Luân Hồi Thương Đế

Chương 21: Tử Phủ Sinh Tượng, Chư Đế Thời Đại!



“Đùng!”. “Đùng!”. Lôi âm nháy mắt bùng nổ, lôi điện đủ loại màu sắc ở trên thiên không lăn lộn đem hắc ám đẩy lùi, ẩn ẩn bên trong tầng mây từng đạo hư ảnh khổng lồ giống như chư thần hàng lâm, phô thiên cái địa uy áp quét sạch bốn phương tám hướng, một cái chớp mắt đó vô số sinh linh bị đánh thức.

Lúc này không những là gần Ma Phong hạp cốc có sinh linh thức tỉnh, cách nơi này hơn ngàn dặm đường ở trong Thánh Nguyên Đế đô cũng có mấy người giật mình thức tỉnh, từng cái ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía phương xa.

Càng thêm xa xôi hơn nữa thì cũng có từng tôn mạnh mẽ sinh linh giống như cảm ứng được cái gì mà quay đầu nhìn lại, bọn hắn vốn đã đạt đến một cấp bậc khủng bố, Võ đạo thế giới thiên địa xuất hiện một chút biến hóa đều có khả năng gây nên bọn hắn cảm ứng.

“Ồ? Cái dị tượng này...”. Ở một nơi nào đó trong Võ đạo thế giới có một tòa chiêm tinh đài cao đến ba trăm trượng, lúc này trên đó đang ngồi một cái lão giả tóc trắng, hắn ánh mắt nhìn về phương xa một cái thì trong mắt mờ đục hiện lên một vòng kinh người thần quang. Phảng phất như thấy được cái gì kinh người sự tình, hắn bàn tay khẽ lật thì một cái mai rùa khổng lồ hiện ra, hai tay bay múa đem từng đạo thần văn đánh lên mai rùa, hai môi mấp máy giống như đang lẩm nhẩm cái gì.

Ở trên mai rùa thần văn du tẩu ẩn chứa đủ loại thần di biến hóa, lão giả lúc này lại làm như không thấy, ánh mắt chỉ chuyên chú nhìn đến chỗ mai rùa trung tâm, như có như không có hình ảnh muốn hiện ra.

Bên trong Ma Phong thành ngoài Thiên Vận thương đội còn có ba cái thương đội khác, tất cả nhân số tập hợp lại cũng có hơn năm trăm người, bọn hắn tất cả đều lao ra khỏi phòng, ánh mắt kinh hãi nhìn lên thiên không lôi vân.

Ngoài bọn hắn ra thì còn có đám Hung thú kéo xe, tất cả bọn chúng giống như cảm nhận được cái gì kinh khủng mà nằm sấp xuống không ngừng run rẩy, đầu to đều không dám nhấc lên một chút.

“Kim trưởng lão, ngài biết cái này dị tượng là như thế nào xuất hiện không?”. Bên trong Thiên Vận thương đội trang viên, Lý Minh Thiền, Từ Đạt cùng với Thiên Vận thương đội Kim trưởng lão, Hoàng chấp sự hội tụ lại một chỗ, cả bốn người đều nhìn ra vẻ kinh hãi trong mắt đối phương, Từ Đạt nhìn về phía Kim trưởng lão hỏi.

Kim trưởng lão chính là trung niên nhân bên má trái có vết sẹo dài, Đoạn Ngọc trước đó âm thầm suy đoán người này có Động Thiên cảnh, thực tế thì La Uy cũng đã nói vị này Kim trưởng lão tu vi là Động Thiên cảnh sáu tầng.

“Theo như ta được biết thì dị tượng là sự vật nhận được thiên địa tán đồng biểu hiện ra, đó có thể là thiên địa kỳ vật sinh ra, cũng có thể là tu giả đặt chân cảnh giới kỳ dị”. Kim trưởng lão trầm ngâm một chút nói. Ánh mắt của hắn nhìn lên thiên không vô cùng ngưng trọng. Từng đạo hư ảnh khổng lồ kia để cho hắn Nguyên thần ở sâu trong Tử phủ run rẩy sợ hãi, tất cả đều giống như từng vị thần linh, uy áp kinh thiên.

Bên cạnh ba người nghe vậy thì biểu tình khác nhau, Từ Đạt hai mắt tinh quang lóe lên, Lý Minh Thiền không có bao nhiêu kinh ngạc, giống như đã từng gặp qua, về phần Hoàng chấp sự thì là lão thành tinh, nội tâm cho dù cảm nhận được kinh hãi nhưng trên mặt không có quá nhiều biến hóa.

“Theo như Kim trưởng lão thì cái này dị tượng nên vì cái gì?”. Từ Đạt hơi chút nóng lòng hỏi.

“Không biết”. Kim trưởng lão lắc đầu. “Dị tượng vừa mới bắt đầu, ai cũng không biết nó có ý nghĩa gì, mà lại ta cũng không thấy được nguyên nhân gây ra dị tượng, một là cách nơi này quá xa, hai là có khả năng ở trong tối có người cố ý che đậy”.

“Bất quá che đậy dị tượng đầu nguồn là kinh thiên thủ đoạn của Đế Quân cảnh đại năng mới có thể làm được, Thánh Nguyên Đế quốc chưa từng có lưu truyền liên quan đến Đế Quân, xem ra cái dị tượng kia đầu nguồn là cách chúng ta rất xa”. Dừng lại một chút hắn lại nói thêm.

“Đáng tiếc”. Từ Đạt nghe vậy thì ánh mắt lộ vẻ tiếc nuối thở dài nói.

“Đáng tiếc?”. Kim trưởng lão liếc nhìn sang Từ Đạt một tiếng khẽ cười nhạt. “Cách xa chúng ta đều có thể phát sinh uy áp mạnh như thế, mà lại đây cũng chỉ là bắt đầu mà thôi, bất luận dị tượng này là do bảo vật xuất thế hay do người làm ra thì đều không phải chúng ta có thể nhúng tràm, Từ công tử tốt nhất không nên nảy sinh tham niệm”.

“Bảo vật là nhìn người có duyên, nếu như có thể làm sao lại không tranh một phen?”. Từ Đạt không cho là đúng, biểu tình có chút không vui đáp lại.

“Ha ha, vậy thì phải xem Từ công tử phúc duyên rồi”. Kim trưởng lão nghe vậy thì cũng không có chút nào giận dữ mà cười nói. Hắn dù sao cũng sống hơn sáu mươi năm, các loại đạo lý tất nhiên là so với Từ Đạt càng thêm thông hiểu, cơ duyên là có, thế nhưng cũng cần phải có mạng hưởng mới được.

Từ Đạt chỉ là Mệnh Tuyền cảnh, lưng dựa một chỗ thế lực không nhỏ, thế nhưng nếu là thật dám nhúng tràm vào bảo vật có thể gây nên dị tượng bực này thì không chỉ hắn chết mà thế lực sau lưng cũng khó mà thoát khỏi.

“Mau nhìn, dị tượng lại có biến hóa”. Chợt Hoàng chấp sự chỉ lên thiên không thấp giọng hô. Từ Đạt, Kim trưởng lão ánh mắt lập tức chuyển hướng nhìn lên thiên không.

Thiên không lôi quang đẩy lui hắc ám lúc này lại nhường chỗ cho vô số tình thần tô điểm, lúc này lại không phải khu vực rộng lớn quanh Ma Phong hạp nữa, ngắn ngủi mấy hơi thở qua đi thì bao quát cả chân trời xa xa đều không còn hắc ám, toàn bộ thế giới giống như một lần nữa đón chào bình minh.

“Không... Không thể nào...”. Lúc này thì luôn bảo trì bình tĩnh Lý Minh Thiền chợt giống như nhớ đến cái kia kinh hãi lắp bắp, đáy mắt bên trong lúc này đã bị sợ hãi che kín.

Ba người còn lại cho dù là khiếp sợ nhìn lên thiên không dị tượng thì cũng bị Lý Minh Thiền phản ứng làm cho kinh ngạc, từng cái ánh mắt hướng về phìa Lý Minh Thiền, từ nàng phản ứng thì có lẽ nàng hiểu được cái này dị tượng.

“Thiền muội, ngươi nhận ra cái này dị tượng?”. Từ Đạt hỏi.

“Không dám chắc, chờ xem một chút đi”. Lý Minh Thiền lúc này cũng phát hiện mình thất thố, thanh âm có phần kìm nén run rẩy đối với Từ Đạt khẽ lắc đầu nhìn lên thiên không tiếp tục quan sát.

Từ Đạt đối với Lý Minh Thiền biểu hiện thì khẽ nhíu mày, từ lúc hắn biết nàng thì còn là lần đầu tiên thấy nàng có loại biểu hiện như thế. Còn lại Kim trưởng lão cùng Hoàng chấp sự thì là bốn mắt nhìn nhau, lấy bọn hắn lão luyện thì tất nhiên thấy được Lý Minh Thiền có lẽ là biết đến thiên không dị tượng, nàng lúc này không nói là vì không dám!

Võ đạo thế giới nhiều nơi ẩn dấu cường giả cũng đều giật mình nhìn lên thiên không, lúc trước bọn hắn cảm ứng được dị tượng nhưng đều không có nhiều hứng thú, hiện tại cái kia dị tượng càng là đem cả Võ đạo thế giới đêm tối biến thành ban ngày thì bọn hắn làm sao dám phớt lờ?

Đây là dị tượng ảnh hưởng đến toàn bộ Võ đạo thế giới, không phải đánh dấu một cái thời đại thì cũng là Tuyệt thế cường giả xuất hiện có khả năng thay đổi toàn bộ Võ đạo thế giới cách cục. Có ai dám xem nhẹ?

Càng thêm đáng nói đó là toàn bộ Võ đạo thế giới chín thành chín sinh linh lúc này đều đã thấy được cái kia kinh người dị tượng, đủ loại nghi vấn lập tức được đặt ra.

Đây là cái gì dị tượng? Ai là kẻ gây nên? Hoặc là bảo vật kinh khủng gì xuất thế?

Quang minh dùy trì mười hơi thở thì nơi phương đông của Võ đạo thế giới xuất hiện tử quang, ban đầu xuất hiện cũng chỉ là một tia, sau đó tử quang lấy tốc độ cực kỳ khủng bố cấp tốc mở rộng, ba hơi thở chớp nhoáng thì toàn bộ phương đông bầu trời đã bị tử khí che đậy.

Bắt mắt như thế dị tượng đúng là đã trong chớp mắt thu hút tất cả mọi ánh mắt.

“Tử... Tử khí đông lai!”.

“Có Đại Đế thành đạo!”. Lập tức vô số thanh âm kinh thét. Ở bên trong Thiên Vận thương đội trang viên cũng đồng dạng có người nói như thế.

“Ta từng trong cổ tịch đọc qua một đoạn ghi chép, nếu như có Đại Đế cường giả sinh ra thì thế giới sẽ xuất hiện Tử khí đông lai dị tượng, khó trách dị tượng lại như thế kinh khủng”. Từ Đạt ánh mắt hiện lên vẻ kính sợ lẩm bẩm.

“Đại Đế thành đạo? Như vậy thì cũng khó trách”. Kim trưởng lão cùng Hoàng chấp sự kinh ngạc nhìn Từ Đạt, sau đó cả hai cùng đều nặng nề gật đầu nói. Đế Quân cảnh khoảng cách bọn hắn quá mức xa xôi, đời này bọn hắn liền Phong Hầu đều chưa chắc đến được thì làm sao dám mơ Đế Quân cảnh bên trong vô địch Đại Đế?

“Không phải! Đây không phải là Đại Đế thành đạo mà sinh dị tượng Tử khí đông lai”. Bất quá lúc này Lý Minh Thiền lại khẽ lắc đầu chắc chắn nói.

“Không phải?”. Kim trưởng lão, Hoàng chấp sự hai người cơ bản là không rõ ràng cái này dị tượng ý nghĩa, nghe được Lý Minh Thiền nói cũng chỉ nghi hoặc, Từ Đạt nhưng lại có chút không vui nhíu mày. “Thiền muội, ngươi không thấy Tử khí đông lai sao?”.

“Tử khí đông lai, toàn bộ Võ đạo thế giới sinh linh ai cũng đều thấy được, bất quá trước đó lôi quang xua tan hắc ám, thiên ngoại vạn tinh phát quang thì lại không phải Đại Đế thành đạo dị tượng”.Lý Minh Thiên đối với Từ Đạt thái độ không có chút nào để ý lạnh nhạt nói.

“Nói như vậy thì Thiền muội đã biết cái này là cái gì dị tượng?”. Từ Đạt không phản bác được, sau đó lại như nghĩ đến cái gì hỏi.

“Vốn còn không dám tin tưởng nhưng đúng là trong truyền thuyết dị tượng kia”. Lý Minh Thiền lúc này hai mắt quang minh sáng tỏ nghiêm nghị gật đầu. “Đây là Tử phủ dị tượng, Chư Đế thời đại”.
Chương trước Chương tiếp
Loading...