<SasuSaku> Chuyện Tình Của Những Chiếc Áo Len

Chương 1-2: Cô là đồ ngốc!!!



Sakura đang bước lên thành phố với trang phục quê mùa. Cô mặc chiếc Jean ngắn ngang đùi,mặc thêm chiếc áo dây màu tím khoai. Mang đôi giày bánh mì màu hồng. Mái tóc thắt bím. Trông cũng chẳng nổi nào. Nhưng đây là thành phố,nên những cô nàng ăn mặc như thế được gọi là....quê mùa

Cô nhìn vào tờ giấy hướng dẫn đường. Cô lẩm bẩm:“khu trọ Konoha 5 ở...đâu...ta?etou....sang trái...rồi rẽ phải..”

Cô dừng lại đèn giao thông báo hiệu màu xanh. Cô đứng đợi nhìn vào tờ giấy. Khi đó mới biết đèn đỏ đã bật cũng đã hơn 12 giây rồi. Cô chạy nhanh sang bên đường. Nhưng...

Cô va vào 1 ai đó,cô xoa đầu,miệng thì:

- Đau!...bộ ko có mắt à?

- ko ngờ lại gặp đám fangirls ở đây_ chàng trai kiêu ngạo nói

- xin lỗi anh nha! Cái gì gì fa..n..fan..g..ơ..gơn gì gì đó chắc chắc ko có tôi!_ cô nói,chu chu cái mỏ

- là Fangirls!! Đúng là nhà quê!

- tô từ quê lên mà...

- ồ thì ra là gái nhà quê!

- thì kệ tuii! Anh thích chết à?!?

- giới thiệu với cô em...anh đây là....Uchiha Sasuke đó nha!_ anh vuốt mái tóc

- thì sao?_ cô hỏi,mặt ngây thơ kinh khủng

- đừng nói là ko biết à nha!

- thì ko biết!

- tôi là ngài giám đốc của công ti Fashion Konoha đó!

- thì sao? Cái công ti gì mà...phát...phát..sừn...cô...nô..ha đó là cái gì?

- a ha ha!! Đúng là quê mùa mà!!

- thì sao hả??_ cô húc mạnh vào bụng anh nhưng

Anh lấy tay nắm chặt đầu tóc hồng của cô. Anh đùa cợt nói:

- định húc à? Mơ nha bé! Anh đây đâu có đùa!

- bỏ tay ra! A!! Đau! Hức hức_ Sakura đã phát khóc,vì anh nắm chặt đầu cô

- mới đó đã khóc rồi à!? Nàng ngốc_ Sasuke đùa

- nàng ngốc thì anh là...chàng....ngốc!!_ Sakura hét toáng lên

- này!ai thông minh hơn ai!!?? Hả?

- thì anh...thông minh hơn tôi...nhưng anh bỏ tay ra đầu tôi ra đi

- hn_ anh bỏ đầu cô ra

- đồ...phiền phức mà!... B lè_ Sakura lè lười trêu Sasuke

- cô là nàng ngốc

- phiền phức

- nàng ngốc

- phiền phức

- nàng ngốc

Bla bla

Rồi cả 2 vì kiệt sức nên đã bỏ đi. Cô chạy nhanh tới khu trọ Konoha 5. Cô xách chiếc vali,rồi bấm chuông. Thì có tiếng nói của bà chủ nhà:

- ai thế ạ?

- cháu muốn hỏi phòng ạ!

- đợi tôi 1 chút

Thì bà chủ nhà mở cửa,khuôn mặt hiền lành,bà nhẹ nhàng nói:

- cô...là?

- dạ...cháu là Haruno Sakura ạ!

- ồ

- dạ...còn phòng ko ạ?

- còn 2 phòng đó!

- dạ...cho cháu thuê 1 phòng này ạ!

- ok...1 tháng là xyz ¥ nhé

- dạ

- kí vào tờ giấy này nhé

- ưm

Làm xong hợp đồng. Cô bước vào phòng. Căn phòng màu hồng.khá sạch sẽ,có bàn,giường,tủ. Rồi cô tổng hợp vệ sinh,dọn áo quần,...

Làm xong cô ngả mình trên giường...ngủ

Còn anh đang đi trên xe hơi,thì bỗng dưng anh gặp cướp. Chúng nó bắn xe anh,rồi cướp bóp,nhưng anh cất hết thẻ,rồi đưa đồng hồ,cướp xe. Anh bị con dao xước qua bắp tay.

Anh ôm tay rồi bước vào con hẻm nọ,ngồi ngay trước cửa nhà trọ của cô.

Sau khi đánh giấc xong...thì cô đói bụng. Cô chạy xuống cửa nhà. Rồi mở cửa ra. Thấy ngay anh. Thấy anh bị thương nặng. Cô liền dìu anh lên phòng.

Thấy anh đã ngất rồi. Liền mua băng,thuốc. Ngồi xuống lấy thuốc thấm vô băng. Chà nhẹ vào tay anh. Rồi quấn băng lại. Sasuke từ từ tỉnh dậy. Nghiêng đầu sang là...cô gái quê mùa.

Thấy khuôn mặt của cô khi chăm chú sao đáng yêu thế. Đôi mắt lục bảo to tròn,nhìn chằm chằm vào cánh tay của anh. Cái miệng chu chu,thổi thổi không khí vào vết thương của anh. Mái tóc hồng toả hương anh đào ngào ngạt. “Đúng là...nàng ngốc mà!...” Và tim anh lỡ đập sai 1 nhịp rồi

Sakura khi băng xong,quay đầu sang,thì anh thấy thế liền nhấp mắt lại. Cô ngắm khuôn mặt điển trai của anh. Mái tóc xanh đen đúng là lãng tử mà...còn toả ra hương bạc hà nữa. Đôi mắt phượng hoàng nhắm tịt. Cái miệng mỏng manh. Làn da trắng ngần.” Đúng là đẹp trai mà...” Sakura lỡ miệng nói. Và tim cô cũng đập trật 1 nhịp luôn rồi

Sasuke liền nói:

- Đẹp đến thế...à?

Cô liền đỏ mặt quay đi:

- C..ó..đâu!

- thật ko?

- thật!

- ồ...

- mà tại sao anh bị thương thế?

- gặp cướp!

- ừm,ngày nay anh ngủ ở đây nhé!

- còn cô?

- dưới đất!

- ưm...cảm ơn_ miệng của anh nó phản chủ

- ko có gì

---

Hay ko zạ?

Cmt với vote nha! Để làm nguồn động lực mình đăng thêm tập nữa
Chương trước Chương tiếp
Loading...