Lương Duyên Tả Ý
Chương 34: Tg2 (h)
Edit - Beta: Voi Các cậu comment cho tớ tí động lực điiii chứ tớ nản quá. ???????????????????? Trói buộc làm Nhan Táo Nhi không dễ dàng thoát khỏi, chỉ có thể tùy ý để Hư Niên ở trên người nàng muốn làm gì thì làm, hạ thể bị côn thịt mạnh mẽ đảo lộng, nước bắn bốn phía, không tự giác nâng eo đem hai viên hồng hào đưa đến trước mặt Hư Niên, để hắn tùy ý nhấm nháp. "Nếu mỗi ngày đều có thể tại đây thao hoa huyệt, cuộc sống quá thật so với thần tiên còn thoải mái hơn." Hôm qua mới vừa bị khai bao, tiểu huyệt lực đàn hồi mười phần, mị thịt cắn chặt côn thịt không cho nó dễ dàng đi, thỉnh thoảng eo liền có một trận tê dại khoái cảm, Hư Niên chỉ có thể liều mạng nhịn xuống dục vọng vội vàng muốn phun ra. "Huynh không biết xấu hổ, mạnh hơn nữ nhân liền bắt nạt...... Ô hô...... Nam nhân tính cái quái gì............" Không thể động đậy chỉ có thể vô lực phản kháng, Nhan Táo Nhi không chịu thua cố ý co rút tiểu huyệt làm thứ đang chiếm cứ ở trong cơ thể mình sớm bại lui. Nam nhân tính cái quái gì? Hư Niên hạ đôi mắt nhìn nàng. "Không phải nàng đang cảm thụ địa phương nam nhân của ta sao, hửm? Như vậy thật không biết sống chết, là muốn ta làm chết nàng sao!" Côn thịt thô tráng giống trang môtơ ở cái miệng nhỏ chặt chẽ va chạm, không đến chỗ sâu trong hoa tâm thề không bỏ qua. Không chút khách khí cúi đầu gặm cắn bầu ngực ở trước mắt lắc lư, đem núm vú hướng về phía trước kéo, đầu lưỡi linh hoạt ở bên cạnh đầu vú liếm láp đảo quanh, kích thích đến làm Nhan Táo Nhi không được kêu to rên rỉ, đau đớn cùng sảng khoái cùng tồn tại. "Nhẹ chút...." Mặt trên bị môi lưỡi bá đạo chiếm lĩnh, phía dưới bị côn thịt va chạm, Nhan Táo Nhi đã không có bất luận cái gì gọi là đường sống. Nam nhân ở trên các phương diện đều là tuyệt hảo thượng phẩm, rõ ràng cũng là tiểu xử nam vừa phá thân, hiện giờ kỹ thuật lại thập phần thuần thục, đụng chạm những điềm mẫn cảm trên người làm nàng trầm luân ở trong bể dục, không thể tự kềm chế. Nàng nghĩ nàng, có hay không nàng cũng vì nhân tính mà yêu? Liền tính đã biết bộ mặt chân thật của Hư Niên, nhưng nội tâm khát vọng cùng nhu cầu vẫn làm nàng nhịn không được muốn tới gần nam nhân có nội tâm cao ngạo như ngọc sáng này. "Nhẹ chút? Nhẹ thì sao có thể thỏa mãn nàng cái tiểu tao hóa này, nhìn tiểu dâm huyệt của nàng còn không ngừng hút côn thịt lớn. Nói, ta làm nàng sướng hay không sướng, về sau có phải hay không chỉ cho một mình ta làm!" Liền thọc vào rút ra rồi đem Nhan Táo Nhi trở mình, côn thịt thô cứng ở các góc độ trong huyệt nhỏ đâm thọc một phen, trên bụng nhỏ lộ ra một cái côn thịt rõ ràng, đổi tư thế vào từ phía sau lại ở trên người Nhan Táo Nhi bắt đầu một vòng thảo phạt mới. Nguyên bản Nhan Táo Nhi sắp cao trào, thiếu chút nữa bị côn thịt thọc chết, nhưng trong quá trình xoay người bắt đầu phát ngốc, hai mắt trắng dã, cảm quan toàn thân tập trung ở tiểu hoa huyệt yếu ớt. "A... Ta rất sướng... Chỉ cho chàng thao chỉ cho chàng thao... Chàng....... Muốn cắm hỏng rồi...... Đau...... Ha......" "Làm chết ngươi, vật nhỏ gây chuyện thị phi. Để nàng xem nam nhân khác một lát, nàng liền không biết chủ nhân tiểu tao huyệt là ai!" Trong lời nói pha vài tia ghen ghét cùng mùi thuốc súng nồng nặc, một chút phiền não liền phát tiết hết ở tiểu huyệt, trong quá trình thọc vào rút ra thỉnh thoảng lại làm nước chảy ra nhiều hơn, lông c* theo tiết tấu ma xát liền toàn bộ dính mật dịch ở thân gậy hoặc là trên bụng nhỏ. "Hừ...... Ta không có...... Chỉ cần chàng...... A...... " Ngửi được mùi thuốc súng, Nhan Táo Nh thông minh biểu đạt lập trường của mình, không đi chọc giận bá vương long đang rong ruổi trên người mình. Không thể phủ nhận, nàng có bổ não quá trình cảnh tượng cùng nam tinh linh làm tình nhưng cũng giới hạn chỉ trong tưởng tượng mà thôi. Hư Niên so với nam tinh linh tốt hơn vài lần, đặc biệt là bề ngoài, cũng đã từng cộng phó mây mưa. Hơn nữa trong xương cốt nàng còn mang theo tư tưởng truyền thống bảo thủ của thế hệ trước, nàng biết giá trị tồn tại của chính mình, mục tiêu của nàng là cũng là một đờ một kiếp một đôi người, không phải vọng tưởng một hậu cung đầy mỹ nam trong thiên hạ. Vách động theo cao trào sắp ra, trở nên dị thường mẫn cảm, co rút lại cũng lợi hại hơn, giống như muốn đem côn thịt cắt đứt ở lại bên trong, liên tục dùng sức nhanh chóng đóng mở. " A...... Ta không được...... ha...... Ta muốn đi...... A a a........ " Ở một trận bạch bạch bạch vang lên, Nhan Táo Nhi rốt cuộc leo lên cao trào, đầu nghiêng về phía, cử động vòng eo, nâng lên cổ kiều suyễn trắng tinh đối với côn thịt tiết ra một đại sóng xuân thủy. Mà Hư Niên cũng ở bên trong cứng còng thân thể, bàn tay to thủ sẵn bên đùi Nhan Táo Nhi, bắn ra tinh tịch cùng mật dịch đối mặt với nhau. Hư Niên ôm Nhan Táo Nhi nằm nghiêng trên giường, hai người đều là một trận thất thân. Không có mở trói cho nàng, dường như làm như vậy là có thể đem nàng vĩnh viễn cột vào bên người chính mình, lúc nào cũng đều không đi. Ba một tiếng rút ra côn thịt mềm nhũn nhưng cũng không thể khinh thường, dâm dịch hỗn loạn chậm rãi chảy ra, tiểu hoa huyệt bị tàn phá thành một mảnh hỗn độn, hoa môi bởi vì bị ma xát giống như trầy da đổ máu làm người càng thèm nhỏ dãi. Bàn tay to ấm áp nắm mông trắng nõn tròn trịa, Hư Niên dùng hơi mang theo thanh âm khàn khàn đối với Nhan Táo Nhi mơ màng sắp ngủ, tai tóc cọ sát nhau nói. "Tiểu Táo Nhi, nàng nghe lời như vậy, làm ta có điểm luyến tiếc nàng. Nếu ta không còn nữa, cũng phải nhớ kỹ ta, không được tìm dã nam nhân khác. Đã biết chưa? " "Ừ ừ.... " Ứng phó cho có lệ, Nhan Táo Nhi vội vàng muốn ném bàn tay to ra để chạy về phía Chu Công ôm ấp. Nhìn bộ dáng khốn đốn của nàng, môi nhếch lên nụ cười mà chính hắn cũng chưa từng phát hiện. "Nhan Táo Nhi, kỳ thật căn bản không có huyết khế, từ nay về sau nàng sẽ tự do...." Mơ mơ màng màng dường như nghe được âm thanh nhắc nhở của hệ thống, nhưng mà không thắng nổi cường đại dụ hoặc của ngủ, nặng nề đi vào giấc ngủ. Nhan Táo Nhi ngủ trước ngốc ngốc nghe Hư Niên nói xong không có bất kì cảm xúc gì, sau khi tỉnh lại ngột vang lên lời nói này của Hư Niên, trong lòng liền bất ổn... Huyết khế là giả liền bỏ quq, ít nhất tánh mạng có bảo đảm. Nhưng tự do là chuyện như thế nào? Quần áo trên người chỉnh tề, Nhan Táo Nhi từ trên giường đứng dậy, cũng không có bất luận cái gì không khoẻ, phát hiện lần này Hư Niên không lưu lại bất cứ thứ gì, trong lòng dự cảm điềm xấu bắt đầu tràn ngập...... Sẽ không, sẽ không, Hư Niên lợi hại như vậy. Từ thang lầu bước xuống, đại sảnh khách điếm tiếng người ồn ào, Nhan Táo Nhi thấy nhiều không trách, đang chuẩn bị đi ra ngoài nghe thấy một câu sau liền lùi trở về... "Không phải ta lừa các ngươi, ta chưa bao giờ nói láo, lần này tiên ma đại chiến, không bao lâu nữa bắt đầu, nhân tộc liền tổn thất trầm trọng, đại đệ tử Hư Niên của Thanh Vân Phái nghe nói chết thực thảm thiết, thật là đáng tiếc...... "
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương