Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

Chương 28: Trên Thân Đầy Bùn Cũng Không Tắm Sạch Sẽ!



"Ngươi" Vương Tuyết bị nghẹn họng!

"Cố Vân Tịch nơi này chính là Giang Châu đế đô ,một thành phố ngươi tới đây làm gì? Nơi này là địa phương ngươi có thể đến sao?"

Cố Vân Tịch không để ý tới cô ta!

Cố Vân Tịch không phản ứng cô, Vương Tuyết ngược lại càng hăng hái "Ta cùng ngươi nói chuyện! Mau trả lời, ba ta là sư trưởng, ngươi nếu là không nghe lời, ta liền đem ngươi từ nơi này đuổi ra ngoài!"

Cố Vân Tịch:" "

Cố Vân Tịch khóe miệng nở nụ cười có chút nghiền ngẫm chính là một Sư trưởng, liền muốn đuổi cô ra ngoài?

Có Lục Hạo Đình ở đây phỏng đoán thật đúng là không có người có bản lãnh đem cô đuổi ra ngoài!

" Sư trưởng a! Ta thật là sợ a! "

" Ngươi "Vương Tuyết lúc này là thật sự đã phát cáu!

Ai ở đây tất nhiên đều là tới theo quân bộ ,tình huống trong đội cũng biết không ít.

Sư trưởng a!

Thật rất lớn!

Người chung quanh ánh mắt nhìn lại, đối với Vương Tuyết ánh mắt chằm chằm của mọi người đã thành thói quen, lập tức kiêu ngạo ưỡn ngực nói" Dĩ nhiên sư trưởng ,lớn hơn so với sĩ quan nhá! "

Cố Vân Tịch liếc mắt.

Vương Tuyết tiếp tục khoe khoang" Cố Vân Tịch, ngươi không nghĩ tới chứ gì? Ba ta lại có thể làm được sư trưởng, hơn nữa cuối cùng còn bị điều đến Giang Châu là thành phố lớn, ngươi biết không? Ta bây giờ đã có hộ khẩu Giang Châu, ta là người thành phố lớn tương lai gả cũng là người thành phố lớn một nhà giàu có,con ta sinh ra sẽ lớn lên và đi học tại thành phố, mà hết tất cả các thứ này, ngươi đời này cũng đừng nghĩ! "

" Thật là đúng! Nguyên lai ngươi cũng là người Giang Châu! Đáng tiếc a! Trời sanh không cái mang tốt, cho dù sinh ở chỗ này cũng như cũ phải về nông thôn thôi, chỉ có nơi đó cùng ngươi mới xứng đôi! "

Vương Tuyết bây giờ là vô cùng đắc ý, bởi vì dựa theo chế độ đối với quân nhân là có ưu đãi.

Cân nhắc đến theo vấn đề quân, quân nhân chỉ cần đến cấp bậc nhất định liền có thể mang thân nhân theo quân, bộ đội sẽ miễn phí chia phòng.

Hơn nữa khi người bị điều đến một cái quân khu,vợ con, hộ khẩu cũng là có thể đi theo, trước kia hộ khẩu ở nông thôn, trong nháy mắt liền có thể được hộ khẩu thành phố.

Hôm nay đất nước kinh tế chưa có phát triển, các nơi chênh lệch rất lớn, thành phố Giang Châu là một trong những thành phố cao cấp, bởi vì thành phố dân số đã bão hòa cho nên ở chế độ phương diện hộ khẩu, quản lý vô cùng nghiêm khắc.

Không phải hộ khẩu người bản xứ, mặc dù có thể ở và làm việc bên này, mua nhà, nhưng con không có quyền đi học ở bên này, trường học ở căn bản đều là không thu nhận.

Mà bây giờ xã hội ở các nơi giáo dục chênh lệch quá lớn quá lớn!

Thành phố Giang Châu nhà phổ biến cũng đã đạt đến chừng mười vạn một mét vuông, trung tâm thành phố hoặc là khu phòng học đều phải mười mấy Hay hơn trăm ngàn một mét vuông, giá phòng kinh khủng như vậy làm cho rất nhiều người chùn bước!

Nhưng làm lính chỉ cần đạt tới cấp bậc nhất định, hết tất cả các thứ này cũng có thể làm được!

Cho nên Vương Tuyết bây giờ vô cùng đắc ý.

Đáng tiếc cô đợi rất lâu cũng không thấy Cố Vân Tịch có biểu tình hâm mộ ghen tị!

Cô nhíu mày một cái trong lòng rất không cao hứng!

Cảm giác Cố Vân Tịch thật giống như đã thay đổi, cô đặc biệt ghét dáng vẻ Cố Vân Tịch vân đạm phong khinh , Cố Vân Tịch trước kia tốt biết bao a!

Đâm chọc cô ta một cái, cô ta liền mặt đầy căm hận bực bội thống khổ nhìn cô .

Vương Tuyết thật là yêu thích việc chọc giận người khác .

" Cố Vân Tịch, ngươi tại sao không nói chuyện? Có phải hay không bị tức đến ngu? "

Vương Tuyết cười một tiếng,"loại người như ngươi không ai muốn, đời này cũng sẽ không có loại may mắn này, nông thôn chỗ đó cuộc sống có tốt không? Ngươi vì sống được không phải gả cho một người chân đất sao? Làm sao chạy tới nơi này? "

" hâhhaha! Chắc không lừa được ai nên, chạy đến Giang Châu đã tới tìm ngày tốt chứ gì? Nhìn ngươi dáng dấp như hồ ly tinh , mấy tiểu tử nghèo nông thôn đúng thật quá xui xẻo lại bị ngươi lừa gạt! "

" dù sao cũng đáng đời,nghèo chính là nghèo không phải cưới mẹ ngươi về nhà, vì thế mới làm được Cố tiểu thư vài năm! Chỉ là sau đó bị đuổi ra khỏi nhà mà thôi hahahah! "

Vương Tuyết lời này có thể thật mạnh miệng đến như vậy,làm cho mọi người tập trung ánh mắt đến trên người Cố Vân Tịch.

Xã hội chưa có phát triển ,nhưng thứ hiểm ác nhất vẫn là lòng người!

Cố Vân Tịch dáng dấp quá đẹp, hơn nữa cũng không phải là cái loại mỹ nhân thanh thuần, vẻ đẹp của cô rất khoe khoang, rất mode! có một phần tôn quý giống từ trong xương lộ ra vậy!

Vẽ đẹp quá chói mắt, quá dễ dàng đem người xung quanh nhấn chìm, vì vậy không ít người nghe lời Vương Tuyết cũng đối với Cố Vân Tịch lộ ra mặt đầy khinh bỉ!

Chỉ bất quá Cố Vân Tịch đem phản ứng người xung quanh nhìn ở trong mắt, trên mặt nhưng không có nửa điểm mà kinh hoảng, cô nhìn Vương Tuyết khóe miệng thậm chí lộ ra vẻ diễu cợt ," Ngươi là ghen tị ta chứ gì? Nhìn khẩu khí kia của ngươi, cách thật xa cũng có thể ngửi được mùi toan kế! "

Vương Tuyết trợn to mắt" Ngươi "

Cố Vân Tịch không nhanh không chậm nói:" Ta từ nhỏ cha mẹ ly dị lại trải qua cuộc sống không bằng cuộc sống heo chó, gặp được người tốt so với ngươi còn tốt hơn, ngươi trong lòng hâm mộ ta nhưng không có được tức giận có đúng hay không? "

Nơi này là bộ đội ,trong đám người có mấy người đều là binh, Cố Vân Tịch nhìn ở trong mắt, ngoài miệng tiếp tục nói:" Ngươi trong miệng cái gì mà tiểu tử nông thôn nghèo, bây giờ cũng là bộ đội là binh, ta chính là đến thăm hắn, ta mấy tuổi nhận biết hắn,từ nhỏ đã có hôn ước, những năm này nếu không phải hắn, ta thật đúng là không có biện pháp sống thư thái như vậy. "

" Cho nên! Như vậy coi như nghèo đi nữa, ta cũng sẽ không chê hắn ngược lại thì ngươi "

Cố Vân Tịch từ trên xuống dưới quan sát một chút Vương Tuyết" Trên chân mình dính bùn còn không có rửa sạch sẻ đâu! Liền bắt đầu xem thường chân đất? Hôm nay xã hội muốn ở thành phố lớn có đất đặt chân ai cũng không dễ dàng, ngươi mới đến thành phố mấy ngày? Liền bắt đầu xem thường người nhà quê? "

" Ta khuyên ngươi hay là khiêm tốn một chút thì tốt ,nếu không người ngoài sẽ cho là ngươi tư tưởng này là Vương sư trưởng dạy ngươi, dẫu sao gen tính cách cùng tính cách cũng sẽ di truyền. "

Vương Tuyết trong bụng hoảng hốt, nhất thời nổi giận" Ngươi ngươi nói bậy, ta"

Cô coi như có ngu đi nữa cũng biết Cố Vân Tịch không phải nói lời khen, quả nhiên chung quanh mấy người mặc quân trang nhìn cô ,ánh mắt cũng có chút bất thiện!

Vương Tuyết tức giận bất quá nhớ tới ba mình là sư trưởng nhất thời lại có sức!

Lúc này Cố Vân Tịch đã bắt đầu tính tiền, nộp tiền, đẩy xe đẩy rời đi, đến nổi Vương Tuyết, cô mới không cái đó lòng rỗi rãnh đi quản đâu!

Bất quá nơi này là bộ đội, Vương Tuyết nếu ở nơi này, Cố Vân Tịch cho dù không đi tìm cô ta, cô ta cũng sẽ tìm tới cửa.

/ mèo lười /
Chương trước Chương tiếp
Loading...