứng bên cạnh anh ta, nghe nói vậy hỏi lại: "Thanh, anh đã có vợ rồi à! Sao lại đi lấy tôi mà không nói cho tôi biết! Khác nào tôi là một con hồ ly tinh chuyên đi phá hoại chuyện tình cảm của người khác sao?". Thanh cảm thấy bị lộ tẩy nên quay lại dụ dỗ: "Hồng, cô ấy lấy anh chỉ vì cha mẹ cô ấy ép anh thôi! Anh không yêu cô ấy! Người anh yêu là em cơ!". Hồng trở nên siêu lòng nhưng khi nhìn thấy cảnh người phụ nữ kia đang khóc sướt mướt thì động lòng thương. Cô ấy nói: "Thanh, anh có thể cho cô ấy làm người hầu của chúng ta được không?". Thanh chấp nhận nhưng nghĩ trong đầu: "Đáng ghét, sao lại đưa nó vào nhà của mình cơ chứ? Vướng chân, vướng tay, lỡ kế hoạch của mình bại lộ thì sao? Phải đá con này đi trước đã!". Nghĩ vậy, hắn đưa người phụ nữ kia vào làm người hầu. Để không bại lộ hành vi của mình, hắn tìm mọi cách hành hạ mà không có vết thương tích gì. Lúc rửa chân cho hắn thì hắn giẫm chân của mình lên đầu của cô ấy. Khi Hồng bước vào thì hắn bỏ chân xuống thau làm như không có chuyện gì xảy ra. Người đàn bà kia vừa hận chồng cay đắng, lại vừa đố kỵ với Hồng tại sao nhà cô ta lại giàu đến thế cơ chứ! Chính vì cô ta giàu nên lòng tham của hắn mới nổi lên đánh bại cả bản chất lương thiện trước đây của hắn. Hắn giờ đây không còn là hắn của ngày hôm qua nữa rồi!

Nói xong, người đạo sĩ vung tay một cái rồi biến mất. Trước mặt Hải hiện ra ba bóng người. Một người đàn ông đang hất tay người phụ nữ, nói với giọng tuyệt tình: "Cô đi đi! Tui không thích kẻ nghèo rớt mồng tơi như cô đâu! Tui lấy cô chỉ vì muốn báo ơn cô đã cứu mạng tui thôi! Giờ ân oán của hai chúng ta đã chấm dứt. Giờ chúng ta ai đi đường nấy, nước sông không phạm nước giếng nữa." Người phụ nữ đứng bên cạnh anh ta, nghe nói vậy hỏi lại: "Thanh, anh đã có vợ rồi à! Sao lại đi lấy tôi mà không nói cho tôi biết! Khác nào tôi là một con hồ ly tinh chuyên đi phá hoại chuyện tình cảm của người khác sao?". Thanh cảm thấy bị lộ tẩy nên quay lại dụ dỗ: "Hồng, cô ấy lấy anh chỉ vì cha mẹ cô ấy ép anh thôi! Anh không yêu cô ấy! Người anh yêu là em cơ!". Hồng trở nên siêu lòng nhưng khi nhìn thấy cảnh người phụ nữ kia đang khóc sướt mướt thì động lòng thương. Cô ấy nói: "Thanh, anh có thể cho cô ấy làm người hầu của chúng ta được không?". Thanh chấp nhận nhưng nghĩ trong đầu: "Đáng ghét, sao lại đưa nó vào nhà của mình cơ chứ? Vướng chân, vướng tay, lỡ kế hoạch của mình bại lộ thì sao? Phải đá con này đi trước đã!". Nghĩ vậy, hắn đưa người phụ nữ kia vào làm người hầu. Để không bại lộ hành vi của mình, hắn tìm mọi cách hành hạ mà không có vết thương tích gì. Lúc rửa chân cho hắn thì hắn giẫm chân của mình lên đầu của cô ấy. Khi Hồng bước vào thì hắn bỏ chân xuống thau làm như không có chuyện gì xảy ra. Người đàn bà kia vừa hận chồng cay đắng, lại vừa đố kỵ với Hồng tại sao nhà cô ta lại giàu đến thế cơ chứ! Chính vì cô ta giàu nên lòng tham của hắn mới nổi lên đánh bại cả bản chất lương thiện trước đây của hắn. Hắn giờ đây không còn là hắn của ngày hôm qua nữa rồi!

Thấm thoắt đã qua một năm, Hồng đã giao hết bí kíp gia truyền của gia đình mình cho Thanh. Trong đêm mưa dông tầm tã, Thanh lén lút vào nhà mở két sắt, lấy ra một vali đựng đầy tiền trong đó. Vô tình bị Hồng phát hiện. Thanh liền dí súng vào đầu của Hồng: "Đứng im! Không được động đậy! Nếu không tôi bắn!". Hồng chưa kịp mở lời thì Thanh đã tiếp lời: "Đúng vậy! Người tôi yêu là cô! Nhưng thứ tôi yêu hơn là tiền và gia sản kếch xù của nhà cô!". Nói xong, hắn cười lên ha hả. Đúng lúc đó,

(còn tiếp)
Chương tiếp
Loading...