Lời Tuyên Ngôn Của Trung Khuyển Hoạn Quan

Chương 37



Sáng sớm Liễu Thanh Đường tỉnh dậy búi sơ mái tóc ,mặc vào hoa phục của Thái Hậu nương nương chuẩn bị hồi cung .Mới mở cửa Hải Đường các liền nhìn thấy huynh trưởng đưa lưng về phía nàng đang đứng ở trong viện không biết đợi nàng đã bao lâu, xiêm y đều bị sương sớm làm ướt một mảnh .

" Ca ca ? đến đây sao không cho người vào báo ,đứng bên ngoài này làm cái gì."

Liễu Thanh Đường vung tay lên bảo nhóm nô tài hầu hạ trước tiên lui ra sau đó mới tiến lên nói .

" không có chuyện gì , đứng ở bên ngoài cho tinh thần tỉnh táo ."

Liễu Thanh Dong xoay người lại ,trước mắt có thể thấy được quầng thâm .Liễu Thanh Đường cao thấp đánh giá hắn một chút .

" Hay là ca ca ngươi một đêm không ngủ?"

Đưa tay che mũi ,Liễu Thanh Dong bất đắc dĩ lắc đầu .

" Nghe phụ thân nói chuyện xong ,ta còn có thể ngủ được?"

Liễu Thanh Đường thở nhẹ ra một nụ cười , nhưng làm sao cũng chưa có biện pháp gì chỉ có thể trầm mặc hướng huynh trưởng nói câu .

" thật có lỗi ."

Nàng chạy trốn ra ngoài cũng bởi vì không muốn chính mồm kể cho ca ca nghe chuyện này , dù sao mỗi khi nhớ lại một lần nàng sẽ đau thêm một lần , tư vị kia thực khó chịu .Phụ thân đại nhân chắc cũng biết cho nên mới chính mình nói cho ca ca nghe .

" Nha đầu ngốc , nói có lỗi cái gì không phải làm cho ca ca càng thấy khó chịu sao .Để muội tử nhà mình phải đối mặt với nhiều chuyện như vậy ta đúng là ' huynh trưởng vô dụng ' mà trước kia ngươi vẫn thường nói ."

Liễu Thanh Dong tiến lên một chút ,nhẹ nhàng bế muội muội lên .Liễu Thanh Đường nhịn xuống giọt lệ vỗ bả vai ca ca một chút ,tận lực dùng ngữ khí thoải mái nói .

" Cho nên huynh trưởng vô dụng ngươi không cần lo lắng nhiều quá ,ta chỉ hy vọng lần này ngươi có thể dựa theo suy nghĩ của chính mình ,không cần lo lắng Liễu gia như thế nào ,lập trường của ta cùng phụ thân ra sao ,chỉ cần làm chuyện bản thân ngươi muốn là tốt rồi ."

nói xong giọng nói nàng mang chút đắc ý .

" Phải biết rằng ta ở kinh thành này trong mắt các vị phu nhân tiểu thư là Thái Hậu nương nương giết người không chớp mắt ,ta có gì phải sợ ."

" Nga ? Mới trước đây cái người gặp chuyện khổ sở liền vụng trộm trốn đi khóc là ai? .Chạy đến phòng bếp nhìn thấy gà bị giết sợ tới mức vài đêm gặp ác mộng là ai?"

Liễu Thanh Dong bắt đầu tính sổ ,nhìn thấy muội muội sắp thẹn quá hóa giận lúc này mới thở dài nói .

" Muội muội ngốc ,ta là ca ca ngươi . Suy nghĩ của ta cùng ngươi giống nhau ,chính là làm sao để bảo hộ người thân ."

Liễu Thanh Đường cảm động trong lòng ,nhưng trên mặt là bộ dáng không thèm cảm kích quay đầu .

" Ta mặc kệ ngươi , cho ngươi hảo hảo hưởng thụ cuộc sống ngươi còn không vui ."

Liễu Thanh Dong bị tiểu muội này khi dễ từ nhỏ đến lớn ,dã sớm hiểu biết tính tình nàng ,lập tức vỗ vỗ đầu nàng cười nói .

" Chờ ca ca cùng Liễu gia gặp rủi ro liền chờ ngươi cứu được không tiểu công chúa ."

" nói bậy bạ gì đó !"

Liễu Thanh Đường một cước đạp qua ,thuận tiện chụp tay hắn tức giận nói .

" Tóc vừa mới chải gọn gàng xoa cái gì , đừng để tóc ta bị rối loạn chứ !"

" Trước đây đều là ta tắm rửa cho ngươi , bộ dáng cởi truồng ta cũng đã nhìn ,bây giờ còn lý sự ngược lại với ca ca ,thật sự đúng là muội muội lớn lên không còn quấn ca ca mà ."

Liễu Thanh Dong rung đùi đắc ý ,đem bóng dáng một vị công tử đang vô cùng đau đớn diễn ra ,Liễu Thanh Đường cảm thấy ca ca vài năm không bị khi dễ thấy nhớ thương, liền giơ tay lên lắc lắc cổ tay giả vờ một quyền đánh vào bụng ca ca ,thấy hắn phối hợp cúi gập bụng xuống kêu rên ,Liễu Thanh Đường một tay chống nạnh khinh bỉ nhìn hắn .

" Ngươi so với ta chỉ lớn hơn năm tuổi , tắm rửa cho ta hồi nào a! Lại nói tiếp ngươi năm nay đã hai mươi năm tuổi rồi còn không lấy tẩu tử là muốn để Liễu gia tuyệt hậu sao ? hiện tại chuyện kéo dài huyết mạch Liễu gia chỉ có một mình ngươi có thể làm !"

" Ai ai ai , ca ca sai lầm rồi ,chúng ta không nói chuyện này được không?"

Liễu Thanh Dong lắc lắc thắt lưng xua tay .hắn ngày thường bị phụ thân cùng bà mối làm phiền đã đủ chết .Muội muội hắn vào cung từ năm hắn mười tám tuổi hắn liền tránh được một kiếp ,bây giờ thì tốt rồi muội muội hắn cũng chen vào một chân ,này đúng là không phải người thân không chung một nhà .

" không có tẩu tử nhà chúng ta chưa thể vào cung xem ta ,vừa rồi còn nói không để ta một mình ở trong cung đâu ,nhanh như vậy liền thay đổi, ngươi cứ như vậy sao có thể làm ca ca tốt đây ."

Liễu Thanh Đường bắt lấy cánh tay ca ca ra sức lắc ,làm sao còn còn quản mặt mũi hình tượng gì nữa ,đem truyền thống khi dễ ca ca phát huy vô cùng nhuần nhuyễn .

" Ta là nam tử hán sẽ không có chuyện gì ,ta cảm thấy vấn đề Tố Thư so với ta lại lớn hơn , tuy bên ngoài nàng là thân phận nam tử nhưng kỳ thật là nữ tử a , cứ như vậy xem sao được . Ta thấy muội muội ngươi nên quan tâm chung thân đại sự của Tố Thư mới đúng ."

Liễu Thanh Dong biểu tình hiên ngang lẫm liệt cực điểm ,không chút do dự kéo theo Tố Thư xuống nước .hắn không phải không muốn lấy vợ , nhưng là ảnh hưởng của phụ thân cùng mẫu thân ,bất luận như nào cũng đều muốn tìm một nữ tử lưỡng tình tương duyệt cùng nhau sinh sống ,khổ nỗi đến bây giờ vẫn chưa tìm được a ~

Hơn nữa tối hôm qua nghe phụ thân nói chuyện kết cục của Liễu gia bọn họ ,hắn vô luận thế nào cũng không có biện pháp lấy một nữ tử về nhà ,làm cho nàng gánh chịu cùng mình .Dù sao thê tử lấy về nên hảo hảo yêu thương ,không cần nàng đi theo mình mà phải lo lắng hãi hùng .Liễu Thanh Dong biết muội muội hiểu hắn , cũng biết lý do hắn chần chừ muội muội này của hắn cũng chỉ là thích bắt nạt hắn mà thôi .

" Thời điểm không còn sớm ,ta cần phải hồi cung trước hết buông tha ngươi ." Liễu Thanh Đường nhìn nhìn sắc trời ,trông quay đầu nhìn ca ca đáng thương nhà mình .

" Ân ,đi thôi chờ ca ca thăm ngươi .không có tẩu tử thăm ,ca ca liền chính mình đi ."

Liễu Thanh Đường chưa nói cái gì ,liếc mắt mỉm cười nhìn ca ca một cái ,xoay người rời đi .Thời điểm đi tới cửa ,nàng lại bị gọi lại .

" Thanh Đường nếu thấy trong lòng khó chịu cần người nói chuyện không cần nhịn ở trong lòng , kêu Tần Thúc đến nói chuyện cùng người ."

không phải giọng nói vui cười , không có chút bông đùa nàng nghe được âm thanh ca ca có chút khàn khàn nói .

" Ân ,ta đã biết .Ngươi cũng bảo trọng ,ca ca ." Liễu Thanh Đường cũng nghiêm túc nói ,bất quá nói xong nàng lại lộ ra nụ cười không có ý tốt nói .

" Ta sẽ nói với Tố Thư chuyện ngươi tha nàng xuống nước cùng ,chờ nàng đến chỉnh ngươi đi ."

" A? từ từ ,Thanh Đường .....Đừng như vậy a~"

Tâm tình Liễu Thanh Đường khoái trá tiêu sái rời khỏi cổng Đường viện liền thấy phụ thân chờ ở nơi đó .hiện tại vốn là thời gian cố định luyện kiếm , hôm nay lại ở chỗ này chờ hơn nữa hắn cùng ca ca giống nhau , một thân xiêm y từ ngày hôm qua chưa đổi.

" Cha , ngươi không phải cũng giống ca ca một đêm không ngủ sao?"

Liễu Thiệu Lệ không có trả lời câu hỏi chỉ nhìn nàng rồi cất bước đi lên phía trước .

" Ta đưa ngươi đi một đoạn ."

Mỗi lần nhìn phụ thân bộ dáng nghiêm túc lạnh như băng ,Liễu Thanh Đường liền cảm thấy kỳ quái ,nàng không hiểu mẫu thân nàng làm như thế nào có thể nắm được phụ thân trong lòng bàn tay .

" Phụ thân , hôm qua người cùng ca ca nói cái gì?"

"....."

" Phụ thân, buổi sáng hôm nay người không luyện kiếm?"

"...."

" Phụ thân ,ta đem chuyện đời trước của Tần Thúc kể người nghe nhé ?"

" không cần ."

Rốt cuộc cũng làm cho lão cha nhà mình nói chuyện Liễu Thanh Đường cười thấu hiểu tiến lên .

" Vậy phụ thân người thừa nhận Tần Thúc a ~"

Liễu Thiệu Lệ " Hừ ."

Phụ thân nàng vẫn là người như vậy khẩu thị tâm phi nói hừ chính là đồng ý .Liễu Thanh Đường cười kéo kéo cánh tay phụ thân .

" Vậy lần sau lại kêu Tần Thúc gọi người là cha ,người cũng không thể không đáp lời a ~"

" Hừ , nói cho hắn biết ,nếu không chiếu cố ngươi thật tốt , chờ hắn sẽ là mấy chục vạn binh mã giẫm nát da thịt hắn ." Liễu Thiệu Lệ nhìn thẳng phía trước trầm giọng nói .

Liễu Thanh Đường thấy phụ thân hiển nhiên trong bụng vẫn còn tức giận chưa thỏa hiệp lắm ,chỉ có thể nói vài câu ngoan độc bỗng nhiên muốn bật cười .Nhưng vì lo lắng nàng cười sẽ làm hắn càng thêm bốc hỏa chỉ có thể yên lặng nhịn xuống , sau đó giả bộ nghiêm túc gật đầu nói .

" Ân , ta sẽ đem lời phụ thân từ đầu đến cuối chuyền đạt lại cho Tần Thúc ."

Rất nhanh đã đi đến sân phủ ,xa xa thấy một đám cung nữ thái giám và xe ngựa chờ ở nơi đó ,Liễu Thiệu Lệ dừng lại cước bộ nói .

" đi đi ."

" Nữ nhi đi rồi phụ thân nhớ bảo trọng ." Liễu Thanh Đường chỉnh lại sắc phục lướt qua hắn lên xe ngựa .

Mãi cho đến khi đi ra khỏi sân lại qua đại môn ,Liễu Thanh Đường vẫn thấy phụ thân nàng một đường đi theo xe ngựa của nàng , sau đó liền đứng ở cửa nhìn xe ngựa nàng rời đi .

Liễu Than Đường bỗng nhiên nhớ tới tình hình năm nàng tiến cung , mười năm tuổi nàng mặc một thân hồng y tinh xảo ,cũng ngồi trong xe ngựa như vậy .Nàng đội mũ phượng thời điểm cung nhân không để ý liền vén rèm lên xem , thấy ở phía xa phụ thân nàng đứng ở cửa nhìn nàng rời đi .

hắn đứng ở đó giống như cây tùng ở trên vách núi đen ,mặc dù không sợ gió táp mưa sa , nhưng chung quy vẫn có vẻ tang thương cô đơn .

Cùng với lộ trình lúc đi giống nhau , đi ngang qua phố xá sầm uất ồn ào náo động .Đoàn xe lại chậm rãi tiến vào cửa cung ,Liễu Thanh Đường nhìn xuyên qua góc mành thấy bức tường cung cao cao dần dần để lại phía sau .

Cách một bức tường , tựa hồ mấy ngày trước đều là bất đồng ,ở ngoài cung là một Liễu Thanh Đường tùy tâm sở dục ngập tràn sức sống , một khi về tới trong cung này lại chỉ có thể làm Thái Hậu uy nghiêm .Càng nhiều hơn là là lý tưởng giang sơn xã tắc , an nguy quốc gia cùng với ......Ân oán kiếp trước .

Cũng may nàng đã sớm quen với áp lực ở trong cung ,đối với nàng mà nói nơi này là chiến trường của nàng .Ngay cả khi ngoài cung tự do , gia đình ấm áp nàng vẫn muốn trở lại nơi này ,có một số việc dù sao cũng phải có người đến làm .

Tựa như buổi tối hôm trước cùng Tần Thúc nói như vậy ,quả nhiên một ngày này nàng bề bộn nhiều việc .Trở lại cung đầu tiên là ban vài đạo thánh chỉ ,sau đó liền cùng tiểu hoàng đế ăn bữa cơm trưa ,nghe hắn nói về tiến độ học hành của hắn lại cố gắng nói với hắn vài câu ,biểu hiện một chút Thái Hậu cùng hoàng đế mẫu tử tình thâm .

Tiếp theo nghe các đại thần báo cáo kỳ thi mùa xuân của tháng ba chuẩn bị một ít tình huống xảy ra , tìm người đảm nhiệm chức vụ chủ khảo , còn soạn sửa đề mục . Buổi tối sau khi về Từ An Cung cũng không thể nghỉ ngơi , trước hết phải xử lý những chính sự tiểu hoàng đế không thể quyết định .

Liễu Thanh Đường nằm ở trên án ,một tay cầm bút một tay cầm tấu chương , thỉnh thoảng viết một chút vào trên giấy .Ánh nến có chút bập bùng sắp tắt ,mama nhanh nhẹn châm thêm cây nến khác ,bị động tĩnh này quấy rầy ,Liễu Thanh ĐƯờng lúc này mới dừng bút xoay xoay cổ tay thuận miệng hỏi .

" Bao lâu rồi?"

" đã đến giờ tuất , chủ tử hôm này còn chưa có truyền bữa tối đâu ."

Tùy tiện khép lại tấu chương chưa xem xong ,Liễu Thanh Đường theo lời mama đứng lên nói .

" Vậy truyền bữa tối đi ."

Tiểu cung nữ bê một chậu nước sạch lên để rửa tay ,Liễu Thanh Đường lại hỏi .

" Các ngươi đã dùng bữa tối chưa ?"

Mama thấy lúc nàng rửa xong liền đưa khăn cho nàng ,nghe vậy cười nói .

" Chủ tử không dùng bữa tối , nhóm nô tỳ làm sao dám dùng."

" Ta đã nói qua nhiều lần ,thời điểm bảo các ngươi dùng bữa trước đó là ta cũng không có chuyện gì vội vàng ."

Liễu Thanh Đường có chút bất đắc dĩ nói .Mama cũng không có đáp lời ,lúc ban đầu các nàng cùng chủ tử tiến cung ,khắp nơi đều phải cẩn thận ,không cho người khác bắt được nhược điểm .hiện tại tuy rằng địa vị của chủ tử đã ổn ,ở nhiều trường hợp có thể dung túng các nàng ,nhưng các nàng vẫn có thói quen cẩn tuân bổn phận ,bất luận như thế nào luôn làm việc ổn thỏa nhất ,không để lại tai họa cho chủ tử .

" Chủ tử , vết bỏng trên tay vẫn chưa tiêu ,có muốn hay không lấy ngọc bích cao bôi lên?"

Liễu Thanh Đường giơ tay lên nhìn đến mấy chỗ bị dầu mỡ bắn vào ,không thèm để ý lắc đầu .

" Ngày mai sẽ tiêu thôi ."

" Như thế này là ổn rồi ,không cần hầu hạ ta ngươi cùng Đạo Hiệp dùng bữa đi rồi nói sau ,còn có dặn người làm bát mỳ trường thọ đưa đến chỗ Tần Thúc đi ."

Bởi vì hôm nay là sinh nhật hắn ,nàng lại không có thời gian bồi hắn ,liền cho hắn một ngày nghỉ ngơi ,kết quả hiện tại nàng thật ra có chút nhớ nhung hắn
Chương trước Chương tiếp
Loading...